Phong Du Lạc One Piece

Chương 53: Sức mạnh của một đô đốc, gurai bại!!




- Uầy!! Anh có thể tự mình giải quyết mà, tôi đang p9QE1CU mệt lắm, lát nữa còn phải uống rượu, ăn bánh, anh xem...tôi có rất nhiều việc để làm nha.

Lazy vươn vai ngáp dài một cái, hai tay ôm cột buồm tiếp tục công cuộc ăn ngủ nghỉ của mình, ngồi cách đó không xa Shinai cũng tỏ ý khinh thường không thèm ra tay.

Gurai quả thật hết cách với hai tên này, một tên quá lười biếng một tên coi trời bằng vung, không lâu trước đây Shinai còn có ý định tìm sinh vật mạnh nhất thế giới với ý định cắt đầu ông ta. Bọn họ là những kẻ lưu vong không biết rõ sức mạnh của thế giới bên ngoài cho nên không đặt ai vào mắt, duy có mình đội trưởng là có biết chút ít, cộng thêm tài lãnh đạo tuyệt vời cho nên ba người mới tin phục, còn nếu luận sức mạnh bốn người đều sàn sàn ngang nhau, không ai hơn ai cả.

Lắc lắc đầu, Gurai thủ thế chuẩn bị nhảy xuống thuyền, điều khiến hắn cảm thấy kỳ lạ là người trên bờ không tiếp tục tấn công nữa.

Thật vậy, Phong không có ý định đánh chìm con thuyền kia nữa, ngược lại muốn bọn chúng xuống đây để hắn thử chút tài nghệ, vừa rồi tốc độ cùng những nhát chém sắc bén của Shinai đã lọt vào pháp nhãn của Phong, trong đầu hắn thầm nghĩ "khá mạnh đấy!! Nếu thu phục được đám này thì quả là tốt..."

Hiển nhiên đó chỉ là suy nghĩ thôi, còn đi tới quyết định thì vẫn còn phải thử nghiệm đôi chút, tốt nhất là nên kiêu ngạo và không coi ai ra gì thì hay, Phong rất thích bán hành cho thể loại này nha!!

Chiến thuyền hải tặc sau vài phút rốt cục cũng cập bờ, Gurai một mình nhảy xuống tiến lại gần Phong, gã vẫn còn lo ngại năng lực tàn phá đáng sợ đó, vì vậy quyết định xử lý xong Phong rồi hãy mang thuộc hạ xuống cũng chưa muộn.

- Tao không biết mày là ai, bằng cách nào mày lên được hòn đảo này nhưng hành động chào đón của mày hồi nãy không được đẹp mắt lắm đâu, nó khiến tao nổi giận đấy!!

Gurai âm trầm khàn khàn đe dọa một câu, Phong khinh khỉnh nhìn Gurai chẳng khác gì tên hề thích sủa bậy.

- Vậy à? Rồi sao??

Cái ánh mắt đó làm Gurai cực kỳ căm ghét, thời điểm hắn còn mang danh phản quốc cũng không có kẻ nào dám miệt thị hắn đến mức này đâu. Đây là một sự sỉ nhục đối với hắn, Gurai rít trong kẻ răng.

- Mày sẽ phải hối hận!!

Phong chẳng những không sợ hãi mà còn cười khinh thường hơn gấp mấy lần, hai tay thậm chí đút vào túi quần, không thèm phòng thủ. Đây chính là tự tin, kiêu ngạo của Phong, hắn tự tin chỉ cần không mạnh hơn mình quá nhiều thì hắn vẫn có khả năng đánh bại, kỹ năng cách đấu mà Phong có được tuyệt đối đứng đầu thiên hạ, trong khi những Kizaru, những Akainu,.v.v. phải tốn sức mới hạ được một đối thủ tầm cỡ Doflamingo chẳng hạn, thì Phong, mặc dù yếu hơn họ nhưng vẫn có thể thoải mái không mấy khó khăn đánh gục được kẻ đó, là một võ sư cấp bậc tông sư, Phong biết cách đánh bại được đối thủ yếu hơn mình một cách dễ dàng nhanh chóng nhất, quan trọng là hắn có muốn hay không thôi.

