Ta hăng hái tiến vào, vội vội vàng vàng hướng đến bên giường, đại mỹ nhân đang nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt thở phì phò, một thân mồ hôi.
“Tuyệt Ca, ta ở đây, ngươi thế nào rồi?” Ta nhanh chóng tựa lên giường, nắm chặt tay đại mỹ nhân.
"Phu quân... Ta sợ... Sợ ngươi lo lắng... Ta cầu nương... Cùng Tẫn Hoan... Các nàng đáp ứng... Ngươi tiến vào... Cùng ta..."." Đại mỹ nhân thở dốc, nói cũng không rõ ràng.
Đại mỹ nhân đúng là tri kỷ! Nàng tuyệt đối là sợ ta một người ở bên ngoài lo lắng, cho nên để cho ta tiến nhập phòng sinh, nam tử tiến nhập phòng sinh trong truyền thuyết a! Lúc này bản công tử nghĩ thật may mắn, bản thân không phải là nam tử cho nên không phải vì tình huống bên trong mà xoắn xuýt, còn có thể công khai ở chỗ này, oh! Nữ tử thật tốt đẹp!
“Còn nhìn? Ngươi nhìn cái gì? Vướng bận, di chuyển qua bên kia đi!” Tẫn Hoan đồng dạng vẻ mặt đầy mồ hôi lên tiếng, nàng căn bản không rảnh ngẩng đầu nhìn ta, tay áo kéo lên cao, đầu vùi dưới hai chân đại mỹ nhân.
“Ân, ngươi đều đã làm cha, còn như thế làm càn, hài tử sinh ra giống như ngươi, nương tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi. Cho ngươi tiến vào đã tốt rồi, không được nhìn bên này, nhìn sang bên kia!” Ô ô ô... Nương cũng như vậy hung ác, thế nhưng bản công tử sẽ không cũng nữ nhân tính toán, ta là công tử tốt, không cùng Tẫn Hoan còn có nương hai người hơn thua, xoay thì xoay! Chính là ta cũng không chân chính muốn xoay người!
Tẫn Hoan cùng nương vội vội vàng vàng qua lại cơ hồ không để ý đến bản công tử ôn nhu nhẵn nhụi vì đại mỹ nhân săn sóc, để giúp đại mỹ nhân thuận lợi sinh con, ngoại trừ đưa lưng về phía các nàng nhìn ra bên ngoài, còn nghiêng nửa người tựa lên cạnh giường làm cho Tẫn Hoan cùng nương đỡ đẻ thật tốt, từ góc độ này có thể thấy được vẻ mặt suy yếu của đại mỹ nhân, còn có thể tùy thời nắm thật chặt tay đại mỹ nhân, cầm khăn tay thay nàng lau mồ hôi.
“Tuyệt Ca, ngươi phải cố gắng lên, ta ở chỗ này cùng ngươi.” Ta lau mồ hôi ẩm ướt dính trên trán nàng, thuận tiện hướng đến bên cạnh nàng, đại mỹ nhân hư nhược gật đầu, không ngừng thở phì phò, xem ra phi thường gian nan.
Hài tử a hài tử, ta là cha ngươi, ta đang nắm tay mẹ ngươi, giúp ngươi tiếp sức, cổ vũ cho ngươi, ngươi nhất định phải bình an trào đời! Còn có, mặc kệ sau này ngươi là hạng người gì, mặc kệ sau này ngươi sống ra sao, đều phải nhớ kỹ hiếu thuận mẹ ngươi, mẹ ngươi để sinh được ngươi rất vất vả, nếu ngươi không hiếu thuận nàng thì ta sẽ đánh vào cái mông ngươi! Ngươi nếu không hiếu thuận ta, ta cũng sẽ đánh cái mông ngươi, oa ha ha!
Trong lòng ta một trận kịch liệt cảm động, nguyên lai nữ nhân sinh con chính là như vậy, mang thai chín tháng, chờ đến hài tử rốt cuộc sinh ra, còn phải cắn răng chịu đựng đau đớn, đến lúc đó mới có thể đem con sinh ra. Quay đầu nhìn lại nương đang một trận bận rộn, nương, thời gian ngươi sinh ta ra có đúng hay không cũng đau như thế? Trước đây ta không hiểu được, hiện tại ta hiểu rồi, ta sau này sẽ càng hiếu thuận với ngươi hơn!
