Phi Thiên

Chương 2333: Cô Tinh (Hạ)




Vân Tri Thu: Đồ có thể an bài người đưa đi. Chỉ có điều ngươi cũng đừng ôm hi vọng gì. Cho dù Yêu Nhược Tiên có thể chế luyện ra tới cũng không có ý nghĩa gì. Phá Pháp Cung vật kia nếu như không có số lượng lớn, tác dụng cũng không lớn lắm. Chế luyện số lượng lớn, cần rất nhiều tài nguyên. Ngươi có nghĩ tới không? Đây cũng không phải là chuyện tiền bạc. Chỉ cần kết đan, khắp thiên hạ ngoại trừ hai vị ngồi ôm thiên hạ kia sợ là cũng không ai có thể gánh chịu được. Chỉ sợ gia tộc Hạ Hầu cũng quá sức!

Miêu Nghị trầm ngâm không nói. Suy nghĩ một chút, hắn thấy đúng là như vậy. Phá Pháp Cung tối thiểu cần kết đan ngũ phẩm mới đủ uy lực. Một Phá Pháp Cung sẽ tiêu hao mấy viên. người bình thường muốn nắm giữ Phá Pháp Cung quy mô lớn, căn bản không hiện thực. Cũng chỉ có dưới tình huống thay đổi triều đại, xuất hiện tử thương quy mô lớn mới có thể tích góp từng tí tài nguyên như vậy. Cho dù là tài nguyên của Thiên Đình ngồi ôm thiên hạ, cũng có không cách nào trang bị hết cho tất cả mọi người. Vậy càng không cần nói tới người khác. Chỉ sợ đây cũng là nguyên nhân khiến người người đều muốn đánh chủ ý Phá Pháp Cung của Thiên Đình.

Phát hiện mình có phần suy nghĩ quá nhiều, hắn không thể làm gì khác hơn là để Vân Tri Thu xem tình hình rồi làm.

Sau khi hai người dừng liên hệ không bao lâu, Kim Mạn lại gửi tin tức tới, báo cho hắn biết tin tức Thiên Đình vì muốn bắt được Bạch Phượng Hoàng đã không tiếc điều động số lượng nhân mã lớn, muốn xóa bỏ Mê Loạn Tinh Hải ra khỏi tinh không.

Miêu Nghị nghe tin tức này, liền cả kinh. Động tác lớn như vậy sao?

Bạch Phượng Hoàng rơi vào trong tay Thiên Đình, đối với hắn không có lợi ích gì. Hơn nữa, số Phá Pháp Cung trên tay Bạch Phượng Hoàng kia, hắn còn chưa có thu được vào tay. Ngay lập tức hắn lấy ra tinh linh liên hệ Bạch Phượng Hoàng, bảo Bạch Phượng Hoàng sớm chuẩn bị.

Sau khi biết tin tức, Bạch Phượng Hoàng đứng ở trên tinh cầu Ngọc Thạch, tay cầm tinh linh, có thể nói hận đến nghiến răng nghiến lợi, Thanh Chủ làm như vậy là muốn chặt đứt đường lui của nàng. Chỉ có trốn ở trong Mê Loạn Tinh Hải, nàng mới có khả năng tự do tự tại. Một khi rời khỏi Mê Loạn Tinh Hải, nàng đâu còn có tự do gì đáng nói tới. Thiên hạ tuy lớn chỉ sợ cũng phải vĩnh viễn trốn trốn tránh tránh. Phiền toái hơn chính là thiên hạ có không biết bao nhiêu thế lực muốn tìm được nàng. Dù chạy tới nơi nào, nàng cũng đều bị nguy hiểm. Cho dù nàng giao Phá Pháp Cung ra, sau đó nói chúng không có ở trên tay mình, chỉ sợ cũng không ai tin tưởng. Ít nhất cũng phải bắt được nàng trước lại nói sau.

Nàng đã sớm biết Thanh Chủ không thể trêu chọc vào. Nàng cũng không muốn trêu chọc quá đáng. Mà lúc đó, nàng nhất thời khoe khoang, cực nhanh đã lấy được vũ khí nhân mã Thiên Đình, kết quả rước lấy phiền toái lớn như vậy. Hiện tại nàng hối hận tới mức xanh cả ruột.

Nhưng nàng lại không thể không mau chóng thoát đi. Một khi rơi vào trên tay Thanh Chủ, dù không chết, nàng cũng đừng mong sống tốt. Thanh Chủ hung ác thế nào, khủng khiếp bao nhiêu, nàng cũng đã thấy rồi.

Nàng đành triệu tập một đám Ngọc Tủy Tinh nhỏ, buồn bã bỏ gia mà chạy...

Chung Ly Khoái chờ tin tức của Miêu Nghị cuối cùng đã chờ được. Miêu Nghị đã báo cho hắn biết mục tiêu cụ thể.

