Phi Thăng Chi Hậu

Chương 724: Trận chiến cuối cùng (11)




Đệ Nhất phân thần ở bên cạnh nhanh chóng nhìn lướt qua Xi Vưu và ba vị Chí Tôn, trên mặt thoáng hiện lên biểu tình kỳ quái. Lúc này cao thủ của hai tộc người và ma gặp mặt, thân phận của hắn là khó xử nhất. Hôm nay Đệ Tam phân thần đã là Đệ Ngũ Chí Tôn cao quý của Thái Cổ, với thân phận này, Đệ Nhất phân thần không tin ba vị Chí Tôn lại không biết bí mật của nguyên thần phân ba. Một người chia làm ba phần, rốt cuộc là một người hay là ba người?

Hiện giờ hắn xem như là người hay là ma? Đệ Tam phân thần trở thành Chí Tôn đứng đầu Thái Cổ, còn hắn lại là Trung Ương đại đế của ma tộc, trong khi hai người lại vốn là một thể, loại thân phận nhạy cảm này rất đặc thù. Ba vị Chí Tôn đã biết gốc rễ của Đệ Nhất phân thần là nhân tộc, dĩ nhiên không cần phải lo lắng, do đó nhất thời lại cố ý tránh đề cập đến hắn. Còn giữa Ma Đế Hoàng và Xi Vưu, hiển nhiên là thực lực của Xi Vưu tỏ ra mạnh hơn một chút.

Hư không im ắng. Dưới áo bào màu xám của Xi Vưu hoàn toàn trống rỗng, không có hình thể, dĩ nhiên cũng không ai nhìn ra được biểu tình của y Trong thời kỳ đen tối của Thái Cổ, y và bốn Chí Tôn khi đó vốn là kẻ địch, tộc Thiên Ma hưng thịnh một thời có thể nói là bị hủy trong tay bốn Chí Tôn. Bây giờ cừu địch lại gặp nhau, không ai biết trong lòng Xi Vưu nghĩ thế nào.

Hai tay áo rộng thùng thình cuốn ở sau người, Xi Vưu yên lặng nhìn ba vị Chí Tôn, ma thức lạnh lẽo đồng thời vang lên trong biển ý thức ba người: "Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, chúng ta lại gặp mặt rồi. Các ngươi không định trừ khử vị Tà Chủ của tộc Thiên Ma này, giải quyết một lần cho xong sao?"

Ba vị Chí Tôn liếc nhìn nhau, lắc đầu cười khổ:

- Tà Chủ nói đùa rồi, thời nào thì ra thời đó. Lúc trước Ma Tổ khăng khăng làm theo ý mình, đến nỗi Thái Cổ máu chảy thành sông, chúng ta bất đắc dĩ nên phải ra tay. Hôm nay nếu như Ma Tổ hối cải tỉnh ngộ, trở về Thái Cổ, chúng ta hoan nghênh còn không kịp, làm sao lại có ý ra tay.

Lần này gặp mặt, mặc dù Xi Vưu cố tình chế giễu, nhưng cũng không xuất thủ, điều này có thể nói là một dấu hiệu tốt. Ba vị Chí Tôn buông lỏng tâm tình, trong lòng biết chuyện liên thủ có nhiều triển vọng.

- Bản tọa đồng ý trở về Thái Cổ khi nào?

Xi Vưu lạnh lùng nói.

Ba vị Chí Tôn chỉ cười cười, biết rằng Xi Vưu chỉ không muốn mất thể diện:

- Nếu đã như vậy, chúng ta chỉ muốn hỏi một chút, tại sao Ma Tổ lại ra tay với Chủ Thần thứ mười bốn, có phải là vì lệnh sư, Đế Thích Thiên tiền bối?

Xi Vưu im lặng không nói, sự trầm mặc này đã gián tiếp khẳng định suy đoán của ba vị Chí Tôn.

- Bất kể là vì mối thù sư môn hay là vì chuyện gì khác, chỉ cần đối thủ của ngươi là Chủ Thần thứ mười bốn, vậy thì chúng ta đang đứng trên cùng một chiến tuyến. Ma Đế Hoàng, ngươi cũng như vậy, mặc dù ngày xưa chúng ta là địch thủ, nhưng bây giờ có thể tạm thời hợp tác.