Bản công tử đang muốn rơi nước mắt, vừa lúc nương lại quay đầu cười khanh khách nhìn ta, sau đó hướng chỗ ta đi đến, nương, ngươi có đúng hay không cũng bị tiểu sinh mạng cảm động, muốn tới ôm chúng ta đi? Có đúng hay không nhớ tới rất nhiều chuyện cũ trước kia, muốn đi tới ôm ta đi?
“Ba!” Nương vung một cái tát lên đầu bản công tử, phát ra âm thanh vang dội.
“Đã bảo ngươi quay đầu đừng xem, ngươi lại xem! Ngươi nếu không xoay qua chỗ khác liền đi ra ngoài!”
“Được rồi!” A! Bản công tử vừa trong nội tâm cảm đông đều bị nương một chưởng đánh tan rồi. Đáng ghét!
“Tuyệt Ca, chúng ta thấy được đầu đứa bé rồi, đúng như Tẫn Hoan nói, ngươi mau dùng sức!” Thanh âm của nương tựa như khẩn trương lại mang theo chút hưng phấn.
“Cố sức!” Tẫn Hoan hạ lệnh.
Đại mỹ nhân cắn chặt môi, dùng sức nắm tay ta, cơ hồ sắp bóp nát tay ta, nhưng ta cố sức chịu đựng, ta biết đại mỹ nhân lúc này nhất định so với ta càng hao tổn khí lực, tuyệt đối không thể để cho nàng phân tâm.
“Tuyệt ca, không đúng, ngươi dùng sức không đúng chỗ, đổi chỗ khác, cố sức!”
Đại mỹ nhân thở dốc hít một hơi thật sâu, sau đó hừ một tiếng.
“Được rồi! Đầu của đứa bé đi ra! Lại một lần nữa, cố sức!” Giọng nói Tẫn Hoan gần như nóng nảy, ngay cả bản công tử cũng bị nhiễm loại khí tức này, trái tim không khỏi nhảy động.
“Được rồi! Bụng hài tử đang ở bên ngoài, cố sức!” Hài tử, ngươi phải cố gắng, đại mỹ nhân ngươi phải cố gắng nha!
“A!” Đại mỹ nhân hét một tiếng, chỉ nghe được âm thanh trẻ con khóc nỉ non, đại mỹ nhân cả người thoát lực ngã vào gối nằm, ngay cả thở dốc cũng hữu khí vô lực.
“Lạc phu nhân, chúc mừng ngươi, Tuyệt Ca thay Lạc gia thêm một thiên kim.” Tẫn Hoan lớn tiếng báo hỉ, nương cười đến toe toét, nhanh chóng để cho Tâm Liên mang hài tử đi rửa vết máu trên người.
“Tuyệt Ca, ngươi thật giỏi! Ngươi xem hài tử sinh ra, khóc lớn tiếng như vậy, chúng ta, chúng ta có hài tử!” Giờ khắc này, bản công tử thật là bất chấp tất cả khóc lớn, nếu không lo lắng đến thân thể đại mỹ nhân còn yếu, ta rất muốn ôm đại mỹ nhân nhảy, hoàn hảo đại mỹ nhân sinh con thuận lợi, thế nhưng sau này ta không bao giờ... Để nàng sinh con nữa, ta không muốn để nàng chịu khổ một lần nữa.
“Ân! Chúng ta có hài tử.” Đại mỹ nhân cười ánh mắt chứa lệ quang, nhẹ nhàng nắm tay ta.
“Phu nhân, tiểu thư ở chỗ này.” Tâm Liên đem nữ nhi tiến đến.
“Ai nha! Ta đã biết, tôn nữ của ta hảo khả ái. Mau mau! Cấp đại công tử và Thiếu phu nhân xem!” Thanh âm của nương tràn ngập vui sướng.
Tâm LIên đi đến, ta liếc mắt xem đại mỹ nhân, chà xát tay, hít một hơi thật sâu, chuẩn bị nghênh tiếp hài tử của ta và đại mỹ nhân.
