Phi Thiên

Chương 1847: Ta không may




Miêu Nghị thất thanh nói:

- Cái gì? Đi địa ngục khảo hạch? Chẳng lẽ bảo chúng ta vào địa ngục đuổi bắt đào phạm? Ngay cả đại quân Thiên đình cũng không bắt được, đám tôm nhỏ chúng ta vào trong đó khác gì chịu chết? Phu nhân ngươi không phải không biết địa ngục là nơi nào, Thiên Hậu đang nói đùa sao?

Bích Nguyệt phu nhân cười khổ nói:

- Cũng không hà khắc như ngươi nghĩ, khảo hạch lần này không phải bảo các ngươi vào địa ngục chém giết, mà là muốn các ngươi tìm hiểu tình hình, thí dụ như đánh dấu địa đồ các loại, nếu các ngươi tiến vào địa ngục quá nguy hiểm, có thể ẩn núp, cũng có thể không làm gì cả, nhưng mà... Người khác có thể ẩn núp, vị trí đại thống lĩnh của ngươi không thể ẩn nấp, không có thành tích đi ra ngoài sẽ bị miễn chức đại thống lĩnh.

Miêu Nghị đau khổ:

- Vậy ta chạy đi làm gì? Tất cả đều bị miễn chức, cần gì chạy đi gặp nguy hiểm?

- Cũng không thể nói như thế, người không dám tham gia sẽ bị giáng chức làm thổ địa, thành hoàng, vạn năm không được trọng dụng, sau khi tham gia không có thành tích sẽ bị miễn chức đại thống lĩnh, ít nhất còn có cơ hội đông sơn tái khởi, không tồn tại tình hình vạn năm không được trọng dụng. Sau đó ta sẽ kêu gọi Hầu gia, cùng lắm không làm ở thiên nhai này, có ta chiếu cố, đi nơi nào cũng có tiền đồ.

Bích Nguyệt phu nhân an ủi một phen.

Miêu Nghị hữu khí vô lực nói:

- Ty chức không giống người khác! Lần trước ty chức chém hơn ba nghìn cái đầu, quyền quý cả triều chờ cơ hội ty chức bị giáng chức, lúc đó ta sẽ bị đám người này chém giết.

- Ai!

Bích Nguyệt phu nhân bất đắc dĩ lắc đầu, đây là việc nàng lo lắng nhất.

Hai người lâm vào im lặng, cũng chỉ có con hồ ly là dùng ánh mắt hả hê nhìn Miêu Nghị.

Qua một lúc sau, Miêu Nghị lên tiếng hỏi:

- Không biết bắt đầu khảo hạch khi nào?

Bích Nguyệt phu nhân nói:

- Việc này không vội, còn thời gian vài chục năm, phải chờ tới lúc trận khảo hạch lần này chấm dứt, đợi đến lúc tất cả đại thống lĩnh tham gia khảo hạch trở về mới có thể tiến hành khảo hạch địa ngục. Tin tức báo danh tham gia sẽ công bố ra nhanh thôi, có thời gian báo danh vài chục năm, cho nên ngươi còn có thời gian cân nhắc.

Miêu Nghị dở khóc dở cười nói:

- Phu nhân, ngươi có thể hỏi giúp ta một câu, dù sao ty chức cũng trải qua một lần khảo hạch, được Thiên Đế ngự phong, có thể miễn trừ khảo hạch lần này hay không?

- Ah...

Bích Nguyệt phu nhân trầm ngâm nói:

- Sợ là không được chiếu cố đặc thù, Thiên Hậu đã hạ pháp chỉ, tất cả đại thống lĩnh thiên nhai phải tham gia, rất không có khả năng vì một mình ngươi mà thay đổi pháp chỉ.

Miêu Nghị trầm mặc.

Bích Nguyệt phu nhân lại an ủi:

- Kỳ thật ngươi nên suy nghĩ tốt một chút, Thiên Hậu nói, về sau các chức vụ ngoài đại thống lĩnh đều được tuyển ra từ người tham gia khảo hạch, cho nên đại thần cả triều đều đưa người vào khảo hạch, nếu ngươi trải qua khảo hạch lần này, về sau ngươi sẽ có ưu thế phân công cao hơn.

Trước phải vượt qua cửa ải khó đã, Miêu Nghị không suy nghĩ việc xa xôi, im lặng một hồi liền hỏi:

- Phu nhân, nếu ty chức có thể tìm đường ra khác, còn hi vọng phu nhân có thể cho đi.

Bích Nguyệt phu nhân sững sờ, hiếu kỳ nói:

- Ngươi có tên trong danh sách khảo hạch, ai có lôi ngươi đi, không tham gia?

Miêu Nghị lắc đầu:

- Ty chức chuẩn bị thử nghĩ biện pháp, nếu không có phân phó khác, ty chức cáo lui!

Bích Nguyệt phu nhân biết rõ tâm tình hắn không tốt, đổi lại ai cũng không cao hứng, lại an ủi:

- Nếu như thật sự không được, cùng lắm không tham gia, ta sẽ nhờ Hầu gia xem chức có thổ địa, thành hoàng tốt hay không. Với người tu hành thời gian vạn năm không dài.

