Phi Thiên

Chương 2767: Phân thân Hiển Thánh (1)




Quả nhiên là bẫy rập, hơn nữa là bẫy rập thật to!

Miêu Nghị trừng mắt nhìn thật sự là không nói gì, phía trước còn xem nhẹ, hiện tại mới phát hiện Doanh gia quả thực là điên rồi, cư nhiên làm ra trận lớn như vậy đối phó với mình, không khỏi cũng quá để mắt đến Ngưu Hữu Đức đi?

Chính là một trận này khiến đệ tử La Sát Môn đang còn giết thuận tay nháy mắt mộng, đại quân từng mảnh từ trên trời giáng xuống, Phá Pháp Cung nở rộ hào quang, tiếng lòng của mọi người đều căng thăng.

Nhìn quanh bốn phía, phát hiện đã bị vây quanh!

Yến Tòng nhảy lên cao, vẻ mặt lạnh lùng, xơ xác tiêu điều, lấy ra Phá Pháp Cung, cài tiễn lên, bắn ra. Từ mũi tên sắc bén bắt đầu, một đạo thanh quang lạnh lẽo theo cung tiễn xoay tròn xuất hiện, đốt cháy cả Phá Pháp Cung. Còn thanh quang trên cung tiền kia lại ẩn hiện bóng dáng một giao long, quang ảnh khiếp người, ngưng tụ một cổ khí phách hùng hồn!

Bắn ra mãn cung, mũi tên sắc bén nhắm ngay về phía Tuyết Ngọc chỗ Yến Tùy, nhắm ngay một người thực lực mạnh nhất trong đám đối địch.

Mị Cơ quét mắt, đồng tử chợt co rút, Phá Pháp Cung thất phẩm!

Bất ngờ lại là Phá Pháp Cung thất phẩm! Miêu Nghị ở phía xa nhìn cũng chấn động, Phá Pháp Cung cấp bậc này cả Đông Quân nắm trong tay Doanh gia cũng không có vé đi, cho dù là quân cận vệ trang bị cũng rất ít, nơi này thế nhưng lại xuất hiện, thật sự làm kẻ khác giật mình!

Hắn ý thức được người này trong Doanh gia có địa vị không thấp, Phá Pháp Cung hẳn là cũng không phải cố ý đến đối phó hắn, nguyên bản là trang bị trên thân của người này. Hắn mơ hồ nghe nói qua trong hộ vệ Vương phủ Tứ Đại Thiên Vương có người có trang bị Phá Pháp Cung thất phẩm, chủ yếu là vì bảo hộ an toàn của gia quyến Vương phủ.

Vừa động thủ đã trực tiếp lấy ra Phá Pháp Cung thất phẩm, có thể thấy được người tới cũng ý thức được nguy hiểm. Người của đối phương không nhiều lắm nhưng lại nhiều cao thủ, người tới hiển nhiên muốn dao sắc chặt đay rối trước giảm bớt điểm áp lực.

Sáu đại tướng sau khi nhìn thấy cung này, ánh mắt một đám đều tỏa sáng, mắt lộ ra vẻ mơ ước.

- Sư tôn, cẩn thận!

Mị Cơ cũng thất thanh kêu lên sợ hãi.

Ầm! Năm ngón tay Yến Tòng buông lỏng, cung tiễn trong tay nhất thời phát ra nổ vang như sấm sét cửu thiên. Một đoàn hắc cầu xoay tròn chợt bắn ra, chung quanh hắc cầu xoay tròn mơ hồ xuất hiện hồ quang. Tiễn lưu tinh thoát ly dây cung, tốc độ nhanh như hư ảnh lưu quang, thị giác còn chưa bắt kịp đã biến mất, gần như thẳng tắp vô hạn hướng đến Tuyết Ngọc.

Dây dung vang lên ù ù trực tiếp phập phồng di chuyển nhất trí theo tiết tấu của không khí.

Người có pháp lực hơi thấp xung quanh Yến Tòng cũng bị cỗ lực kia rung chuyển đong đưa, khó có thể ổn định thân hình.