“Đại công tử, Thiếu phu nhân, đây là tiểu thư.” Tâm Liên tìm độ cao thích hợp ngồi xuống.
Ta hướng tả lót nhìn thoáng qua hài tử, nhướng mày, cảm giác tình huống không đơn giản, bởi vì...
“Nương a! Hài tử này thế nào lạ giống hầu tử như vậy, thật là xấu xí!” Anh tuấn bản công tử cùng mỹ lệ đại mỹ nhân sinh ra nữ nhi hầu tử lúc này đang oa oa khóc lên.
Đại mỹ nhân bỏ tay ta xuống, thuận tiện trừng mắt liếc ta, nương đem con ôm đi, trước khi đi còn đạp mông ta một cước, Tẫn Hoan chạy tới vỗ vỗ đầu ta, quá đáng hơn chính là tất cả hạ nhân đều trợn trắng mắt nhìn bản công tử, chính là không chịu nhìn ra ngoài xem, đầu năm nay chúng ta trả ngươi giá rất cao, nói thật đi, sai lầm rồi sao?
“Cha hổn đãn, vẻ mặt ngươi rất si ngốc!” Nữ nhi năm tuổi khả ái mê người cư nhiên lai chỉ vào mặt bản công tử nhận xét, sau đó liếc mắt, ai nha nha! Ngươi xem một chút, hài tử nho nhỏ miệng nói hỗn đản cũng có thể trợn mắt, không phải nàng lớn lên giống đại mỹ nhân như vậy, ta thực sự hoài nghi, đây là hài tử của Điệp Thúy cùng Mặc Yên, ngày khác nhất định phải mời cho nàng một phu tử thật tốt mới được.
“Thiên Lý, nàng là cha ngươi, tại sao lại nói như vậy với cha?” Đại mỹ nhân đi tới cầm tay Thiên Lý chỉ vào ta, tiến hành giáo dục.
“Nương, Thúy di nói với Thiên Lý, thời điểm Thiên Lý ra đời, cha là người rất xấu!” Dục! Mắng chửi người cáo trạng trước, sau đó muốn khóc một trận a! Hay cho ngươi Điệp Thúy, bản công tử hôm nay nhất định phải dùng rơm rạ làm tiểu nhân, mặt trên viết tên ngươi, dùng châm đâm chết ngươi! Ta đâm ta đâm đâm đâm!
“Thiên Lý nói cho nương, ngươi nghĩ Duyến muội muội có xinh đẹp hay không?” Đại mỹ nhân cũng không liếc mắt nhìn ta một cái, chỉ biết trấn an tiểu hài tử, bản công tử thuần khiết trong sáng đã bị tổn thương thật lớn, vỡ vụn đầy đất, rất hiển nhiên, không phải nói nữ nhi tương đối tri kỷ nghe lời, còn ác nhân cáo trạng trước.
“Duyến muội muội rất đẹp!” Thiên Lý gật đầu.
“Duyến muội muội của ngươi thời điểm ra đời, toàn thân cao thấp đều là nếp nhăn nha!”
“Thế nhưng nàng hiện tại rất đẹp a!”
“Vậy đúng rồi! Thiên Lý của chúng ta cũng như vậy đúng không? Cũng là từ bộ dáng đầy nếp nhăn chậm rãi thay đổi xinh đẹp! Trước đây nhục nhã, hiện tại cũng đã trở thành tiểu cô nương xinh đẹp rồi! Ngươi xem cha ngươi, hiện tại đi tới nơi nào cũng nói nàng có một nữ nhi xinh đẹp, cha ngươi nói con gái của nàng rất khả ái, còn cười đến rất vui vẻ, cha ngươi đi đến nơi nào ngoạn, đều nhớ mua cho ngươi một phần, Thiên Lý ngươi xem, cha có đúng hay không yêu nhất ngươi, hiểu ngươi nhất?”
“Đúng vậy.” Thiên Lý nghiêng đầu như đang ngẫm nghĩ, sau đó nặng nề gật đầu.
“Thiên Lý, nương lại hỏi ngươi, nếu như Duyến muội muội lớn lên xấu xí, lẽ nào ngươi sẽ không thích nàng, không để ý tới nàng, không cùng nàng chơi đùa sao?”
