Phi Thăng Chi Hậu

Chương 589: Kẻ thù lớn nhất (1)




Trung Ương ma quân vẫn luôn bí mật tu luyện đột nhiên xuất quan, việc này đã chấn động toàn bộ vương triều Trung Ương.

Trong và ngoài vương triều, vô số cặp mắt kinh hãi nhìn về mảng bóng đen bỗng nhiên xuất hiện trên bầu trời. Mỗi yêu ma đều có thể cảm nhận được sự cường đại của những ác ma trên lưng mọc xương, bên sườn mọc cánh kia.

Tại góc tây bắc vương triều, A Tu La ma đế kinh hãi nhìn đông đảo yêu ma với tia chớp quấn quanh người, trong tai tràn ngập tiếng những đôi cánh dơi màu đen đập trên không trung. Hắn căn bản không biết gì về sự tồn tại của lực lượng này.

Sự tồn tại của Trung Ương ma quân vẫn là một bí mật. Hàng tỉ đại quân của vương triều chỉ biết là những người này bỗng nhiên biến mất, lại không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cũng không biết bọn họ đang tu luyện thứ gì. Chỉ có đám người Thái Huyền và Cổ Liệt Nhĩ mới biết, những Trung Ương ma quân này tu luyện chính là ma công có cấp bậc long trời lở đất.

Toàn bộ vương triều Trung Ương ma khí cuộn trào, từng đợt ma khí dày đặc từ nơi tu luyện của Trung Ương ma quân khuếch tán ra không gian bên ngoài vương triều. Trời đất yên lặng không tiếng động. Ngay lúc này…

- Thái Huyền…

- A Tu La…

- Áo Lan Cổ Đại Nhĩ…

- Bối Nhĩ Tư Ba Đạt…

- Còn có Cổ Liệt Nhĩ, các ngươi hãy vào trong ma điện…

Giọng nói của Tâm Ma quanh quẩn trên bầu trời vương triều Trung Ương. Các cường giả của vương triều Trung Ương nghe được giọng nói này đều khôi phục tinh thần lại, không hề do dự, thân hình nhoáng một cái đã hóa thành từng bóng đen lướt về phía Trung Ương ma điện.

"Két!"

Cửa lớn ma điện mở ra, ma khí màu đen dày đặc từ trong điện tràn ra ngoài. Bước lên khói ma nồng nặc, đám người Thái Huyền nối đuôi nhau tiến vào trong ma điện.

- Tham kiến bệ hạ!

Chúng ma cung kính nói.

- Ừ.

Tâm Ma gật đầu, ánh mắt chậm rãi quét qua phía dưới, trong cái nhìn ánh sáng tỏa ra bốn phía, có một loại khí thế không giận mà uy.

- Trung Ương ma quân đã đại thành. Trẫm quyết định dẫn quân chinh phạt Ma Giới, chuẩn bị nhất thống Ma Giới.

Giọng nói của Tâm Ma vang lên bên tai chúng ma. A Tu La và Áo Lan Cổ Đại Nhĩ thì không cảm thấy gì, hai người gần như không có khái niệm gì đối với việc tranh bá Ma Giới. Còn đám người Cổ Liệt Nhĩ và Bội Lý Tư thì lại không khỏi biến sắc.

- Bệ hạ! Hiện giờ mười vương triều lớn đã kết minh, dưới trướng bọn chúng lại có Hắc Ám Viễn Chinh quân trấn giữ, thực lực tăng mạnh. Với thực lực của chúng ta hôm nay, nếu tiến hành tranh bá Ma Giới e rằng không đủ sức.

Vẻ mặt Bội Lý Tư lo lắng, nhìn Tâm Ma sắc mặt âm trầm trên đại điện, nói.

Hành động của Tâm Ma gần đây vô cùng kỳ quái, liên tiếp mấy tháng ngây ra trong đại điện, lúc này lại đột nhiên quyết định bắt đầu tranh bá Ma Giới, hơn nữa còn là dưới tình huống đám vương triều đại đế đã kết minh. Điều này khiến cho Bội Lý Tư không thể không lo lắng.

Thái Huyền ở bên cạnh trên mặt lộ ra vẻ suy nghĩ, muốn nói lại thôi: "Mà thôi, mặc dù trước mắt xuất binh quy mô lớn có phần không thích hợp, nhưng… chúng ta đã ở không tại Ma Giới thời gian quá lâu. Cửu tinh đã có sáu ngôi nối liền, nếu như không thể trước khi cửu tinh xuất hiện làm tiêu hao thực lực của Ma Giới, vậy thì kế hoạch chúng ta xả thân đến Ma Giới sẽ hoàn toàn mất đi ý nghĩa…"

Phía trên đại điện, Tâm Ma giơ một tay lên, trầm giọng nói:

- Không cần nói nữa, ý trẫm đã quyết. Ma Đế Hoàng vừa đi, An Đức Liệt mới vừa kế vị, mười triều đại đế kết minh còn chưa vững bền, nếu không thừa dịp này lần lượt phá tan bọn chúng, e rằng sau này sẽ không còn cơ hội nữa…

Chúng ma nghe vậy đều lộ ra vẻ suy nghĩ. Cẩn thận ngẫm lại, bọn họ phát hiện đúng như Tâm Ma nói, trước mắt mặc dù cũng không phải là thời cơ xuất binh tốt nhất, nhưng nếu bỏ qua thì e rằng sau này tình thế sẽ càng không lạc quan.

