Phi Thiên

Chương 1045: Muốn luyện Linh Lung Tháp (1)




- Hai người các ngươi lui xuống!

Miêu Nghị phất phất tay bảo Thiên Nhi, Tuyết Nhi, rồi đột nhiên cầm lấy Kỳ Lân thương ở trong tay.

- Đại nhân!

Hai nữ rõ ràng là gấp lên, ai thua ai thắng đều không phải là các nàng muốn nhìn thấy cả.

- Không sao!

Miêu Nghị mỉm cười, tỏ ý hai người yên tâm lui xuống.

Hai nữ bất đắc dĩ lui ra.

Yêu Nhược Tiên đã không nói hai lời, lắc mình đập tới một giản, nhưng mà một tiếng long ngâm Anh anh vang rền, Yêu Nhược Tiên đột nhiên cứng ở nửa đường, thần tình co giật liên hồi, cặp mắt từ từ nhìn xuống phía dưới, chỉ cảm thấy trên cổ lạnh như băng đau nhói, thiếu chút nữa toát ra mồ hôi lạnh.

Miêu Nghị đứng tại chỗ không nhúc nhích, nhưng mà đầu thương sắc bén kia đã chỉa vào trên cổ của Yêu Nhược Tiên. Yêu Nhược Tiên nếu dám bước thêm nửa bước nữa, nhất định máu tươi bắn xa năm thước.

Yêu Nhược Tiên nhe nhe răng, thổi râu trợn mắt nói:

- Ta biết tiểu tử ngươi thương pháp lợi hại... Dùng pháp bảo lão phu luyện chế cho ngươi đánh cùng lão phu thì có bản lãnh gì!

Bá! Miêu Nghị thu thương, tay lật lên, Kỳ Lân thương được thu hồi vào trong nhẫn trữ vật.

- Đáng đánh!

Yêu Nhược Tiên đột nhiên nhân cơ hội lắc mình đến đánh lén, hèn hạ vô sỉ vô cùng.

Tốc độ phản ứng ở cự ly gần Miêu Nghị không sợ lão, thân hình nhanh chóng lắc mạnh né, đồng thời hai chỉ thật nhanh đâm ra, đầu ngón tay có ngọn lửa vô hình dao động, trực tiếp đâm phá pháp lực phòng ngự của Yêu Nhược Tiên, vừa điểm một chút lên trên cánh tay Yêu Nhược Tiên thì thu lại. Miêu Nghị nhân cơ hội đó tránh ra.

- Úi chà...

Yêu Nhược Tiên hít một hơi khí lạnh, cũng nhanh chóng né tránh, phẫy phẫu y phục trên cánh tay đã bị đốt thành cái lổ, xong xoay cánh tay lại nhìn, phát hiện da trên cánh tay đã bị cháy rụi hết một khối.

Cái này đều không trọng yếu, phát hiện có một cổ lực đạo khó hiểu đánh vào trong cơ thể của mình, tự bản thân mình thi pháp áp chế đều không áp chế nổi. Nguyên cả cánh tay dường như bỏ vào hỏa lò để nướng vậy. Mà cổ pháp lực xâm nhập đang đột phá pháp lực của lão áp chế, lan tràn về phía những bộ vị khác của thân thể lão, tiến hành phá hủy, nguyên cả cánh tay nhịn không được run cả lên.

- Lão phu liều mạng với ngươi!

Yêu Nhược Tiên kêu oa oa vọt tới, tốc độ phản ứng đã chậm đi rất nhiều.

Miêu Nghị dễ dàng vọt đến phía sau lưng lão, lãi ấn vào đầu vai của lão, Yêu Nhược Tiên tu vi rõ ràng cao hơn hắn, thế mà lại bị người ta đè ấn không thể nhúc nhích được. Không có biện pháp, trong ngoài giáp công, trong cơ thể cũng đang bị công kích.

Miêu Nghị thở dài:

- Lão yêu quái. Đừng đánh nữa, ông không phải là đối thủ của ta. Người tư Tử liên tu vi trở xuống có thể làm đối thủ của ta không nhiều lắm, ta lần này đi Vô Lượng quốc diệt luôn cháu ngoại của yêu thánh là Cơ Hoan luôn rồi. Chẳng lẽ công pháp tu hành của ông còn có thể mạnh hơn "Vạn yêu đại pháp" của Yêu thánh?

Yêu Nhược Tiên hoàn toàn hết chỗ nói rồi, Thiên Nhi, Tuyết Nhi cũng gương mặt đầy kinh ngạc nhìn Miêu Nghị.

Miêu Nghị cũng không dám để cho pháp lực Tinh Hỏa quyết của mình xâm nhập vào trong cơ thể của ông ta quá lâu, bằng không chắc chắn sẽ làm trọng thương Yêu Nhược Tiên. Hắn đã ý thức được Tinh Hỏa quyết của tự bản thân mình rất bá đạo, nhân cơ hội tiện tay ấn trên đầu vai Yêu Nhược Tiên, nhanh chóng thi pháp rút cổ pháp lực đó đi ra từ trong cơ thể Yêu Nhược Tiên.

