Phi Thiên

Chương 3072: Chiếu cố hai đầu (1)




500 vạn quân tinh nhuệ, mẹ con Vưu U hít sâu một hơi, xem ra thực là tiêu diệt triệt để đại quân U Minh.

Nhìn thấy hai mẹ con biểu tình khiếp sợ. Chiết Xuân Thu có chút tự đắc lạnh nhạt nói:

- Như thế nào, hẳn là Vưu trưởng lão cảm thấy có vấn đề.

- Vâng, ta liền an bài điểm dừng chân cho đại quân.

Vưu U gượng ép cười cười, hai mẹ con sau đó cáo từ.

Trở lại chính cung xong, hai mẹ con vẫn nổi lòng khó bình tĩnh như cũ, cảm giác sự tình càng làm càng lớn rồi. Doanh gia lúc trước cái gọi là muốn trừ hết Ngưu Hữu Đức biến thành muốn tru diệt 10 vạn đại quân của U Minh, việc này về sau tất nhiên làm cho thiên hạ khiếp sợ.

Vưu Huyền thấp đầu yên lặng không nói chậm rãi ngẩng đầu, nhìn chằm chằm người phụ nữ tóc dài trước mắt nói:

- Mẫu thân, chúng ta không phải là giúp Doanh gia hơi quá. Thực sắp xảy ra chuyện như vậy, mẫu thân cảm thấy còn có thể tiếp tục chấp chưởng chợ đêm sao? Đến lúc đó mẹ con chúng ta trên người đánh lạc ấn thật sâu của Doanh gia, tương đương với vượt qua thật sâu nguyên tắc bảo trì trung lập của Vưu tộc. Đến lúc đó chỉ sợ vị trí tộc trưởng của mẫu thân cũng khó bảo toàn. Vưu tộc làm sao có thể bỏ mặc một người đang nắm giữ quyền hành của Vưu tộc chịu ảnh hưởng của người ngoài.

- Ngươi đây đang oán trách ta?

Vưu U hất tóc dài lên, bỗng nhiên quay người quay đầu lại, trong mắt là lửa giận. Vỗ vỗ ngực đầy đặn lạnh lùng nói:

- Ta làm như vậy vì ai? Còn không phải cũng vì ngươi? Ta lúc đương thời lựa chọn sao? Doanh gia tập trung mục tiêu vào mẹ con chúng ta, chúng ta tránh được sao?

Muốn trách thì trách Ngưu Hữu Đức không phải người tới nơi này, người không tới đây bên trong này mẹ con chúng ta bị Doanh gia nhìn chằm chằm như thế nào?

Vưu Huyền cúi đầu, liền nghiêm mặt không nói nữa.

Hung hăng phát tiết một phen, lửa giận Vưu U cũng bình tĩnh lại. Biết rõ việc này cũng không trách con cái được. Chân trần lắc lắc uyển chuyển thân hình trong điện bước nhanh không ngừng.

Một hồi lâu sau, bước chân nàng dần chậm xuống, lúc đi qua bên người con trai đột nhiên bước chân dừng lại, nhìn chăm chăm con trai nói:

- Không thể để bọn hắn đánh nhau. Nếu không ai thua, ai thắng chúng ta đều không thể xong việc.

Vưu Huyền ngạc nhiên ngẩng đầu:

- Làm thế nào ngăn cản? Trước kia nghe nói Ngưu Đức Hữu là thằng điên, hôm nay xem ra quả nhiên là thằng điên. Tin tức truyền đến 10 vạn đại quân căn bản cũng không có dấu hiệu dừng lại chạy tới Hắc Long Đàm. Sự tình đến trình độ này còn làm thế nào này chúng ta có thể ngăn cản được sao?

Vưu U cười lạnh nói:

- Có thể đánh cuộc trên thọ yến của Hạ Hầu Thác là người ngu sao?

Vưu Huyền chần chờ nói:

- Ý tứ của mẫu thân nhi tử không hiểu.

