Phi Thiên

Chương 1736: Điều kiện của Mục Phàm Quân




Quan trọng là Dương Khánh biết rõ khi trở về gã nói cho Vân Tri Thu, nói Mục Phàm Quân muốn nàng làm con tin, vì đại nghiệp của Miêu Nghị thì nàng khó thể từ chối, chắc chắn sẽ đi làm con tin. Đây là vì sao Dương Khánh hết sức năn nỉ Vân Tri Thu giấu Miêu Nghị.

Nếu không biết rõ Vân Tri Thu có thể trả giá rất lớn vì Miêu Nghị thì Dương Khánh đã không đến Thiên Ngoại Thiên. Lúc trước Dương Khánh bảo Vân Tri Thu giấu Miêu Nghị làm chuyện này là gã đang thăm dò nàng, khi nàng đồng ý có nắm chắc thuyết phục Vân Ngạo Thiên thì gã càng khẳng định nàng sẽ đồng ý làm con tin.

Kêu Vân Tri Thu tìm Vân Ngạo Thiên hỗ trợ, lại lấy Vân Tri Thu làm con tin ổn định Mục Phàm Quân, Dương Khánh không quan tâm sẽ ổn định hai người này được bao lâu, gã chỉ muốn tranh thủ thời gian đánh chiếm Vô Lượng quốc. Miễn mượn được thế của Vân Ngạo Thiên, Mục Phàm Quân khiến Tàng Lôi, Tư Đồ Tiếu Cơ Hoan không dám hành động thiếu suy nghĩ là đủ rồi.

Khi thuận lợi bắt lấy Vô Lượng quốc thì sự nghiệp của Phong Bắc Trần sẽ sụp đổ, trong khoảnh khắc không ảnh hưởng cục diện lực lượng đỉnh cao của lục quốc được. Tất cả sẽ trở về điểm bắt đầu, lục quốc vẫn đối kháng nhau.

Sau khi xong việc nếu có người đối phó Miêu Nghị thì mấy nhà khác sẽ không đồng ý, không thì Phong Bắc Trần mất thế, Miêu Nghị lại suy sụp sẽ chỉ có Vân Ngạo Thiên được lợi. Ngược lại họ còn sẽ giúp đỡ, sẽ không vì Miêu Nghị nổi lên quá nhanh mà làm gì hắn. Cùng lắm Miêu Nghị trở thành Vân Ngạo Thiên thứ hai, mọi người liên hợp Vân Ngạo Thiên đối kháng Miêu Nghị là xong. Tóm lại sẽ trở về cục diện cân bằng lục quốc lúc trước.

Còn về Miêu Nghị có thể xử lý Phong Bắc Trần hay không thì chẳng quan trọng, miễn có thể tranh thủ chiếm lấy địa vị của Phong Bắc Trần trong thời gian ngắn, đại cục đã quyết định thì Dương Khánh hoàn toàn tự tin có thể đưa Phong Bắc Trần vào chỗ chết.

Tu vi của Dương Khánh không đủ để xử lý Phong Bắc Trần, nhưng gã sẽ cho mọi người hiểu rằng nếu Phong Bắc Trần không hợp vào nhà nào thì không là chuyện tốt cho mấy nhà khác, khi đó sẽ ép mấy nhà ra tay xử lý Phong Bắc Trần để giữ cân bằng giữa lục quốc.

Tóm lại chỉ cần đánh chiếm Vô Lượng quốc thì Phong Bắc Trần chết chắc, đây là cái giá Phong Bắc Trần phải trả khi dám đụng vào nữ nhi của Dương Khánh!

Còn sau khi xong việc bên Miêu Nghị phải luôn nghe Mục Phàm Quân bài bố thì Dương Khánh sẽ không ngồi xem loại chuyện này diễn ra.

Vì con tin Vân Tri Thu nằm trong tay Mục Phàm Quân, Dương Khánh vốn không định để nàng sống, gã không có khả năng chạy tới Thiên Ngoại Thiên diệt con tin, dù có năng lực đó gã cũng không tự mình xuống tay. Sau khi xong việc Dương Khánh sẽ âm thầm lộ tin cho mấy nhà khác, hơi vận động chút để mọi người hiểu rằng Miêu Nghị thay thế Phong Bắc Trần vì Vân Tri Thu nên bị Mục Phàm Quân âm thầm khống chế. Thế lực của Vô Lượng quốc thật ra thuộc về Mục Phàm Quân, khi đó dù nàng không giết Vân Tri Thu thì mấy nhà khác cũng không ngồi xem một nhà bao thầu hết, sẽ hợp sức ép nàng trừ khử Vân Tri Thu cho Miêu Nghị giải thoát, tiếp tục giữ sự cân bằng.

Vân Tri Thu chết, Miêu Nghị và Mục Phàm Quân kết thù lớn. Phu phụ An Như Ngọc ở bên Mục Phàm Quân, tỷ muội Âu Dương sẽ có quan hệ rất lúng túng. Bên này có Dương Khánh nâng đỡ thúc đẩy, vị trí phu nhân chính thất của Miêu Nghị chắc chắn thuộc về nữ nhi Tần Vi Vi của gã.