Tâm ý Miêu Nghị đã lĩnh, có đáp ứng cũng không phải hiện tại đáp ứng, tối thiểu hắn còn thời gian vài chục năm.

Trở lại phủ thống lĩnh, Miêu Nghị đứng trên nóc dinh thự, tịch mịch chắp tay nhìn thiên nhai phồn hoa, tâm tình rất phức tạp.

Nếu mình là người cô đơn cũng không sao cả, nhưng hôm nay bản thân liên quan tới nhiều người.

Trước mắt hắn có ba con đường để đi.

Đó là nhường vị trí đại thống lĩnh ra ngoài, sau đó bị giáng chức làm thổ địa, thành hoàng, trông coi mặt đất một vạn năm, hắn không cam lòng buông tha quyền hành, hắn mất đi quyền thế đám người Vân Tri Thu sẽ mất đi một tầng bảo đảm, có chút trách nhiệm hắn nhất định phải gánh chịu.

Rời khỏi Thiên đình càng không khả năng, cũng đạo lý kia, mất đi quyền thế, lại đắc tội nhiều người như vậy, kết cục có thể nghĩ.

Đi tham gia khảo hạch, đắc tội nhiều người, cũng không ai bỏ qua cho hắn.

Tóm lại đường nào cũng khó xử.

Còn con đường thứ tư, Miêu Nghị cầm tinh linh đứng trên nóc nhà, lúc trước Thiên đình giám sát hữu sứ Cao Quan lưu cho hắn, lúc trước Cao Quan muốn thu hắn dưới trướng, bảo hắn suy nghĩ kỹ liền tìm hắn, mặc kệ được hay không được, hắn phải thử xem.

Tinh linh lay động, hắn liên hệ Cao Quan: Ty chức đại thống lĩnh thiên nhai Thiên Nguyên tinh Ngưu Hữu Đức, bái kiến hữu sứ đại nhân!

Cao Quan hồi phục: Chuyện gì?

Miêu Nghị: Lần trước hữu sứ đại nhân nói, ty chức suy nghĩ kỹ càng, ty chức nguyện ý đi theo tùy tùng hữu sứ đại nhân!

Cao Quan: Hiện tại đáp ứng hơi trễ, đại thống lĩnh thiên nhai đều phải tham gia khảo hạch, Thiên Hậu tự mình hạ pháp chỉ, ngươi tham gia khảo hạch rồi nói sau!

Miêu Nghị rủa thầm mười tám đời tổ tông của hắn, có thể thuận lợi khảo hạch thì lão tử tìm ngươi làm gì?

Người ta đã tỏ thái độ, về sau dù nói thế nào cũng không để ý tới hắn, Miêu Nghị rất thất vọng khi dùng mặt nóng úp mông lạnh, yên lặng thu tinh linh, hắn không đi con đường thứ tư.

Bảo Liên đi vào đình viện, ngẩng đầu nhìn đại nhân trên nóc nhà, không biết đại nhân đang suy nghĩ gì, tóm lại cảm thấy đại nhân đang phiền muộn:

- Đại nhân, Mộ Dung thống lĩnh cầu kiến!

Miêu Nghị phục hồi tinh thần lại, cũng nhảy xuống, nói:

- Cho mời!

Rất nhanh, Mộ Dung Tinh Hoa đi vào, sau khi bái kiến cũng đi bên cạnh Miêu Nghị:

- Đại nhân, ta từ chỗ Tào Vạn Tường nghe được một ít tiếng gió, nghe nói đại thống lĩnh thiên nhai sẽ tiến hành...

Miêu Nghị nói:

- Không cần phải nói, ta đã biết!

Mộ Dung Tinh Hoa vội hỏi:

- Đại nhân định thế nào?

- Ta đã có chủ ý!

Miêu Nghị qua loa một câu, không lộ ra suy nghĩ của mình.

Lúc cáo lui, Mộ Dung Tinh Hoa quay đầu nhìn lại mấy lần, mấy lần muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn nuốt lời định nói xuống, loại chuyện này nói cái gì đều là giả, nàng cũng không giúp được gì.

Đứng trong đình viện từ sáng tới chạng vạng, thấy Miêu Nghị đứng đó, Bảo Liên không biết hắn quyết định gì, chỉ thấy Miêu Nghị lại lấy tinh linh ra, không biết đang liên hệ với ai.

Miêu Nghị liên hệ với Tiểu Thế Giới Linh Lung tông chưởng môn Yêu Nhược Tiên.

Yêu Nhược Tiên không rõ tình hình của hắn, liền hỏi: Chuyện gì?

Miêu Nghị cũng không dong dài với hắn: Lão yêu quái, trước kia ngươi nói luyện chế Linh Lung Bảo Tháp cần thời gian một trăm năm, nếu như tập trung lực lượng Linh Lung tông, xem cần bao nhiêu thời gian mới luyện thành?

Yêu Nhược Tiên: Khó mà nói, xem tâm tình!