Chung Ly Khoái nhanh chóng đi tới Bích Lạc Điện, báo cáo tình hình cho Ôn Hoàn Chân biết.

Sau khi Chung Ly Khoái rời khỏi Bích Lạc Điện, Ngôn Ca đứng yên ở trong điện, bên cạnh Ôn Hoàn Chân, chắp tay hỏi:

- Sư tôn, hiện tại có thể động thủ được chưa?

Ôn Hoàn Chân bình tĩnh nói:

- Không vội, chờ một chút.

Ngôn Ca nghi ngờ, không biết sư tôn muốn chờ cái gì.

Sau một tháng, Chung Ly Khoái lại được gọi đến Bích Lạc Điện. Ôn Hoàn Chân nói:

- Nói cho hắn biết, chúng ta đã âm thầm điều tra đối với năm nhà này. Phát hiện cửa hàng của năm nhà này đều có cứ điểm bí mật khác. Người ẩn núp ở đó chỉ nhiều hơn chứ không ít hơn so với ở cửa hàng của năm nhà kia. Nhắc nhở hắn một chút, động tới cửa hàng ở Thiên Nhai rất dễ để lộ Thiên Hành Cung ta. Làm không tốt sẽ liên lụy tới hắn. Có thể đổi huyết tẩy cửa hàng của năm nhà này thành huyết tẩy cứ điểm phía sau cửa hàng của năm nhà này.

Tổ sư gia nói vậy, Chung Ly Khoái không dám có lời nghi ngờ. Hắn tất nhiên lập tức liên hệ với Miêu Nghị.

Miêu Nghị nghe tin không có ý kiến gì. Sở dĩ hắn hạ thủ đối với cửa hàng năm nhà này, thật sự bởi vì hắn chỉ biết là năm chỗ cứ điểm của năm đạo này. Đây là bởi vì hắn biết được điểm dừng chân của thê thiếp mình. Về phần cứ điểm khác của năm đạo, hắn hoàn toàn không hay biết.

Hắn chỉ muốn giáo huấn cho năm đạo, cũng không phải là muốn bắt lấy cửa hàng này của năm nhà không tha. Có thể tránh được nguy cơ, vẫn đạt được mục đích, đương nhiên là tốt nhất. Hắn tất nhiên là đồng ý.

Chỉ là làm như vậy, hắn không khỏi có chút đáng tiếc. Sớm biết rằng sẽ có một kết quả như thế, hắn cần gì phải buông tha số Phá Pháp Cung kia, để dụ dỗ đám người Vân Tri Thu rời đi?

Đám người Vân Tri Thu còn đang trên đường đi, chưa có đến Vô Tương Tinh. Hắn đang suy nghĩ có nên bảo Vân Tri Thu đổi ý hay không.

Ngồi xếp bằng ở trong động, Miêu Nghị suy nghĩ một chút, sau đó lại lắc đầu cười khổ. Đã nói một trăm vạn chiếc Phá Pháp Cung ở trên tay, lại bảo năm đạo buông tha, sợ là không dễ dàng như vậy. Chỉ sợ Vân Tri Thu cũng không ngăn cản được bọn họ. Hiện tại chỉ có thể đi như vậy cũng tiện suy nghĩ. Làm như vậy không cần phải nói, năm đạo cũng biết là mình giáo huấn bọn họ, để dư nghiệt Lục Đạo ở luyện ngục ngoài lợi dụng Phá Pháp Cung cho Thiên Đình thêm chút loạn cũng không phải chuyện gì xấu. Cho thì cho.

- Tổ sư gia, hắn đồng ý.

Thu tinh linh, Chung Ly Khoái chắp tay trả lời.

Ôn Hoàn Chân gật đầu mỉm cười. Cô Tinh thực sự dự đoán không hề sai chút nào. Ngưu Hữu Đức này quả nhiên đáp ứng.

Hắn quay đầu lại nhìn đại đệ tử Ngôn Ca đang đứng bên cạnh, khẽ gật đầu.

- Làm việc lưu loát một chút. Không nên để lại tai họa ngầm gì!

- Vâng!

Ngôn Ca chắp tay lui ra.

Tiên Hành Cung, nằm ở vị trí tuyệt cảnh tiên gia vô thượng.

Bên trong Phù Vân Cung âm u tĩnh mịch, cung chủ Tiên Hành Cung Du Y khoanh chân ngồi tĩnh tọa ở trung tâm đại điện chậm rãi mở hai mắt ra. Hắn lật tay lấy ra tinh linh đang chấn động ở trong tay, thì thầm một tiếng.

- Cô Tinh...

Đối với người thần bí này, hắn không phải lần đầu tiên giao tiếp. Lần trước chính là Cô Tinh thông báo hắn tự thân xuất mã đi chặn Bạch Phượng Hoàng lại.