- Quân đoàn đọa lạc thiên có vô số chiến sĩ, cộng thêm Lộ Tây Pháp đáng sợ, bản tọa đã đạt thành hiệp nghị với hắn. Đọa Lạc Chi Vương vốn xuất thân từ Thiên Đường, mục đích của hắn không gì khác là muốn lật đổ Thiên Đường.

Nói đến đây, Tâm Ma hừ lạnh một tiếng như giễu cợt, cũng không nhiều lời thêm, chỉ nói:

- Lộ Tây Pháp vốn không có lòng tranh bá Ma Giới. Không có Đọa Lạc Chi Vương ở một bên dòm ngó, chẳng lẽ trẫm còn không chế phục được An Đức Liệt tiểu nhi kia?

- Nhưng mà, chín vị vương triều đại đế khác…

Cổ Liệt Nhĩ ngẩng đầu lên, lo lắng nói.

- Hừ, chín vương triều đại đế, ngoài mặt thì kết minh nhưng trong lòng lại bất hòa, chưa đủ để ta lo lắng.

Tâm Ma lạnh lùng nói, vừa thấy Cổ Liệt Nhĩ còn muốn nói gì, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lẽo, nghiêm nghị nói:

- Chúng tướng nghe lệnh!

- Có thuộc hạ!

Đám cường giả của vương triều đành phải nuốt vào lời muốn nói, khom người đáp.

- Cổ Liệt Nhĩ, trẫm bổ nhiệm ngươi làm phó thống soái, tạm thời chỉ huy Trung Ương ma quân. A Tu La, lập tức triệu tập tộc nhân của ngươi. Thái Huyền, triệu hồi tất cả chiến sĩ của quân đoàn Hủy Diệt. Bối Nhĩ Tư Ba Đạt, Ám hắc đại quân chuẩn bị xuất chinh…

Một chuỗi mệnh lệnh được ban xuống, căn bản không cho phép chúng ma phản kháng.

- Thuộc hạ tuân lệnh!

Đám yêu ma trong ma điện đồng loạt đáp lời.

Tâm Ma hài lòng gật đầu, đột nhiên ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng thét dài:

- Ha!

Tiếng thét xuyên đá phá núi, thẳng vào trời cao. Trên biển mây bên ngoài ma điện chợt nghe một tiếng rồng ngâm réo rắt đáp lại:

- Gào!

Sau đó bỗng thấy một bóng đen to lớn đập đôi cánh rộng, quanh người lấp lóe vảy sáng từ chân trời lao vùn vụt xuống. Một luồng khí tức kinh khủng của rồng tràn ngập trời đất. Con Ám Hắc ma long kia chính là A Mỗ Tạp Đức đã bị Tâm Ma thu phục.

Sau khi bị Tâm Ma dùng Hấp Tinh đại pháp hút đi ma khí to lớn, A Mỗ Tạp Đức chỉ có thể duy trì hình dáng của rồng ban đầu.

Bên trong ma điện, Tâm Ma ngẩng đầu lên, thân hình đột nhiên xoay một cái, hóa thành một luồng khói nhẹ xuyên qua đại điện bay lên trời.

Một luồng gió nhẹ lướt qua, hai chân Tâm Ma đã đạp trên chiếc lưng cứng như sắt thép của Ám Hắc ma long A Mỗ Tạp Đức, nhìn xuống phía dưới, trong mắt ánh sáng lạnh tràn ra bốn phía.

Cuồng phong gào thét. Khí tức của Tâm Ma nặng nề như vực sâu, áo choàng màu đen rộng dài sau lưng theo cuồng phong tung bay phần phật.

- Gào!

A Mỗ Tạp Đức bỗng ngửa đầu phát ra một tiếng gầm thét rung trời, cánh rồng dùng sức đập một cái, liền vẽ ra một vòng cung ưu mỹ trên trời, bay vút đến phía trước đại quân của vương triều Trung Ương.

Từ bầu trời nhìn xuống, đông đảo yêu ma dưới mặt đất từ bốn phương tám hướng hội tụ đến, không ngừng có yêu ma từ mặt đất vọt lên không. Tất cả yêu ma lơ lửng giữa trời cũng không dám bay cao hơn Tâm Ma.

- Tham kiến bệ hạ!

Khi A Mỗ Tạp Đức bay qua phía trên Trung Ương ma quân, trên bầu trời, Trung Ương ma quân quanh người ánh chớp lập lòe, hóa thành hình tượng ác ma thuần tuý, từng người ào ào quỳ rạp xuống giữa không trung, không dám thở mạnh. Đối với bọn họ, khí tức của Tâm Ma giống như một cơn lốc màu đen chọc trời liền đất, có thể cuốn bất kỳ yêu ma nào thành bụi phấn.

- Ừ.

Tâm Ma gật đầu một cái, hờ hững không nói gì. Ánh mắt lướt qua, trông thấy đại quân đông đảo trên mặt đất đã chia làm bảy quân đoàn lớn rõ ràng, khoảng cách giữa các quân đoàn chừng mười trượng.

Mấy bóng người khí tức cường đại từ dưới mặt đất vọt lên không, hiện ra trước người Tâm Ma.

- Bệ hạ! Quân đoàn Hủy Diệt đã chỉnh hợp xong, tùy thời có thể xuất phát.

- Bệ hạ! A Tu La ma tộc ta đã chuẩn bị xong.

- Bệ hạ! Quân đoàn Thâm Uyên đã tập hợp xong, tùy thời có thể xuất chinh.

