Phi Thiên

Chương 2770: Tứ Vương liên thủ (4)




Khấu Tranh cùng Đường Hạc Niên khó hiểu, khó có thể nhìn thây Khấu Lăng Hư thất thố như vậy.

Khấu Lăng Hư từ từ nói:

- Nhân mã tập kích Doanh gia không phải Thanh chủ, là La Sát Môn của Cực Lạc Giới, đệ tử Tuyết Ngọc của Ngọc La Sát tự mình dẫn đội!

“A!” Khấu Tranh thất thanh, khó có thể tin, điều này làm sao có thể.

Vẻ mặt Đường Hạc Niên cũng sững sờ, tròng mắt chuyển động, kinh nghi bất định nói:

- Địa Tàng Tự! Chẳng lẽ có quan hệ với việc Ngưu Hữu Đức phái người trông chừng Địa Tàng Tự?

Tiếng nhắc nhở này khiến Khấu Lăng Hư bừng tỉnh đại ngộ, tuy rằng không biết Miêu Nghị làm thế nào đẩy ra La Sát Môn, nhưng hành động lúc trước của Miêu Nghị nhìn chằm chằm Địa Tàng Tự tất nhiên không thoát khỏi có quan hệ với việc này. Trong lòng sau khi hiểu rõ nhanh chóng hồi đáp lại Khấu Hổ, giết không tha!

Nguyên nhân rất đơn giản, người của Cực Lạc Giới chạy đến trong Thiên Đình kiêu ngạo, huống chi là động lên người Tứ Đại Thiên Vương. Lần trước còn chưa tính sổ Phật Chủ gài Tứ Đại Thiên Vương bọn họ, vẫn chưa tìm ra cơ hội thích hợp giải tỏa uất hận này, hiện tại vừa vặn mấy nhà hợp lực. Còn có lý do là không biết Miêu Nghị có trong đó hay không, sự tình đã đến bước này rồi, có thể thành công giải quyết trói buộc kia cũng tốt, có thể đổ trách nhiệm lên đầu người La Sát Môn.

Bên ngoài chiến trường, đợi cho Khấu Hổ xác minh mệnh lệnh thu lại tinh linh, phất tay lên, phát ra rít gào của sư tử hống.

- Giết!

Cả người nháy mắt hóa thành mười, chín phân thân dẫn đầu ra ngoài, lưu lại một người sừng sừng quay đầu nhìn về phía Khấu Văn Bạch.

- Trận Phá Pháp Cung, theo lệnh của ta mà giết!

Khấu Văn Bạch giơ tay, quát lên một tiếng:

- Giết!

Xung phong đi đầu, người thứ nhất lao ra trong đại quân.

- Giết!

Ngay cả thân phận tôn quý như hắn còn bất cứ giá nào liều mạng, những người khác còn có gì:

- Giết!

Đám người như thủy triều phát ra tiếng “giết”, tiếng kêu rung trời, mấy trăm danh giáp lược trận Phá Pháp Cung, kéo ra dây cung, tùy thời chuẩn bị cơ hội bắn.

Khấu Văn Bạch vọt tới, phân thân Khấu Hổ lập tức vọt bên người hắn, cùng hắn sát nhập vào chiến trường huyết chiến.

Khấu Văn Bạch liều mạng bất cứ giá nào, dị thường cảm kích nhìn hắn một cái, tự nhiên biết phân thân Khấu Hổ này là bảo hộ hắn, như vậy vừa có thể hoàn thành mệnh lệnh của Vương gia, vừa có năng lực bảo hộ an toàn của hắn.

Tuy rằng Khấu Lăng Hư hạ pháp chỉ như vậy nhưng Khấu Hổ không phải là người ngốc. Lần này nếu Khấu Văn Bạch mất mạng cũng không sai. Vương gia bên kia tuy rằng công bằng, đại gia kia cũng không nói gì hắn nhưng vẫn sẽ khúc mắc trong lòng không bảo vệ tốt con của hắn ta. Tùy lúc có thể ghi hận hắn cả đời, một khi đại gia lên vương vị, Tùy Sở Sở chính là Vương phi, rất nhiều việc không thể nói rõ ràng.