Bạch Hổ Chí Tôn nói, dứt lời lại liếc nhìn Đệ Nhất phân thần một cách đầy hàm ý.

Trên mặt Ma Đế Hoàng thoáng hiện lên vẻ do dự, nhưng trong lòng lại mừng thầm, đề nghị của ba vị Chí Tôn chính hợp với ý của hắn. Xi Vưu nhìn thấy kẻ địch trước kia còn có phần làm cao, nhưng Ma Đế Hoàng thì lại không quan tâm nhiều như vậy:

- Thực lực của Chủ Thần thứ mười bốn quá mạnh, nếu như chúng ta tách ra thì không ai là đối thủ của hắn, chỉ khi liên hiệp mới có hi vọng giết chết hắn. Hiện giờ Chủ Thần thứ mười bốn đang giao đấu với tên cao thủ siêu cấp kia, nhưng theo ta thấy, tên cao thủ siêu cấp kia rất khó giết được Chủ Thần thứ mười bốn. Hơn nữa thời gian càng lâu thì càng bất lợi với chúng ta. Lúc này Quang Ám chư thần hẳn là đang chinh chiến trên hàng tỉ không gian, tạm thời còn không chú ý đến nơi này. Nhưng chỉ cần có một vị Chủ Thần rút ra, đi đến xem xét nơi này, tình hình của chúng ta sẽ không thể lạc quan. Hơn nữa hôm nay vũ trụ chìm vào hắc ám và hỗn loạn, nếu cứ tiếp tục như vậy, thực lực của Chủ Thần thứ mười bốn sẽ càng ngày càng mạnh. Các ngươi muốn giành được thắng lợi trong chiến tranh, mấy người Xi Vưu muốn báo thù, còn ta thì chỉ muốn thần lực của Chủ Thần thứ mười bốn. Muốn tất cả đạt được nguyện vọng, chúng ta nhất định phải nhanh chóng ra tay. Nếu chúng ta hợp sức lại, cộng thêm tên cao thủ siêu cấp kia trợ giúp, chưa chắc không có hội giết chết Chủ Thần thứ mười bốn.

Đây không phải là lần đầu tiên Ma Đế Hoàng nhìn thấy Bổn Tôn. Khi hắn còn quản lý vương triều, Bổn Tôn xuất thế ngang trời đã ngang nhiên chiếm cứ vương triều đại điện của hắn, khiến cho mặt mũi của hắn mất sạch. Đối với chuyện này hắn vẫn nghiến răng nghiến lợi. Hắn thậm chí còn biết Bổn Tôn, Đệ Nhất phân thần và Thái Cổ Kiếm Thần thực ra chính là một người, nhưng giờ phút này lại làm bộ như chưa từng thấy qua Bổn Tôn, chỉ gọi đối phương bằng bốn chữ hàm hồ "cao thủ siêu cấp".

Từ hướng Thái Cổ truyền đến tiếng la giết vang lừng. Quân đoàn vương triều Trung Ương do đám người A Tu La ma đế, Áo Lan Cổ Đại Nhĩ, Cổ Liệt Nhĩ thống lĩnh gầm thét, giết vào đại quân Ma Giới ở hướng đông không gian Thái Cổ vốn đã lâm vào hoảng loạn. Ba cao thủ ma đạo đỉnh cấp đã dùng hành động để tỏ rõ lập trường của bọn họ.

- Chúng ta cũng không có xung đột lợi ích, như vậy không bằng hợp tác. Chúng ta nhất định phải đề phòng Quang Ám chư thần, nên nhanh chóng giải quyết trận chiến!

Bạch Hổ Chí Tôn gật đầu, lớn tiếng nói.

Ba vị cao thủ ma đạo đỉnh cấp cũng gật đầu. Trong nháy mắt một liên minh tạm thời đã hình thành.

- Các ngươi định hợp tác như thế nào?

Đệ Nhất phân thần bỗng lên tiếng. Vào giờ phút này, hắn đột nhiên cảm nhận được sự tồn tại của Bổn Tôn và Đệ Tam phân thần, hai người bọn họ dường như đang lâm vào chiến đấu kịch liệt. Đây là một loại cảm giác rất quái dị, như xa như gần, nhưng lại không nắm bắt được:

- Tình hình hiện giờ của bọn họ rất kỳ quái, chúng ta căn bản không tìm được khí tức bọn họ, đừng nói là nhúng tay vào trận chiến này.