- Bệ hạ…

Từng tên cường giả của vương triều ôm quyền quỳ chung quanh Ám Hắc ma long A Mỗ Tạp Đức, lẳng lặng chờ đợi mệnh lệnh kế tiếp của Tâm Ma. Giữa trời đất hoàn toàn yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng gió mênh mông.

- Thuộc hạ Thao Thiết dẫn theo quân đoàn ma tộc Thái Cổ tham kiến chủ nhân!

Ngay lúc này, dưới đường chân trời phía tây nam bỗng có một bóng đen mang theo mây đen dày đặc bay đến, vẽ nên một đường cong phù hợp với quy luật của trời đất. Khí tức của người đến vô cùng cường đại, chung quanh mấy trăm trượng ma khí cuồn cuộn, có khí thế nuốt trời. Chúng ma đều cả kinh, A Tu La theo bản năng muốn rút đao đứng lên, chém về phía vị khách không mời mà đến này.

- Ừ.

Vẻ mặt Tâm Ma không hề có biểu tình, vươn tay phải ra ngăn cản A Tu La ma đế.

Giữa không trung, trong lòng chúng ma đều vô cùng kinh ngạc. Kẻ gọi là Thao Thiết này là ai? Vì sao chủ công chưa bao giờ đề cập tới? Ngay cả Bội Lý Tư trong lòng cũng cảm thấy mê hoặc.

Đợi khi đến gần chúng ma mới nhìn rõ, trong mây dày kia là một hán tử thần thái chất phác, cả người bắp thịt nổi lên giống như muốn căng rách da, trên đầu không có một sợi tóc nào, thoạt nhìn rất vạm vỡ.

Tâm Ma vung tay áo một cái, chắp tay đứng trên lưng Ám Hắc ma long, mặt không biểu tình nhìn hán tử vạm vỡ nửa ngồi trong hư không:

- Ngươi là người ở đâu? Tìm trẫm có chuyện gì?

Thao Thiết vừa nghe liền ngây ra, khuôn mặt thô lỗ giật giật, cặp mắt đen láy xoay chuyển lung tung, vừa gãi đầu vừa suy nghĩ nói:

- Chuyện này… chuyện này…

Đột nhiên sắc mặt Thao Thiết trở nên nghiêm túc, liền cúi đầu lạy:

- Thuộc hạ có tội, xin chủ nhân trách phạt! Lần trước thuộc hạ vốn đã dẫn đại quân chạy tới Trung Ương ma sơn, không ngờ lúc đó chủ công đã đi đến Đệ Tứ ma sơn của vương triều Ni Cổ Lạp Tư. Thuộc hạ của Chủ công cũng không nhận ra chúng tôi, lúc đầu còn xảy ra một chút xung đột. Vì để tránh xung đột, thuộc hạ đành phải cho đại quân lui về ven rìa dãy núi.

- Vậy sao ngươi không chạy tới Đệ Tứ ma sơn?

Tâm Ma lạnh lùng nói.

- Thuộc hạ có đi đến, có điều khi thuộc hạ đến đó, chủ công đã…

Thao Thiết ngẩng đầu lên liếc nhìn Tâm Ma, ánh mắt láo liên xoay chuyển, lại cúi đầu xuống:

- Chủ công đã thắng lợi.

Tâm Ma hừ lạnh một tiếng, im lặng không nói gì. Tên Thao Thiết này thoạt nhìn đầu óc ngờ nghệch, nhưng trong lòng lại rất gian xảo. Trong lòng Tâm Ma biết rõ, nào có thắng lợi gì, trận chiến đó tại bước ngoặt cuối cùng đột nhiên lại gặp phải phải vương triều Ni Cổ Lạp Tư và vương triều Ma Đế Hoàng liên thủ, nửa đường lại có Đệ Tam phân thần của Thái Cổ dẫn quân giết ra, tất cả ma tộc của vương triều đều chạy trốn tán loạn. Thao Thiết nhìn thấy nhất định là cảnh này. Lúc ấy tình hình hỗn loạn, Tâm Ma căn bản không muốn Thao Thiết cũng tham gia vào. Với tâm tư của Thao Thiết dĩ nhiên là hiểu được không thể vạch khuyết điểm chuyện này, cho nên mới nói là thắng lợi.

- Chỉ vậy thôi sao?

Mái tóc dài của Tâm Ma chìm nổi trong gió, gương mặt âm trầm không hề đổi sắc, chỉ lẳng lặng nhìn Thao Thiết nửa quỳ như vậy. Nhìn thấy loại ánh mắt bình thản này, trong lòng Thao Thiết lại phát lạnh, sởn cả tóc gáy.

Trầm mặc hồi lâu, Thao Thiết cuối cùng khàn giọng nói:

- Thuộc hạ… thuộc hạ cũng có tư tâm. Ma tộc Thái Cổ ta số lượng thưa thớt, phần lớn là trước đây rất lâu từ Thái Cổ chạy đến nơi này, năng lực sinh sản lại không giống như những chủng tộc khác, chết một người thì ít đi một người. Chiến tranh của Ma Giới tiến hành lâu dài, tộc ta nhất định sẽ thương vong nặng nề. Nhìn thấy trận đại chiến ở Đệ Tứ ma sơn, thuộc hạ trong lòng kinh hãi, muốn bảo tồn một chút thực lực, cho nên…

- Về hàng đi!

Tâm Ma vung tay phải lên, mang theo một cơn gió lạnh quát lớn.

Thao Thiết mừng rỡ, đột nhiên quay đầu nhìn về hướng tây nam, phát ra một tiếng gầm:

- Gào!

