Phi Thiên

Chương 1604: Muộn




Việc này Miêu Nghị cũng đang cảm thấy kỳ quái, vì sao yêu quái này có phúc lại không hưởng, tiểu yêu bình thường muốn làm linh sủng của Bích Nguyệt phu nhân còn không có biện pháp. Thiên Diện yêu hồ này đang ở trong phúc lại không biết hưởng phúc. nghe ý tứ trong lời nói của nàng, chẳng lẽ còn có ẩn tình khác? Hắn truyền âm lại, hỏi:

- Vì sao?

Thiếu nữ truyền âm nói.

- Ngươi có biết Bích Nguyệt phu nhân vì sao lại nuôi ta làm linh sủng hay không? Nàng là người biến thái a. Nam nhân nàng thân là một trong một trong thất thập nhị hầu của Thiên đình, quyền cao chức trọng. Bên người mỹ nữ như mây, nhiều năm cũng khó có thể gặp mặt nàng một hồi. Lâu không đụng vào nàng, kết quả nàng tịch mịch khó nhịn, bức ta biến thành bộ dáng nam nhân kia. Ban đầu khá tốt, chỉ để cho ta biến thành nam nhân của nàng ta. Ta cũng có thể hiểu được tâm tình của nàng. Về sau... Về sau càng biến thành, càng ngày càng quá phận. Ta cũng tức giận, biến ta thành bộ dáng các loại nam nhân. Nghĩ tới loại nam nhân nào bắt ta biết thành bộ dáng nam nhân đó sinh hoạt như phu thê với nàng. Ngươi có biết làm như vậy buồn nôn thế nào hay không? Mỗi lần ta thậm chí muốn chết đi. Một hoàng hoa khuê nữ như ta lại phải biến thành nam nhân chơi đùa với nàng, ta thực sự chịu đủ rồi. Ngưu Hữu Đức, ngươi có chút đồng tình nào với ta hay không? Ngươi coi như là thương xót ta, thả ta đi được không? Ta thực sự không chịu nổi, nếu tiếp tục như vậy ta cũng sẽ trở thành biến thái mất.

Miêu Nghị há hốc miệng, hình ảnh mà Thiên Diện yêu hồ hình dung quả thực quá đẹp, hắn không dám nghĩ tiếp nữa. Trong lòng không ngừng đổ mồ hôi, xem như đã hiểu rõ vì sao Bích Nguyệt phu nhân lại không nỡ rời hồ ly này như vậy. Mỗi một lần không tiếc một cái giá lớn cũng phải tìm nàng về, coi như chí bảo. Không ngờ Thiên Diện yêu hồ này còn có tác dụng thần kỳ như vậy

Nghĩ thêm một cái hắn cũng rùng mình, ho khan hai tiếng, nói:

- Ta không nghe thấy gì hết. Nhiều lắm là sau này ngươi lại trốn đừng để cho ta gặp lại là được.

- Ông nội ngươi, ngươi nghĩ ta muốn gặp ngươi sao?

Thiên Diện yêu hồ giống như sắp phát điên, cuối cùng dứt khoát trở mặt, lạnh lùng hừ hừ hai tiếng:

- Ngưu Hữu Đức, ngươi cần phải nghĩ cho kỹ. Hôm nay ngươi đã biết bí mật lớn như vậy của Bích Nguyệt phu nhân, chỉ cần ta trở về nói ra chuyện này.Bích Nguyệt phu nhân nhất định sẽ không buông tha cho ngươi. Ta khuyên ngươi vẫn nên thả ta thì hơn.

- Ha ha.

Miêu Nghị cười cười, chế giễu:

- Không có việc gì, ngươi trở về rồi cứ việc nói là được. Ngươi đem toàn bộ chuyện của nàng nói ra cho mọi người cũng được. Để xem là ngươi không may hay là ta không may. Lại nói, ta có thể đem ngươi trở về, cũng đủ để giải thích ta chưa từng nghe qua chuyện này. Nếu không ta nào dám đem ngươi trở về cơ chứ? Huống chi ta có Khấu Văn Lam làm chỗ dựa, Bích nguyệt phu nhân cũng không dám làm gì ta. Ngươi nói có đúng không?

Thiếu nữ này á khẩu không nói được gì, phát hiện ra uy hiếp của mình không có hiệu quả.

- Tiểu yêu tinh nhà ngươi ở trước mặt ta chơi trò này còn quá non. Thành thật trở về với ta đi thôi.

Miêu Nghị cười lạnh một tiếng, nhanh chóng phong ấn tu vi nàng, muốn thu nàng vào.

- Đợi một chút.

Thiên Diện yêu hồ vội vàng ngăn cản, ủ rũ nói:

- ngươi bắt ta là được rồi. Ngươi có thể thả Hồng Thiên Thiên hay không?

Miêu Nghị nghe vậy kỳ quái nói:

- Vừa rồi rõ ràng nàng đã lợi dụng ngươi, đẩy ngươi ra chịu chết để cho bản thân mình chạy trốn. Ngươi không hận nàng sao?