Bên cạnh Bạch Hổ Chí Tôn, Huyền Vũ Chí Tôn thân hình tráng kiện cao lớn cảm ứng hư không một chút, sau đó lớn tiếng nói:

- Vô Kỵ đã từng nói, sau khi tốc độ của hắn vượt qua cực hạn sẽ tiến vào một nơi kỳ quái khác, nơi đó gọi là "dòng sông thời gian". Lúc này chắc hẳn bọn họ đã bước vào trong dòng sông thời gian, chỉ khi tiếp xúc được với lực lượng thời gian mới có thể đi vào nơi kỳ quái kia. Mấy người chúng ta đều chưa từng chạm đến lực lượng thời gian, e rằng rất khó đặt chân vào đó.

- Lực lượng thời gian mà Chủ Thần thứ mười bốn nắm giữ là một sự uy hiếp và hạn chế rất lớn đối với chúng ta. Đứng trước hai người mạnh nhất giữa vũ trụ này, ưu thế số lượng vốn chẳng có tác dụng gì. Mấy người chúng ta liên thủ, tuy gần như đã tập trung lực lượng mạnh nhất của nhân tộc và ma tộc, nhưng lại không ai có thể khống chế lực lượng thời gian. Chỉ khi nắm trong tay lực lượng thời gian mới có thể nhúng tay vào trận chiến này.

Chu Tước Chí Tôn mặc phượng bào như lửa cũng lên tiếng.

- Chưa chắc. Thời gian tuy là lực lượng huyền ảo nhất giữa vũ trụ, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không thể chống lại.

Xi Vưu trầm giọng nói:

- Thời gian không thể tồn tại thoát ly không gian, cho dù bọn họ trốn vào dòng sông thời gian, cũng không thể tác rời khỏi không gian này. Chúng ta không thể phát giác được bọn họ, chỉ là vì thời gian bọn họ dừng lại ở một nơi quá ngắn, đến mức ngay cả cao thủ đỉnh cấp như chúng ta cũng không thể phát hiện được. Nhưng chỉ cần bọn họ và chúng ta vẫn tồn tại trong cùng một thời không, công kích của chúng ta vẫn có thể đánh trúng bọn họ.

Lời nói của Xi Vưu vừa dứt, tất cả mọi người đều cảm thấy trước mắt sáng lên. Xi Vưu đã tu thành Hủy Thiên Diệt Địa đại ma công, linh hồn dung nhập vào trong cửu tinh thần bí nhất giữa vũ trụ, mà Chủ Thần thứ mười bốn lại có thể mượn lực lượng cửu tinh. Với mọi người thì cửu tinh là đại biểu cho sự thần bí và khó hiểu, còn Xi Vưu biết một chút bí mật cũng không có gì là kỳ quái.

Xi Vưu sinh ra không hề muộn hơn so với Hiên Viên đã chết, cộng thêm y vốn xuất thân từ bộ tộc thủ hộ Ma vực. Mặc dù Bộ tộc thủ hộ luôn ẩn nấp không xuất hiện, nhưng có rất nhiều công pháp kỳ dị, hơn nữa cũng là sinh ra từ hỗn độn. Tộc trưởng Đế Thích Thiên còn được xưng là đệ nhất cao thủ của võ tu, hiểu được hàng tỉ đạo của quy tắc. Đế Thích Thiên vốn là sư phụ của Xi Vưu. Trước khi quyết chiến với Hiên Viên, Xi Vưu đã biết sư phụ Đế Thích Thiên của y có thành tựu rất cao về đạo của không gian, loáng thoáng đã có xu hướng đột phá ràng buộc, khống chế bản nguyên của không gian. Tuyệt học Thiên Ngoại Tiểu Vũ Trụ của Đế Thích Thiên chính là thành quả của sự lĩnh ngộ không gian cực cao này. Thậm chí Xi Vưu tin tưởng, nếu như không phải Chủ Thần thứ mười bốn xuất thế ngang trời, có đủ thời gian, Đế Thích Thiên có lẽ sẽ trở thành Không Gian Chi Chủ.

