Phi Thiên

Chương 2148: Trung quân quy thuận (Hạ)




Nhưng không có cách nào. Mọi người đều biết, bất kể là người đại thống lĩnh nào tới nhậm chức đều nhất định phải an bài người của mình làm thống lĩnh trung quân. Hơn nữa người ta vỗ mông ngựa tốt, người ta được đại thống lĩnh thích. Ngươi có thể làm sao?

Bản thân Từ Đường Nhiên cũng không tránh khỏi cảm thấy chột dạ. Ngay cả chính hắn cũng cảm thấy mình không thích hợp để làm đại thống lĩnh trung quân. Nhưng đại thống lĩnh không muốn bỏ qua cho mình, mình cũng không tiện cự tuyệt. Từ chối ngược lại thành ra không biết chừng mực.

Vì tranh thủ được những vị trí khác, cũng không có ai phản đối. Cuối cùng những Bách Phu Trưởng đó đáp:

- Nguyện tuân theo pháp chỉ của đại thống lĩnh.

Chuyện kế tiếp đã dễ làm. Người cướp được thi thể xem như có công lao? Không thể nào. Miêu Nghị rất bá đạo trực tiếp phủ nhận. Cần gì quan tâm các ngươi có ý kiến gì hay không. Nếu không thể chứng minh là ai giết, vậy cũng chỉ có thể do hắn tới an bài.

An bài giao cho Từ Đường Nhiên làm thống lĩnh trung quân, Miêu Nghị cũng biết hắn an bài không được. Nếu thật sự để Từ Đường Nhiên tới an bài, căn bản không trấn áp được. Làm không tốt sẽ xảy ra chuyện.

Ở dưới sự chú ý của mọi người, Miêu Nghị bình thản ngồi ở trước mặt mọi người, lấy ra danh sách trung quân lật xem.

Hơn vạn nhân mã nín thở tập trung tinh thần, mắt không nháy một cái, nhìn hắn. Tất cả biết nòng cốt mới của trung quân sẽ được tạo ra.

Sau khi xem sơ qua danh sách, Miêu Nghị thản nhiên nói:

- Hồ An Tùng, Tiết Bình Công, hai người này nhậm chức Phó thống lĩnh trung quân.

Trong chớp mắt, tất cả yên lặng tới dọa người. Chợt một số người nhốn nháo. Thậm chí không ít người nín cười muốn nghẹn thở. Thật ra đã hóa giải bầu không khí khẩn trương sau một hồi binh biến. Bách Phu Trưởng nào đó chỉ vào số thi thể trên đất nói:

- Đại thống lĩnh, hai người kia đã chết ở dưới loạn tiễn.

- ...

Ngưu đại thống lĩnh mới vừa rồi còn khí định thần nhàn uy phong tám phía, lúc này thần sắc chợt cứng đờ. Hắn phát hiện mình đã gây ra chuyện nực cười, mặt liền tối sầm nói:

- Nếu biết vậy, ngươi còn không mau mau đưa danh sách tất cả những người đã chết lên đây?

Đây là phiền phức do không biết rõ tình hình phía dưới. Nhưng chuyện đến bước này, hắn cũng không thời gian chậm rãi tìm hiểu. Ổn định quân tâm là vị trí hàng đầu. Trước hết phải vẽ ra được lợi ích đoàn thể. Những người này vì lợi ích của mình sẽ nhanh chóng giúp hắn khống chế được trung quân. Về phần có thích hợp hay không thích hợp, không phải là chuyện bây giờ có thể suy nghĩ. Sau này hiểu rõ, chỉ cần nắm binh quyền ở trong tay sẽ từ từ điều chỉnh cũng không có vấn đề gì. Bây giờ là thời điểm thực hiện lời hứa hẹn.

Vị Bách Phu Trưởng kia vội vàng đưa lên danh sách nhóm hơn mười người đã chết lên. Danh sách được hắn dùng hai tay dâng lên.

Miêu Nghị lấy được liền thẩm tra đối chiếu. Hắn không nhìn phẩm cấp, trực tiếp dựa theo tu vi cao thấp. Hai người tu vi cao nhất đảm nhiệm Phó thống lĩnh trung quân. Sau đó hắn lại điểm ra liên tiếp mười thiên tướng Lang Kỳ, còn có một thiên tướng Lang Kỳ thuộc về thống lĩnh trung quân, Miêu Nghị giao cho Từ Đường Nhiên tự mình đi chọn.

Từ Đường Nhiên ngược lại cũng thận trọng. Hắn cầm danh sách nhìn trong số người trúng ý, sau đó bắt đầu nói chuyện với từng người. Hắn có phương thức nhìn người của mình. Tu vi hợp, hợp ý hắn chắc hẳn có thể phối hợp với hắn làm việc, hắn sẽ chọn.

