Phi Thiên

Chương 1612: Kim Liên tam phẩm (Hạ)




Càng làm cho hắn sợ hãi thán phục đó chính là linh khí ẩn chứa bên trong tâm hai hạt huyết liên này thật không ngờ lại khổng lồ nhưu vậy. Không ngờ lại trợ giúp hắn mạnh mẽ đột phá lên tới Kim Liên tam phẩm. Cách Kim Liên tứ phẩm cũng không còn xa. Tính toán đơn giản mọt chút, một hạt huyết đan có thể tương đương với năm trăm vạn khỏa Tiên Nguyên đan.

Hắn cũng không biết, chín hạt huyết đan trong tay hắn vốn là thứ Huyết Yêu chuẩn bị cho bản thân nàng, khi nào đột phá tới cảnh gới Thải Liên mới sử dụng. Cách huyết đan thành phẩm mà Huyết Yêu muốn còn kém xa. Sinh trưởng trong huyết liên còn chưa tới lúc thành thục. Kết quả lại bị Miêu Nghị hắn đánh bậy đánh bạ hái đi. Nếu như đợi tới lúc thành thục lại tới ngắt, linh khí ẩn chứa trong đó còn kinh khủng hơn.

Thử hỏi bảo vật bậc này bị Miêu Nghị cướp đi, lúc trước bảo sao Huyết Yêu không tới tìm hắn cơ chứ?

Lúc ngón tay đang mân mê hai hạt tâm huyết liên xem xét, Miêu Nghị đột nhiên nhíu mày. Tinh linh trong nhẫn trữ vật lúc này đột nhiên có phản ứng.

Hai hạt tâm huyết liên được hắn giữ trong một bàn tay. Tay còn lại thì lấy tinh linh ra xem xét. Hắn không khỏi nhíu mày.

Hắn không ngờ lại là Mộ Dung Tinh Hoa đưa tin cho hắn. Mộ Dung Tinh Hoa hỏi hắn có ở đó không.

Miêu Nghị do dự một lát rồi trả lời:

- Ta có, có chuyện gì vậy?

Lúc này Mộ Dung Tinh Hoa đang ngồi trần truồng trên giường, một cánh tay cầm y phục che ngực. Tay kia cầm Tinh linh.

Nàng tận mắt nhìn thấy vì thành tích khảo hạch, đám thống lĩnh thiên đình sai người chém giết tàn khốc ra soa. Nàng không cho rằng đám người Miêu Nghị còn có thể sống sót. Chỉ là vừa rồi nàng nghe Trình Quân Tín nói khảo hạch sắp chấm dứt, nàng đột nhiên muốn tìm hiểu xem đám người Miêu Nghị còn sống hay không.

Nàng chỉ muốn nhìn xem đám người Miêu Nghị không đi cùng các nàng còn sống hay không mà thôi. Nàng muốn nghiệm chứng một chút, quả thực rất muốn nghiệm chứng một chút.

Sau khi nhận được câu trả lời của Miêu Nghị. Mộ Dung Tinh Hoa ngây người. Nàng nín khóc, mỉm cười. Có cảm giác như điên điên khùng khùng, không biết mình đang khóc hay đang cười.

Đợi tới lúc Miêu Nghị lần nữa hỏi nàng có chuyện gì, Mộ Dung Tinh Hoa mới gạt nước mắt. Trong mắt hiện lên vẻ kiên định, dường như làm ra quyết định gì đó. Nàng lại hỏi: Từ Đường Nhiên còn sống không?

Miêu Nghị nói:

- Nhất định mạng so với ngươi còn dài hơn. Nói, có chuyện gì? Nếu không có việc gì thì đừng có lãng phí thời gian. Ta còn có việc.

Mộ Dung Tinh Hoa vội nói:

- Bên người Yến Tử Ca có hai đào phạm, ngươi có muốn lấy hay không?

Miêu Nghị kinh ngạc, trong lòng thầm nghĩ. Nữ nhân này làm cái quỷ gì vậy? Không ngờ lại hỏi câu này. Hắn đáp:

- Đương nhiên là muốn. Ngươi ngàn vạn lần đừng nói ngươi tặng cho ta đó nha.

Mộ Dung Tinh hoa nói:

- Cũng không thể nói là tặng cho ngươi được. Chúng ta cuối cùng vẫn sẽ trở về Thiên Nguyên tinh phục mệnh. Trên tay mọi người có thêm thành tích cũng dễ báo cáo kết quả. Bên đại thống lĩnh mong ngươi hỗ trợ nói tốt vài câu.

Miêu Nghị nói:

- Nói loại lời này không có ý nghĩa. Đừng có làm bộ, ta không tin ngươi.

Mộ Dung Tinh Hoa nói:

- Nếu như ta đem đầu đám người Yến Tử Ca qua, ngươi có tin không?

Miêu Nghị nói:

- Đợi tới khi ta nhìn thấy thành ý của ngươi rồi nói sau.

Mộ Dung Tinh Hoa đáp:

- Chờ sau khi ta đắc thủ sẽ liên hệ với ngươi.