Phá Pháp Cung cấp bậc loại này, pháp lực không đủ kéo ra còn không thể nói chi bắn ra một tiễn, tu vi không đến cảnh giới Hóa Liên căn bản không thể khống chế!

Một tiễn này bắn ra, không khác gì thổi kèn tiến công. Vạn Phá Pháp Cung cùng bắn, trong đó hai mươi Phá Pháp Cung lục phẩm, lưu quang cũng xuất hiện, trong lúc nhất thời thanh âm Phá Pháp Cung nổ vang một vùng.

- Nằm xuống!

Mị Cơ gấp giọng ra hiệu lệnh, người La Sát Môn nhanh chóng nằm lên mặt đất.

Thân hình Tuyết Ngọc đánh về Yến Tùy đột nhiên lóe ngang, chui vào trong rừng tre sắt, cánh tay bắt trên thanh tre, quay đầu lại ánh mắt lạnh lẽo.

Lưu quang hắc cầu xoay tròn khẩn cấp theo đuôi, quẹo vào trong đánh tới Tuyết Ngọc ầm ầm.

Yến Tòng kéo cung trên không trung đột nhiên nheo mắt, ý thức được không đúng, điên cuồng đánh tới Tuyết Ngọc ở phía dưới.

Yến Tùy đứng trên mặt đất bất động khóe miệng run rẩy, tựa hồ ý thức được cái gì. Trong tay lao ra một cây trường thương, mãnh liệt đánh tới Tuyết Ngọc, huynh đệ hai người một người từ trong không trung một người theo từ mặt đất, cùng đánh!

Sáu đại tướng quân ở phía xa nhìn thấy phát hiện không bình thường của Yến Tòng. Không biết Tuyết Ngọc làm cái gì lại khiến Yến Tòng phản ứng như thế, nề hà trên mặt đất trở ngại nhiều lắm, căn bản không thấy rõ động tác của Tuyết Ngọc.

Nhưng thật ra Miêu Nghị có ưu thế, thiên nhãn nhanh chóng mở ra quan sát.

Phán đoán của huynh đệ Yến thị đã đúng, Tuyết Ngọc bắt trên thanh tre đột nhiên như phong luân bỏ ra, tha một vòng đột nhiên ép thân hình chính mình tới mặt sau rừng tre sắt.

Ầm! Sấm sét thiên địa, mặt đất cuồn cuộn Kim Chúc, quấn quanh liên miên không dứt. Mặt đất bay lên một dòng khí cuộn, ngay sau đó, một cỗ sóng xung kích từ trung tâm khuếch tán, hung mãnh tách ra.

Đám người Miêu Nghị ở xa xa cũng không nhịn được nhìn nhìn rừng tre, mặt trên phát ra tiếng Kim Chúc kêu to ong ong không dứt, bị chấn động!

Uy lực lớn như thế, lập tức đều ý thức được tiễn lưu tinh thất phẩm đó cũng chẳng là vật gì.

Ánh mắt thiên nhãn nhanh chóng nhìn chằm chằm, Miêu Nghị sau khi thấy rõ tình hình có thể nói sợ hãi than không thôi, phát hiện không hổ là cao thủ La Sát Môn phái tới.

Tuyết Ngọc bình tĩnh ứng đối, tránh được một

kích hung hăng của tiễn lưu tinh thất phẩm.

Tiễn lưu tinh đánh lên Kim Chúc, cứng rắn của cây tre Kim Chúc này quả thực là biến thái, uy lực công kích cường hãn như thế cũng bị gấp khúc.

Tiễn lưu tinh sau một kích lại trở mình quay về, Tuyết Ngọc đã làm ra biểu diễn hoàn mỹ nhất. Trong nháy mắt tiễn lưu tinh quay về, nàng cũng vừa bắt một vòng trên thanh tre, tay đánh ra một trảo, như lấy đồ trong túi nhưng lại trực tiếp nắm chặt tiễn lưu tinh thất phẩm trong tay.

Không có uy lực kết hợp với cung tiễn, tiễn lưu tinh thất phẩm lại như thế nào, làm sao trốn được ma trảo của Tuyết Ngọc, chẳng những không làm Tuyết Ngọc bị thương, còn trong nháy mắt bị Tuyết Ngọc thu lấy.