Phi Thiên

Chương 3906: Bốn chén rượu (1)




Phong Bạch Thượng Hải là Tiêu Dao tả sứ, phong Nhược Thủy là Tiêu Dao hữu sứ!

- Phong Cao Quán, Yến Bắc Hồng, Ôn Hoàn Chân, Du Y... là Tầm Tinh sứ!

- Phong Bạch nương tử là Bạch Y nương nương! Gia phong Thiên phi Nguyệt Dao là Tây Vương Mẫu! Phong Bát Giới là Chí Thanh Thiên Phật!

Chúng thần phát hiện lần sắc phong này đúng thật là không chỗ không phong bao trùm hết thảy thiên hạ, ngảy ca Bạch chủ cùng Yêu chủ đều được gia phong, chỉ là có một số người chưa từng được nghe tên, thậm chí không biết là từ đâu mà tới, Thiên phi Nguyệt Dao là ai? Phong hào Tây Vương Mâu nghe có vẻ như còn đứng trên cả chúng vương?

Dương Triệu Thanh đã buông xuống ngọc điệp trong tay, lớn tiếng hô:

- Sắc phong hoàn tất ít ngày nữa chiếu cao thiên hạ, tỏ rõ thiên ân của bệ hạ, của thiên hậu nương nương.

Chúng thần tề thanh hành lễ:

- Tạ bệ hạ thiên ân, tạ thiên hậu nương nương!

- Chư vị khổ cực!

Miêu Nghị vươn tay tỏ ý bình thân, Vân Tri Thu không thốt một tiếng, cũng đưa tay giơ theo.

Dương Triệu Thanh lại nói:

- Bệ hạ, nương nương cảm niệm chúng thần vất vả, tứ một chén rượu!

Nữ hầu tư hai bên trong điện ngư quán mà ra, nâng lên khay len lỏi trong chư vị đại thần, các đại thần mỗi người tay cầm một chén.

Thiên Nhi, Tuyết Nhi cũng đi xuống bừng khay lên, Miêu Nghị đứng dậy, Vân Tri Thu cũng đứng dậy theo, hai người mỗi người một chén.

- Chén rượu thứ nhất, trẫm kính những tướng sĩ đã chiến tử vì đại nghiệp của Thiên Đình!

Miêu Nghị dứt lời, nghiêng chen trong tay, vẫy xuống đại ngọc, Vân Tri Thu cũng làm theo

Chén rượu trống không thả về trên khay Thiên Nhi đang cầm, Miêu Nghị lại lấy một chén khác, trầm giọng nói:

- Chén thứ hai, kính những người trẫm đã phụ!

Rượu vẫy xuống tai ngọc, chen không thả về, lại lấy một chén, tay nhấc lên, sang sảng nói:

- Chén thứ ba, kính những người đã phụ trẫm! Nói rồi vung tay vẫy rượu.

Chúng thần đối mặt nhìn nhau, không biết lời này là có ý gì?

Cuối cùng Miêu Nghị lại lấy ra một chén cầm trên tay, từ xa xa kính với mọi người, nói:

- Kính chư vị!

Chúng thần với hai tay nâng chén, nói:

- Kính bệ hạ cùng nương nương!

Quần thần nâng chén cùng uống, trong Càn Khôn điện nồng nặc mùi rượu.

Nghi thức tính là đã xong, tiếp đó quân thần bắt đầu thượng nghị đại sự thiên hạ ngay trong Càn Khôn điện, Thiên Đình mới lập, lần triều hội đầu tiên bởi thế bắt đầu.

Lúc triều hội tới gần thời điểm kết thúc, Miêu Nghị khẽ liếc Dương Khánh một cái.

- Thần có việc tấu!

Dương Khánh bước ra khỏi hàng lớn tiếng nói.

Miêu Nghị gật đầu nói:

- Giảng!

Dương Khánh sảng giọng bẩm báo nói:

- Thần kiến nghị đại xá thiên hạ! Đem tất cả tu sĩ trong thiên hạ đăng ký thành sách, do Thiên Đình phát ra chiêu cáo, trong hạn kỳ chủ động tiến đến đăng ký, người nào chỉ cần chủ động tiến đến đăng ký, những sai lầm phạm phải trước kia đều có thể bỏ qua! Nếu không tới đăng ký, nhất loạt coi là loạn tặc tru sát! Còn nữa, để tránh tu sĩ sau này tiến giai làm xằng, Thiên Đình ứng nên thiết lập “Thiên kiếp” khảo hạch chế, sau này tu sĩ chỉ cần đột phá tu vị Kim Liên nhất luật phải qua thiên kiếp khảo hạch, ngươi thông qua khảo hạch mới có thể đưa vào tiên tịch, kẻ nào không có tiền tịch không được thu nhặt mua bán bất cứ tài nguyên tu hành nào, ai vi phạm đều bị coi là loạn tặc nghiêm trừng!