Đây là Dương Khánh dựa thế hàng loạt thúc đẩy đến mục đích, trước tiên báo thù trừ khử Phong Bắc Trần cho Miêu Nghị thay thế, rồi diệt Vân Tri Thu, làm tỷ muội Âu Dương đứng sang bên. Nếu lần này nữ nhi của gã bình an trở về thì vị trí vinh sủng nhất của nữ nhân trong thiên hạ sẽ là sự bồi thường cho nữ nhi gã.

Dương Khánh hiểu nữ nhi của mình, biết Tần Vi Vi không có hứng thú với quyền thế, biết nữ nhi của mình muốn loại hạnh phúc gì. Thế thì gã sẽ cho nữ nhi một mình hưởng hạnh phúc, đương nhiên Dương Khánh sẽ không để nữ nhi làm tiểu thiếp, lần này lấy lại bồi thường cả vốn lẫn lời, để nữ nhi ngồi ở ngôi chính cung.

Trong Cửu Thiên cung hoàn toàn yên tĩnh, Dương Khánh âm thầm đánh giá sắc mặt âm trầm của Mục Phàm Quân.

Im lặng một lúc Mục Phàm Quân lạnh lùng nhìn gã chằm chằm:

- Khiến Vân Tri Thu làm con tin là ý của Miêu Nghị?

Mắt Mục Phàm Quân lóe tia tàn nhẫn.

Dương Khánh trả lời:

- Sau khi chuyện xảy ra thì Miêu đại nhân đi Vô Lượng Thiên tìm Phong Bắc Trần tính sổ nên không biết việc này, huống chi Miêu đại nhân không có quyền điều động người toàn bộ Thần Lộ. Quân Sử phái ty chức đến thì tất nhiên nguyện làm con tin là ý của Quân Sử.

Mục Phàm Quân hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Nhưng tia tàn nhẫn trong mắt đã mất, Mục Phàm Quân lạnh nhạt nói:

- Cánh Miêu Nghị cứng, nếu bản tôn cưỡng ép giữ lại thì lão quỷ mấy nhà khác e rằng cũng không yên tâm, hắn muốn đi thay thế Phong Bắc Trần thì bản tôn không có ý kiến gì. Muốn bản tôn hỗ trợ các ngươi cũng được, với điều kiện là các ngươi có thể thuyết phục bên Vân lão ma, không thì một mình bản tôn ủng hộ cũng vô dụng. Con tin gì đó thì miễn đi, bản tôn chỉ có một điều kiện.

Dương Khánh ngây ra, chắp tay hỏi:

- Ty chức rửa tai lắng nghe, không biết có điều kiện gì?

Mục Phàm Quân thản nhiên nói:

- Bản tôn sẽ không khách sáo nhận ích lợi mỗi năm một nửa của Vô Lượng quốc, sau khi thành công giao nộp đúng hạn là được. Vân Tri Thu làm con tin thì miễn, lục thánh dương thịnh âm suy, một mình bản tôn là nữ nhân thì cô đơn. Bản tôn thấy thế này, thánh chủ của Vô Lượng quốc sau khi xong chuyện hãy để Vân Tri Thu làm, Miêu Nghị phụ trợ nàng. Đồng ý điều kiện này thì bản tôn sẽ đồng ý điều kiện của các ngươi, nếu không đồng ý thì mọi chuyện miễn bàn.

Mục Phàm Quân lười nói nhảm với Dương Khánh, phất tay ra hiệu gã lui xuống.

Dương Khánh xoe tròn mắt, tình huống gì đây? Tại sao Mục Phàm Quân dễ nói chuyện vậy? Không có con tin nặng ký thì ngươi dựa vào cái gì tin tưởng chúng ta sẽ đưa ích lợi mỗi năm một nửa của Vô Lượng quốc cho ngươi? Không có điểm yếu trong tay thì dù bây giờ chúng ta đồng ý điều kiện của ngươi, ngươi lại dựa vào cái gì tin tưởng chúng ta sẽ để Vân Tri Thu làm thánh chủ sau khi thành công?

Kế hoạch chắc chắn của Dương Khánh không ngờ gặp tình huống không thể tưởng tượng như vậy, có thể nói là một đấm đánh vào không khí. Dương Khánh mờ mịt rời khỏi Cửu Thiên cung, nghĩ nát óc cũng không ra Mục Phàm Quân đang làm cái quỷ gì.

Dương Khánh không biết rằng đối với Mục Phàm Quân thì nếu Miêu Nghị không quan tâm sự sống chết của con tin, vậy nàng làm con tin không có ý nghĩa gì. Nếu Miêu Nghị thật sự để ý sự sống chết của con tin thì không cần quá nhiều người, một con tin là đủ.

Tuy Dương Khánh mưu tính sâu xa nhưng hỏng việc ở chỗ tin tức không cùng đẳng cấp, có vài việc gã không biết, chuyện không biết thì dĩ nhiên không nằm trong mưu tính của gã.