Phi Thiên

Chương 1597: Tách ra (Hạ)




Nhìn thấy đối phương có tu vi Kim Liên thất phẩm, Mộ Dung Tinh Hoa cố nén khó chịu, hắn chắp tay cười hỏi:

- Xin hỏi tôn tính đại danh.

- Dễ nói! Yến Tử Ca.

Đối phương chắp chắp tay, không để ý tới những người khác, chỉ nhìn chằm chằm vào Mộ Dung Tinh Hoa và hỏi:

- Xin hỏi phương danh cô nương là?

Mộ Dung Tinh Hoa miễn cưỡng nói:

- Mộ Dung Tinh Hoa!

- Người tốt, tên cũng tốt.

Yến tử ca cười ha hả nói:

- Chẳng lẽ các ngươi tới bắt Giang Nhất Nhất?

- Vâng!

Mộ Dung Tinh Hoa gật đầu:

- Không thể ngờ Yến huynh tới trước một bước.

Yến Tử Ca:

- Không sao! Xem ra Mộ Dung thống lĩnh là lĩnh đội, ta có chủ ý, không bằng chúng ta kết minh, nhiều người lực lượng lớn, đợi khảo hạch chấm dứt, mặc kệ bắt được bao nhiêu người, chúng ta chia đều, được chứ?

Mộ Dung Tinh Hoa nhìn người hai bên, do dự và nói:

- Chúng ta thương lượng một chút.

- Dễ nói! Các ngươi từ từ thương lượng.

Yến Tử Ca nói xong liền rời đi.

Bên đây thương lượng với nhau, hiển nhiên Mộ Dung Tinh Hoa và Dương Thái có ý kết minh.

Dương Thái nói:

- Bọn chúng có mười người, người đông thế mạnh, kết minh với chúng sẽ an toàn hơn.

Từ Đường Nhiên nhíu mày:

- Chính vì bọn chúng người đông thế mạnh, vạn nhất khảo hạch chấm dứt bọn chúng không chia thu hoạch cho chúng ta thì sao?

Dương Thái:

- Thu hoạch nhiều hơn nữa, cuối cùng không bằng mạng nhỏ của mình! Đổi những người khác lo lắng chúng ta có dị tâm, chưa hẳn chịu cho chúng ta kết minh, hôm nay có chuyện tốt đưa tới cửa, vì sao phải cự tuyệt? Cùng lắm cầm ít chỗ tốt là được rồi.

Vừa nghe lời này, Ban Nguyệt Công và Thanh Mi nhìn nhau, đều cau mày, bọn họ muốn giúp Khấu Văn Lam một tay, bảo trụ vị trí của Khấu Văn Lam trong Khấu gia, tại sao lại giúp người khác? Hai người nhìn về phía Miêu Nghị, sắc mặt Miêu Nghị bình tĩnh không lên tiếng.

- Ngưu huynh, ngươi ý kiến gì?

Thấy Miêu Nghị không nói lời nào, Từ Đường Nhiên vội vàng, hỏi một tiếng sau đó truyền âm:

- Ngưu huynh, ngươi cần phải hiểu rõ, Mộ Dung Tinh Hoa và Dương Thái có tình nhân làm chỗ dựa, cho dù vị trí Đại thống lĩnh khó giữ được, sau khi bọn họ quay về cũng có thể bảo trụ vị trí, cho nên bọn chúng chỉ cầu bình an, căn bản không quan tâm thành tích gì đó, mà ta và ngươi thì khác, một khi trở về thành tích kém cỏi, không ai có thể bình an.

Miêu Nghị biết rõ hắn không phải sợ kết minh hay không, mà là lo lắng không có Khấu Văn Lam làm chỗ dựa chống lại Hạ Hầu Long Thành, hắn nói:

- Đối phương dám lôi kéo chúng ta kết minh như vậy, hơn nữa không lo lắng chút nào, nói rõ bọn chúng cho rằng ăn chắc chúng ta, ta đồng ý với Từ thống lĩnh.

Từ Đường Nhiên cao hứng, nhưng Dương Thái trầm giọng nói:

- Ngưu Hữu Đức, đừng quên lúc đó đô thông đại nhân đã nói rõ, việc này sẽ dùng Mộ Dung thống lĩnh cầm đầu.

Miêu Nghị trầm mặc, đắc tội Tào Vạn Tường là phiền toái, lúc này hắn nhất định phải lựa chọn, vẫn cảm thấy chân của Khấu Văn Lam thô hơn một chút, một khi bị Khấu Văn Lam buông tha, chính mình không có bối cảnh gì, vị trí thống lĩnh khu đông sẽ biến thành của người khác, cho dù có thể hộ tống Mộ Dung Tinh Hoa bình yên trở về, địa vị của Tào Vạn Tường không thể chịu nổi cấp trên nhét người vào, dù sao mình không có giao tình gì với Tào Vạn Tường, cũng không đáng được Tào Vạn Tường tương trợ, về phần Tào Vạn Tường hứa hẹn này nọ, hắn không tin lời đám người này nói, đến lúc đó quên hứa hẹn thì ngươi chẳng làm gì được người ta cả, người có gia thế như Khấu Văn Lam nói chuyện dáng tin hơn một chút.

