Phi Thiên

Chương 1426: Hạ độc thủ (Thượng)




Các Quân Sử tức giận bác bỏ:

- Nói bậy bạ, ngươi là cung chủ cũng đáng giá chúng ta hãm hại?

Mục Phàm Quân lạnh lẽo quét mắt đám người Vân Báo, Tinh Túc Hải, lạnh nhạt nói:

- Việc này trước để một bên!

Mục Phàm Quân xoay người đối diện Phong Bắc Trần:

- Phong Bắc Trần, uổng cho ta lần trước kịp lúc chạy tới cứu ngươi từ tay Vân Ngạo Thiên, nhưng ngươi giết Quân Sử thuộc hạ của ta, hay là muốn khai chiến với ta?

Phong Bắc Trần nói:

- Ta không lạm sát người vô tội, chỉ vì thuộc hạ của ngươi thiết kế cạm bẫy mưu hại bốn vị Quân Sử của ta. Hơn nữa cấp dưới của ngươi bắt cóc đệ tử của ta trước làm điều kiện trao đổi. Mạng sống của đệ tử ta nằm trong tay thuộc hạ của ngươi, nếu hắn cứ muốn bức ép thì thì ta đành theo ý hắn.

Mục Phàm Quân nói:

- Bớt nói nhảm đi, ngươi muốn sao?

Phong Bắc Trần đẩy An Như Ngọc cực kỳ chật vật ra:

- Một mạng đổi một mạng!

Tuy Miêu Nghị đã hứa đến nơi này sẽ thả Thôi Vĩnh Trinh đi, nhưng chỗ này không phải nơi hắn có thể quyết định, vì để phòng ngừa nên Phong Bắc Trần bắt An Như Ngọc.

Mục Phàm Quân nghiêng đầu nhìn Miêu Nghị dưới bậc thang, lạnh nhạt nói:

- Đưa người cho hắn.

Miêu Nghị dứt khoát đồng ý:

- Tuân lệnh!

Miêu Nghị cố ý nhấn nhẹ cổ Thôi Vĩnh Trinh, nàng khẽ rên bị ném ra ngoài.

Phong Bắc Trần bắt lấy Thôi Vĩnh Trinh bay tới, thuận tay đẩy, An Như Ngọc lảo đảo đi qua.

Mục Phàm Quân kéo An Như Ngọc sang bên.

Hồng Trần, Nguyệt Dao lập tức tiến lên dìu An Như Ngọc, sốt ruột hỏi:

- Sư tỷ sao rồi?

Phong Bắc Trần thuận tay nhận lại Thôi Vĩnh Trinh, đột nhiên lắc người lao vào Miêu Nghị nhanh như tia chớp.

Mục Phàm Quân hét chói tai đuổi theo:

- Phong Bắc Trần!

Miêu Nghị giật nảy mình, không ngờ Phong Bắc Trần sẽ đánh lén tại đây. Với uy lực của Phong Bắc Trần thì Miêu Nghị không đỡ nổi.

May mắn Túc Chủ tứ phương Tinh Túc Hải ở bên cạnh cùng hành động, bốn người nhanh chóng ra tay bảo vệ Miêu Nghị. Uy lực của Túc Chủ tứ phương hơn hẳn đám Quân Sử, cộng thêm bốn người có kinh nghiệm đánh nhau với Phong Bắc Trần.

Hùng Uy bảo vệ Miêu Nghị nhanh chóng rút lui. Hồng Thiên, Phục Thanh quyền cước như núi cao đánh ra. Ưng Vô Địch trong khoảnh khắc thân hóa trăm ngàn ảo ảnh, vuốt ưng tứ giăng nhanh chóng vây công Phong Bắc Trần.

Mấy người đánh nhau khí thế như trời sụp đất nứt. Tông Trấn và đám Quân Sử nhanh chóng bảo vệ đỉnh núi thi pháp tránh cho Cửu Thiên cung bị hủy.

Mục Phàm Quân chớp mắt đến gần, phất tay áo xuất hiện bảy phích lịch bắt mắt như điện xà quấn quanh cánh tay hắn. Mục Phàm Quân đấm vào Phong Bắc Trần, phích lịch uốn lượn trong tiếng sấm. Trong Cửu Trọng Thiên ẩn chứa thiên hạ, bộc lộ uy lực.

Thấy uy lực thật sự của công pháp Cửu Trọng Thiên, đám đệ tử Tông Trấn ánh mắt hâm mộ. Nhưng hết cách, Mục Phàm Quân không dễ truyền ra điểm lợi hại của Cửu Trọng Thiên, nếu không thì khi môn hạ đệ tử có lòng xấu xa sẽ bị cắn ngược lại.

Lục thánh toàn là như vậy, từ xưa đến nay sư phụ truyền cho đồ đệ đa số giữ lại một chiêu. Tục ngữ nói mèo dạy con cọp giữ lại một trò, không dạy leo cây.

Hồng Thiên, Phục Thanh dốc sức ngăn cản, thế công tuy mãnh nhưng không làm gì Phong Bắc Trần được. Vô Lượng là lấy răng trả răng, cộng thêm pháp lực của Phong Bắc Trần công kích chồng chất lên. Vang hai tiếng nổ, hai người bị đẩy lùi.