- Phá Pháp Cung lược trận, theo ta mà giết!

Ô Kiền ở đầu khác đột nhiên hét lên, thân hóa

mười phân thân, dẫn đầu vào chiến trường.

- Lâm trận gặp người, trảm! Theo ta mà giết! Trang Tự Cao cũng gầm lên, hóa mười phân thân dẫn đầu đại quân đi giết.

Hai nhà Hạo, Quảng cũng đồng thời lựa chọn như Khấu gia. Tuy rằng Khấu Lăng Hư cũng không chào hỏi bọn họ, thật có vài sự tình cũng không cần thương lượng trước, có lẽ bọn họ không có nguyên nhân trói buộc phải giải quyết như Khấu gia, nhưng mục đích là giống nhau.

Thấy ba cạo thủ Hiển Thánh Khẩu, Hạo, Quảng gia tham chiến, tinh thần Huynh đệ Yến thị phấn

chấn.

Lại có đại quân mấy vạn tham chiến, nhân mã Doanh gia khô đủ đường thấy được hy vọng thắng lợi, sĩ khí tăng cao.

Hơn vài tên cao thủ Hiển Thánh ngăn chặn đầu trận, một phân thân của Yến Tòng dẫn đầu cũng rút lui khỏi chiến trường, hô lớn:

- Phá Pháp Cung rút khỏi, liên thủ lược trận cùng ba phương!

Mấy ngàn tu sĩ Phá Pháp Cung không còn nhiều lắm nhanh chóng rút khỏi trung tâm chiến trường. Theo chỉ huy của phân thân Yến Tòng, liên hợp bày trận cùng xạ thủ Phá Pháp Cung ba nhà Khấu, Hạo, Quảng. Một khi nhìn đến đệ tử La Sát Môn biến tốc, lập tức theo hiệu lệnh người chỉ huy, ngàn tiễn cùng lúc bắn ra.

Ổn định đầu trận tuyến, có chỉ huy lưu loát, uy lực công kích lập tức phát huy, uy hiếp cực lớn với đệ tử La Sát Môn.

Tuyết Ngọc nghĩ muốn thi triển Thiên Diệp Tuyết Liên để phá Phá Pháp Cung lần nữa nhưng không thể ra tay, bị phân thân của huynh đệ Yến thị ngăn chặn.

- Các ngươi muốn tạo phản sao?

Tuyết Ngọc vừa sợ vừa giận gầm lên.

“Ầm!” Dòng khí vô hình phập phồng, một đạo lưu quang bắn ra, một cao thủ Hiển Thánh La Sát Môn đánh tới tấm chắn liên hợp của Phá Pháp Cung. Trận thế hỗn loạn, Phá Pháp Cung thất phẩm của yến Tòng lập tức ra tay, đánh người nhảy lên hộc máu, trọng thương. Theo sau đó một ngàn đạo lưu quang phóng tới, nháy mắt bắn vỡ nát.

Cao thủ Hiển Thánh La Sát Môn chỉ cần thoát ly chiến trường, Phá Pháp Cung thất phẩm của Yến Tòng lập tức không chút lưu tinh tiến hành chèn ép.

Tình thế nguyên bản La Sát Môn chiếm cứ thượng phong kịch liệt giảm xuống.

Miêu Nghị ở phía xa xa lạnh lùng nhìn chằm chăm Khấu Văn Bạch liều mạng chém giết trong chiến trận, khóe miệng dần dần hiện lên tức giận dữ tợn, thản nhiên hỏi:

- Ngao Thiết, bọn họ đến nhiều cao thủ Hiển Thánh như vậy, ngươi áp nổi sao?

Ngao Thiết cười lạnh nói:

- Chỉ bằng đám phản tặc này? Chúng ta chính là đại quân mười tám Hiển Thánh, ba trăm Hóa Liên, đại quân trăm vạn! Đại quân tinh nhuệ do lục đạo chọn ra nếu ngay cả đám ô hợp kia cũng không đối phó được, kia cũng không cần lăn lộn nữa!