Phi Ngã Khuynh Thành Vương Gia Muốn Hưu Phi

Chương 74: Ngoài Điện Kim Loan






Phàn Như Tố cả kinh, thầm kêu một tiếng không tốt, là do chính mình nhất thời khinh địch.

Nhưng nói đến nữ tử này, lúc trước ở Duệ vương phủ hắn đã gặp qua một lần, hắn lúc này đã nhận ra nàng.

Hắn sớm biết nàng thân thủ mẫn tuệ nhạy bén, nhưng lại không nghĩ được võ công của nàng dũng mãnh như thế.
Hắn vận công thoát khỏi trường tiên, Mỹ Nhân cũng không có ý muốn giữ hắn, roi vung một cái lập tức quay trở về thắt lưng, thản nhiên nói: “Ta là phụng mệnh thái tử mà đến.”
Phàn Như Tố ngẩn ra, nhìn về phía thái tử, thái tử sắc mặt cực lạnh nhưng lại gật đầu, rồi nói với hoàng đế: “Phụ hoàng, quý phủ có chút việc nhỏ, nhi thần cần trở về xử lý một chút”
Hoàng đế nhướng mày nhưng không hỏi thêm, chỉ bảo hắn: “Đi đi”
Thái tử nắm chặt trong tay giấy viết thư.

Đúng vậy, hắn hiện tại nên trở về “xử lý” tốt một chút, Kiều Sở, ngươi được lắm!
Trữ vương lúc này lại lên tiếng: “Xem ra trong phủ Nhị ca có chuyện phiền phức, ồ……..cả thái tử phi cũng đến nữa ư?”
Thái tử hơi nhíu mày nhìn cửa viện, quả nhiên thấy Kiều Mi và Kiều Dung vừa xuất hiện ở đó.

Kiều Mi nhận thấy trước cửa đại điện có rất nhiều người, nàng thầm giật mình.
Nàng dắt theo Kiều Dung qua gặp hoàng đế, thái tử lại hỏi nàng: “Sao nàng cũng đến?”
Kiều Mi run rẩy nghĩ lại, nàng chạy theo Kiều Sở đến đây, lúc tới cửa hoàng cung thì thấy một nội thị đang đứng chờ, hỏi có phải xa giá của phủ thái tử, Kiều Sở công chúa đang ở đâu?
Nàng còn đang khó hiểu thì nghe hắn nói tiếp là Trang phi nương nương mời Kiều Sở công chúa đến chơi.
Nàng kinh ngạc vô cùng tự hỏi sao Trang phi lại mời Kiều Sở, chẳng lẽ Kiều Sở tiến cung không phải lén lút đi gặp thái tử mà là đi gặp Trang phi?
Sau đó Kiều Sở đi theo nội thi kia, còn nàng chung quy vẫn lo Kiều Sở đến tìm thái tử, cho nên lập tức cùng Phương Kính và Kiều Dung đến Kim Loan điện, lại không ngờ đến nơi thấy Mỹ Nhân nhưng ngược lại không thấy Kiều Sở.
Giờ nàng có vài phần khẳng định là thái tử đã giao lệnh bài cho Kiều Sở, Kiều Sở lại chuyển lệnh bài cho Mỹ Nhân, nếu không, một đường đi qua các viện môn trong hoàng cung đều có các thị vệ canh gác, Mỹ Nhân vốn chỉ là một tỳ nữ cỏn con căn bản không thể đến được điện Kim Loan này.
Còn câu hỏi của thái tử, nàng suy tính một lúc tính viện cớ nói mình và thái tử thành thân đã lâu mà nàng vẫn chưa tiến cung bái kiến các vị nương nương, nên hôm nay dắt theo muội muội đi thăm các vị ấy.

Nàng đang định nói thì nghe được một đạo thanh âm chói tai vang lên: “Trang phi nương nương tới”
Mọi người nghe vậy lại càng khó hiểu, thượng triều vừa kết thúc, mọi người hiện tại vẫn còn ở ngoài Kim Loan điện, không rõ là Trang phi nương nương có việc gì gấp, lại không thể đợi hoàng đế hồi cung mới sai người báo lại?
Ngay cả hoàng đế cũng nhíu mày.
Sau tiếng hô của nội thị, một cẩm thúy nữ tử cùng một đám nội thị cung nhân nhanh chóng tiến vào.
Nàng dáng người yểu điệu thướt tha, mắt phượng mày ngài, lông mày đuôi mắt lại hàm sân mang uy, quanh thân đều là một đoạn phong tư ý nhị.
Nàng chính là mẫu thân của Hạ vương, năm nay đã gần bốn mươi, nhưng bộ dáng lại giống như một tuyệt sắc nữ tử tuổi chỉ mới đôi mươi, khó trách nàng được hoàng đế sủng ái cực kỳ, còn phong nàng làm quý phi.
Mọi người hành lễ với nàng, nàng cũng hành lễ với hoàng đế, hoàng đế nâng nàng dậy rồi hỏi: “Mẫn nhi, sao nàng đến đây?”
Khuê danh của Trang phi là Trang Mẫn.
Trong mắt Hạ vương khẽ xao động, đến lượt Duệ vương nhàn nhạt nhìn hắn một cái.
Phía trước, Trang phi lại đột nhiên nhẹ nhàng quỳ xuống: “Hoàng thượng, thần thiếp có việc muốn thỉnh cầu hoàng thượng”
Hoàng đế lại một lần nữa nâng nàng đứng dậy: “Ái phi cứ nói”
Trang phi khẽ nhìn Duệ vương vẻ mặt như muốn nói cái gì đó lại thôi.
“Mẫn nhi” Hoàng đế hơi nén giọng.
Trang phi thở dài, lúc này mới gượng cười nói: “Hoàng thượng, thần thiếp đem qua nằm mơ một giấc mộng, người nói xem, là mộng ai?”

