Phi Thiên

Chương 2419: Sự kiện lớn (2)




Từng bằng chứng nặng như núi đưa ra trước mắt mọi người, giờ muốn ngụy biện thế nào thì cũng đã muộn, Thanh Chủ tức giận, nổi trận lôi đình.

Chỉ trong vòng mấy trăm năm, từ trong ra ngoài Thiên Đình đã lật đổ hơn một nghìn quan viên, những người có chức quan to lớn trên triều đình dần dần bị áp ức, trắng trợn uy hiếp.

Trong hậu cung, Hạ Hầu Thừa Vũ hoàn toàn không ngừng lại, liên tục sử dụng thủ đoạn tàn độc, trấn áp lật đổ khá nhiều vị mỹ nhân hậu cung, nếu không bị trượng hình đến chết thì cũng bị đánh chết, mấy trăm người tươi đẹp như hoa đều không thoát khỏi cái chết, bên trong đó có không ít thân thích của những vị quan to trong triều.

Hạ Hầu gia sừng sững mấy đời ít xuất hiện trước mặt người đời, hiện tại bắt đầu lộ ra răng nanh dữ tợn, người ta không cần phô bày thế lực quân sự mạnh mẽ làm gì, sự khủng bố đó cũng đủ khiến cho tất cả mọi người đều rét lạnh run rầy đến tận xương tủy! Hơn nữa, đây chỉ là góc nhỏ của một tòa núi băng, nhưng như thể đã đủ khiến kẻ địch cảm giác được sự lạnh lẽo dày đặc. Hạ Hầu gia đang cảnh cáo tất cả những người đó, bọn họ không dễ dàng bị tiêu diệt vậy đâu!

Những thuộc hạ dưới trướng, bốn gia tộc không bảo vệ được một, hai người, không bảo vệ được mười mấy người, không bảo vệ được hàng trăm hàng nghìn người. Sự phản kích toàn diện trên phạm vi lớn đã đủ ép Tứ Đại Thiên Vương phải hoảng loạn tay chân, nếu tiếp tục để xung đột kéo dài, e rằng chẳng còn ai dám đi theo bọn họ, mà hết thảy những người đó sẽ quay sang ôm chiếc đùi lớn Hạ Hầu gia để tự bảo vệ mình.

Cách duy nhất mà họ có thể nghĩ đến là xóa bỏ triệt để gia tộc Hạ Hầu, nhưng thế lực bên ngoài của Hạ Hầu gia không ở cùng một chỗ với thế lực ngầm, vì thế cho dù trong tay Tứ Đại Thiên Vương đều có binh quyền to lớn cũng không biết phải làm thế nào, mọi người đều không hiểu quá rõ Hạ Hầu gia vẫn còn ẩn giấu con bài chưa lật nào nữa hay không, thậm chí nếu làm thịt Hạ Hầu Thác đi chăng nữa thì có khi bọn họ lại rước thêm một đợt trả thù điên cuồng hơn nhiều!

Nếu như song phương đều đấu đến đấu đi, hậu quả không thể nào tưởng tượng nổi, đến khi tất cả mọi người đã chiến đấu te tua tơi tả xong, người được lợi nhiều nhất, không ai khác chính là Thanh Chủ!

Khi vị trí của từng người bị lật đổ, một mặt Thanh Chủ giận dữ, mặt khác hắn điềm tĩnh sắp xếp cận vệ bên người mình bổ sung vị trí đó, đây là việc trước đây vô cùng khó nhúng tay vào, hiện tại khi song phương quyết đấu ác liệt đã thành công giúp đỡ Thanh Chủ một tay, sợ rằng Thanh Chủ muốn thấy được kết quả hiện tại từ lâu.

Trận ầm ĩ này đã khiến cả hai đều chịu thiệt hại. Hạ Hầu gia kiên quyết không lùi bước, vì thế Tứ Đại Thiên Vương đành phải mở tiệc mời Hạ Hầu gia đến tham dự.

Sau khi tiệc tàn, trận ác đấu giữa hai thế lực lắng xuống cực nhanh.

Nhưng cơn sóng chấn động sau trận chiến vẫn còn ảnh hưởng rất nhiều, Tứ Đại Thiên Vương dùng phương thức thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, huy động rất nhiều người náo loạn rất nhiều nơi có liên quan đến thế lực ngầm, mặc dù biểu hiện của Hạ Hầu gia cực kỳ cứng rắn nhưng thực tế lại khác rất nhiều, gia tộc Hạ Hầu tổn thất cực kỳ nghiêm trọng thảm thiết, nhiều mắc xích bị chặt đứt, vô cùng hỗn loạn. Vì thế thế lực ngầm hiện tại khá xáo trộn, không thể khôi phục trong khoảng thời gian ngắn được.

Đó cũng chính là sự thua thiệt của Hạ Hầu gia so với những gia tộc khác, luôn mang trong mình nổi khổ không nói nên lời, chẳng thể phô bày toàn bộ đội quân của mình ra ánh sáng, vì thế không thể cứng rắn đối kháng cùng bốn gia tộc kia. Thế nhưng, bọn họ cũng không có cách nào chống đối trực tiếp, dù sao số lượng quân đội to lớn đều nằm trong tay Tứ Đại Thiên Vương, quân đội của người nào còn có thể so sánh với bốn người kia được? Đối mặt với sự càn quét của quân đội liên minh Tứ Đại Thiên Vương, nếu chỉ dựa vào một vài cao thủ cũng chẳng thể ngăn cản được gì, chính vì những lề đó, gia tộc Hạ Hầu không thê không bị thiệt hại quá nhiều.