Gây rắc rối lớn nhất cho Phong Bắc Trần là Ưng Vô Địch, tốc độ tấn công của gã người y như tên trong tiểu thế giới, thật là vô địch thiên hạ. Không dùng sức địch lại chỉ dùng tốc độ nhanh, vuốt ưng nhiều lần bám giữ Phong Bắc Trần.

Chỉ chậm một giây Mục Phàm Quân đã giết tới, Phong Bắc Trần vội rút chưởng về, có tiếng va chạm nhức óc.

Mục Phàm Quân và Phong Bắc Trần cùng bị đẩy lùi. Đụng phải Mục Phàm Quân làm hiệu quả Vô Lượng của Phong Bắc Trần giảm mạnh, tu vi của gã chưa đủ tới cảnh giới có thể hóa giải phích lịch công kích. Cơ mặt Phong Bắc Trần co giật, nhe răng nhếch miệng thi pháp cứng rắn đỡ bảy phích lịch liên tục tấn công.

Nhưng Vô Lượng có sự đặc biệt của nó, tuy không ngăn được phích lịch công kích nhưng có thể chặn lại đòn công kích sức mạnh thật sự, Mục Phàm Quân cũng không khá hơn gì.

Phong Bắc Trần thừa dịp nhanh chóng bay lên trời, thoát khỏi Ưng Vô Địch dây dưa. Người Phong Bắc Trần còn lấp lánh tia điện, gã bay nhanh đi xa.

Phong Bắc Trần không tiếp tục xuống tay giết Miêu Nghị, cơ hội đã mất đi, gã không ngờ Túc Chủ tứ phương đến nơi này vẫn cảnh giác cao độ bảo vệ Miêu Nghị. Chỉ dây dưa một giây làm Phong Bắc Trần mất cơ hội tốt săn giết hắn chỉ trong tích tắc. Mục Phàm Quân đã có điều cảnh giác, khó mà giết Miêu Nghị nữa nên Phong Bắc Trần buộc lòng phải rời đi, không thì đánh nhau với Mục Phàm Quân chẳng ra kết quả gì, không cần tốn sức như vậy.

Lúc trên đường đi không có nhiều người theo dõi là Phong Bắc Trần đã muốn giết Miêu Nghị, bất đắc dĩ hắn giữ Thôi Vĩnh Trinh trong tay, còn được đám người Đại Ma Thiên, Tinh Túc Hải bảo vệ nên gã không tìm ra cơ hội xuống tay.

Tức là lúc trước trong Linh Lung tông Phong Bắc Trần bắt Miêu Nghị giao Thôi Vĩnh Trinh ra là đã muốn giết hắn. Trong Linh Lung tông, trước mặt người trong thiên hạ thì Phong Bắc Trần phải biểu hiện ra đường đường là Đạo Thánh nói chuyện giữ lời, sẽ không ra tay, nhưng chờ rời khỏi Linh Lung tông là gã sẽ làm thịt hắn ngay. Ai ngờ! Miêu Nghị dứt khoát chọn hy sinh bốn vị Quân Sử chứ không chịu để Thôi Vĩnh Trinh rời tay, chết cũng lấy nàng làm tấm thuẫn.

Phong Bắc Trần rất muốn hy sinh Thôi Vĩnh Trinh chỉ cần làm thịt Miêu Nghị, nhưng đến trình độ như gã ít khi làm việc theo cảm tính, chú trọng tính toán lợi và hại. Dùng một mạng của Thôi Vĩnh Trinh đổi một mạng Miêu Nghị thì không có lời.

Bồi dưỡng một đệ tử thân truyền đến cảnh giới Kim Liên không dễ dàng, tiêu hao nhiều tài nguyên tu hành, là thân tín đắc lực. Muốn bồi dưỡng người mới cũng khó làm được trong thời gian ngắn, phải mất mấy vạn năm, hao nhiều tài nguyên tu luyện.

Cho nên Phong Bắc Trần mới đợi đến nơi này, đợi đến Thôi Vĩnh Trinh trở lại trong tay mới xuống tay, dù biết chưa chắc thành công nhưng cũng không chịu bỏ qua cho Miêu Nghị. Phong Bắc Trần đánh lén thử kết quả vẫn thua.

Phong Bắc Trần đối với Miêu Nghị là thù mới cộng hận cũ, gã muốn giết hắn không chỉ vì ngày hôm nay, sớm muộn giết hắn rồi. Phong Huyền Lưu Vân Sa Hải chết trong tay Miêu Nghị, từ ngày đó Phong Bắc Trần đã muốn ra tay ai ngờ Vân Ngạo Thiên đột nhiên xen ngang, đột nhiên đánh lén gã trước, đánh gã bị thương nặng cho gã đòn cảnh cáo, nên gã hơi e dè tạm thời không đụng Miêu Nghị. Kết quả Miêu Nghị tìm tới cửa cướp đệ tử của gã làm con tin, không thể nhẫn nhịn được nữa, nên mới có đánh lén hôm nay.

Mục Phàm Quân lơ lửng trên không trung nhìn Phong Bắc Trần biến mất phía xa, không đuổi theo. Mục Phàm Quân cũng biết hai người đánh nhau không có kết quả gì, nàng liếc qua Ưng Vô Địch.

Móng vuốt của Ưng Vô Địch cầm một khúc tay áo, gã thả lỏng ném đi. Mới rồi Ưng Vô Địch thừa dịp xé từ tay áo Phong Bắc Trần xuống, vẫn kém hơn một bậc, không thể tổn thương gã.