Phi Thiên

Chương 3348: Giải trừ nguy cơ (1)




Khắp nơi đồng ý lời mời phái người tới thương lượng, địa điểm thương lượng không phải ở U Minh chi địa mà ở trên viên tinh cầu Hạo Đức Phương nhường quyền quản lý, Miêu Nghị đổi tên nơi này thành Trấn Nam tinh.

Mục đích thương lượng là để nhường lợi, hắn vốn chuẩn bị cho rằng sản nghiệp tư nhân độc chiếm, chiến lược cắt thịt co rút của hắn cũng có vài phần bất đắc dĩ. Tiệm tạp hóa không thể so với tinh linh kiểu mới đâu đầu đều bán, con đường tiêu thụ của tiệm tạp hóa nhất định phải trải rộng ra mới kiếm được tiền, mà đại bộ phận quyền khống chế Thiên Nhai đã đưa ra ngoài. Tiệm tạp hóa không thể cấp cho những cự đầu kia kiếm một chén canh, mất đi năng lực che chở cơ bản nhất, thường xuyên có người tới gây phiền toái, làm sao có thể kinh doanh.

Chỉ có điều đã có Hạo Đức Phương, đảm bảo tình hình tuyến đầu, Miêu Nghị cho dù nhường lợi cũng sẽ không vượt qua điểm mấu chốt, hai phần đã đáp ứng Chính Khí môn không thay đổi, chính mình có ba phần, năm phần còn lại để mấy nhà chia nhau, hơn nữa cũng không phải để bọn chúng lấy không. Tiệm tạp hóa Chính Khí vốn có điều kiện đầu tư tài sản làm cổ phần, cửa hàng có sẵn ngu sao mà không muốn. Miêu Nghị không thể nào bỏ ra tài sản mà mình từ con số không tích góp được cho đám người kia cắn xé. Với thực lực của hắn hiện nay không thể có chuyện đó.

Miêu Nghị cũng không tự mình tham gia lần thương lượng, hắn đã nói rõ điểm mấu chốt, vấn đề đàm phán cụ thể giao cho Từ Đường Nhiên, dặn dò Từ Đường Nhiên nếu cần thì phải cường thế một chút, nếu ai ngại ít thì đừng có vào.

Sau khi Miêu Nghị xác định điểm mấu chốt không nhượng bộ, kết quả đàm phán cuối cùng chỉ có thể như vậy.

Đến lúc này, hai phần của tiệm tạp hóa Chính Khí thuộc về Miêu Nghị cuối cùng đã bị Miêu Nghị cầm trở về, còn nhiều hơn cả một phần, cho dù một phần này còn phải nghĩ biện pháp cho Hoàng Phủ Quân Nhu, nhưng năm đó dù sao tiệm tạp hóa Chính Khí không có quy mô như hiện giờ, nói tóm lại là Miêu Nghị vẫn buôn bán lời. Mà hai thành Chính Khí môn chiếm được cũng có thể nói là Miêu Nghị giúp Chính Khí môn tranh thủ được lợi ích.

Theo lời của Miêu Nghị thì thứ ta mất đi nhất định sẽ tự tay lấy lại, hắn xem như nói được làm được.

Cái cũ không đi, cái mới không đến, cửa hàng mới Miêu Nghị chính thức đổi tên thành cửa hàng Chính khí, mấy chữ tiệm tạp hóa bị vứt bỏ.

Chính Khí môn dừng chân ở Trấn Nam tinh, chính thức dựa lưng vào thế lực của Miêu Nghị.

Ngự Viên, Quỳnh lâu ngọc vũ yên tĩnh, chỉ có Thanh Chủ cùng một lão hòa thượng sóng vai chậm rãi đi đến, người không phận sự không được tới gần.

Lão hòa thượng phúc hậu. Vẻ mặt từ thái, một thân tăng bào màu vàng, chân trần, tỏa ra khí thế thong dong nhã nhặn.

Lão hòa thượng không phải ai xa lạ, chính là Phật giới chi chủ.

Thanh Chủ chắp tay mà đi, Phật chủ cầm chiếc trâm cài tóc bị đốt qua kia, lật đi lật lại xem xét rất lâu, nhiều lần ngửi ngửi, ngữ khí bình tĩnh nói:

- Xác nhận là Bất hủ mộc?

Thanh Chủ gật đầu:

- Hoàn toàn đúng như trong truyền thuyết nói, hẳn là thực!