"Ầm ầm!"

Mặt đất rung chuyển. Một trận thủy triều đen rợp trời kín đất từ hướng tây nam nhanh chóng tràn đến. Xuyên thấu qua sương đen, thấp thoáng có thể thấy được bóng dáng của vô số ma tộc hung thú Thái Cổ, khí tức hung ác đến từ Hồng Hoang ập vào mặt.

Tâm Ma nhìn lướt qua, sau đó hờ hững quay đầu lại, ánh mắt nhìn chăm chú về phía trước, tay phải giơ lên, trong lòng bàn tay đã có thêm một thanh trường đao bóng đen hẹp dài.

"Ầm!"

Theo tay phải Tâm Ma nhẹ nhàng vung lên, một lỗ thủng không gian to lớn dài mấy chục dặm bỗng xuất hiện ở phía trước ven rìa mặt đất.

Ở bên kia lỗ thủng không gian to lớn lộ ra một khoảng trời đất âm u khác, trên mặt đất đen kịt là vô số yêu ma mặc chiến giáp màu đen đứng thẳng. Bị tiếng vang lớn long trời lở đất này kinh động, tất cả đều quay đầu lại, trên mặt hiện lên vẻ hoảng sợ.

- Giết!

Tâm Ma vung tay lên. Đại quân trên mặt đất như thủy triều gầm thét, giết về phía vương triều Tát Di Nhĩ.

Tại tây bắc Ma Giới.

An Đức Liệt ngồi phía trên đại điện, bên dưới là ảo ảnh của tám tên vương triều đại đế xếp thành một hàng, toàn bộ đều nhìn về phía An Đức Liệt.

- An Đức Liệt đại đế! Tát Di Nhĩ e rằng không chống đỡ nổi. Lần này vương triều Trung Ương đã toàn lực xuất động, ngay cả Trung Ương ma đế cũng ra tay. Nếu như chúng ta không có hành động, sợ rằng hắn sẽ lành ít dữ nhiều.

Trung Ương đại đế chính là chủ nhân Sát Lục, thân phận này gần như đã không còn là bí mật. Chỉ một vương triều đại đế vốn rất khó đối phó được với hắn. Theo đạo lý, mười vương triều đại đế liên thủ, chỉ dựa vào sự phối hợp ăn ý thì ngay cả chủ nhân Sát Lục e rằng cũng không địch lại. Nhưng thế lực của vương triều Ma Đế Hoàng lại mới vừa thay đổi, An Đức Liệt trở thành vương triều đại đế kiêm người đứng đầu liên minh. Nếu như tự tiện hành động, chỉ sợ sau này sẽ làm mất lòng hắn. Hơn nữa trong lòng đám vương triều đại đế còn có một phần tư tâm: An Đức Liệt thực lực cường đại, dùng hắn làm bia đỡ đạn là không thể tốt hơn.

Sắc mặt An Đức Liệt âm trầm như nước, một tay khẽ đặt lên tay vịn, chậm rãi đứng dậy, quan sát hóa thân của tám tên vương triều đại đế một vòng, lạnh nhạt nói:

- Không cần để ý. Chủ nhân Sát Lục tấn công vương triều Tát Di Nhĩ, với năng lực của Tát Di Nhĩ thì muốn ngăn cản một thời gian hẳn là không thành vấn đề. Hiện giờ bản tọa lại có một kế hoạch tốt hơn, chính là nhân cơ hội này nhất thống Ma Giới.

- Hả?

Đám vương triều đại đế không khỏi kêu lên một tiếng kinh hãi. Vào thời khắc này, An Đức Liệt không bàn đến chuyện đi cứu viện, ngược lại suy nghĩ một kế hoạch nào đó.

- Không biết An Đức Liệt bệ hạ có kế hoạch gì?

Tát Cách Lôi Tư nghi hoặc hỏi.

- Các ngươi nói xem, đối với sự thống trị của vương triều đại đế chúng ta, uy hiếp lớn nhất là gì?

An Đức Liệt xoay đầu lại, nhìn chằm chằm vào Tát Cách Lôi Tư nói.

Đám vương triều đại đế hai mặt nhìn nhau. Tát Di Nhĩ thì đang khổ sở chống đỡ, còn nơi này thì lại đang hỏi về những chuyện chẳng liên quan gì. Nhưng dù thế nào thì vẫn phải trả lời. Hơn nữa sâu trong nội tâm, đám vương triều đại đế cũng không hòa thuận như biểu hiện bên ngoài.

- Chắc là những thế lực mới thành lập kia.

- Sai rồi.

An Đức Liệt vươn một ngón tay lắc lắc, vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt xoay chuyển nhìn về hướng tây nam, lạnh lùng nói:

- Tại Ma Giới hiện nay, kẻ duy nhất đáng sợ, vĩnh viễn chắn đường vương triều đại đế chúng ta, chỉ có một… Đọa Lạc Chi Vương Lộ Tây Pháp.

- Chủ nhân Sát Lục nếu đã dốc toàn lực tấn công Tát Di Nhĩ, vậy thì không thể tốt hơn. Vương triều Trung Ương và quân đoàn đọa lạc thiên sứ kết minh, hai bên một khi hợp lại thì cho dù chúng ta toàn lực tấn công cũng không chiếm được lợi thế. Nhưng chỉ cần tách ra thì sẽ dễ dàng hơn nhiều. Gần đây Lộ Tây Pháp đột nhiên biến đổi tâm tính, mấy lần dẫn quân tấn công lên Thiên Đường. Nếu chúng ta nhân cơ hội này toàn lực xuất động, tấn công từ phía sau quân đoàn đọa lạc thiên sứ, như vậy phía trước Lộ Tây Pháp có đám Sí thiên sứ của Thiên Đường, phía sau lại có mười vương triều lớn chúng ta tấn công quy mô lớn, muốn giết hắn thì dễ như trở bàn tay. Chỉ cần trừ đi mối họa lớn này, sau đó trở về giải quyết chủ nhân Sát Lục, trẫm không tin hắn còn có thể chạy thoát khỏi bàn tay bản tọa.