Bởi vậy Phong chả có cái lý do gì để sợ Gurai cả, một kẻ không thể mang đến cho Phong cảm giác nguy hiểm dù chỉ một chút này.

Đô đốc hải quân có thực lực cực kỳ mạnh mẽ, Phong sẽ chứng minh điều đó, rất nhanh thôi.

Phía đối diện, Gurai nắm chặt nắm đấm co người nhảy lên cao, hai cánh tay không hiểu làm cách nào trở nên đỏ bừng giống như miếng kim loại đặt trong lò nung.

- Mưa Sao Băng!!!

Gurai lựa chọn thời điểm thích hợp tung ra vô số cú đấm xuống người Phong, những cú đấm mang theo nhiệt độ nóng khủng khiếp làm cho không gian xung quanh vặn vẹo biến dạng.

Tưởng chừng như Phong sẽ bị loạn quyền oanh tạc thành thịt vụn, nhưng không, cơ thể hắn khẽ đong đưa tại chỗ dễ dàng tránh né toàn bộ chiêu thức.

Cặp mắt Gurai càng lóe ánh nhìn không thể tin, "không thể nào, sao hắn có thể tránh hết được???" Nội tâm gã gào thét không dám tin vào mắt mình. Bất thình lình một giọng nói vang lên xuyên thấu não bộ Gurai.

- Cho mày trúng một cái gọi là an ủi nè!!

Oành!!!

Tức thì nắm đấm cuối cùng mà Gurai tung ra bằng một cách thần kỳ nào đó gọn gàng đáp lên mặt Phong, bất quá ngoài cảm giác tê rần cánh tay ra thì Gurai không hề thấy Phong suy chuyển chút nào cả.

- Thế nào? Thích chứ hả??

Phong bật cười giễu cợt, Gurai gian nan thu năm đấm về, ở chỗ tiếp xúc vậy mà không ngờ bị sưng tấy lên, ửng đỏ một mảng. Khóe miệng gã co giật không ngừng, "rõ ràng là có cường hóa Haki..."

Như đoán ra được tâm tư của Gurai, Phong hời hợt nói, giọng điệu răn dạy mười phần rõ ràng.

- Thắc mắc cái gì?? Rõ ràng là Haki của mày quá yếu, hai mắt phải biết nhìn xa một chút, đừng chôn mãi ở một nơi hạn hẹp, nó sẽ khiến mày trở nên yếu đuối đấy.

- Mày câm miệng!!!

Thẹn quá hóa giận Gurai gầm lên một tiếng, thân hình chớp mắt biến thành một gã khổng lồ cao hơn mười mét, khắp thân thể là từng dòng dung nham nóng chảy đang nhỏ giọt xuống đất, một gã Golem nham thạch chính hiệu.

Đây là sức mạnh trái ác quỷ mà Gurai rất ít khi sử dụng, bởi vì hắn luôn tự tin vào năng lực của mình cho nên không cần đến nó.

Trái ác quỷ hệ Zoan Thần Thoại - Titan!!!

Phong mặt không đổi sắc ngẩng đầu nhìn Gurai biến hình, trong mắt ẩn chứa tia nghiền ngẫm khó phát hiện.

Lần đầu tiên Phong rút một tay ra khỏi túi quần, biểu thị điều gì không cần nói cũng biết.

- Có chút thực lực đấy, tới đây tao sẽ dùng một tay đấu với mày.

Bị khinh thường, Gurai há to miệng đỏ lòm phun ra một dòng dung nham nóng bỏng.

Phong giậm mạnh chân xuống làm mặt đất vỡ vụn, một miếng đất bị bật ngược lên vừa vặn che chắn cho Phong khỏi dòng dung nham. Tuy nhiên, tầng đất dày nhanh chóng bị một nắm tay khổng lồ đấm xuyên qua, lực đạo không giảm oanh kích lên người Phong.

Hắn nhếch mép nâng tay đấm trả, hai bên va chạm lan tỏa ra từng đợt sóng xung kích thổi bay cát bụi dưới mặt đất.