Nghe được lời nói của Xi Vưu, Bạch Hổ Chí Tôn nhíu mày một cái. Trong số bốn Chí Tôn, y là người duy nhất đã từng nghiên cứu lực lượng thời gian. Trên đỉnh Thánh sơn, Bạch Hổ Chí Tôn thậm chí đã từng chỉ dạy cho Phong Vân Vô Kỵ, ý cho vị tộc nhân thiên tài này. Y trầm tư một lúc, sau đó nói:

- Tà Chủ nói không sai. Trên lý thuyết, đúng là chỉ cần bọn họ không bước vào quá khứ hoặc tương lai, trong cùng một thời không, chúng ta vẫn có thể nhúng tay vào trận chiến này. Nhưng cho dù tồn tại một khoảng thời gian ngắn ngủi để chúng ta công kích, e rằng chúng ta cũng rất khó nắm bắt được khoảng thời gian này.

- Bản tọa có thể giúp các ngươi.

Một giọng nói khô khốc bỗng từ trong miệng Ma Đế Hoàng phát ra, một tia sáng ảm đạm như khói lóe lên từ sâu trong cặp mắt của hắn, cùng lúc đó một luồng khí tức quỷ dị tỏa ra trong hư không. Từ trong khí tức quỷ dị kia, ba vị Chí Tôn có một cảm giác lạnh giá vô tình tương tự như Chủ Thần.

- Ngươi là ai?

Con ngươi của ba vị Chí Tôn chợt co lại, nhìn chằm chằm vào Ma Đế Hoàng. Trước giờ ba vị Chí Tôn vốn chẳng có hảo cảm gì với chư thần, theo đó cũng rất nhạy cảm với loại khí tức này. Ba vị Chí Tôn cũng không quá để ý đến Ma Đế Hoàng, vốn chỉ cho rằng sáu người đang bàn bạc, không ngờ trong đầu Ma Đế Hoàng lại còn tiềm ẩn một nhân vật mạnh mẽ như vậy.

- Hắn là một phân thân biến dị của Âm Mưu Chi Chủ Tịch Nhĩ Lạc.

Đệ Nhất phân thần hời hợt nói ra bí mật của Ma Đế Hoàng. Ma Đế Hoàng tức giận trợn mắt nhìn Đệ Nhất phân thần, nhưng cũng không nói gì.

- Hắn quả thật có thể giúp chúng ta.

Xi Vưu lạnh nhạt nhìn lướt qua Ma Đế Hoàng, nói:

- Ma Đế Hoàng, vậy xin nhờ các ngươi sử dụng lực lượng tiên đoán, tính xem chiều hướng của Chủ Thần thứ mười bốn như thế nào!

Phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc vẫn luôn đứng ngoài quan sát, không lộ ra một chút khí tức nào. Bốn Chí Tôn Thái Cổ chính là nhân vật lợi hại đã giết chết Chiến Tranh Chi Chủ Địch Tư Mã Sâm và Cứu Thục Chi Chủ Dĩ Tát, trong lòng phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc dĩ nhiên có phần e ngại. Lúc này thấy mọi người gặp phải phiền toái khó giải quyết, hắn cuối cùng chủ động tham gia:

- Điều này là đương nhiên. Nhưng tốt nhất các ngươi phải có ý thức hợp tác, cùng chia sẻ tất cả tin tức, như vậy mới có thể gây nên một chút uy hiếp cho Chủ Thần thứ mười bốn. Nếu chỉ công kích đơn độc, Chủ Thần thứ mười bốn hoàn toàn có thể bỏ qua. Mặc dù hắn đã bị yếu đi, nhưng thần thể hoàng kim vẫn còn nguyên vẹn. Nếu như chúng ta tách ra, công kích rất khó gây ra tổn thương đối với hắn. Nhưng các ngươi cũng không nên hi vọng quá nhiều, năng lực của ta có thể đoán trước được vị trí đại khái trong vũ trụ của bọn họ sau một khoảng thời gian, nhưng lại không thể nào xác định được điểm không gian chính xác. Nếu như không thể xác định được vị trí chính xác, công kích của các ngươi sẽ không thể nào đánh trúng bọn họ. Ta chỉ có thể làm được như vậy thôi, những việc khác đành phải nhờ vào các ngươi.