- Ài.

Hai mắt Thiên Diện yêu hồ xoau chuyển, đột nhiên cảm thán nói:

- Nàng rơi xuống cảnh ngộ này ngày hôm nay cũng là do bị ta hại. Năm đó cũng là bởi vì ta tố khổ với nàng, nói những chuyện không nên nói như ngươi vừa rồi. Khiến cho Bích Nguyệt phu nhân hoài nghi. Sau khi Bích Nguyệt phu nhân thăm dò, đương nhiên nàng không thể nào tiếp tục ngây ngốc ở Thiên nhai được nữa, sợ rằng nếu như tiếp tục ở lại sẽ bị diệt khẩu. Cho nên nàng mới bán cửa hàng chạy trốn. Bằng không năm đó cửa hàng của nàng ở Thiên nhai đang kinh doanh tốt tại sao lại không làm, mà lại trở thành đào phạm cơ chứ?

- Thì ra là như vậy. Chỉ là không phải cùng một cửa hàng nàng bán cho hai mươi người hay sao?

- Bát cơm cũng sắp bị hắt đi, đổi lại là ngươi ngươi có muốn kiếm nhiều thêm một chút hay không?

- Ngại quá, chuyện này ta không thể giúp được. Nơi này còn có những người khác nhìn vào. Lại nói, sau khi thả nàng, ta không thả ngươi cũng không được. Nếu không khi trở lại trước mặt Bích Nguyệt phu nhân ngươi lại tố giác ta... Ngươi lấy việc này uy hiếp ta, ta có thể không thả ngươi được sao?

Miêu Nghị gõ gõ đầu nàng:

- Tiểu yêu tinh, ngươi chơi trò này trước mặt ta còn kém xa.

Thiên Diện yêu hồ trừng mắt nói:

- Ngươi nghĩ quá nhiều rồi đó.

- Suy nghĩ của ta rất đơn giản, ngươi vì muốn chạy trốn sẽ không từ thủ đoạn nào. Ta suy nghĩ theo hướng này cũng không sai.

Miêu Nghị dứt khoát không giải thích nữa, không nói hai lời trực tiếp thu nàng lại. Sau đó hắn quay đầu nói với ba người Ban Nguyệt Công:

- Đi thôi, đi Ngọc Tủy Tinh tìm một mục tiêu khác.

Sau khi mấy người rời đi không được bao lâu, lại có một đám người chạy tới khu vực này. Trên không trung rất dễ ràng nhìn thấy dấu vết mất trật tự, đỉnh núi đổ nát phía dưới.

Yến Tử Ca nhìn chằm chằm vào phía dưới xem một lát, xuất ra danh sách, lại tìm địa đồ có chỉ nơi ẩn nấp của Hồng Thiên Thiên. Hắn trầm giọng nói:

- Mục tiêu ở ngay hạp cốc phía dưới, chỉ là phía dưới đã từng xảy ra đánh nhau. Chẳng lẽ bọn họ nhanh tay như vậy? Chúng ta lại muộn một bước? Bốn người đi tới hạp cốc kia nhìn một chút.

Trình Quân Tín lập tức mang theo ba người chạy như bay xuống hạp cốc, bắt đầu tìm kiếm hai bên hạp cốc.

Yến Tử Ca thì mang theo ba người còn lại tìm kiếm ở vùng núi chung quanh.

Rất nahnh Trình Quân Tín đã tìm được nơi Thiên Diện yêu hồ bị đánh cho phun máu tươi. Nơi này có dấu vết rất là rõ ràng, hắn đối với việc phân biệt vết máu rất có nghề. Hắn chỉ vào vết máu khô trên mặt đất, thi pháp, lớn tiếng nói:

- Yến thống lĩnh.

Yến tử ca lập tức dẫn người bay tới, rơi xuống đất, quét mắt nhìn qua tình huống chung quanh, hỏi:

- Có nhìn ra cái gì không vậy?

Tình Quân Tín chỉ vào vết máu khô trên mặt đất:

- Nơi này, đây là vết máu của hồ ly, những người kia có lẽ đã từng ra tay ở đây.

- Hai gia hỏa kia rất nhanh tay nha.

Yến Tử Ca ngạc nhiên nói một tiếng, quay đầu lại hỏi:

- Mộ Dung, có thể nhiều lần nhanh chóng tìm được mục tiêu như vậy không hề đơn giản chút nào. Một lần có thể nói là vận may, hai lần liên tiếp thì có chút kỳ quái. Hai đồng liêu của các ngươi có phải có năng lực đặc thù gì không? Nếu không chín người trên danh sách này khó có thể tìm được nhanh chóng như vậy. Dù sao mục tiêu cũng không có ngồi chờ chết.

Mộ Dung Tinh Hoa im lặng một lát, lắc đầu nói:

- Quen biết nhiều năm, cũng không có nghe nói qua hai người bọn họ có năng lực đặc thù gì.