"Rốp rốp!"

Vẻ mặt An Đức Liệt dữ tợn, năm ngón tay xiết chặt phát ra tiếng lốp đốp, sau đó khôi phục lại, lạnh lùng nói:

- Chỉ có điều, nếu làm như vậy thì bên phía Tát Di Nhĩ e rằng không được tốt lắm.

Tám tên vương triều đại đế nhìn nhau cười một tiếng, cùng nói:

- Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ. Chỉ cần có thể giải quyết Lộ Tây Pháp, chúng ta sẽ bồi thường cho hắn. Với năng lực của Tát Di Nhĩ, muốn trốn thoát khỏi tay chủ nhân Sát Lục cũng không thành vấn đề.

- Bên phía Tát Di Nhĩ, ta sẽ phái Cửu U chiến sĩ dưới trướng đến tiếp viện. Như vậy chắc là có thể chống đỡ được mấy ngày.

An Đức Liệt nói.

- Ừ, chỉ cần Tát Di Nhĩ quấn lấy chủ nhân Sát Lục, với chiều dài thông đạo không gian do vương triều Trung Ương mở ra, nhất thời có lẽ cũng khó xông vào trong vương triều Tát Di Nhĩ.

Một tên vương triều đại đế nói.

- Cứ trả lời hắn như vậy đi. Chuyện này nên làm sớm không nên chậm trễ. Nếu vương triều Trung Ương đã tấn công Tát Di Nhĩ, kế hoạch kia hãy thay đổi một chút. Mỗi người các ngươi lập tức đưa hai ngàn tên cường giả cấp Thiên Ma Thần đến chỗ trẫm, trẫm có chỗ cần dùng. Hừ, Lộ Tây Pháp tuyệt đối sẽ không nghĩ đến hắn lại chết như vậy.

An Đức Liệt vừa nói trong hốc mắt vừa có hai ngọn lửa sáng lên, dưới khí chất âm tà của hắn làm nổi bật tỏ ra vô cùng kỳ dị.

Tám tên vương triều đại đế trao đổi ánh mắt một phen, hưng phấn nói:

- Rõ!

- Đi đi, các ngươi hãy lập tức dẫn quân tập kích phía sau đại quân của Lộ Tây Pháp. Nếu như Lộ Tây Pháp xuất thủ, bản tọa sẽ tự mình ra tay đối phó hắn, nhất định sẽ khiến hắn chết không có chỗ chôn.

An Đức Liệt uy nghiêm nói.

"Xoẹt!"

Sau vài tiếng vang khẽ, tám tên vương triều đại đế liền hóa thành sương mù tiêu tán.

Hư không rung chuyển. Mười cánh cổng ánh sáng hình vòm to lớn và lấp lánh bỗng xuất hiện trên bầu trời Chúng Ma điện, mang theo hoa vũ đầy trời và tiếng đàn hạc của thiên sứ. Bên trong cổng sáng, thiên sứ chiến đấu của Thiên Đường với cánh sáng trên lưng tràn ra như thủy triều. Khuôn mặt của bọn chúng như được đúc ra từ một mô hình, không có bất kỳ biểu tình gì, trường kích ánh sáng rung lên giết về phía đọa lạc thiên sứ bên dưới.

Gần như ngay khi Thiên Đường mở ra cánh cổng truyền tống trên bầu trời quân đoàn đọa lạc thiên sứ, phía sau Chúng Ma điện mấy ngàn dặm, một hàng tám mươi cánh cổng truyền tống không gian màu đen cũng xuất hiện xếp thành một hàng, không ngừng phun ra đông đảo chiến sĩ vương triều.

Phía trên tám mươi cánh cổng truyền tống màu đen cực kỳ tráng lệ này, tám tên vương triều đại đế lơ lửng trên không, cặp mắt nhìn về hướng quân đoàn đọa lạc thiên sứ.

Ma thức của tám vương triều đại đế quét một vòng bốn phía, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người đối phương:

- An Đức Liệt đâu?

- Hai ngàn tên cao thủ cấp Thiên Ma Thần đã đưa đến cung điện của hắn, sao còn không thấy bóng dáng của hắn đâu?

Tát Cách Lôi Tư kinh ngạc nói.

Lời còn chưa dứt, một đoàn bóng ma mơ hồ bỗng xuất hiện giữa tám tên vương triều đại đế, khí tức kia chính là của An Đức Liệt.

- Bản tọa sẽ đến sau. Phục binh đã chuẩn bị xong, nhưng các ngươi cần phải dẫn Lộ Tây Pháp tới, đến lúc đó bản tọa tự sẽ tự mình ra tay đối phó hắn.

An Đức Liệt trầm giọng nói.

Vẻ nghi hoặc trong mắt đám vương triều đại đế đều tan đi:

- Cũng được. Có điều Lộ Tây Pháp cần phải do ngươi đối phó.

- Chuyện này đương nhiên.

An Đức Liệt đáp lời, thấy đám vương triều đại đế gật đầu, thân hình liền rung động theo gió biến mất.