Phật chủ đưa tay trả lại cho hắn.

- Vẫn chưa tìm được sao?

Thanh Chủ lắc đầu.

- Cho dù tìm được một người cũng không dùng hết, khẳng định ngươi có một phần.

Phật chủ:

- Ngươi đã hiểu lầm ý bần tăng.

Thanh chủ từ chối cho ý kiến, cười nhạt một tiếng, sau đó lại thở dài:

- Manh mối dừng ở Thiên Cốc môn, cũng không biết là ai đã bắt cóc người ở Thiên Cốc môn đi rồi. Trước mắt người Hạ Hầu gia là có hiềm nghi lớn nhất, Hạ Hầu gia có năng lực làm được việc này, chỉ là không hề có chứng cứ hay manh mối chứng minh là do Hạ Hầu gia làm, không còn cách nào khác.

Phật chủ rơi vào trầm mặc.

Thanh chủ nhìn hắn một cái hỏi:

- Phía bên Trấn Yêu tháp không có chút phản ứng?

Phật chủ lắc đầu:

- Không có gì khác thường! Ai, năm đó những người kia đuổi giết phân thân của lão Tam sao đột nhiên lại tập thể mất đi liên hệ, sống chết cũng không rõ. Đuổi nhiều năm trong tinh không mênh mông này như vậy, cho dù còn sống là cũng sớm lạc đường, ngươi cảm thấy phân thân của lão Tam còn có thể tìm đường trở về sao?

Thanh Chủ:

- Phân thân lào tam khẳng định vẫn còn, cũng nhất định có thể trở về, bằng không thì cũng không an tĩnh trong Trấn Yêu tháp như vậy, ngươi cảm thấy lão Tam là loại người ngồi chờ chết sao?

Phật chủ chắp tay trước ngực lại hỏi:

- Phong ấn thần hồn Yêu tăng Nam Ba có manh mối không?

Thanh Chủ:

- Việc này không cần gấp, lại nói phía bên ngươi, Ngọc La Sát tìm kiếm vô cùng cần mẫn, sao ta thấy có điểm không đúng.

Phật chủ:

- Nàng vốn là người may mắn sống sót của Nam Mô môn, sợ hãi Yêu tăng Nam Ba hơn người bình thường, lo lắng là cũng có nguyên do. Không phải là ngươi hoài nghi nàng biết nơi phong ấn chứ? Nếu nàng biết thì cũng sẽ không đợi nhiều năm như bây giờ!

Thanh Chủ không nói gì nữa.

Phía trước, Thượng Quan Thanh hiện ra ở giao lộ, đợi hai người đi tới, bẩm báo:

- Bệ hạ, Tư Mã tả sứ cầu kiến.

Thanh Chủ gật đầu ra hiệu với Phật chủ một cái, hai người tách ra. Phật chủ tiếp tục chậm rãi đi tới trước. Thanh Chủ đi cùng Thượng Quan Thanh.

Trong ngự hoa viên, Tư Mã Vấn Thiên lề ra mắt Thanh Chủ:

- Bệ hạ, phía bên thám tử đã có tin tức.

Thanh Chủ lạnh nhạt nói:

- Nói đi!

Tư Mã Vấn Thiên:

- Theo thám tử báo cáo, Ngưu Hữu Đức sở dĩ buông tha đại bộ phận quyền lực Thiên Nhai là vì nhìn thấy bệ hạ rút quân cận về khống chế đầu mối Thiên Nhai, biết rõ bản thân mình khó có thể có chỗ đứng giữa rất nhiều thế lực như vậy, vì tránh phiền toái mới chủ động rút lui. Mà sở dĩ không buông tha quyền lực quân Nam quân trong cảnh nội Thiên Nhai là vì hắn sớm đã đạt thành hợp tác bí mật với Hạo Đức Phương, Hạo Đức Phương sở dĩ đáp ứng với hắn không phải là vì thanh minh công khai khi trước, mà do trong tay Ngưu Hữu Đức nắm giữ phương thức luyện chế tinh linh kiểu mới, có thể đồng thời liên hệ với nhiều người. Phương thức luyện chế tinh linh kiểu mới dường như có quan hệ với những người giúp Vân Tri Thu luyện chế trang sức. Ngưu Hữu Đức nhường một nửa lợi ích luyện chế tinh linh kiểu mới cho Hạo Đức Phương.