- Ta sẽ cộng hưởng lực lượng cửu tinh của ta với các ngươi, giúp các ngươi có được tầm mắt của ta. Chủ Thần thứ mười bốn và cửu tinh có một sự liên hệ kỳ diệu, thông qua cửu tinh hắn có thể tăng tốc hấp thu thần lực hắc ám giữa vũ trụ. Hủy Thiên Diệt Địa đại ma công của ta dùng linh hồn dung nhập vào cửu tinh, chỉ cần Chủ Thần thứ mười bốn mượn lực lượng cửu tinh thì sẽ không thể lừa gạt được ta. Khi hắn mượn lực lượng cửu tinh, ta sẽ có thể xác định được vị trí chính xác của hắn.

- Thần cách giết chóc của bản tọa và Chủ Thần thứ mười bốn cũng có liên hệ. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Đệ Nhất phân thần dang đôi cánh màu đen to lớn, lơ lửng trong hư không, nói:

- Chỉ cần Chủ Thần thứ mười bốn xuất hiện trong phạm vi nhất định chung quanh, ta sẽ có thể cảm ứng được hắn. Đến lúc đó ta sẽ cộng hưởng cảm giác của mình với các ngươi.

- Như vậy thì tốt quá!

Phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc hài lòng gật đầu, nói:

- Có cửu tinh cảm ứng của Xi Vưu, cộng thêm ngươi và Chủ Thần thứ mười bốn sở hữu thần cách giết chóc như nhau, chúng ta sẽ có thể kiềm chế Chủ Thần thứ mười bốn, tạo cơ hội cho nhân vật mạnh mẽ kia.

Khi nhắc đến Bổn Tôn, trong giọng nói của phân thân biến dị Tịch Nhĩ Lạc mang theo sự tôn kính. Hắn không phải là Chủ Thần, nhưng cũng có sự kiêu ngạo của Chủ Thần. Cao thủ luôn tôn kính những người mạnh hơn mình, Bổn Tôn dùng thực lực hùng mạnh tuyệt đối của mình, đã hoàn toàn giành được sự tôn kính của phân thân biến dị Tịch Nhĩ Lạc.

Nghe được những lời của phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc, trong lòng sáu vị cao thủ đỉnh cấp trong hư không đều cảm thấy là lạ. Bất kể là ba vị Chí Tôn của Thái Cổ, Ma Đế Hoàng hay là Đệ Nhất phân thần, sáu nhân vật đỉnh cao này đều là những người coi trời bằng vung, giết chóc bốn phương. Nhưng sáu người liên hợp với nhau, tập hợp sức mạnh của mọi người, trong trận chiến với Chủ Thần thứ mười bốn cũng chỉ có tác dụng phụ trợ. Chiến đấu thật sự vẫn được quyết định giữa Bổn Tôn và Chủ Thần thứ mười bốn, đây là một sự thật không thể nào chối cãi.

Bầu không khí có phần ngượng ngập. Ma Đế Hoàng cũng không để ý tới những điều này, chậm rãi nhắm mắt lại, ngẩng đầu lên, trên gương mặt lộ ra vẻ suy nghĩ. Dưới sự quan sát của năm cao thủ, hắn chậm rãi giơ hai tay lên, từng tia thần lực như khói từ trong lỗ chân lông toàn thân tỏa ra, dọc theo cánh tay to lớn bay đến giữa hai tay, hóa thành một hình cầu có kết cấu phức tạp do bóng tối và hư vô tạo thành. Hình cầu kỳ lạ kia nhanh chóng xoay tròn trong hư không trước người Ma Đế Hoàng, bên trong chiết xạ ra những bóng sáng vô tận. Bóng sáng phức tạp nhanh chóng lướt qua người năm tên cao thủ như cưỡi ngựa xem hoa, không ai hiểu được chúng có ý nghĩa gì.

"Bùng!"

Sau một tiếng vang nhỏ, hình cầu giữa bàn tay Ma Đế Hoàng đột nhiên dọc theo hai bên bắn ra một chùm mây rối nhạt và dài, sau đó Ma Đế Hoàng mở mắt ra:

- Đi thôi, ta đã biết được địa điểm kế tiếp bọn họ xuất hiện!

Dứt lời, một ý niệm lạnh lẽo và mạnh mẽ đồng thời truyền về phía năm đại cao thủ. Năm người tiếp nhận ý niệm lạnh lẽo này, sau đó một hình ảnh giữa vũ trụ hiện lên trong đầu mọi người.

- Ừ.

Mọi người gật đầu, bóng đen chợt lóe lên trong hư không, sáu bóng dáng đồng thời biến mất.