- Tấn công!

Theo mệnh lệnh của tám tên vương triều đại đế, chiến sĩ vương triều liền cuồn cuộn tràn về hướng Chúng Ma điện.

Phía sau cánh cổng Thiên Đường, Sí thiên sứ của lửa Mễ Già Lặc xuyên qua cánh cổng nhìn về đám vương triều đại đế phía xa, chân mày cau lại:

- Lộ Tây Pháp từ lúc nào lại liên hiệp với những vương triều đại đế này…

- Đại nhân, có cần mời Sáng thiên sứ đại nhân không?

Một tên Tọa thiên sứ cánh lam hỏi.

Mễ Già Lặc im lặng không nói, hồi lâu mới lên tiếng:

- Chuyện này có chút kỳ quái, tạm thời cứ chờ một chút… Đám vương triều đại đế nếu ở đây, nói không chừng Hư Vô Chi Quân cũng đã đến. Cẩn thận thì tốt hơn, đừng để trúng mai phục của bọn chúng.

Bên trong Chúng Ma điện, vẻ mặt Lộ Tây Pháp lạnh như băng:

- Lập tức phân ra một tỉ đọa lạc thiên sứ, ngăn cản đại quân của vương triều Ma Giới!

- Vâng thưa đại nhân!

Bảy quân chủ Địa Ngục lập tức lĩnh mệnh rời đi.

"Rốp rốp!"

Đợi bảy quân chủ Địa Ngục rời khỏi đại điện, hai tay Lộ Tây Pháp kêu lên lốp đốp, khớp ngón tay trắng bệch, gương mặt tức giận đến vặn vẹo: "Đám tiểu nhân Ma Giới này lại muốn thừa nước đục thả câu!"

Nhắm mắt lại, không gian chung quanh Lộ Tây Pháp bắt đầu nhộn nhạo, sau đó có mấy bóng sáng bắn ra. Mỗi bóng sáng đều bay về các hướng khác nhau, sau khi xuyên qua mấy không gian lại chiết xạ trở về, cuối cùng lại hội tụ về Chúng Ma điện ở Ma Giới, có điều số lượng bóng sáng đã tăng lên gấp bội. Nguồn: http://truyenfull.vn

Phía sau Chúng Ma điện, đại quân của đám vương triều đại đế và quân đoàn đọa lạc thiên sứ đang hăng say chiến đấu. Tám tên vương triều đại đế thấy thế trận trở nên giằng co, lập tức chuẩn bị gia nhập vào trận chiến. Nhưng vừa nhảy ra mấy trượng, trước mắt bóng sáng chợt lóe lên, đã có thêm một bóng người khác.

Một tên, hai tên, ba tên… tổng cộng mười sáu tên Đọa Lạc Chi Vương Lộ Tây Pháp xếp thành một hàng, chắn phía trước tám tên vương triều đại đế, sau lưng từng người kêu lên một tiếng mở ra mười hai đôi cánh sáng hai màu đen trắng.

"Xuýt!"

Tám tên vương triều đại đế không khỏi hít một hơi.

Tại khoảnh khắc tám tên vương triều đại đế kinh hãi, trên bầu trời, hàng trăm triệu hắc ám đọa lạc thiên sứ rung hai cánh lên, kéo đến che phủ trời đất.

"Ầm!"

Liên tiếp tám tiếng nổ lớn vang lên giữa quân đoàn đọa lạc thiên sứ và đại quân của vương triều đại đế. Tám vầng sáng lĩnh vực đen kịt khoách triển ra, phân biệt cuốn lấy hai hình chiếu của Lộ Tây Pháp vào bên trong. Ở gần mỗi hình chiếu, đọa lạc thiên sứ trong phạm vi trăm trượng cũng đồng thời bị cuốn vào trong lĩnh vực của vương triều đại đế.

Trong nháy mắt không ngừng có lông vụn màu đen đầy trời bắn ra từ trong lĩnh vực đang co lại.

Trông thấy vương triều đại đế và quân đoàn đọa lạc thiên sứ giao chiến, Ô Liệt Nhĩ ở bên cạnh ánh mắt sáng lên, liền xoay người nói:

- Đại nhân, dường như giữa vương triều đại đế và Lộ Tây Pháp đã xảy ra hiềm khích. Chúng ta hãy dốc toàn lực liên hợp với vương triều đại đế Ma Giới, đồng thời vây giết quân đoàn đọa lạc thiên sứ.

Vẻ mặt Mễ Già Lặc không hề thay đổi, liền vung tay lên, đông đảo Tọa thiên sứ cánh lam cùng với thiên sứ khác liền từ trong cánh cổng truyền tống hình vòm tràn ra.

- Không vội. Quan hệ giữa vương triều đại đế Ma Giới và quân đoàn đọa lạc thiên sứ vẫn luôn không rõ ràng, không loại trừ khả năng bọn chúng dẫn dụ chúng ta vào tròng.

- Nhưng mà, vương triều đại đế và quân đoàn đọa lạc thiên sứ dường như không nhiều khả năng liên thủ…

Ô Liệt Nhĩ vội vàng giải thích.

- Nếu như là mệnh lệnh của Hư Vô Chi Chủ thì sao?