Ngồi xếp bằng ở trên con cóc, Miêu Nghị tay cầm tinh linh khẽ cau mày suy tư. Cuối cùng hắn lắc đầu, mặc kệ nàng ta. Đến lúc đó nhìn xem nữ nhân này giở trò gì rồi nói sau. hắn cũng không dễ bị lừa như vậy.

Thu tinh linh, tạm thời ném chuyện này ra sau đầu. Lại nhìn hai hạt tâm liên trong bàn tay, sau khi cân nhắc. Hắn triệu hồi ra Ngịch Lân thương của bản thân. Thi pháp ném tâm liên vào trong trập pháp bên trong Ngịch Lân thương. Sau đó hắn từ trên người con cóc này nhảy xuống. Nghịch Lân thương run lên, trong tiếng rồng ngâm vang vọng, khí huyết sát cuồn cuộn từ trong thân thương phun ra.

Thương động, Miêu Nghị lúc đâm lúc chọc, khí huyết sát quanh thân cuồn cuộn lan tràn.

Thương đỏ mang theo mây máu, khắp nơi là một mảnh đỏ tươi, cơ hồ không nhìn thấy rõ thân ảnh của Miêu Nghị bên trong.

Đợi tới khi Miêu Nghị thu thương đứng đó, khí huyết sát chung quanh giống như phong quyển tàn vân tán đi.

Nhìn thanh thương trong tay, Miêu Nghị hơi gật đầu. Có khí huyết sát này tương trợ, lúc chém giết cũng có thể coi như tăng thêm mấy phần trợ lực với hắn. Muốn bằng vào khí huyết sát khắc chế tu sĩ Kim Liên là chuyện không có khả năng. Hắn đã từng trải nghiệm qua Huyết Ma trận của Huyết Yêu. Khí huyết sát này một khi gặp máu, một khi ai bị hắn làm cho bị thương thì không giống nữa. Giống như Chung Ly Khoái trúng Huyết Sát chưởng cũng không thể nào chịu đựng nổi vậy. Như vậy hắn cũng không cần thuyên chuyển pháp nguyên, sử dụng một chút hỏa diễm vô hình ở bên trong.

Nghĩ tới hỏa diễm vô hình, tay Miêu Nghị khẽ lật, trong lòng bàn tay có một đám hỏa diễm gần như có hình bay ra. Thoáng cái giống như một ngọn lửa thiêu đốt.

Khi trong pháp nguyên có thêm hai trăm vạn tinh quang hồng lam, Miêu Nghị cho rằng hỏa diễm vô hình cũng tăng lên nhiều. Nhưng mà trên thực tế không phải như vậy. Hỏa diễm vô hình cũng không có dấu hiệu tăng lên. Nhưng mà càng thêm chắc chắn, ngưng luyện. Đã từ vô hình gần như biến thành có thực chất, có hình.

Thu lại bàn tay, hóa chưởng thành chỉ, hắn điểm một chỉ về phía màn nước trước mắt. Pháp tùy tâm động, hỏa diễm lập tức co lại tạo thành một thành kiếm trong suốt, nhỏ bằng một ngón tay. Miêu Nghị khẽ phất tay, thanh kiếm nhỏ trong suốt lập tức giống như mũi tên bắn ra.

Oanh.

Một tiếng nổ vang lên, thạch bích cách đó mấy trăm thước đã ầm ầm sụp đổ, xuất hiện một lỗ thủng.

Ông.

Quang mang trong lỗ thủng lóe lên, một đám liệt diễm màu xanh từ trong lỗ thủng tràn ra. Lại lập tức hóa thành một thanh kiếm nhỏ trong suốt, vô hình bay trở lại chỗ cũ. Phốc một tiếng bắn vào trong cơ thể Miêu Nghị. Cũng không thấy Miêu Nghị bị thương. Thanh kiếm nhỏ trong suốt này đã tiêu tán thành vô hình.

Phập.

Miêu Nghị cắm cây thương trong tay xuống mặt đất. Hai tay nhấc lên, ông một tiếng, quanh thân lập tức xuất hiện hỏa diễm, bị hỏa diễm vô hình bao phủ.

Phanh.

Lại thấy hai tay Miêu Nghị vỗ vào nhau, hỏa diễm quanh thân lập tức ngưng tụ ra trên trăm thanh kiếm nhỏ trong suốt. Theo hai tay Miêu Nghị vung lên, tiếng sưu sưu không ngừng vang vọng. Cả đám tức thì bắn về phía trước. Toàn bộ đánh vào thạch bích cách đó mấy trăm thước, sau đó lại bắn ngược trở về. Tiếp đó nhanh chóng xoay tròn quanh thân thể Miêu Nghị, đột nhiên toàn bộ lại nổ tung hóa thành hỏa diễm. Hỏa diễm co rút lại, thoáng cái biến thành một vòng quang mang trong suốt bao phủ lấy Miêu Nghị, giống như là một màn nước vậy.

Hỏa diễm vô hình có biến hóa thực chất như vậy là chuyện trước đó Miêu Nghị chưa từng nghĩ qua. Quả thực trở thành một kiện pháp bảo. Còn không phải là pháp bảo bình thường. Pháp bảo này giống như một bộ phận thân thể của hắn vậy. Pháp tùy tâm động, dễ dàng sai khiến. có thể theo ý niệm của mình mà tùy ý điều chỉnh, thuận tiện vô cùng.