Phi Thiên

Chương 3644: Yêu Tăng sa lưới (1)




Lát sau lại tấn tốc nói với Vân Tri Thu:

- Lão nhị bên kia ta có hơi lo lắng, hiện tại liền đuổi tới đó, coi như đề tiền xuất phát, ngươi... chuẩn bị sẵn sàng triệt ly!

Vân Tri Thu muốn nói lại thôi, Miêu Nghị đã thông tri Dương Triệu Thanh chuẩn bị nhân mã cùng theo, tiếp đó khoái tốc dịch dung, một khắc cũng không dám để lỡ...

Chưa biết tinh vực, Diễm Tu đang cấp tốc phi hành thu lại tinh linh, mời Thất giới đại sự ra, nói rõ tình hình gặp phải.

Thất giới đại sư thần tình du ngưng trọng lên, hắn tự nhiên biết được hậu quả sẽ thế nào khi Bát Giới rơi vào tay Yêu Tăng Nam Ba, một tay đặt lên ngực, chậm rãi khép lại hai mắt, cảm giác vị trí hiện tại của Bát Giới...

Trên ngọn núi, Yêu Tăng hai tay hợp mười sử dụng sách mệnh phạm âm hồi lâu vẫn không thấy có động tĩnh gì, mấy tên thủ hạ thân tại cao không sử dụng pháp nhãn nhìn quét bốn phía tỏ ý không phát hiện gì khác lạ.

Tả Nhi thần tình có phần cổ quái nhìn Yêu Tăng, giống như muốn hỏi, người có làm được hay không?

Nam Ba chậm rãi mở mắt ra, hai tay buông xuống, khóe miệng khe khẽ nhếch một cái, tùy tiện đụng phải hai người, không ngờ cả hai đều không bị phạm âm của mình ảnh hưởng, trong lòng không khỏi có phần buồn bực, mọi việc đều không thuận, chẳng lẽ thế đạo này thật biến rồi?

Hơi trầm mặc một lúc, mơi trầm giọng nói:

- Tất cả các ngươi, tản ra tìm kiếm cho ta!

Hắn cũng không tin mình lại xui xẻo như vậy, ngay cả hai người đặt ơ trước mắt cũng tìm không ra, rốt cuộc nhìn qua tốc độ phi hành là biết tu vị chẳng cao minh gì cho cam!

Tả Nhi lập tức vung tay, mấy ngàn người toàn bộ thả ra, bắt đầu toàn diện kéo lưới tìm kiếm.

Có người giám thị trên không trung, có người làm phép tìm tòi dưới mặt đất, địa vực tuy lớn, nhưng cũng chịu không nổi những cao thủ này dày vò.

Trong động, Mộc Na ngược lại vô ưu vô lực, ngồi bó gối đã tọa ở kia, nghe theo lời Bát Giới, tâm thần thứ nhất không chịu sự can nhiễu tư ngoại giới.

Nhưng đối với Bát Giới, khi phát giác sách mệnh phạm âm vừa kết thúc, hắn biết đây mới là lục phiền toái chính thức bắt đầu, Sách mệnh phạm âm không hiệu quả, rất có khả năng sẽ xuống đây tiến hành tìm kiếm.

Hắn chỉ biết hi vọng đối phương không đủ nhân thủ, bởi vì như vừa rồi xem qua thì đối phương mới có mấy chục người, nhân thủ không đủ trong thời gian ngắn khó mà tìm đến chỗ này, có thể cho đến lúc người của đại ca chạy tới cứu viện, hoặc giả là Yêu Tăng Nam Ba sợ bên này thông tri ra ngoài sẽ bạo lộ hành tung, không nguyện ở lâu, tự mình triệt đi trước.

Nhưng hiển nhiên đó chỉ là suy nghĩ của riêng mình hắn thôi, hắn căn bản không biết Yêu Tăng đang muốn trốn vào Cực lạc giới, càng không biết Yêu Tăng lo lắng bạo lộ mới phải làm rõ tình hình.

Thời gian từng điểm trôi qua, mỗi khắc trôi đi đối với Bát Giới đều là vô tận dày vò, sống trong nơm nớp lo âu, đây là trải nghiệm đời này Bát Giới chưa từng kinh lịch qua, hắn chưa từng sợ hãi với bất kỳ chuyện nào như đối với chuyện này.