Mễ Già Lặc hỏi ngược lại, thấy Ô Liệt Nhĩ á khẩu không trả lời được, liền nói tiếp:

- Trước đây không lâu vì nghênh đón Sáng thiên sứ đại nhân, lực lượng của chúng ta trong hư không đã thu hẹp lại không ít, rất khó nói Hư Vô Chi Quân có phát giác được sự khác thường hay không. Hơn nữa… bất luận như thế nào, Lộ Tây Pháp cũng đã lựa chọn thần phục Hắc Ám chúng thần, bọn chúng đều thuộc về Ma Giới.

- Sáng thiên sứ đại nhân vừa mới sinh ra. Ngươi nên biết lúc chúng ta sinh ra cũng phải cần một chút thời gian để thích ứng với thân thể và lực lượng của mình. Cho Sáng thiên sứ đại nhân thêm một chút thời gian đi, để ngài quen thuộc với thân thể và năng lực. Nếu muốn diệt vong ma tộc, chúng ta cũng không cần vội vã.

Mễ Già Lặc lạnh nhạt nói.

Ô Liệt Nhĩ như có suy nghĩ, lẩm bẩm nói:

- Tôi hiểu rồi…

Mễ Già Lặc mặc dù không tự mình ra tay, nhưng khi đại quân của vương triều và quân đoàn đọa lạc thiên sứ đánh giáp lá cà, Thiên Đường cũng gia tăng cường độ và tần suất công kích. Đông đảo thiên sứ cao cấp không ngừng từ trong cổng sáng hình vòm vọt tới, giết về phía đọa lạc thiên sứ dày đặc che phủ toàn bộ Chúng Ma điện bên dưới.

Trong không gian lĩnh vực, tám tên vương triều đại đế đều thi triển thần thông, lĩnh vực kỹ năng cường đại không ngừng phát ra. Hình chiếu không gian của Lộ Tây Pháp mặc dù cường hãn, nhưng rất nhanh đã bị tám vương triều đại đế đánh tan.

"Ầm ầm ầm!"

Ánh sáng của lĩnh vực chợt lóe lên, bóng dáng của tám tên vương triều đại đế lại xuất hiện phía sau Chúng Ma điện. Thân thể hình người ban đầu đã hóa thành ma thân cao mấy trượng, cả người tỏa ra ma khí cuồn cuộn, sát khí ngút trời.

"Xoẹt!"

Ánh sáng chợt lóe lên. Đám vương triều đại đế còn chưa định thần, mấy luồng ánh sáng bỗng thoáng qua, trước mắt lại có thêm mười sáu hình chiếu Lộ Tây Pháp, vẻ mặt lạnh lùng giống nhau như đúc, hai mươi bốn chiếc cánh chim giống hệt. Mới vừa xuất hiện, hai cánh liền rung lên, mấy đoàn ánh sáng đen trắng rời khỏi tay đánh về phía tám vương triều đại đế. Bất đắc dĩ, tám tên vương triều đại đế đành phải một lần nữa thi triển lĩnh vực, cuốn lấy hình chiếu của Lộ Tây Pháp vào bên trong.

Trong Chúng Ma điện, ánh mắt Lộ Tây Pháp chợt sáng lên. Năng lượng hắc ám không ngừng từ dưới chân mãnh liệt tràn vào trong cơ thể. Năng lượng hao tổn bởi hình chiếu rất nhanh lại được bổ sung. Dựa vào tác dụng đặc biệt của Chúng Ma điện, Lộ Tây Pháp gần như có thể liên tục không ngừng thả ra hình chiếu phân thân, đồng thời nhận được bổ sung từ trong Chúng Ma điện.

Về phía Thiên Đường, Sí thiên sứ không xuất hiện, bản thể của Lộ Tây Pháp cũng không ra ngoài. Đông đảo đọa lạc thiên sứ từ bầu trời ngã xuống, nhưng bất kể là Lộ Tây Pháp hay bảy quân chủ đều không hề quan tâm.

Tiếng vang từ Chúng Ma điện lan khắp trời đất. Cách mỗi khoảng thời gian đều có một làn sóng gợn màu đen từ trong trời đất khuếch tán ra. Đọa lạc thiên sứ vừa mới rơi xuống lập tức được Chúng Ma điện hút vào, một lần nữa đúc thành hình, không ngừng từ trong Chúng Ma điện tràn ra.

Tại vương triều Tát Di Nhĩ.

Trên bầu trời mây đen cuồn cuộn, từng đoàn mây rối tạo thành vòng xoáy xoay tròn. Bên dưới mặt đất, đại quân của vương triều như thuỷ triều gầm thét, không ngừng lao về hướng lỗ thủng rộng lớn hơn mười cây số kia. Ở bên kia lỗ thủng, những ánh đao đen kịt xuyên qua mấy ngàn trượng từ trong đám người bắn ra, mỗi ánh đao phát ra đều có mấy chục chiến sĩ vương triều bị đánh bay đi, nhưng rất nhanh lại có nhiều yêu ma hơn lấp vào. Chém bay một người thì lại bổ sung mười người.

Trong vương triều Trung Ương, người có thể phá vỡ không gian không phải là ít. Nhưng đối mặt với chiến tranh hủy diệt vương triều quy mô lớn này, mở ra nhiều thông đạo không gian rất dễ rơi vào vòng vây của đối phương. Cho dù có mạnh đến đâu, đối mặt với kẻ địch gấp chục lần, trăm lần, ngàn lần… cũng chỉ có kết quả là bị giết chết trong nháy mắt.

Do đó thoạt nhìn tình huống mặc dù kịch liệt, nhưng yêu ma thật sự gia nhập vào trận chiến cũng không nhiều, phần lớn đều bị chặn ở phía sau.

