Phi Thiên

Chương 3622: Ngưu Hữu Ðức, ngươi tất phải chết! (1)




Trương Bình im lặng, thế này không cách nào để đàm phán nữa, chỉ có thể tiếp tục chuyển thuật cho Nam Ba.

Trên cồn cát hoang vu, cuồng phong gào thét, Nam Ba tay nắm tinh linh cười lạnh một tiếng.

Tả Nhi đưng một bên hỏi:

- Hắn nói thế nào?

Nam Ba:

- Sớm đã liệu đến lần này đàm phán sẽ không dễ dàng, phải muốn ta đưa người trước, hắn mới chịu giao ra đồ vật. Tả Nhi vội vàng ngăn trở nói:

- Tiền bối, vạn vạn không thể tin hắn, loại người này vì đạt tới mục đích thường thường không chừa thủ đoạn, nếu không hẳn đã không có cơ hội chấp chưởng Nam quân!

- Ta há sẽ dễ dàng tin hắn!

Nam Ba hừ lạnh, một lát mới hỏi:

- Ðô vật dặn ngươi chuẩn bị có thể kịp thời đưa đến không?

Tả Nhi nói:

- Ðã vơ vét đến, chính đang trên đường đưa tới chắc sẽ không có vấn đề gì.

Nam Ba gật đầu, hồi phục với tinh linh trên tay.

Trong thư phòng. Sau quá trình mặc cả trả giá, cuối cùng xác định ba ngày sau một tay giao người, một tay giao hàng. Phương thức giao dịch này Miêu Nghị có thể tiếp thụ, chí ít bằng thế lực hắn hiện giờ không cần lo lắng bên mình sẽ chịu thiệt, người nên lo lắng là phía Yêu Tăng, chẳng qua có một điều khiến hắn suy xét không thấu, đó là Yêu Tăng yêu cầu bên này dẫn theo Phi Hồng, muốn Phi Hồng tận mắt chứng kiến giao dịch, Miêu Nghị đã đáp ứng.

Còn có địa điểm giao dịch cụ thể, Nam Ba tịnh chưa nói rõ, bao là đến lúc đó sẽ thông báo sau, Miêu Nghị không chịu đi quá xa, Nam Ba lại nói sẽ tiến hành trong cảnh nội Nam quân.

- Trong cảnh nội Nam quân?

Dương Khánh hơi kinh ngạc, nhíu mày tìm tòi một lúc mới nói:

- Yêu Tăng có phải chủ quan quá không, trong đó liệu có trá?

Làm sao tình hình đã biết trước mắt chỉ có hạn, khó mà suy đoán chính xác.

- Hắn khẳng định đã làm chuẩn bị gì đó, mở mắt chờ xem thôi, bản vương không tin hắn có thể chơi ra hóa ngay trên địa bàn bản Vương!

Miêu Nghị banh mặt lên, quay đầu nhìn hướng Dương Triệu Thanh:

- Chuẩn bị nhân mã, làm tốt chuẩn bị!

- Tuân mênh!

Dương Triệu Thanh chắp tay đáp lời.

- Thuận tiện mời phu nhân cùng Phi Hồng đi qua một chuyến.

Miêu Nghị vung tay ra hiệu.

Sau khi hai Dương rời đi, tâm tình Miêu Nghị có hơi trầm trọng, nói không lo lắng chút nào là giả, năm đó Yêu Tăng Nam Ba tung hoành thiên hạ, uy danh vẫn đặt ở kia, đặc biệt là không ngờ thật có thể mang Lâm Ngao Tuyết rời khỏi Ly cung, thủ đoạn này đúng là không người có thể tưởng tượng, khiến hắn càng thêm thấp thỏm.

Chẳng qua nếu muốn cứu về Lâm Ngạo Tuyết, không đáp ứng là không được, đối phương đã nhượng bộ đến nước này, hắn mà còn không đáp ứng, Yêu Tăng tự nhiên sẽ không tin hắn có thành ý giao dịch.

Không lâu sau, Vân Tri Thu dẫn theo Phi Hồng tiến vào thư phòng.

Từ lúc vào ở trong vương phủ, chỗ này Phi Hồng cơ bản chưa từng đi qua, không khỏi đảo mắt đánh giá hoàn cảnh trong thư phòng hồi lâu.

Ðợi hai nàng kiến lễ xong, Miêu Nghị tỏ ý không cần đa lễ, ánh mắt coi chừng Phi Hồng, trầm mặc một lát, mơi từ từ nói:

- Phi Hồng, mẫu thân ngươi đã được cứu ra khỏi tay Thiên Ðình.