Lời này vừa nói ra, đa số chúng thần đều minh bạch dụng ý trong lời trần thuật của Dương Khánh, đại xá thiên hạ là vì muốn đưa toàn bộ tu sĩ vào giám quản, thiên kiếp khảo hạch bằng với khống chế hậu nhân gia nhập cánh cửa tu hành, môn đạo có thể thao tác ở trong đó có rất nhiều, hai việc này nói đến cùng chính là Thiên Đình muốn đưa toàn bộ tu sĩ trong thiên hạ vào tầm khống chế.

- Chư vị cảm thấy thế nào?

Miêu Nghị nhàn nhạt hỏi một tiếng.

Chúng thần hoặc khe khẽ bàn tác, hoặc như có điều suy tư, hoặc trầm mặc không nói, tóm lại tạm thời không người ứng tiếng, việc này tới thái quá đột nhiên, nhất thời mọi ngươi còn chưa cân nhắc được rõ ràng, xem đối với chính mình sẽ có ảnh hưởng như thế nào, không dám dễ dàng đưa ra quyết định.

Trên thực tế, trước khi đề ra kiến nghị này Dương Khánh không khả năng không thương nghị qua với Miêu Nghị, đây vốn chính là thủ đoạn muốn vững vàng khống chế thiên hạ trong tay của Miếu Nghị. Đương nhiên, Miêu Nghị cũng không hi vọng hiện tại lập tức vỗ bàn quyết định được, việc này liên lụy đến rất nhiều người, cần qua nhiều người ở mặt dưới phối hợp, cần một bộ luật pháp thiên điều trọn vẹn để thành quy phạm chấp hành, hiện tại chỉ là phong ra phong thanh trên triều đường, để mọi người có tâm lý chuẩn bị.

Vân Tri Thu cũng nhịn không được nhìn sang nam nhân ngồi bên người mình, nàng nhìn ra được, đây là nam nhân của mình chuẩn bị bắt trọn thiên hạ vào trong tay.

Thấy mọi người cơ bản bảo trì trầm mặc, Miêu Nghị lại nói:

- Việc này lần triều hội sau bàn luận tiếp, thoái triều!

Cung tiễn bệ hạ, cung tiễn nương nương!

Chúng thần chắp tay hành lễ, đưa mắt nhìn Miêu Nghị, Vân Tri Thu đứng dậy rời đi.

Vân Tri Thu đi theo sau lưng Miêu Nghị, từ đầu tới đuôi không phát một tiếng, có chút chuyện nàng cũng tự biết rõ ràng, nàng thượng triều tiếp nhận triều bái của chúng đại thần đã là qúa phận, mọi người còn chưa quen với việc nàng xuất hiện trên triều đường, nếu con tiếp tục đưa ra ý kiến chỉ sợ sẽ dẫn tới chê trách.

Mặt ngoài hậu điện, đám cung phi vẫn đang đứng đợi, thấy Miêu Nghị cùng Vân Tri Thu đi ra, dồn dập cúi ngươi hành lễ, tính là thể hiện sự tôn kính với lần chính thức triều hội đầu tiên của Thiên Đình, sau này tự nhiên không cần lần nào cũng như thế.

Miêu Nghị vung tay tỏ ý bình thân, Vân Tri Thu cũng có việc của riêng mình, Thiên Đình tổ chức triều hội lần đầu, đám đại thần đều mang gia quyến tới, nàng phải linh hậu cùng gặp mặt gia quyến các đại thần, còn có cả hoạt động Du viên yến. Vốn là hoạt động đã bắt đầu, nàng lại bị Miêu Nghị kéo đi thượng triều, dây dưa mãi tới bây giờ.

Dặn dò Miêu Nghi một tiếng, Vân Tri Thu đang muốn suất lĩnh chúng phi rời đi, anh mắt Miêu Nghị lại quét qua đám phi tần, nói với Quang Mị Nhi đang cúi thấp đầu: