Phi Thiên

Chương 3189: Kế hoạch chính thức bắt đầu (1)




Thanh Chủ đi qua lại trong đại điện, từ từ nói:

- Đều nói tổ tiên phúc trạch quá nhiều, dễ cạn kiệt khí vận con cháu! Trẫm xem hậu bối trên dưới cả triều, gần như không có năng lực có thể vượt qua ông bà tổ tiên, trẫm tự nhận ngay cả con trai của mình cũng vậy... cái này không phải chính là ấn chứng câu cách ngôn kia sao? Hạ Hầu Thác trải qua ba triều, làm gió làm mưa, hưởng hết khí vận thiên hạ, vẫn còn có thể sinh ra đứa con như Hạ Hầu Lệnh như vậy, đây là đạo lý gì?

Xoay người quơ quơ ngọc điệp trong tay với Thượng Quan Thanh, nói rất là cảm khái:

- Ra tay lớn a!

Thượng Quan Thanh nói:

- Sau khi Doanh Cửu Quang nhảy ra ngoài Hạ Hầu Lệnh hắn một mực không có động tĩnh gì, các loại chuyện cười nhằm vào hắn đều có, hắn ra tay với Doanh gia cũng là chuyện hợp tình hợp lý, chỉ là không nghĩ tới lại ác như vậy, lại muốn đuổi tận giết tuyệt Doanh gia. Tuy nhiên điều này cũng hợp lý, Hạ Hầu Lệnh cần phải một lần hành động hữu hiệu, để chấn nhiếp bốn phương, bao gồm cả Hạ Hầu gia, để củng cố địa vị gia chủ của hắn!

Nhìn ngọc điệp trong tay, Thanh Chủ lại không nhịn được phẫn hận:

- Đây là Hạ Hầu gia lại ra một Hạ Hầu Thác thứ hai sao? Lão này thật là đáng hận, lại chủ ý đánh tới trên đầu trẫm, trẫm thật hận không thể nhân cơ hội xúi giục mấy nhà kia cắn ngược lại một cái!

Thượng Quan Thanh chần chờ rồi nói:

- Nhưng xem từ kế hoạch, Hạ Hầu Lệnh này rất xảo quyệt, nắm Doanh Cửu Quang nhất định trí Ngưu Hữu Đức vào chỗ chết để mê hoặc Ngưu Hữu Đức. Ngưu Hữu Đức vì cầu tự vệ không có lựa chọn khác, hắn bị đẩy tới trước mặt chủ công nương tựa. Nói cách khác hắn tùy thời có thể thoát thân, mà nếu hắn thoát thân sẽ không còn nhúng tay nữa. Những nhà khác sợ là cũng kiêng kỵ thực lực của Hạ Hầu gia không muốn ngọc đá cùng vỡ, muốn cắn hắn có hơi khó!

Thanh Chủ vung tay áo, cả giận nói:

- Ngưu Hữu Đức là chủ công cái gì, là trẫm! Chân chính hạ sát thủ với Doanh Cửu Quang chính là trẫm! Trẫm bị hắn bắt đến trước mặt, thủ đoạn này so với lão hồ ly Hạ Hầu Thác kia chỉ có hơn chứ không kém!

Thượng Quan Thanh im lặng, thầm nghĩ:

- Nếu bệ hạ không nói không động thủ, âm mưu của đối phương tự phá!

Nhưng mà ngẫm lại lại thầm cười khổ đối phương xếp đặt kế này rõ ràng là nhìn đúng bệ hạ có ý đồ này, nếu không kế hoạch này hoàn toàn không có biện pháp thành lập. Bệ hạ có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy không động thủ sao? Bốn Đại Thiên Vương cự tuyệt không lên triều, hắn ở bên cạnh Thanh Chủ nhiều năm hiểu rất rõ Thanh Chủ, thiên hạ nhiều người nhìn như vậy, Thanh Chủ là không có biện pháp nhẫn nhịn thời gian dài, sớm hay muộn phải tìm cơ hội động thủ, giờ này cơ hội tới gần bên, bệ hạ có thể bỏ lỡ sao?

Bỏ lỡ cơ hội lần này, sau này còn không biết phải đợi tới khi nào, đây là dương mưu công khai a! Hạ Hầu Lệnh này đúng thật là lợi hại, không trách được có thể làm cho bệ hạ sinh ý kiêng kỵ... Thượng Quan Thanh cảm thán trong lòng một hồi, chờ đến lúc Thanh Chủ dường như bình tĩnh lại, thử hỏi:

- Bệ hạ! Có nên gọi Ngưu Hữu Đức đến can thiệp hay không?

- Không cần!