Trọng yếu nhất là, phương thức kết minh kém lợi ích của mình như thế, không khác phản bội Khấu Văn Lam, đương nhiên phải thừa nhận lửa giận của Khấu Văn Lam, bản thân mình không như Mộ Dung Tinh Hoa có Tào Vạn Tường làm chỗ dựa, mình không chịu nổi Khấu Văn Lam trả thù, đến lúc đó không ai nói giúp phản đồ như mình.

Ngay cả Từ Đường Nhiên cũng hiểu quan hệ lợi hại trong đó, Miêu Nghị không có đạo lý không rõ, hắn trầm mặc sau đó nói:

- Tào đô thống còn chưa quản được ta, ta nghe Đại thống lĩnh.

- Ngươi đã nói như vậy, ta không thể nói gì hơn! Mộ Dung, hai người bọn họ không đặt Tào đô thống vào mắt, xem ra không có biện pháp tiếp tục đi với nhau, không bằng giai tán, mọi người có đường của mình!

Dương Thái tức giận, lúc nói chuyện mang theo lực lượng mười phần, dù sao hắn cho rằng mình có được minh hữu cường đại.

Từ Đường Nhiên á khẩu không trả lời được, xé rách da mặt quá nhanh, chuyện lớn như thế còn không thương lượng bao nhiêu, ngay cả loại người như hắn cũng chưa kịp phản ứng.

Cái gì gọi là nói trở mặt liền trở mặt?

Kỳ thật cũng không thể nói Dương Thái trở mặt, trải qua chuyện Vong Ưu Lâm, bọn họ đụng phải lựa chọn khó khăn, không ai nguyện xông vào Vong Ưu Lâm, lại tìm cớ đi đường vòng, lúc đó tình thế chưa định đoạt, lại biết rõ tâm tư của Miêu Nghị và Từ Đường Nhiên không tốt công nhiên đứng ra ngăn cản, bằng không hắn và Mộ Dung Tinh Hoa đã sớm tách ra, kết minh ít gặp nguy hiểm, hiển nhiên bọn họ muốn giữ mạng mình.

Miêu Nghị nghe vậy liền nhìn Dương Thái, hắn quay đầu sang hỏi Mộ Dung Tinh Hoa:

- Mộ Dung, ngươi có ý kiến gì?

Mộ Dung Tinh Hoa trầm ngâm, cuối cùng than thở.

- Chúng ta hiểu suy nghĩ của ngươi và Từ Đường Nhiên, các ngươi cũng hiểu suy nghĩ của ta và Dương Thái, nếu ý kiến mọi người khác nhau... Chúng ta không oán không cừu, không bằng theo Dương Thái nói đi, mọi người tách ra, tránh tổn thương hòa khí.

Miêu Nghị lại hỏi Từ Đường Nhiên.

- Ngươi ý kiến gì?

- Ta...

Từ Đường Nhiên rất xoắn xuýt, hai bên không đi còn khá tốt, bây giờ hai bên tách ra làm hắn khó xử, hắn nhìn thấy bên cạnh Miêu Nghị có hai bằng hữu, trong lòng của hắn lại an tâm một chút, nói:

- Ta nghe ngươi.

Nếu lúc trước không bị Khấu Văn Lam bảo đánh Hạ Hầu Long Thành, hắn cũng sẽ tách ra.

- Giải tán thôi!

Miêu Nghị lạnh nhạt nói:

- Khấu thống lĩnh cho các ngươi trang bị, các ngươi chuẩn bị thế nào? Chẳng lẽ lại phản bội hắn còn muốn dùng đồ của hắn?

Dương Thái trầm giọng nói:

- Cũng không nhọc các ngươi quan tâm, sau khi chúng ta quay về cũng không chiếm đồ của hắn, tự nhiên sẽ trả lại cho hắn.

Miêu Nghị nhìn Mộ Dung Tinh Hoa, nếu không bận tâm Tào Vạn Tường, không dễ làm quá mức, hắn còn muốn động thủ chiếm đoạt đồ vật trở về, hắn lấy tinh linh ra thi pháp.

Dương Thái hơi có vẻ khẩn trương, hỏi:

- Ngươi làm gì?

Miêu Nghị nói:

- Các ngươi đã làm như vậy, ta cũng báo cáo với Đại thống lĩnh, chúng ta phải nói rõ ràng, tránh sau này dây dưa không rõ.

Đúng thế, là lo lắng dây dưa không rõ, nếu miệng của ngươi hai lời, người khác sẽ chỉ trích.

Dương Thái tối mặt, đây chính là chuyện đắc tội Khấu Văn Lam, bọn họ không thể đắc tội Khấu gia, hắn nói với Mộ Dung Tinh Hoa:

- Mộ Dung, Ngươi không ngại báo cáo với Tào đô thống vài tiếng.

Mộ Dung Tinh Hoa lập tức lấy tinh linh ra liên hệ với Tào Vạn Tường, cũng bảo Tào Vạn Tường chuẩn bị, phòng ngừa Khấu Văn Lam giận dữ miễn chức thống lĩnh của bọn họ.