Phi Thiên

Chương 1523: Vân Dung quán (Hạ)




Thiên Nhi, Tuyết Nhi thì ngưỡng mộ. Dù sao trong con mắt bọn họ, Miêu Nghị luôn là người không gì không làm được. Các nàng vẫn tin chắc rằng Miêu Nghị trong đại thế giới sẽ làm ra một tương lai tươi sáng.

Chỉ là trên đường đi Vân Tri Thu từng nói, Đại thế giới tình huống phức tạp, nên bảo trì khoảng cách nhất định với Miêu Nghị.

Miêu Nghị chỉ mỉm cười gật đầu qua với mọi người. Nhìn thấy Thiên Nhi, Tuyết nhi, tâm tình của hắn có chút phức tạp. Bởi vì trong Đại thế giới không có tồn tại chuyện như thị nữ thiếp thân. Cho nên hắn cũng không biết nhị nữ có ở Đại thế giới này lâu hay không.

- Nhanh như vậy đã sửa sang rồi sao?

Miêu Nghị hớn hở nói một tiếng, hắn và Vân Tri Thu tránh sang một bên.

Lên trên lầu, Vân Tri Thu nói:

- Chuyện cần làm rất nhiều. Chỗ cần tiền cũng rất nhiều, than đen và đường lang thiếp đều mang tới. Ở nơi này không tiện thả những thứ này ra. Lại đem chúng cho người khác cũng không tốt. Sợ rằng phải mua lấy một động thiên phúc địa. Còn có Yêu Nhược Tiên kia, trực tiếp luyện bảo ở đây. Đến lúc đó phòng ốc sợ rằng không đủ để cho hắn đốt. Không mua Động Thiên phúc địa sợ rằng không được. Thế nhưng đồ chơi kia trước đó thiếp từng xem ở Thiên nhai, rất đắt.

Miêu Nghị gật đầu, cái gọi là Động Thiên phúc địa hắn cũng từng xem qua. Đây chính là một thứ đồ vật giống như không gian trữ vật. Nhưng mà không phải là thứ giống như nhẫn trữ vật có thể so sánh. Bên trong Động Thiên phúc địa người bình thường cũng có thể sinh hoạt được. Thí dụ như mệnh quan Thiên đình sắc phong, tọa trấn một phương. Cho dù là thổ địa tới thành hoàng, đều được thiên đình cấp cho. Cho nên đừng nhìn miếu thổ địa nhỏ còn không bằng cái bếp lò. Bên trong kỳ thực có càn khôn khác.

Nhưng mà vật kia chỉ có quan lại tọa trấn một phương mới có. Loại tiểu tướng cấp bậc cao hơn thổ địa, thành hoàng như Miêu Nghị lại không có. Chỉ có loại thống lĩnh như Khấu Văn Lam mới có.

Hắn từng nghĩ qua, liệu có nên đoạt động thiên phúc địa từ trong tay một ít thổ địa, thành hoàng hay không. Về sau nghe ngóng mới biết được, động thiên phúc địa của quan thiên đình không giống như động thiên phúc địa bán bên ngoài cửa hàng. Những thứ kia là làm theo yêu cầu, nguyện lực châu các loại không cần chuyển giao trước mặt. Bên trong có pháp khí phân phối tổng thể nguyện lực châu. Phân phối nguyện lực của tín đồ, tự động chuyển tới bên thiên đình. Sau đó lại tự động chuyển thành Nguyện lực châu.

Cũng chính bởi vì như vậy, loại động thiên phúc địa này cướp tới tay cũng không có chỗ dùng. Thiên đình tùy thời có thể biết được Động thiên phúc địa đang ở đâu. Có thể tìm được ngươi một cách chính xác. Trừ phi ngươi đem động thiên phúc địa đoạt được luyện chế lại một lần. Thế nhưng nếu như có bổn sự luyện chế lại một lần. Ai lại mạo hiểm đi đoạt thứ đồ vật kia được chứ?

Cửa hàng Thiên nhai cũng có bán. Chỉ là giá tiền cao một chút, số lượng ít. Không gian không lớn, giá trị cũng đã hơn một trăm ức hồng tinh, không gian như vậy đã quý giá như thế. Đại đa số tu sĩ dùng lợi nhuận cả đời cũng không có nhiều tiền như vậy để mua. Cho nên người có thể sử dụng thứ này không nhiều lắm.

Miêu Nghị cười nói:

- Đồ cần dùng có đắt mấy cũng phải mua. Bằng không tới lúc đó chúng ta lén lén lút lút cũng bất tiện. Dù sao cửa hàng này không lớn, lại ở trong phố xá sầm uất.

Vân Tri Thu vũ mị lườm hắn:

- Mua mấy cái? Chàng có đủ sao?

