Phong Ấn Tiên Tôn

Chương 89: Đệ tử của ta




Đám đệ tử Luyện Khí giết ra trùng vây liên tiếp đánh bại tu sĩ Trúc Cơ, thủ đoạn cao minh, nắm bắt thời cơ cực kỳ chính xác. Có một đệ tử ngoại môn ứng cử viên giành quán quân, nửa bước đã vào Giả Đan kỳ, trong cửa sàng tuyển gã bắt cặp với tu sĩ Luyện Khí, kết quả nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Tu sĩ Luyện Khí chỉ dùng một đấm, cú đấm đánh tan khí hải của đệ tử ngoại môn làm gã rớt đài.

Hai ngày sau, mọi người đều phát hiện việc lạ vạn năm chưa gặp.

Trừ ngoại viện đối ứng với Đệ Thất Thập Nhị phong, ngoại viện khác đều có chuyện tu sĩ Luyện Khí thế như chẻ tre giết vào trăm thứ hạng đầu, gặp thần giết thần, gặp quỷ chém quỷ. Bọn họ không dùn chiêu thức hoa mỹ gì. Một đấm, một cước hoặc một tờ phù chú là nhanh chóng giải quyết chiến đấu, như thể đứng trước mặt bọn họ không phải tu sĩ Trúc Cơ mà là cọc gỗ không thể nhúc nhích.

Tu sĩ Kim Đan hậu kỳ giật mình kêu lên:

- Đây là tình huống gì?

Một tu sĩ Luyện Khí lại đánh bại một tu sĩ, khiến tu sĩ Kim Đan hậu kỳ giật nảy mình là tu sĩ thu thua thảm đó nửa chân đã tiến vào cảnh giới Giả Đan, nhưng người đó thua, thua vào tay đệ tử ngoại viện chỉ có Luyện Khí thập tam giai.

Tu sĩ Luyện Khí đánh bại tu sĩ cảnh giới Giả Đan? Giống như mơ giữa ba ngàny, nhưng sự thật bày ngay trước mắt. Đệ tử kia là kiếm tu bẩm sinh, một thanh kiếm, một thức Trảm Thiên Bạt kiếm thuật xé rách tu sĩ Giả Đan, chỉ một kiếm có thể chém tiên phật.

Tất cả tu sĩ Kim Đan Thất Thập Nhị phong Vô Lượng Môn điên cuồng, bọn họ tung cành ô liu hướng đám đệ tử Luyện Khí này nhưng đều bị từ chối.

Ngày tỉ võ thứ năm.

Đám tu sĩ Kim Đan Thất Thập Nhị phong lặng im, một việc lạ trước giờ chưa từng có bày ra trước mặt họ. Đệ tử ngoại viện Trúc Cơ hậu kỳ tập thể bị đào thải, trừ ngoại viện đối ứng với Thất Thập Nhị phong ra, trong ngoại viện bảy mươi mốt tòa khác đám tu sĩ Luyện Khí và một ít tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ bá chiếm từ hạng nhất đến hạng bốn mươi. Tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ từng khiến tu sĩ Kim Đan động lòng bị bỏ xa sau hạng bốn mươi.

Ngày tỉ võ thứ sáu, Vô Lượng Môn tổ chức đại hội tỉ võ bị bỏ dở.

Vô Lượng Môn mở cuộc họp về điều này.

Tu sĩ Luyện Khí hoàn toàn bá chiếm danh ngạch nội viện, đây đúng là chuyện lạ.

Kết quả bàn bạc cuối cùng là tiếp tục so đấu, chọn ra bảy trăm hai mươi mạnh nhất trong ba ngàn đệ tử Luyện Khí.

Ngày thứ tám, tỉ võ kết thúc, đệ tử ngoại viện từng hấp dẫn nhất bị xếp sau ba ngàn thứ hạng.

Rốt cuộc đến giây phút khiến tu sĩ chú ý.

Lôi Hổ, Liễu Tà Dương đi tham gia địa hội thu đồ đệ.

Sau tỉ võ dĩ nhiên phải thu đồ đệ, tới lúc đám đệ tử ngoại viện chọn bái vào sơn môn. Giờ là lúc Thất Thập Nhị phong bày ra nội tình, bình thường một phần đệ tử sẽ vào Đệ Nhất phong, đệ tử còn lại sẽ bái vào môn hạ tu sĩ Kim Đan đã đưa cành ô liu cho mình.

Liễu Tà Dương, Lôi Hổ ngòi trên đài sen lơ lửng giữa áng mây nhìn đệ tử bên dưới.

Lôi Hổ mở miệng nói:

- Thật kỳ lạ, một đám đệ tử Luyện Khí chiếm hạng nhất, ngàn vạn năm qua chưa từng có chuyện như vậy.

Liễu Tà Dương sử dụng thần thức nhìn đám đông đệ tử bên dưới, khá là vừa lòng, gần một năm nay hắn dạy dỗ không uổng phí.