“Sẽ không, bởi vì Duyến muội muội đối với ta tốt nhất.” Thiên Lý trả lời rất nhanh.
"Cho nên Thiên Lý, cha đối với ngươi tốt như vậy, ngươi cần gì phải vì chuyện khi còn bé tính toán với nàng đây? Huống hồ Thiên Lý nhà chúng ta lớn lên rất xinh đẹp, cha còn đối với ngươi tốt như vậy. Còn có Thiên Lý, ngươi phải nhớ cho kỹ, Có đôi khi bên ngoài không có nghĩa là tất cả, nhìn người nhất định phải nhìn vào nội tâm, biết không?
“Ác! Ta hiểu, thảo nào nương xinh đẹp như vậy lại cùng cha thành thân, hẳn là thấy được nội tâm của cha. Cảm tạ nương, Thiên Lý đã biết sai rồi, cha, xin lỗi.” Thiên Lý, ngươi thật là lòng dạ độc ác mà! Ngồi ở lương đình bản công tử cảm giác bị con gái mình đâm một đao, máu chảy thành sông, nữ nhi, ngươi dùng dao đâm chết ta, ngươi làm tổn thương trái tim nhỏ bé của cha!
“Không quan hệ, biết sai rồi là tốt rồi, sau này nói chuyện không thể như thế thô lỗ! Đi tìm Duyến muội muội ngoạn đi!” Khoan hồng độ lượng bản công tử chịu đựng bị nữ nhi công kích đau xót, sờ sờ đầu của nàng, từ trong lòng ngực lấy ra hai cây kẹo cho nàng đi tìm Ân Duyến ngoạn.
“Ngươi xem, đều là ngươi, miệng một ngăn cản, nếu không ta giúp ngươi thủ tiêu quá khứ, không chừng Thiên Lý sẽ không nháo thành như thế!” Đại mỹ nhân đi đến bên cạnh ta, oán trách liếc mắt nhìn ta.
“Tuyệt Ca, ngươi tốt nhất, nhưng mà có một việc ngươi nói sai rồi.” Ta đem đại mỹ nhân kéo ngã xuống đùi, vùi đầu vào ngực nàng ngửi ngửi, cỡ nào tốt đẹp! Vừa mới bị Thiên Lý tổn thương nặng, hiện tại cảm giác khá hơn một chút.
“Là chuyện gì?”
“Ta yêu nhất chính là ngươi, thứ hai là cha và nương, thứ ba mới là Thiên Lý!”
"Tiểu hổn đãn, lại ba hoa!"!" Đại mỹ nhân cười nhéo nhéo mặt của ta, môi bắt đầu tiếp cận...
“Đại công tử! Đại công tử!” Người gác cổng vội vội vàng vàng vọt vào lương đình, đem đại mỹ nhân hù giật mình, khẩn trương đỏ mặt ly khai ôm ấp của ta đứng qua một bên.
“Chuyện gì?” Không vui, rất không vui!
“Hoàng thượng, hoàng hậu, nhị công tử, nhị Thiếu phu nhân, Tam công tử, tam Thiếu phu nhân, Ân công tử, Ân phu nhân đều tới! Bọn họ cùng lão gia, phu nhân cùng nhau ở đại sảnh, đợi đại công tử và Thiếu phu nhân ăn cơm!”
“Đã biết, đi xuống đi!”
Mẹ của ta a! Loại này mật ý thời gian, các ngươi đều không phải muốn lên biểu diễn một lần đi? Có muốn hay không xếp hàng biểu diễn sau đó thuận tiện phong tặng danh hiệu kim kê bách hoa tưởng? Đã như vậy, bản công tử thân là nữ nhân vật chính, ta nhất định phải ôm hôn đại mỹ nhân, kéo màn, ai! Kháng nghị vô hiệu!
Ta nhẹ nhàng hôn lên đại mỹ nhân bên cạnh bởi vì xấu hổ mà chật vật, dư quang khóe mắt trăm hoa đua nở, lúc này, xuân về hoa nở, mỹ nhân vào ngực, hết thảy đều đúng lúc như vậy.
Chính văn Hoàn