Thanh Chủ đi qua đi lại phất tay ngăn chặn, trầm ngâm rồi nói:

- Trước nhìn xem tình huống rồi quyết định cũng không muộn! Mau gọi Tư Mã Vấn Thiên tới gặp trẫm!

Thượng Quan Thanh lần nữa ngầm cười khổ, xem ra bệ hạ biết rõ bị lợi dụng vẫn còn muốn chủ động nhảy vào trong bẫy của Hạ Hầu Lệnh.

Hắn đứng tại chỗ móc ra tinh linh liên hệ với Tư Mã Vấn Thiên.

Ước chừng một lúc lâu sau, Tư Mã Vấn Thiên nhận được lệnh cho đòi gấp cấp tốc vào Thiên Cung, chạy thẳng tới Tinh Thần Điện hành lễ:

- Vi thần tham kiến bệ hạ! Không biết bệ hạ có gì phân phó?

Thanh Chủ nhất thời cũng không hé răng, chuyện tới trước mắt dường như lại có chút do dự, chắp tay sau lưng không ngừng đi qua đi lại trước mặt Tư Mã Vấn Thiên.

Tư Mã Vấn Thiên có chút buồn bực, ánh mắt nhìn theo Thanh Chủ đi tới đi lui, thấy hắn chậm chạp không lên tiếng, không nhịn được lại nhìn về phía Thượng Quan Thanh, muốn nhìn ra chút đầu mối gì không.

Thượng Quan Thanh mắt rũ xuống, làm như cũng không biết gì.

Hồi lâu sau, cuối cùng Thanh Chủ dừng bước trước mặt Tư Mã Vấn Thiên, Thượng Quan Thanh thờ ơ lạnh nhạt, trong lòng hiểu rõ, đây là đã hạ quyết tâm! Quả nhiên, Thanh Chủ đi tới trước mặt Tư Mã Vấn Thiên, trầm giọng nói:

- Lần này cần ngươi đích thân đi một chuyến, bí mật gặp Tử Lộ nguyên soái Đằng Phi và Sửu Lộ nguyên soái Thành Thái Trạch...

Chuyện cần làm nghiêm túc dặn dò một lượt. Tư Mã Vấn Thiên càng nghe sắc mặt càng ngưng trọng. Chờ sau khi hiểu rõ ý đồ của Thanh Chủ, thì đúng là kinh hồn bạt vía không khỏi chắp tay nói:

- Bệ hạ! Chuyện này không thể xem thường, Đằng Phi và Thành Thái Trạch đi theo Doanh Cửu Quang nhiều năm, cái này không khác gì bảo hai người phản lại Doanh Cửu Quang, sợ là không dễ bị thuyết phục a! Có lẽ Dần Lộ nguyên soái Lệnh Hồ Đấu Trọng mới nhậm chức còn dễ thuyết phục hơn một chút, có phải...

Thanh Chủ khoát tay:

- Lệnh Hồ Đấu Trọng có thể đúng lúc này được Doanh Cửu Quang đề bạt lên, nhất định có nguyên nhân, thứ yếu Lệnh Hồ Đấu Trọng mới vừa lên chức, ổn định lợi ích mới là chủ yếu, sẽ không đúng lúc này ham muốn mạo hiểm. Đằng Phi và Thành Thái Trạch thì khác, lợi ích sớm đã củng cố, Đông Quân chỉnh đốn lại làm cho phía dưới hai người tiếng oán than dậy trời đất. Kết quả của Dần Lộ nguyên soái trước đó chỉ sợ ít nhiều sẽ chạm đến hai người. Sợ là cũng có ý niệm thỏ tử hồ bi. Ngươi nói cho hai người bọn hắn biết, sau khi chuyện thành công, Đông Quân sẽ một chia thành hai, trẫm phong hai người hắn là Thiên Vương, từ nay về sau không còn bị Doanh Cửu Quang tiết chế nữa! Trẫm nguyện viết trạng lệnh để ngươi trước mang đi cho hai người hắn, miễn cho bọn họ lo lắng sau này trẫm đổi ý!

Tư Mã Vấn Thiên có hơi khó xử:

- Bệ hạ! Không phải thần không muốn nghe lệnh, chỉ là với thế cục trước mắt, Đông Quân tuy có dao động, nhưng là có ba nhà khác làm ô dù, có khả năng rất nhỏ hai người kia sẽ mạo hiểm, trên căn bản có khả năng sẽ không đáp ứng... hy vọng bệ hạ minh giám nghĩ lại!

Tư Mã Vấn Thiên khom người nói, thiếu chút nữa sát đất.

Thanh Chủ đưa tay nâng cánh tay hắn đứng lên:

- Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, trẫm vốn cũng không trông cậy vào bọn họ hiện tại sẽ đáp ứng!

- Ách…