Gurai thể hình to lớn vậy mà bị đẩy lùi năm sáu mét, còn chưa kịp ổn định thì một thân ảnh hiện ra giữa ngực.

- Ăn thử một đấm của tao!!

RẦM!!!

Một quyền tám thành lực lượng đục thủng một lổ trên ngực Gurai, vùng xung quanh điên cuồng tan nát, vô số mảnh vụn, đá tảng rơi lả tả xuống đất, Gurai tương tự văng đi vài chục mét mới dừng lại được.

Khuôn mặt làm từ đá và nham thạch lộ rõ biểu tình thống khổ, đau đớn ôm chặt lấy ngực.

Trên tàu Shinai và Lazy phát hiện tình hình không ổn, vội vàng dẹp đi tính xấu nhảy lên mũi thuyền xem xét diễn biến, dù sao bọn họ cũng là đồng đội bao nhiêu năm, không thể thấy chết mà không cứu.

- Tên kia vì sao yếu đuối như vậy, bình thường hắn...

- Không phải Gurai yếu mà là đối thủ của hắn quá mạnh!!

Lazy nghiêm mặt trầm giọng nói, Shinai nhíu mày lo lắng.

- Chúng ta ra giúp chứ??

- Chờ thêm lát nữa đi!! Gurai chưa thua dễ dàng vậy đâu!!

Đúng như lời Lazy nói, Gurai thở hồng hộc mấy cái liền gắng gượng đứng dậy, hốc mắt phóng xuất hào quang đỏ ngầu kinh diễm.

Ngửa cổ lên trời rống lớn, Gurai lê thân thể nặng chịch phóng tới trước mặt Phong, quyền đầu nhúc nhích tích tụ đá từ khắp nơi trên người biến thành một nắm đấm cự đại.

- Thiên Thạch Rơi!!!

Tiếng rống như sấm nổ, vang vọng trời xanh, nắm đấm đỏ rực từ trên cao rơi xuống chẳng khác gì viên thiên thạch cỡ nhỏ.

Phong vẫn bình thản, cánh tay rắn chắc cường hóa HaKi Vũ Trang tránh vì nhiệt độ quá cao mà bị phỏng, lần này Phong dùng toàn lực đồng thời còn nâng tốc độ ra đòn lên gấp hai lần, tăng thêm một phần uy lực.

Chưa hết, Haki Bá Vương còn được hắn âm thầm điều động, chỉ cần có ác ý muốn hủy diệt Gurai thì tên này chắc hẳn từ đây về sau tàn phế không nghi ngờ.

Để Phong sử dụng một lần nhiều thứ như vậy để đối chọi, Gurai quả là có tư cách để kiêu ngạo.

ẦM!!!

Cả bờ biển nứt toát ra thành vô vàn cái mạng nhện chồng chéo lên nhau, sóng biển bị uy lực khủng bố cuốn động như một con quái vật gào thét, không gian vỡ nát, từng tia lửa điện kinh thiên chớp xẹt qua lại.

Gurai chỉ chịu được vài giây, sau đó cánh tay to lớn bắt đầu từ nắm đấm ầm ầm vỡ vụn, lan dần lên bả vai rồi mới dừng lại. Dưới chân Phong mặt đất cũng sụt xuống gần nửa mét, còn thương tổn thì chẳng hề có lấy một cái.

Thực lực chênh lệch quá lớn.

Chấn động đánh thẳng vào đại não khiến Gurai biến về nhân dạng, trợn ngược mắt bất tỉnh nhân sự, cả cánh tay phải và vùng ngực bị phá hủy không còn hình thù, máu tươi ướt đẫm cơ thể gã rồi thấm vào đất được sóng biển cuốn trôi, rửa sạch.

Sự việc diễn ra nhanh tới mức hai người Shinai và Lazy chỉ kịp thấy một to một nhỏ va chạm sau đó Gurai gục ngã, hoàn toàn không làm ra được một hành động gì hữu ích.

- Mạnh...mạnh quá!!