Vưu U nhìn y nói:

- Mười vạn nhân mã kia căn bản không thể nào là đối thủ của đội quân tinh nhuệ 500 vạn của Doanh gia chỉ cần không phải kẻ đần, hắn nên biết cứng ngạnh đụng vào chỉ có một con đường chết. Mà Doanh gia bí mật điều 500 vạn quân tinh nhuệ nhất định phải có chuẩn bị tỉ mỉ, hắn có lẽ không biết chuyện.

Vưu Huyền sửng sốt một chút bừng tỉnh đại ngộ nói:

- Mẫu thân có ý là để lộ bí mật, để cho hắn biết khó mà lui?

Vưu U khóe miệng mang theo một tia cười quỷ quyệt, khẽ gật đầu.

Vưu Huyền chần chờ nói:

- Nhưng nếu là lại để cho Doanh gia biết là chúng ta để lộ bí mật, há lại sẽ bỏ qua?

Vưu U ôm hận nói:

- Là Doanh gia ý thế hiếp người, vi phạm hứa hẹn trước đây, chuyện bây giờ căn bản cũng không phải giống như bọn hắn nói. Hắn bất nhân đừng trách ta bất nghĩa. Hơn nữa, Doanh gia còn quản không tới nơi này, chỉ cần có thể dẹp loạn trận chém giết này. Doanh gia nhiều lắm thì làm loạn khiến cho ngươi ném đi quyền nắm chợ đêm trong tay còn không dao động được vị trí trưởng lão của ta. Không có chuyện còn có thể bảo trụ một đầu, xảy ra chuyện hai mẹ con chúng ta đều có lẽ nhất hùng bá thần hoang.

Nàng thò tay vỗ vai Vưu Huyền:

- Chỉ cần vị trí còn có thể bảo trụ, lời nói tại Vưu tộc có trọng lượng, ngươi còn có cơ hội ra mặt có đúng không?

Vưu Huyền im lặng, náo loạn một vòng trở về nguyên điểm, cái đó và y lúc trước khác nhau chỗ nào. Sớm biết như thế lúc trước cần gì phải dẫn sói vào nhà?

Vưu U khẽ vỗ vai y một cái:

- Chỉ là như vậy sợ là ủy khuất ngươi rồi. Nhưng chỉ

cần vận tác được. Doanh gia chưa hẳn có thể biết là mẹ con chúng ta tiết lộ!

Vưu Huyền nói:

- Mẫu thân muốn làm gì? Phái ai đi làm thuyết khách phù hợp?

Bàn tay của Vưu U từ đầu y chảy xuống vai, đầu ngón tay điểm vào lông ngực y.

- Đến lúc này trứng gà không thể thả trong một cái giỏ xách, chúng ta phải quan tâm hai đầu, tranh thủ đã không đắc tội Ngưu Hữu Đức cũng không đắc tội Doanh gia, nếu không có thể tránh tên điên kia nhất thời tránh không được cả đời. Vạn nhất Doanh gia đi hắn lại dẫn người đến gây sự thì phiền toái. Huống chi việc này người bình thường tùy tiện đi Ngưu Hữu Đức chưa hẳn chịu tin, cho nên ngươi tự mình đi làm thuyết khách cho thấy thành ý. Đem chuyện Doanh gia bí mật điều 500 vạn quân tinh nhuệ nói cho Ngưu Hữu Đức, lấy lòng hắn. Đồng thời phải cho hắn thấy chúng ta không chọc giận hắn. Lúc ấy là bị Doanh gia làm cho không có biện phạm, chúng ta không làm còn có người khác làm. Nhưng chúng ta đã cố gắng giúp bên kia, chỉ bắt Từ Đường Nhiên một người, những người khác không đụng đến cây kim sợi chỉ, ngươi hiểu ý của ta không?

Vưu Huyền gật đầu:

- Đã hiểu, hướng hắn để lộ bí mật cứu vãn đại quân U Minh sắp bị tổn thất để bù đắp sai lầm trước đό, thời điểm tương thích còn có thể hướng hắn đồng ý chỗ tốt.

Vưu U vui mừng gật đầu:

- Việc này không nên chậm trễ, nhanh đi xử lý, thời điểm đi tận lực giữ bí mật, đừng cho người của Doanh gia phát hiện.

Vưu Huyền chắp tay nhanh chóng rời đi.