Phi Hồng mừng rỡ quá đổi, cảm động đến nước mắt chi chực trào ra, đoạn thời gian qua nếu nói nàng không chút nghi ngờ là giả, chậm chạp không thấy phía Miêu Nghị có động tĩnh gì, hiện nay đột nhiên nghe được tin tức tốt, phát hiện chính mình trước đó đa tâm thực thẹn với Miêu Nghị lia lịa hành lễ, gần như mức nở nói:

- Tạ ơn Vương gia! Tạ ơn Vương gia!

Miêu Nghị đưa tay ngăn trở nói:

- Ngươi khoan cảm ơn ta vôi, tuy mẫu thân ngươi đã được cứu khỏi tay Thiên Ðình, chẳng qua người vẫn đang nằm trong tay Yêu Tăng Nam Ba, ta cùng hắn hẹn ước ba ngày sau sẽ làm giao dịch!

Kỳ thực hắn vốn không muốn sớm nói việc này cho Phi Hồng, sợ Phi Hồng lo lắng lung tung, mà chuẩn bị sau khi sự thành mới thông báo, nhưng Yêu Tăng lại muốn Phi Hồng tận mắt chứng kiến, nói là sẽ nghiệm chứng pháp ấn Phi Hồng, không cách nào dấu diếm, hắn đành phải nói trước với nàng.

Ðích xác là có hơi cao hứng quá sớm, nghe nói mẫu thân đang ở trong tay Yêu Tăng Nam Ba, đối với Phi Hồng mà nói, Yêu Tăng là tồn tại khủng bố khó mà tưởng tượng, Phi Hồng không khỏi e dè, một mặt lo lắng nói:

- Vương gia, mẫu thân thiếp thân thực sự ở trên tay hắn ư? Liệu có trá hay không?

Miêu Nghị khoát tay nói:

- Ðiểm này không cần hoài nghi, mẫu thân ngươi khẳng định ơ trên tay hắn.

Có chuyên kia ở Thiên cung, cộng thêm Yêu Tăng đã biết quan hệ giữa Lâm Ngạo Tuyết cùng Phi Hồng, Lâm Ngạo Tuyết khẳng định đã ơ trên tay Yêu Tăng.

Phi Hồng cũng nhìn ra biểu tình có phần ngưng trong trên mặt Miêu Nghị, ý thức được sự tình lần này sợ là không đơn giản như vậy, cực là quản thiệt nói:

- Giao dịch thế nào?

Miêu Nghị:

- Hắn đưa ra điều kiện, muốn ngươi tự thân tới chứng kiến giao dịch, cái này cũng không có gì, vừa khéo để ngươi xác nhận người là thật hay giả. Bởi thế việc này đều dễ thương lượng, hiện tại vấn đề là, ta nghi ngờ lần giao dịch do hắn đề ra này, lo lắng hắn sẽ đông tay đông chân trong lúc giao dịch. Gọi ngươi tơi, là muốn thông báo cho ngươi một tiếng, nếu giao dịch thuận lợi thì cũng thôi, ta tất lấy cứu mẫu thân ngươi là ưu tiên hàng đầu, nhưng nếu là Yêu Tăng động tay đông chân, mẫu thân ngươi không khéo sẽ xảy ra chuyện ngoài ý, ta hi vọng ngươi có thể làm tốt tâm lý chuẩn bị!

Phi Hồng khẽ cắn môi, trầm mặc một hồi lâu, mơi khẽ gật đầu, âu lo giữa mi vũ khó mà hóa giải.

Vân Tri Thu ở bên nhíu mày không nói lúc này nàng không nên nói thêm cái gì, cho dù là thiện ý nhắc nhở Miêu Nghị cẩn thận đều không tiện, một câu không cẩn thân khả năng sẽ khiến Phi Hồng hiểu lầm không nguyện để hắn mạo hiểm vì mẫu thân nàng. Miêu Nghị đưa mắt về phía Vân Tri Thu, nhắc nhơ một cái.

- Vân Tri Thu tâm lĩnh thần hội, đây là để mấy ngày nay mình ơ bên cạnh vô an Phi Hồng, bèn đứng dậy dìu Phi Hồng rơi đi.

- Hô!

Miêu Nghị ngẩng đầu nằm tựa trên ghế thở phào một hơi, đối mặt Yêu Tăng uy danh hiên hách chủ động ra chiêu, áp lực của hắn không hề nhỏ.