Các việc bổ nhiệm chức vụ dưới nữa,Miêu Nghị không nhúng tay vào, Hắn quyết đoán trao quyền, để các thiên tướng được mình lựa chọn đi chọn người. Hắn biết rõ, muốn để những người này khống chế được trung quân, những thiên tướng này cần kéo từng người mình cần tới bên cạnh. Mình lại nhúng tay vào, dưới tình huống gì cũng không biết chính là làm loạn, kiên quyết nhét những người đối đầu cho người ta, khiến người phía dưới mình không thuận trong quan hệ nội bộ, nhất định sẽ xảy ra vấn đề.

Nhìn đám người phía dưới kêu loạn một mảnh, các nòng cốt đang lựa chọn nhóm nhân mã của mình, Miêu Nghị ngẩng đầu nhìn về phía chân trời nói:

- Thống lĩnh mười Ưng Kỳ cũng nên đến rồi chứ?

Hắn ở đây đã hàng phục trung quân. Thống lĩnh mười Ưng Kỳ vừa đến, cũng đừng mong lại bình yên thoát thân. Giết hai người Khang, Diêu, sao có thể tiếp tục để người của bọn họ được nắm binh quyền.

Niên Túc, một Phó thống lĩnh trung quân mới nhậm chức mạng, không có chuyện gì, nghe vậy lập tức lấy ra tinh linh không biết đang liên hệ với ai. Sau khi liên hệ, hắn liền biến sắc, muốn nói lại thôi. Nhìn thấy ở đây nhiều người như vậy, hắn nhanh chóng đổi thành truyền âm nói với Miêu Nghị:

- Đại thống lĩnh, đoán chừng trước đó người bên Bùi, Ngô, Hành đã để lộ tin tức. Mười thống lĩnh Ưng Kỳ tới đây lại đi vòng trở lại. Bên kia đã biết chuyện hai người Khang, Diêu bị chém. Thống lĩnh mười Ưng Kỳ đã triệu tập hơn mười vạn đại quân dưới trướng vội vàng chạy tới, nói là Hắc Hổ Kỳ có người làm loạn, muốn tới dẹp loạn!

- Dẹp loạn?

Miêu Nghị hơi híp mắt lại, cười lạnh nói:

- Dẹp loạn bên kia?

Trước đó triệu tập mười thống lĩnh Ưng Kỳ tới, là chuẩn bị diệt trừ. Trước thu trung quân, lại mượn trung quân diệt trừ mười thống lĩnh Ưng Kỳ. Không nghĩ tới vẫn để lộ tin tức....

Tuy nhiên cái này vẫn nằm trong phạm vi hắn dự đoán trước. Trước đó hắn đã chuẩn bị tâm lý. Bí mật khó giữ. Nếu nhiều người biết trong lúc bận rộn hắn cũng không kịp có các biện đề phòng khác. Chuyện để lộ tin tức cũng có thể hiểu được. Nhưng trước đó hắn không có thời gian để lo lắng quá nhiều. Hắn cũng sẽ không lo lắng quá nhiều giống như Dương Khánh. Thời điểm nên mạo hiểm, hắn sẽ không chậm trễ. Chính là muốn ở dưới tình huống tất cả mọi người cho rằng hắn vừa mới tới một ngày, không có khả năng động thủ, liền lấy thế như sét đánh không kịp bưng tai, đánh cho mọi người trở tay không kịp. Nắm trung quân trước mới là chủ yếu.

Mà mười thống lĩnh Ưng Kỳ nghe được tin tức, hiển nhiên cũng dự cảm được nguy hiểm của mình, đoán được người nào đó sẽ diệt trừ hết bọn họ, cho nên nhanh chóng đi vòng lại, kéo nhân mã tự bảo vệ mình.

Dẹp loạn bên nào? Niên Túc lấy phương thức không lên tiếng cho thấy thái độ của mình. Trong lòng hắn thầm nghĩ, tất nhiên đối tượng dẹp loạn là ngươi.

Nhưng trong lòng hắn lại lo lắng. Trước chỉ là một Bách Phu Trưởng, hiện tại có cơ hội đụng phải cánh cửa vượt qua “thường quy” này, trực tiếp nhảy vọt qua thiên tướng tấn cấp thành Phó thống lĩnh trung quân, trong nháy mắt lên liền hai cấp. Cơ hội như thế không thể thường có. Một khi để người mười Ưng Kỳ lật bàn, vậy tất cả những gì hắn vừa lấy được đều sẽ biến thành gà bay trứng vỡ. Nhưng trung quân một vạn người không thể là đối thủ của mười Ưng Kỳ hơn mười vạn đại quân.