“Chính là Thường phi tỷ tỷ”
Mọi người căn bản đều kinh ngạc nghe Trang phi nhắc tới huyền mộng, lúc này, nghe nàng nhắc tới vị Thường phi quá cố trong lòng càng thêm nghi hoặc.
Sắc mặt hoàng đế khẽ biến, trầm mặc một lúc mới nói: “Thường phi thì có thể nói cái gì?”
Trang phi lại thở dài lần nữa, nói tiếp: “Thường phi tỷ tỷ hỏi thiếp, có phải là Kinh Hồng sắp thú phi, thần thiếp nói đúng vậy.

Nàng lại hỏi cô nương kia là ai, thần thiếp liền nói cho nàng biết là Bắc địa Kiều gia tam nữ Kiều Sở, nàng vừa nghe liền tỏ ra cực kỳ vui mừng, lại hỏi thần thiếp về tất cả mọi việc liên quan tới Kiều Sở cô nương”
“Thần thiếp làm sao có thể trả lời được, mà nàng ấy cứ truy vấn, thần thiếp bị hỏi đến mụ mị, nhất thời cũng không kịp nghĩ nhiều liền nói ‘ta mang Kiều Sở cô nương tới cho tỷ gặp được không?’.

Nàng vừa nghe liền vui vẻ, lần nữa dặn dò thần thiếp, nhất định phải mang Kiều Sở cô nương tới gặp nàng, bằng không nàng sẽ không tha cho thần thiếp.”
“Thần thiếp chợt tỉnh lại, cảm thấy tình cảnh trong mộng như còn hiện hữu trước mắt, Thường phi tỷ tỷ mỗi cái nhăn mày cười tựa như vẫn còn vang bên tai thần thiếp, tinh thần không yên, biết tỷ tỷ yêu thương con mình nên mới vậy, thần thiếp suy nghĩ rất kỹ đến một khắc cũng không thể nhàn rỗi, cuối cùng liền nảy ra một ý tưởng, đành phải lại đây nhờ đến hoàng thượng”
Hoàng đế nhắm mắt lại, một tiếng than nhỏ: “Nàng hãy nói xem”
“Hoàng thượng, người xem có thể hay không trước ngày đại hôn để Kiều Sở cô nương tiến cung hai ngày, thần thiếp đưa nàng tới chỗ ở cũ của Thường phi bái tế”
Mọi người lúc này mới hiểu được ý đồ của Trang phi, chuyện mộng mị quỷ thần tuy không biết thật giả, nhưng Thường phi lúc còn sống cùng Trang phi nương nương giao tình rất tốt, sau khi Thường phi chết Hoàng đế còn đem Duệ vương giao cho nàng nuôi nấng một thời gian rồi mới chuyển ra ngoài cung.

Chuyện hôn sự của Lang Lâm Linh là sáng nay mới được công bố, Trang phi hẳn là còn chưa biết, ở trong mộng mới đề cập đến Kiều Sở.
Hoàng đế còn đang trầm tư suy nghĩ, Trang phi đảo mắt, vẫy tay ra cửa viện: “Ngươi cũng vào đi”
Ở cửa viện lại có hai nữ tử xuất hiện, một trong hai người đúng là Kiều Sở.

Kiều Sở đi đến hành lễ với hoàng đế.
Trang phi thấp giọng nói: “Hoàng thượng thứ tội cho thần thiếp, chưa được hoàng thượng phê chuẩn đã truyền gọi Kiều Sở cô nương tiến cung, nhưng dù sao mộng này quá mức chân thật, thần thiếp tựa như còn thấy được bóng dáng Thường phi tỷ tỷ năm xưa, cô độc đứng trước mắt…..”
Hoàng đế nhìn chằm chằm Trang phi rồi nhìn sang Kiều Sở: “Vậy tùy theo ái phi, để Kiều Sở xuất gia từ trong cung luôn vậy”
Trang phi vui mừng, lau lau khóe mắt, lại khấu tạ hoàng đế.
Tín thư trong tay thái tử bị nghiền thành mảnh vụn, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Kiều Sở.
Đến lúc này hắn mới hoàn toàn hiểu được dụng ý của nữ tử này.

Nàng một bên sai nha hoàn tới đây từ chối hắn, một bên tìm tới Trang phi cầu giúp đỡ, làm thành một tuồng kịch như vậy.

Nàng sẽ ở lại trong cung tới tận khi xuất giá, nàng thậm chí còn sớm có mặt ở Kim Loan điện, hắn về sau có hồi phủ cũng đừng vọng tưởng có thể gặp nàng tính sổ.
Nàng dùng phương pháp như vậy để tránh hắn, nàng dùng phương pháp như vậy nói cho hắn biết, nàng sẽ không làm quân cờ của hắn, cũng không làm nữ nhân của hắn! Nàng thậm chí còn không nhìn hắn, hắn lại bắt gặp nàng đăm đăm nhìn Thượng Quan Kinh Hồng.
Lần đầu tiên một loại dục vọng muốn hung hăng phá hủy một nữ nhân mãnh liệt kéo đến bao phủ lấy hắn.