Phi Thiên

Chương 621-1: Như hổ thêm cánh (1)




Dương Khánh nói:

- Nếu ta không đoán sai, ba đại phái đang quan sát lời nói và hành động của đại nhân, may là đại nhân lúc trước vẫn không động thủ, nếu không ba đại phái đã bắt đầu trả thù đại nhân rồi, đại nhân cũng không còn nhàn hạ ở chỗ này nói chuyện với ty chức.

Miêu Nghị buồn cười nói:

- Bọn họ làm sao trả thù ta? Chẳng lẻ còn dám phái người ám sát ta hay sao? Ra khỏi Tiên quốc, ta tin tưởng ở Tiên quốc bọn họ không có lá gan này?

Dương Khánh khẽ lắc đầu:

- Đại nhân không nên đánh giá thấp lực ảnh hưởng của ba đại phái ở Thần Lộ, mặc dù bọn họ không trực tiếp tham gia vào chuyện của phía chính phủ, nhưng dựa vào thế lực của bọn họ, nếu muốn dựa vào thế lực môn phái để đối phó đại nhân..., cũng không cần trực tiếp gia nhập phía chính phủ, là có thể làm cho đại nhân mặt xám mày tro, khó có thể đặt chân.

Miêu Nghị khinh thường nói:

- Nếu bọn họ thật sự có bản lĩnh này, vậy tại sao lúc đầu ta giết nhiều đệ tử của bọn họ ở Trấn Hải sơn, cũng không thấy bọn họ có thể làm gì ta.

Dương Khánh trả lời:

- Lúc ấy không thể làm gì đại nhân, dĩ nhiên là có nguyên nhân. Đầu tiên, đại nhân khi đó chưa nói tới quyền cao chức trọng, ảnh hưởng tạo thành với ba đại phái có hạn, nếu ba đại phái chịu thiệt một chút vận dụng thế lực to lớn để đối phó đại nhân, vậy là được rồi, ảnh hưởng tạo thành có thể làm cho bọn họ cái được không bù đắp đủ cái mất; Tiếp theo đại nhân lúc ấy nổi danh trong dẹp loạn Tinh Túc hải mà về, được tiếp nhận triệu kiến của Quân Sử, ba đại phái nhất định phải bận tâm đến cách nhìn bên phía Quân Sử. Nhưng hiện nay đại nhân không giống với lúc trước. Có được hai điện, tay cầm quyền to, thủ hạ nhân mã động hơn vạn, thủ hạ tín đồ lại càng lấy hàng tỉ mà tính, tùy tiện một cử động có thể quan hệ đến lợi ích của hàng trăm hàng ngàn đệ tử bọn họ, tùy tiện một cử động là có thể khiến cho mua bán của bọn họ tổn thất thảm trọng, ích lợi do hàng tỉ tín đồ sinh ra cũng không phải con số nhỏ. Trước mặt đông đảo lợi ích bọn họ sẽ nghiêng về thế lực môn phái để đối phó với đại nhân. Một khi đại nhân động thủ trước, chính là nói rõ muốn nhằm vào bọn họ, đệ tử ba đại phái Thần Lộ không ai có nguyện ý thấy loại người như ngài phát triển, uy hiếp đến an toàn của bọn họ, cũng sẽ kiên định đứng bên phía ba đại phái, đến lúc đó chỉ sợ cung chủ Mộc Hành cung cũng phải suy nghĩ đến ý nghĩ của các đệ tử ba đại phái, không thể nào vì một mình đại nhân mà đắc tội với nhiều người như vậy, đến lúc đó sẽ không ai đứng ra nói giúp đại nhân. Đến lúc đó ba đại phái sẽ lấy cớ lùi một bước để đánh trá đối phương.

Miêu Nghị nghe thấy có chút sợ hết hồn hết vía. Hắn thật sự chưa từng suy nghĩ qua phương diện này, nói chính xác là không có ý nghĩ vĩ mô như vậy, nhưng vẫn cau mày nói:

- Vậy ngươi cảm thấy bọn họ sẽ đối phó ta như thế nào?

Dương Khánh nói:

- Nếu ta là ba đại phái, muốn đối phó đại nhân rất đơn giản, nếu tồn tại của đại nhân ảnh hưởng đến lợi ích của đệ tử ba đại phái của hai điện, ba đại phái chỉ cần tùy tiện nói một tiếng, vậy đám đệ tử sẽ lập tức mang theo nhân mã dưới trướng đi tìm những điện khác nương tựa là đủ rồi. Sau khi bọn họ làm cho đại nhân không còn người nào, xem đại nhân làm sao một mình trấn giữ hai điện? Kết quả phía sau rất đơn giản, bên phía Mộc Hành cung không thể nào mặc kệ hàng tỉ tín đồ bất kể, nhất định phải đổi người khác tới tiếp hận. Đến lúc đó đại nhân nhất định phải đứng sang một bên rồi.

