Phi Thiên

Chương 2891: Khiêu vùng cùng bầy sói (1)




Dương Khánh:

- Ngay từ đầu tôi cũng không biết ý tứ của những ám thung (cọc ngầm, gián điệp) đó là gì. Khi được biết U Minh chi địa chính thức quy thành địa hạt của Thiên Tẫn cung, thuộc hạ dường như hiểu rõ một chút gì đó, đại nhân không cảm thấy như vậy đối với đại nhân rất có lợi sao? Rõ ràng là đã dọn sạch rất nhiều chướng ngại cho đại nhân chưởng khống chặt bên này, bớt đi rất nhiều phiền phức cho đại nhân. Thuộc hạ nghĩ không ra Thiên Đình bên đó ai còn sẽ có thể có sự hảo tâm này suy nghĩ vì đại nhân như thế. Liên tưởng đến sự an bài ám thung trước đó, sợ cũng chỉ có vị kia thôi. Hiện tại suy nghĩ kỹ một chút, liên lụy tới Hạ Hầu gia, địa vị của Thiên Hậu tại Thiên cung là rất lung túng. Vị kia đột nhiên cho đại nhân mật báo tình huống chiêu thu nhân mã cho Thiên Hậu là có dụng ý gì? Thiên Hậu sớm muộn gì cũng phải biết, tại sao phải để cho đại nhân mật báo trước thời hạn? Nghĩ tới nghĩ lui chẳng ngoài việc phải khiến cho Thiên Hậu biết thực lực của chỉ đội ngũ này.

... Tại sao phải cho Thiên Hậu biết trước? Trừ phi một chi đội ngũ thực lực cường hãn như vậy có cái ý nghĩa đặc thù gì đó đối với Thiên Hậu. Như vậy phía trên đột nhiên cắt U Minh chi địa thành đất quản hạt của Thiên Tẫn cung thì có thể giải thích thông rồi. Sợ là Thiên Hậu dưới tình huống những người khác còn chưa biết, dưới tình huống trở lực nhỏ hơn đã giải quyết xong chuyện chuyển nhượng U Minh chi địa rồi. Nếu là như thế, ám thung đó nhấn mạnh mật báo cho Thiên Hậu không cho những người khác của Thiên Tẫn cung biết sẽ rất có ý tứ rồi.

... Ám thung là đang phòng bị người nào? Thanh chủ nếu như không đồng ý chuyển như thế, hoàn toàn có thể trước khi chính thức công bố, ngăn lại ngay khi nhìn thấy danh sách, không đề cập nữa. Như vậy phòng ở đây không phải là Thanh chủ.

...Nếu là như thế, cái gọi là những người khác ở Thiên Tẫn cung có thân phận gì không khó phỏng đoán rồi. Chúng ta suy nghĩ một chút nữa, thì thấy Hạ Hầu gia là con quái vật khổng lồ khiến cho Thiên Hậu nhập cung như vậy sao có thể không có ý đồ? Làm sao có thể để mặc cho sự việc xảy ra không có sự chưởng khống?

Kết quả rất rõ ràng rồi, ám thung đề phòng chính là Hạ Hầu gia cản trở. Hạ Hầu gia sẽ ngăn trở chuyện này, nói rõ bên cạnh Thiên Hậu rải đầy người của Hạ Hầu gia.

Nhưng Hạ Hầu gia lại không thể ngăn trở. Vậy đã nói rõ Thiên Hậu trước đó chẳng hề cho Hạ Hầu gia biết rõ tình hình. Đại nhân, giữa Hạ Hầu gia và Thiên Hậu đến tám chín phần mười có vết nứt, không đơn giản giống chúng ta trước đó cho rằng bọn họ là người một nhà như vậy. Đây là nguyên ngân tại sao thuộc hạ nhắc nhở đại nhân có cái gì bí ẩn khi liên hệ với Thiên Hậu đừng cho những người khác của Thiên Tẫn cung biết. Thiên Hậu hiển nhiên có chút ý nghĩ của chính mình. Bất cứ lúc nào khiến cho cấp trên hài lòng đều không phải là chuyện xấu gì. Đại nhân không ngại suy nghĩ nhiều cho Thiên Hậu, có thể được Thiên Hậu tương trợ, lợi ích trong đó xem ra đại nhân không khó hiểu. Mà vết nứt giữa Thiên Hậu và Hạ Hầu gia cũng đáng để chúng ta lợi dụng.

Miêu Nghị sau khi suy tư một phen, hồi đáp:

- Hiểu rõ rồi, ta biết phải làm sao rồi.