Tu sĩ Kim Đan đạo phái khác cũng tụ tập lại đáp xuống áng mây, đánh giá đám đệ tử bên dưới.

Mỗi lần đại hội tỉ võ đều chọn bảy trăm hai mươi đệ tử mạnh nhất, đây là quy định. Nhưng một số tu sĩ Kim Đan cũng sẽ đặt cược vào đệ tử nào đó, mong chờ năm sau sẽ đột phá.

Gần năm ngàn đệ tử tụ tập với nhau.

Rất nhiều đệ tử Trúc Cơ hậu kỳ mặt xám xịt, ai bị đám đệ tử Luyện Khí giẫm dưới chân cũng không vui nổi. Bọn họ khoác lác phồng mũi giờ bị tát choáng váng mặt mày.

Một số tu sĩ Kim Đan nhỏ giọng nói:

- Người Thất Thập Nhị phong cũng đến.

Nếu là năm ngoái thì đám người này đã thảo luận rôm rả, nhưng bây giờ bọn họ chỉ dám rì rầm. Cảnh tượng đệ tử Thất Thập Nhị phong vùng lên lúc Phong Thần trì khiến bọn họ rung động, lòng sợ hãi.

- Yên tâm đi, bọn họ tiến đến chỉ để góp vui, không đệ tử nào đi chọn đạo phái yếu nhất.

- Cũng đúng.

- Sư huynh, ta vừa mắt một đệ tử, tiểu tử này tuyệt đối là thiên tài luyện kiếm, một chiêu Trảm Thiên Bạt Kiếm thuật chém một tu sĩ Giả Đan. Chậc chậc, nếu hắn bái vào môn hạ của ta thì ta chắc chắn sẽ dốc lòng dạy dỗ, không tới mười năm sẽ có thành tựu lớn.

- Sư đệ thấy đệ tử kia không? Đừng nhìn hắn chỉ là Luyện Khí, chơi phù chú cực đẹp, một lòng dùng trăm việc, linh động thuận tay, loại thủ đoạn này lúc ta ở Trúc Cơ kỳ cũng không làm được.

Đám tu sĩ Kim Đan nhìn đệ tử Luyện Khí ngoại viện bên dưới, đều đỏ mắt tham lam.

Bọn họ ở giai đoạn Luyện Khí mà đánh bại được tu sĩ Trúc Cơ chứng minh cái gì? Tức là bọn họ kinh tài tuyệt diễm, là thiên tài trong thiên tài! Năm ngoái có ít thiên tài, năm nay nổi lên gần ba ngàn thiên tài tuyệt thế, hỏi sao không làm bọn họ động lòng?

Năm ngàn đệ tử đến đông đủ chỉ vì kích thích tính tích cực của bọn họ, chuẩn bị cho tỉ võ ngoại môn năm sau.

Nếu không phải Vô Lượng Môn kiềm chế thì bọn họ vội vã đã nhảy xuống tầng mây cướp đệ tử thiên tài vào tay.

Lôi Hổ hối hận lầu bầu:

- Cửu sư đệ, ta nhìn mà thèm, bỗng thấy hối hận không sớm phát hiện bọn họ, không thì ít ra lôi kéo một đệ tử bái vào môn hạ của ta.

Lôi Hổ liếc thấy vẻ mặt Liễu Tà Dương hờ hững, gã cố gắng khuyên nhủ:

- Sư đệ hãy nghe sư huynh nói một câu, ngày mai sớm làm chuẩn bị lôi kéo mấy đệ tử đi, Hoàng Kim cung của ngươi không thể không có người dọn dẹp.

Liễu Tà Dương liếc sang Lôi Hổ:

- Nhị sư huynh, đã bao giờ ta nói không thu đệ tử?

Lôi Hổ nuốt ngược một đống lời nói vào bụng.

Đại hội thu đồ đệ đã bắt đầu.

Tông chủ Đệ Nhất phong đứng dậy, trong phút chốc ánh sáng chiếu rọi tứ phương.

Tông chủ nói với năm ngàn đệ tử ngoại môn đứng bên dưới:

- Đệ Nhất phong Vô Lượng Môn ta triệu tu sĩ trong thiên hạ, cường giả bái vào môn hạ, dẫn đầu thiên hạ.

Tu sĩ Đệ Nhị phong đứng lên:

- Đệ Nhị phong Vô Lượng Môn ta có vô số thiên linh địa bảo, thẳng hướng thiên lộ, người nhập môn có thể xảo phá thiên cơ.

Tu sĩ Đệ Tam phong, Đệ Tứ phong đứng trên áng mây liệt kê ích lợi vào môn hạ cho đám đệ tử nghe.

Gần năm ngàn đệ tử ngoại viện có người biểu tình xúc động, có người mặt không biểu tình.