Pháp lực cực kỳ bá đạo trong cơ thể đó một khi bị loại trừ, Yêu Nhược Tiên ngược lại trong nháy mắt mồ hôi ứa ra như tắm, ngay cả quần áo cũng đều ướt đẫm rồi, thở dài ra một hơi, như trút được gánh nặng, xoay người nhìn về phía Miêu Nghị, ánh mắt cực kỳ phức tạp.

Đánh không thắng rồi, quả thật là đánh không thắng! Giao thủ một cái liền biết, mình ở trên tay người ta căn bản không có sức đánh trả! Yêu Nhược Tiên trong đầu hiện lên tình hình mới gặp Miêu Nghị năm đó ở Tinh Túc Hải, một màn kia ảm đạm xuống ở trong đầu...

Thu song giản hừ lạnh một tiếng, lão nhanh chóng mò ra một cái tiên quả đi ra, hút mạnh vài cái tinh hoa trong đó, mới làm dịu nhẹ xuống sự đau đớn vì tổn thương trên cánh tay. Không có biện pháp nào khác, trong cơ thể đã bị thương rồi vậy.

Miêu Nghị cười ha hả, vì không để cho đối phương bối rối:

- Lão yêu quái, ta từ Linh Lung tông ở Vô Lượng quốc mang vài thứ tốt về đây, xem coi ông có thể nhận ra là vật gì hay không.

- Thứ gì?

Vừa nghe đến Linh Lung tông, Yêu Nhược Tiên thoáng một cái ném bao nhiêu sự bực bội không vui vừa rồi ra sau ót, đi theo phía sau Miêu Nghị tới ngồi ở lương đình (đình hóng mát) ở trong vườn.

Thiên Nhi, Tuyết Nhi nhanh chóng đi bưng trà đến, rót cho mỗi người một ly đặt ở trước mặt họ, lại song song đứng ở phía sau lưng Miêu Nghị hầu hạ.

- Uống trà cái gì!

Yêu Nhược Tiên lấy tay gạt chén trà qua một bên, sốt ruột gấp gáp nói với Miêu Nghị:

- Thứ lấy từ Linh Lung tông đâu? Nhanh chóng lấy ra đây nhìn thử một chút.

Miêu Nghị nhưng lại nhìn lão chằm chằm hỏi:

- Lão yêu quái, mới ly khai mấy ngày không gặp, vì sao mà cứ cảm giác người ông tiều tụy đi rất nhiều vậy?

Hắn quay đầu lại tức giận quát Thiên Nhi, Tuyết Nhi:

- Hai người các ngươi là chiếu cố nghĩa phụ các ngươi thế nào vậy?

Thiên Nhi, Tuyết Nhi lập tức ủy khuất hạ thấp người nói:

- Tì nữ biết sai.

Yêu Nhược Tiên đau buốt cả răng co giật mặt mấy cái, khoát tay nói:

- Chuyện không liên quan đến hai đứa nó, ta ăn no uống say, cái gì cũng không thiếu, hai đứa nó rất hiếu kính đối với ta, chỉ là ta không có nghỉ ngơi tốt. Đừng có nói xa nói gần nữa, đồ đâu?

Miêu Nghị thuận tay lấy 5 viên tinh thạch từ nhẫn trữ vật ra, bày trên bàn thành một hàng, đơn độc nhìn có lẽ nhìn không ra cái gì, nhưng khi bày ở đó lập tức có thể nhìn thấu sự khác biệt dù rất nhỏ. Có thứ bên trong mơ hồ hiện lên màu xanh, có thứ bên trong mơ hồ ửng hồng, có thứ bên trong mơ hồ hơn trắng, có thứ lại hơi ố vàng, hoặc là mơ hồ đen đen.

Nhiệt độ Trong đình chợt giảm xuống, Yêu Nhược Tiên lập tức tìm được nơi làm hạ nhiệt độ đó là một trong 5 viên tinh thạch này:

- Băng phách! Những cái này là... Hỏa Cực tinh, Thổ Cực tinh, Kim Cực tinh, Mộc Cực tinh. Năm loại cực tinh đều thu thập đủ luôn rồi.

Những cái thứ này đều là đồ tốt, chẳng qua là chỉ có bao nhiêu đó thì dường như cũng không coi vào đâu, Yêu Nhược Tiên không khỏi cất tiếng hỏi:

- Chỉ lấy có chút này mà cũng dám cầm ra khoe khoang?

Khoe khoang không khoe khoang thì bàn sau, Miêu Nghị chẳng qua là thử nhãn lực của Yêu Nhược Tiên, phát hiện quả nhiên bất phàm, nhìn một cái là liền nhận ra toàn bộ rồi, cười nói:

- Ông có biết vật này ở đâu ra hay không? Chính là trong Linh Lung Bảo Tháp do Linh Lung tông luyện chế ra trong lần giám bảo đại hội lần này đấy!

- Linh Lung tông luyện chế Linh Lung Bảo Tháp?

Yêu Nhược Tiên gấp đến độ vò đầu bức tai:

- Nói nhanh lên Linh Lung Bảo Tháp này có hình dạng thế nào vậy?

- Một tòa bảo tháp bảy tầng...