Dương Khánh:

- Còn có một chuyện có quan hệ đến Thiên Hậu, thuộc hạ không biết có nên hay không nên hỏi.

Miêu Nghị:

- Nói đi! Chuyện Thiên Hậu ta biết cũng không nhiều.

Dương Khánh:

- Thuộc hạ rất hiếu kỳ đại nhân lần trước làm thế nào âm thầm liên lạc được với Thiên Hậu. Trực tiếp phái người đi Thiên Tẫn cung tránh không khỏi tai mắt của Hạ Hầu gia, bên người đại nhân dường như cũng không có ai có thể có tư cách tiến vào Thiên cung. Mà nếu như suy đoán không sai, Thiên Tẫn cung hiển nhiên lại phân bố người của Hạ Hầu gia ở khắp nơi. Hay là thân tín gì của đại nhân và Thiên Hậu có trực tiếp liên hệ? Đại nhân chớ hiểu lầm, thuộc hạ không có ý tứ gì khác, chỉ là muốn xác nhận một chút suy đoán của mình, nếu như Thiên Hậu thật sự tránh thoát người của Hạ Hầu gia âm thầm bồi dưỡng thân tín, như vậy thuộc hạ có thể khẳng định suy đoán của mình, cho thấy rõ giữa Thiên Hậu và Hạ Hầu gia thật sự tồn tại vết sứt mẻ.

Nếu như đã hỏi tới chuyện này, Miêu Nghị ngẫm nghĩ một chút, cũng không tiện nói dối, dứt khoát trực tiếp nói cho hắn biết:

- Cũng không phải cái gì liên hệ tới thân tín. Mà là giữa ta và Thiên Hậu có Tinh linh trực tiếp bí mật trao đổi.

Dương Khánh kinh hãi:

- Cái gì? Thiên Hậu trực tiếp liên hệ với đại nhân ngài? Chuyện gì xảy ra?

Miêu Nghị:

- Ta cũng kỳ quái chuyện này, lần trước Hạ Hầu Thác thọ yến...

Hắn đem chuyện ở thọ yến chịu tiên hình sau đó dưỡng thương ở Lục Ương viên được Thiên Hậu bí mật phái người liên hệ với hắn nói đại khái ra.

Ai ngờ Dương Khánh dường như càng trở nên giật mình, không ngờ lại vội vàng thúc dục Miêu Nghị:

- Đại nhân, thỉnh cầu tức khắc tìm cái lý do liên lạc một chút với Thiên Hậu.

Miêu Nghị không biết hắn gấp cái gì dữ vậy, nhưng biết chắc có nguyên nhân, trả lời:

- Chỉ sợ cần phải chờ một chút hãy nói, ta trước đó có liên hệ một chút với Thiên Hậu, liên lạc không được, ngươi ý gì?

Dương Khánh trả lời:

- Không xong! Đại nhân, Thiên Hậu sợ là đã chọc giận Hạ Hầu gia, Tinh linh mà nàng ta dùng liên hệ với đại nhân rất có thể đã không còn nằm trong tay nữa rồi.

Miêu Nghị kỳ quái:

- Dùng cái gì mà đoán được?

Dương Khánh:

- Đại nhân! Tình cảnh của Thiên Hậu tại Thiên cung chỉ sợ so sánh với chúng ta tưởng tượng còn bết bát hơn! Đại nhân không ngại ngẫm lại xem, Thiên Hậu là địa vị gì? Mẫu nghi thiên hạ chí tôn trong nữ nhân a. Thân phận như thế không ngờ lại đến trình độ cần phải trực tiếp liên hệ với đại nhân, không phải là bị bất đắc dĩ thì làm sao làm như vậy chứ? Điều này nói rõ bên cạnh nàng ta ngay cả một vị thân tín chân chính đáng được tín nhiệm cũng đều không a!

Nói rõ Hạ Hầu gia khống chế đối với nàng ta hơn xa sự tưởng tượng của chúng ta. Thuộc hạ bây giờ có thể xác nhận, cũng rốt cuộc hiểu rõ ám thung đó tại sao phải mật báo tránh ra những người khác ở Thiên Tẫn cung khi liên lạc rồi, cũng hiểu rõ tại sao Thiên Hậu cần phải thúc đẩy cắt U Minh chi địa vào danh nghĩa của Thiên Tẫn cung rồi. Hết thảy đều dưới sự khống chế, hơn nữa bị khống chế lâu như vậy. Thiên Hậu quá muốn có lực lượng của riêng mình rồi.