Hai vị nguyên soái, tám Tinh Quân, mười hai vị hầu gia đã rời khỏi chính đàn, còn có nghìn người cό phẩm vị thấp cũng bị tước đi chức vị toàn bộ những thứ đó đều là kiệt tác của lần ác chiến này. Thanh Chủ thừa cơ hội khi song phương đang kiềm chế lẫn nhau đã nhúng tay, đồng thời xé toạc mạng lưới thế lực đã bện chặt vào nhau từ lâu một cách tàn khốc.

Tứ Đại Thiên Vương vịn vào cớ tiêu diệt tội phạm bỏ trốn, tập kết quân đội số lượng lớn, không tiếc trả giá đắt để tiêu diệt toàn bộ Hạ Hầu gia thật triệt để, vậy mà vẫn không làm gì được. Mà Hạ Hầu gia cũng không dám liều lĩnh náo loại đến sụp đổ Thiên Đình. Hai bên đều bị thiệt hại vô cùng nghiêm trọng, nhanh chóng nghiệm lại khuyết điểm của bản thân.

Lần chiếc đấu ác liệu này là sự kiện cực lớn xảy ra sau khi Miêu Nghị tiến vào Hoang Cổ Tử Địa, ảnh hưởng cực kỳ sâu xa, khiến thiên hạ run rẩy.

Mà lúc này...

- Rầm rầm!

Hai tay áo Hạ Hầu Thừa Vũ quét sạch đống đồ vật đang có ở trên bàn, đẩy chúng rơi xuống mặt đất, thở hồng hộc tức giận, sắc mặt trắng bệch, nhìn chằm chằm bên ngoài đại điện. Vẻ mặt độc ác mà lạnh lùng nói:

- Tiện nhân! Hai ngày! Nàng dám quấn lấy bệ hạ hai ngày. Chẳng lẽ nàng ta không biết chính nàng đã làm trễ nãi không biết bao nhiều sự vụ của bệ hạ sao? Trong hậu cung có một con đàn bà dâm đãng đến vậy, sớm muộn gì cũng sẽ gây họa cho thiên hạ này! Nhanh, gọi tiện nhân đó đến đây đi, bổn cung muốn dạy dỗ lại nàng cách làm một thần tử, một phi tử đúng cách!

Nga Mi biết rõ lòng đố kị đã che mờ mắt Hạ Hầu Thừa Vũ, nhưng không còn cách nào khác, chỉ đành vâng lời đi ra ngoài.

Trong Đông Cung, Thanh Chủ vừa rời khỏi, trong tẩm điện, trước bàn trang điểm, Chiến Như Ý để tóc xõa ngang vai, trên người mặc một bộ váy dài rộng thùng thình bằng tơ bạc, yên lặng nhìn bản thân mình trong gương, đôi mắt bình thản, không hề có chút gợn sóng, không vui, không buồn, không sợ hãi.

Một thiên chi kiêu nữ tâm cao khí ngạo, vẻ mặt hăng hái hưng phấn dường như đã cách nàng càng ngày càng xa. Giờ muốn rong ruổi khắp đất trời đã trở thành giấc mộng không thành, từng bức tường cao cao xa hoa lộng lẫy chốn cấm cung đã tước đoạt hết mọi quyền lợi được tự do của nàng.

Ngân Sương, Bạch Tuyết cẩn thận chải chuốt mái tóc dài mềm mượt như tơ của nàng, hai người đều là cung nữ hồi môn cùng nàng vào cung, theo lý thuyết thì nhiệm vụ của các nàng là phải hiểu rõ tâm ý chủ tử của mình.

Thế nhưng không có cách nào, vị chủ nhân này quá mức bình tĩnh, dường như tất cả mọi việc xung quanh đều không có quan hệ gì với nàng, mỗi lần bệ hạ tới đây, nàng vĩnh viễn trưng ra vẻ mặt thờ ơ lãnh đạm, ngay cả trận chiến kinh thiên động địa ngoài kia nàng cũng không hứng thú, giống như khi nàng vâng lời gả vào cung, tất cả đều đã chấm dứt, điều đó khiến cho Doanh gia tức giận, hai nha hoàn bị ép đến không còn cách nào khác, chỉ đành nhận mệnh thay nàng quản lý tất cả.

Nhưng những chuyện phát sinh trong ngày đều phải báo lại cho nàng biết, người kia nói một câu, người này tiếp một câu, thông báo tình hình ngoài kia, có thể nói vô cùng toàn diện. Đến khi nói gần xong, hai nha hoàn trao đổi ánh mắt với nhau, sau đó chú ý phản ứng của Chiến Như Ý, Ngân Sương nhỏ giọng nói ra:

- Đúng rồi, nương nương, nghe nói Ngưu Hữu Đức kia sau khi bị phạt giam vào Hoang Cổ Tử Địa nhưng hắn không chết, vẫn còn sống.