Nhìn thần thái ninh tĩnh cua Mộc Na, trong lòng Bát Giới hối hận vô cùng, hối hận bản thân không nghe lời đại ca, hối hận chính mình không nên làm loạn, hối hận mình lẽ ra không nên mang theo Mộc Na trộm chạy đi ra, một mực chìm trong tự trách, cũng một mực chìm trong khẩn cầu mong đợi.

Chưa biết tinh vực, đám người Diêm Tu toàn tốc tiến về trước, trong lòng Diêm Tu cũng thập phần lo âu, biết rõ khi Bát Giới rơi vào trong tay Yêu Tăng Nam Ba sẽ có hậu quả thế nào, hiện nay cả hắn đều suy đoán ra tiểu thế giới có liên quan đến Bạch chủ, một khi tình hình mà Bát Giới biết rõ ở tiểu thế giới bị Yêu Tăng tham biết, hậu quả đối với vương gia là không thể tưởng tượng, vương gia khổ cực kiến lập thế lực Nam quân tất sẽ nháy mắt sụp đổ, Thanh, Phật hai người không tiếc đại giá cũng sẽ dốc toàn lực hủy diệt vương gia.

Lúc này Miêu Nghị đang trầm lặng ngồi trong một trữ vật không gian, trên tay bắt lấy tinh đồ, không ngừng tra xem vị trí hiện tại, tính toán đại khái còn mất bao nhiêu thời gian mới có thể tới nơi.

Vì sao hắn để Vân Tri Thu làm tốt tư tưởng chuẩn bị triệt ly? Lo âu trong lòng hắn so với Diêm Tu chí nhiều không ít, chẳng những lo lắng những điều như Diêm Tu, còn có tinh mang cuả Bát Giới, một đời này một trong những mục tiêu hắn liều mạng phấn đấu chính là hi vọng người nhà có thể sống trong yên lành.

Mặt ngoài, Thanh Nguyệt toàn tốc phi hành. Toàn bộ tinh môn trên đường đã được liên hệ trước, không có gì ngăn trở, Thanh Nguyệt vừa đến, cũng không cần tiếp thụ kiểm tra, trực tiếp thông hành xuyên qua...

Đám tướng lĩnh đồng hành cùng Diêm Tu được thả ra, không ngừng tứ xứ quan sát chung quanh.

- Hẳn là ngay ở mặt lưng tinh cầu kia!

Thất giới đại sư dẫn theo chúng nhân lệch khỏi lộ tuyến trên một đạo, ngón tay chi hướng một viên tinh cầu hoang vu.

- Mặt lưng!

Diêm Tu ầm sâm sấm một tiếng, lập tức phân phó với chúng tướng hai bên:

- Chúng ta tới đây là vì đối phó Yêu Tăng Nam Ba, mọi ngươi binh phân mười lộ, phong bế lục thức, bao sao hướng đó! Gặp kẻ phản kháng tháo chạy, giết!

Đối phó Yêu Tăng Nam Ba? Chư tướng đều cả kinh.

Diêm Tu phóng ra năm trăm vạn thân quân, nhân mã tấn tốc phân thành mười lộ, bay thẳng đến viên tinh cầu hoang vu, phân mười phương hướng bọc đánh hướng mặt lưng tinh cầu kia.

Là phúc không phải họa, là họa tránh không thoát, nên tới cuối cùng vẫn sẽ tới.

Khi một đạo pháp lực cường hãn thấm từ dưới đất quét qua thân ngươi Bát Giới, Bát Giới hoảng, biết rằng xong rồi.

Oanh! Trong một tiếng chấn vang trời long đất lở, Bát Giới đột nhiên nhào vào bên ngươi Mộc Na, làm phép ngăn trở cho nàng, một toà nýi lớn trên đỉnh đầu trực tiếp bị xốc lên.

Động tĩnh vừa ra, đám người Nam Ba trên đỉnh núi nơi xa mở ra pháp nhân nhìn tơi, biết đã tìm được mục tiêu, tấn tốc lách mình lướt đi.