Miêu Nghị cười ha hả, vung tay ném cho nàng một cái nhẫn trữ vật:

- Một chút tiền đó trước mắt ta lấy ra được.

Vân Tri Thu nhìn đồ bên trong nhẫn trữ vật, miệng há hốc một vòng. Nàng phát hiện ra bên trong có một lượng lớn Tiên Nguyên đan và hồng tinh, nàng kinh ngạc nói:

- Ngưu Nhị, chàng làm gì mà có nhiều tiền như vậy?

Lúc này Miêu Nghị mới nói chuyện Chính Khí môn hỗ trợ kết toán ra nói một lượt. Đây là thứ gần đây mới tới tay hắn. Mặt khác, đều là lợi nhuận mới thu được từ phủ thống lĩnh Đông thành.

Lúc này Vân Tri Thu cảnh giác nói:

- Đây quả thực là cướp bóc, như vậy chúng ta còn phải mua một trận pháp phòng hộ loại nhỏ.

Miêu Nghị lắc đầu nói:

- Thứ bình thường căn bản không ngăn được tu sĩ Kim Liên ra tay. Cao cấp lại quá đắt, giá tiền của loại trận pháp như Bát phương trận không phải nàng không biết.

Vân Tri Thu nói:

- Cho dù đắt cũng phải mua một cái. Chung quy so với việc bị người ta lặng lẽ tới thu đồ vẫn tốt hơn chứ? Chúng thiếp ở đây chàng không lo lắng sao? Được rồi, việc này chàng không phải quản, thiếp xử lý là được. Đúng rồi, Ngưu Nhị, chàng cũng chừa chút trên người chàng đi. Xã giao với người Thiên đình cũng dùng tới. Chỉ có địa vị của chàng tại Thiên đình ổn định, bên chúng thiếp mới càng ổn định.

Dứt lời nàng phân ra một chút từ trong nhẫn trữ vật.

Miêu Nghị khoát tay nói:

- Lưu nhiều thứ tốt trên người ta không tiện, như vậy khiến cho người ta chú ý. Nàng cứ nhìn mà xử lý đi. Trên người ta chỉ cần lưu lại một chút đủ dùng là được.

Đem nhiều tài sản như vậy giao cho nàng xử lý, tùy ý nàng phân bổ. Muốn làm được chuyện này cần bao nhiêu tín nhiệm và yên tâm chứ? Trên mặt Vân Tri Thu hiện lên nụ cười thỏa mãn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Miêu Nghị. Chỉ là bên trong tiệm có quá nhiều người, người tới người đi bên ngoài không tiện, nếu không rất có thể nàng đã nhào tới.

Sau nửa tháng, cửa hàng khai trương, tên là Vân Dung quán. Chuyên bán đồ trang sức và một ít tinh linh độ tinh khiết cao.

Năm đó lúc ban đầu Chính Khí tạp hóa phô cũng bán những đồ trang sức kia. Mượn một ít lực lượng hưởng ứng còn thừa năm đó, Vân Tri Thu tuyên truyền cũng tạo ra một phen động tĩnh không tệ. Ngày khai trương lập tức đưa tới không ít nữ khách. Chỉ là đồ vật quá quý, không hợp thói thường. Tùy tiện một đôi bông tai cũng trên trăm vạn hồng tinh, không ít người nhìn thấy cái giá này đã chùn bước.

Miêu Nghị chạy tới chúc mừng khai trương đại cát là chuyện rất bình thường. Làm cho hắn phiền muộn là đám gia hỏa trong phủ thống lĩnh khu Đông thành cũng mang lễ nhỏ chạy tới tham gia náo nhiệt. Bảy vị thiên tướng đều tới đông đủ. Việc này đều là Từ Đường Nhiên kia thả ra tin tức, nói Miêu Nghị đang theo đuổi lão bản cửa hàng này. Hiện tại tất cả người trong phủ thống lĩnh khu Đông thành đều biết. Một đám người chạy tới xem như tạo thanh thế mạnh mẽ cho Miêu Nghị.

Bởi vậy có thể nhìn ra gần đây Miêu Nghị ở chung với đám người này không tệ. Nhưng mà trong lòng Miêu Nghị hiểu rõ, đầu tiên mình ở trong phủ thống lĩnh không có chức vị thực sự. Thậm chí ngay cả thủ hạ cũng không có. Lại là người có tu vi thấp nhất trong đám thiên tướng, không có bất kỳ xung đột lợi ích nào với bọn họ. Lại thêm là người Khấu Văn Lam tự mình tiến cử. Trước khi không làm rõ quan hệ giữa hắn và Khấu Văn Lam, đương nhiên đám người này sẽ tạo quan hệ tốt với Miêu Nghị hắn.

- Lão bản, Ngưu huynh đệ chúng ta đối với ngươi hết sức chân thành nha. Không có việc gì lại chạy tới chỗ ngươi.