Miêu Nghị cười lạnh nói:

- Nhiều người như vậy chạy đến những điện khác, những điện khác làm gì có nhiều vị trí an bài như vậy, bọn họ nuôi được sao? Dương Khánh lắc đầu nói:

- Không cần nuôi, có ba đại phái ở sau lưng câu thông với những điện khác, cho dù những điện khác không an trí vị trí, chỉ cần tạm thời chứa chấp cũng được, đợi đến khi đuổi được đại nhân đi rồi trở về là được.

Miêu Nghị cười ha hả nói:

- Ta cũng không tin không có ba đại phái ta sẽ không tìm được nhân mã, số người muốn van xin đến dưới trướng của ta còn nhiều mà.

Dương Khánh thở dài nói:

- Lúc này sức ảnh hưởng của ba đại phái rất lớn, mặc dù ba đại phái không dám trực tiếp gia nhập chính phủ, nhưng các môn phái khác vẫn có thể. Một khi bọn họ liên thủ chèn ép môn phái khác, xin hỏi đại nhân, còn ai dám kín đáo đưa đệ tử môn hạ cho đại nhân? Nếu ba đại phái muốn liên thủ tiêu diệt bất kỳ một môn phái nào trong cảnh nội Thần Lộ cũng sẽ không có vấn đề gì lớn, xin hỏi đại nhân, môn phái khác có sợ hay không?

Vẻ mặt Miêu Nghị co quắp, ngoan độc nói:

- Vậy ta sẽ xem điện nào dám chứa chấp những phản đồ kia, ai dám chứa chấp ta liền làm thịt điện chủ của bọn họ.

Dương Khánh ngẩn ra không biết nói gì, dở khóc dở cười nói:

- Nếu đại nhân đã nói như vậy, vậy thì ty chức cũng không biết nói gì nữa.

Miêu Nghị im lặng, hắn biết mình vừa nói nhảm, mình cũng không thể giết điện chủ các điện được, không nói đến phía dưới còn có thể thay thế bổ sung, nếu thật sự làm như vậy, bên phía Mộc Hành cung đầu tiên cũng sẽ không đồng ý, sẽ không bỏ mặc một mình hắn ở đây làm loạn, đến lúc đó vẫn sẽ cắt chức hắn.

Sau một hồi im lặng, Miêu Nghị trầm giọng nói:

- Vậy theo như ngươi nói, ta ngoài cúi đầu trước ba đại phái, sẽ không có lựa chọn nào khác?

Dương Khánh xoay người quả quyết nói:

- Dĩ nhiên không thể cúi đầu, nếu đại nhân cúi thấp đầu sau này làm sao chấp chưởng hai điện? Nếu đệ tử của ba đại phái cũng đụng không được, sau này hai điện há không phải là của ba đại phái, dĩ nhiên chúng ta phải ép ba đại phái cúi đầu trước đại nhân!

Lời này nghe rất dũng cảm! Ánh mắt Miêu Nghị sáng lên:

- Chẳng lẽ ngươi đã có chú ý?

- Đấu! Nhưng không thể làm cho ba đại phái chó cùng rứt giậu, thế lực của ba đại phái không phải là mãnh thú hồng hoang, đại nhân hoàn toàn có thể sử dụng. Nói cách khác, cho dù đại nhân không thể đứng cùng chiến tuyến với ba đại phái, nhưng hiện tại cũng không phải lúc trở mặt, đợi đến khi đại nhân có thực lực có thể hoàn toàn diệt trừ cả ba đại phái, đến lúc đó nếu đại nhân muốn đối phó ba đại phái, trở mặt cũng không muộn.

Miêu Nghị hứng thú nói:

- Đấu pháp như thế nào?

- Bốn chữ, đấu mà không phá!

Ánh mắt Dương Khánh thâm trầm nói:

- Bọn họ hiện tại đã là tên lắp vào cung, chỉ cần đại nhân dám loạn đến lợi ích của bọn họ, bọn họ lập tức sẽ làm khó dễ, mượn cơ hội diệt trừ đại nhân. Nếu bọn họ đã âm thầm bày xong thế công, đại nhân sẽ phải cho bọn họ chút giáo huấn, xoá sạch khí diễm lớn lối của bọn họ. Nhưng không thể cứng rắn đối đầu, phải làm cho ba đại phái tự đấu, đấu đến khi bọn họ chịu không nổi, dĩ nhiên là sẽ đến cúi đầu, đầu hàng đại nhân.

Miêu Nghị vội hỏi:

- Đấu mà không phá nghĩa là thế nào?

---------------