Phi Thường Quân Cơ: Nữ Đặc Công Hoàng Phi Tuyệt Sắc

Chương 1: Thi hành nhiệm vụ (1)




Vùng ngoại ô thành phố XX nước Z.

Nằm cập sát song song với xa lộ cao tốc là một tòa biệt thự nghỉ mát nguy nga lộng lẫy. Nhìn từ ngoài vào, tuy tòa biệt thự nghỉ mát này nằm ở ven đường cao tốc, nhưng được thiên nhiên ưu đãi cho hoàn cảnh tự nhiên nên cũng không có ảnh hưởng gì đến nó.

Sát núi gần sông, đồng cỏ xanh biếc một màu, rừng cây xanh tươi mơn mởn, có thể nói là một nơi thích hợp để nghỉ ngơi thư giãn và giải tỏa áp lực. Điểm làm người ta vừa ý nhất chính là, tại cổng chính của biệt thự này có một rừng cây nhỏ, khiến cho người ta không thể thấy rõ được kiến trúc và cảnh sắc bên trong.

Đừng tưởng rằng đây là nơi vui chơi của một gia đình giàu có nào đó, nếu bạn thật sự nghĩ như vậy thì bạn đã lầm to rồi. Trừ người có chức vụ cao nhất trong quân đội của chính phủ nước Z, nhưng không một ai biết được, tòa biệt thự thoạt nhìn như một địa phương dành để nghỉ mát này thật ra chính là nơi bí mật tập hợp các ban ngành khủng bố nhất, lợi hại nhất của quốc gia.

Bộ Quân Cơ.

Đây là nơi xử lý tất cả các tình huống của quốc gia như: Quốc phòng, tình báo, tin tức, quân sự, thậm chí là tình huống quân sự của các nước khác, toàn bộ đều được tập trung về nơi này.

Bộ Quân Cơ nổi tiếng đứng đầu trên thế giới về vũ khí, đạn dược, trang thiết bị, thậm chí là thông tin từ vệ tinh, tất cả không có thứ nào mà không sử dụng thiết bị tân tiến nhất. Bộ Quân Cơ phân làm hai khu vực trên mặt đất và dưới lòng đất, trên mặt đất là một số ban ngành và cơ gấu không quan trọng, dưới lòng đất là kho máy móc, xử lý tin tình báo, phòng ứng biến đối phó với mọi tình huống khẩn cấp, phòng mật đàm của các cán bộ cấp cao, trung tâm thiết bị, trung tâm tiếp nhận những tin tức quan trọng.

Lộc cộc, lộc cộc. . . .

Nhịp điệu di chuyển lanh lảnh vui tai của tiếng giày cao gót đã phá tan sự yên tĩnh trong đội 9 Bộ Quân Cơ, tiếng giày cao gót đó đi tới cửa rồi dừng lại.

Năm người đang có mặt trong đội 9 đều đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn tới lối cửa ra vào. Trông thấy tại nơi đó xuất hiện một mỹ nữ tóc đen có khuôn mặt như thiên sứ cùng với dáng người thon thả mê hồn, đang lạnh lùng nhìn tới năm người trong phòng làm việc.

"Tương Phi, rốt cuộc cô cũng tới rồi, thật tốt quá." Tiếu Cương trưởng ban đội 9 vừa nhìn thấy cô lập tức tươi cười niềm nở bước lên đón tiếp, thật giống như đang đón tiếp quân chủ của một nước khác.

"Ít khi thấy anh thể hiện thế này, cút sang một bên đi." Cô gái tên Tương Phi xinh đẹp tuyệt sắc không những không cảm kích, ngược lại còn quát mắng hắn, tính khí thật không tốt, hơn nữa sắc mặt còn vô cùng khó coi.

Kỳ quái nhất là hành động của vị trưởng ban, Tiếu Cương không chỉ không nổi giận, ngược lại còn trở nên thận trọng biểu lộ vẻ mặt tươi cười. Quanh quẩn bám theo sát bên cạnh cô.

"Tương Phi, đừng giận mà, lần này gọi cô về cũng do bất tắc dĩ thôi. Ái chà, về kỳ nghỉ của cô sau này tôi sẽ bồi thường gấp đôi có được không?" Với cái danh một thượng cấp hắn quả thật quá thất bại, cứ phải ăn nói khép nép cầu xin thuộc hạ của mình. Nhưng mà trước mắt hắn hiện giờ không còn biện pháp nào khác, không thể làm gì khác hơn đành phải gọi con cọp cái khủng bố này về.

Tương Phi, à không, thật ra thì tên đầy đủ là Tiêu Tương Phi, Dù Tiếu Cương có dùng lời đường mật thế nào đi nữa cô vẫn rất khó chịu còn tỏ ra hết sức khinh thường hắn.

"Lại muốn tôi chấp hành nhiệm vụ gì?" Cô tức giận hỏi, một chút sắc mặt hòa nhã cũng không thể hiện ra với hắn.

Tiếu Cương cũng có nỗi khổ không thể nói, hắn biết mình cắt mất ngày nghỉ quý báu của người ta cũng không phải chuyện tốt lành gì, giống như hắn và vợ hắn đang XXOO đến cực đỉnh, đột nhiên bị một cú điện thoại hoặc một tiếng gõ cửa cắt ngang, nỗi thống khổ đó quả thực cực kỳ tàn ác. Nếu không phải trong đội 9 của hắn không có một đặc công nào lợi hại hơn cô thì hắn cũng không muốn gọi cô về làm gì.

"Kiều Mộc buôn bán vũ khí chợ đen ở nước Y, cô hẳn cũng biết người này chứ!" Hắn vội vã mời cô vào phòng làm việc của mình, đóng cửa lại rồi mới từ tốn nói với sắc mặt vô cùng nặng nề.

Tiêu Tương Phi liếc nhìn hắn, tức giận đáp: "Có hóa thành tro tôi cũng nhận ra hắn, trên người hắn có mấy cọng lông tôi đều rõ mồn một." Vấn đề này là trưởng ban cố tình thử cô hay là dò xét cô? Quá mức khoa trương rồi.

Hắn không cần quan sát cũng biết trong lòng cô đang suy nghĩ gì, cho nên hắn mới vội đi vào việc chính, nếu không một lát nữa bị giết mà vẫn chưa biết việc gì đang xảy ra.

"Hiện tại người đó đã đến thành phố rồi." Hắn nhìn cô trịnh trọng nói.