Tại không gian Ma Giới, Tâm Ma đứng ở trên lưng Ám Hắc ma long A Mỗ Tạp Đức, trầm mặc không nói, ánh mắt lẳng lặng nhìn đại quân giống như thủy triều không ngừng tràn về phía trước, không ai biết hắn đang suy nghĩ gì.

- Áo Lan Cổ Đại Nhĩ, A Tu La, Thái Huyền, Ba Đồ Lực Khắc, A Long Tác, năm người các ngươi theo trẫm!

Tâm Ma đột nhiên trầm giọng nói. Hắn tuyệt đối không muốn nhìn thấy chiến tranh giằng co như vậy.

Ánh sáng chợt lóe lên, năm bóng người đã xuất hiện ở hai bên Ám Hắc ma long A Mỗ Tạp Đức. Ánh mắt Tâm Ma lóe lên một tia sáng đen kịt. Bên dưới chân, A Mỗ Tạp Đức trong lòng có dự cảm, cánh rồng mở ra, nhanh chóng bay về phía trước. Sau mấy trượng, không khí hóa thành như dòng nước nhộn nhạo lên từng làn sóng gợn. A Mỗ Tạp Đức từ đầu đến đuôi dần dần biến mất trong hư không. Ở phía sau, thân hình của năm cường giả vương triều Trung Ương cũng từ từ dung nhập vào trong hư không, biến mất không thấy.

Trong chiến tranh vương triều quy mô lớn, hoàn toàn có thể dùng đại vu sư và tế sư thi triển ma pháp mở ra cánh cổng truyền tống không gian màu đen. Nhưng vương triều Trung Ương quá thiên về võ lực, hơn nữa mới thành lập không lâu, không hề am hiểu về cánh cổng truyền tống không gian dùng trong chiến tranh quy mô lớn này. Tâm Ma lại trực tiếp dùng lực lượng cường đại mở ra lỗ thủng không gian to lớn này để thay thế.

Ở bên kia, Tát Di Nhĩ đại đế thống lĩnh toàn bộ đại tướng và phù thủy tế sư của vương triều lơ lửng trong hư không. Phía trước bọn họ là hải lưu màu đen do đám yêu ma tạo thành nhấp nhô biến hóa, lỗ thủng màu đen ở phía xa lúc ẩn lúc sau hải lưu màu đen này.

- Bệ hạ! Thế công của vương triều Trung Ương rất mãnh liệt, mặc dù chúng ta đã ngăn cản bọn chúng ở trước lỗ thủng, nhưng tổn thất của chúng ta lại vượt xa bọn chúng. Cứ tiếp tục như vậy, không có viện binh của vương triều đại đế khác, e rằng chúng ta không thể giữ được bọn chúng.

Một tên yêu ma tóc tím mắt đen, trên người đầy vảy, cao hơn hai trượng đứng trong gió, những sợi lông dài phát phơ theo gió, đồng thời cung kính nói với Tát Di Nhĩ đại đế ở phía trước.

Bề ngoài Tát Di Nhĩ giống như một nam tử trung niên nhân loại cao lớn, trên mặt đầy râu. Nghe được lời nói của tên yêu ma sau người, gương mặt của hắn trở nên xanh xám. Câu trả lời của An Đức Liệt và tám tên vương triều đại đế khác đã sớm truyền đến tai hắn.

"Mấy tên khốn khiếp này, rõ ràng là muốn để trẫm một mình gánh chịu tất cả tổn thất!" – Nắm tay Tát Di Nhĩ kêu lên lốp đốp. Không ai thích bị người khác sắp đặt, đặc biệt là một vương triều đại đế. Nhưng với tình huống hiện giờ Tát Di Nhĩ cũng không thể thoát khỏi vương triều Trung Ương. Đối phương đã đánh tới cửa, một khi chạy trốn thì uy tín của hắn trong cả vương triều sẽ mất đi, vương triều Tát Di Nhĩ cũng sẽ không chiến mà tan. Điều duy nhất khiến Tát Di Nhĩ có chút an ủi là An Đức Liệt đã đồng ý phái Cửu U chiến sĩ tới đây tiếp viện.

Những chiến sĩ yêu ma do An Đức Liệt huấn luyện ra có công lực cường đại, ma khí có tính ăn mòn mãnh liệt, bất kỳ vương triều đại đế nào nhìn thấy đều phải e ngại. Mặc dù những Cửu U chiến sĩ này có một cái thiếu sót rất lớn, đó là tâm trí không hoàn chỉnh, gần như không có dao động tâm tình của sinh vật nào, nhưng ưu điểm lớn nhất của chúng là thời gian huấn luyện rất nhanh.

Bản lĩnh của An Đức Liệt thế nào đám vương triều đại đế đều biết rõ, những đội quân bí mật này tuyệt đối không thể từ rất sớm đã bắt đầu huấn luyện ra. Giải thích duy nhất là trong tay An Đức Liệt có công pháp bí mật nào đó có thể huấn luyện ra những yêu ma cường đại dũng mãnh không sợ chết này.

"Bản tọa cũng không tin chủ nhân Sát Lục kia lợi hại như vậy." - Tát Di Nhĩ âm thầm nói. Trong lúc đang suy nghĩ, ma thức bỗng cảm giác được mấy luồng khí tức đen tối cường đại phá vỡ không gian, nhanh chóng tiến gần đến vương triều Tát Di Nhĩ. Khí tức của người dẫn đầu giống như hóa thành mực nước dày đặc, như một chiếc chùy nặng đánh vào trong lòng Tát Di Nhĩ.

- Ha!