Đánh giá: 8.3/10 từ 28 lượt
Thể loại: Cổ đại, ngược, HE
Edit phần 1: Di Lục Các
Edit phần 2: Dực, Anh Túc, Lục Di Các
Beta: Dực
Nguồn convert: Diễn đàn Lê Quý Đôn
Hắn tới cửa cầu hôn, bất quá là bị bắt phụng chỉ thực hiện hôn ước. Lần đầu gặp lại sau 9 năm, hắn liền cực độ chán ghét tính tình dã man cùng bốc đồng của nàng. (M: sau này đọc sẽ biết tỷ là bị hiểu lầm, spoil tẹo =]]) Nếu không phải vì ích lợi, hắn căn bản khinh thường thú nàng. Đêm đại hôn, hắn chưa từng vào tân phòng nửa bước. Bởi vì không thương nàng, cho nên khinh thường cùng nàng động phòng hoa chúc. Rồi sau đó Thái hoàng Thái hậu đột nhiên hạ một đạo ý chỉ viên phòng (Khụ…khụ…là bắt xxoo), hoàn toàn chọc giận hắn! Hắn đem tức giận trút hết lên người nàng, cho rằng nàng ở cạnh Thái hậu nói huyên thuyên. Không để ý đến những lời giải thích cùng phản kháng, hắn cố ý mạnh mẽ xỏ qua thân thể xử nữ của nàng. Sau khi lưu lại nàng một thân chật vật đau đớn, hắn liền vô tình rời đi.
Đâm thủng tầng lá mỏng kia, chính là nhiệm vụ của hắn, không trộn lẫn một tia tình cảm! Nàng muốn vì hắn thay đổi, cố gắng làm cho mình trở nên hiền lành, nhưng hắn không hề để ý tới. Hắn mang về một cái thế thân có dung mạo giống với tình nhân trong mộng của hắn, khiến nàng cảm thấy hoàn toàn không có hy vọng. Nàng hạ thấp thân phận, không để ý đến liêm sỉ, muốn dùng thân mình mê hoặc hắn, kết quả là tự đi tìm nhục nhã..
Ái thiếp của hắn mang thai, hắn để cho nàng đi hầu hạ, là có ý định vũ nhục nàng! Hắn lãnh khốc cười nhạo nàng là gà mái không biết đẻ trứng, làm công cụ ấm giường còn đỡ phải ăn thuốc tránh thai phiền toái! Lời nói vũ nhục của hắn, khiến nội tâm nàng triệt để tan nát. Là hắn muốn nàng trở nên dũng cảm, là hắn muốn nàng mang theo cứng rắn khôi giáp. Mà thời điểm nàng thật sự biến thành như vậy, hắn lại nói cho nàng biết —— hắn chán ghét nàng tới cực điểm! Nhìn máu chảy ra từ vết cắt dữ tợn trên cổ tay, nàng nở nụ cười, im lặng chậm rãi nằm vật xuống trong vũng máu. . . .
Dưới cây ngô đồng ước định, chắc chỉ có một mình nàng phó ước (thực hiện lời ước hẹn) mà thôi. . .
Bình luận truyện