Quả nhiên, trời vừa tờ mờ sáng, Xích Hạo Tín còn đang ôm vợ ngon giấc trong chăn bông ấm áp đã bị quản gia làm phiền thậm chí từ trong đó kéo ra khỏi giường.
“ Có chuyện gì mà mới sáng sớm đã náo loạn lên thế này??” Xích Hạo Tín tỏ vẻ không hài lòng.
“ bẩm gia chủ, có người tự xưng là phụng mệnh của Thẩm Thùy Vân tiểu thư tới mời gia chủ qua Thẩm phủ có việc quan trọng cần bàn bạc ạ”
“ Thẩm Thùy Vân??”
Nghe thấy cái tên đầy “ ám ảnh” này, đầu óc của Xích Hạo Tín lập tức tỉnh táo hẳn lên, không dám do dự chần chừ, dưới sự hỗ trợ của quản gia, nhanh chóng vệ sinh thân thể và thay đồ chỉnh tề xong, đi thẳng ra phòng khách gặp “ sứ giả” của Thẩm Thùy Vân chờ đợi nãy giờ.
Tuy có chút bực bội vì phải ngồi đợi, nhưng người đưa tin biết rõ thân phận của mình, không dám mặt lớn mặt nhỏ với Xích Hạo Tín, chỉ là không ngừng hối thúc đối phương mau mau theo mình quay về Thẩm phủ để gặp Thẩm Thùy Vân mà thôi.
Quản giả đã chuẩn bị sẵn xe ngựa di chuyển, Xích Hạo Tín bảo người đưa tin về trước, bản thân sẽ có mặt tại Thẩm gia ngay sau đó.
Xích Hạo Tín nhanh chóng bước lên xe ngựa và bắt đầu lăn bánh di chuyển nhanh về hướng Thẩm phủ cách Xích phủ gần chục cây số về hướng tây.
Két ~~~~~~~~~~~~~~~~~~!! “ Gia chủ, đã tới Thẩm phủ rồi ạ ~~!!”
Sau hơn gần nửa giờ di chuyển, xe ngựa đã có mặt tại trước cửa Thẩm phủ, xa phu quay đầu hướng về toa xe nhỏ tiếng bẩm báo một câu.
Xích Hạo Tín nhanh chóng từ trong toa xe bước ra, chỉnh tề lại quần áo, bước thẳng về phía cổng lớn của Thẩm phủ.
Két két két ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!
Cổng sắt khổng lồ của Thẩm phủ nhanh chóng được mở ra, Thẩm Nghệ Mưu từ bên trong bước ra, trên môi mang theo nụ cười thân thiện, khẽ chắp tay thi lễ với Xích Hạo Tín nói: “ Xích gia chủ, Thẩm tiểu sư cho mời ngài vào phòng khách để gặp người ạ.”
Thẩm Nghệ Mưu có thể nói là hận Xích gia không kém gì Thẩm Đại Hải, nhưng lúc này vẫn giữ thái độ vô cùng chuyên nghiệp đáng có của một quản gia, cử chỉ thái độ vô cùng thân thiện mời Xích Hạo Tín đi thẳng vào trong Thẩm phủ.
Xích Hạo Tín nhanh chóng theo chân Thẩm Nghệ Mưu di chuyển thẳng vào phòng tiếp khách trong Thẩm phủ.
Vừa đẩy cửa bước vào, đã phát hiện Thẩm Thùy Vân và Hàng Bá Thiên đã ngồi đợi sẵn từ lúc nào.
Thẩm Nghệ Mưu mau chóng bước tới trước mặt Thẩm Thùy Vân, vô cùng tôn kính nói: “ Bẩm tiểu thư, Xích gia chủ đã tới rồi ạ.”
Thẩm Thùy Vân khẽ ngật đầu, vẫy vẫy tay cho phép Thẩm Nghệ Mưu rời khỏi phòng tiếp khách.
Trước khi rời đi, Thẩm Nghệ Mưu lén lén phóng ánh mắt dị thường về phía Xích Hạo Tín, nhưng nhanh chóng được hắn che giấu đi, rảo bước rời khỏi phòng tiếp khách. À, tất nhiên là không quên đóng chặt cửa phòng lại.
Xích Hạo Tín chỉnh tề lại quần áo, môi mang nụ cười chân thành tôn kính, bước tới chắp tay thi lễ: “ Xích Hạo Tín, kính chào Thẩm tiểu thư và Hàng thiếu gia ạ.”
Thẩm Thùy Vân khẽ mỉn cười ngật đầu đáp lại lời chào của đối phương, nhưng chỉ trong tích tắc đã thay đổi thành sắc mặt lạnh lùng như băng, lạnh lạnh nói: “ Xích gia chủ, ông đang chơi một nước cờ cao tay đấy chứ ~~!!”
“ Xích, Xích mẫu không hiểu tiểu thư đang nói gì ạ.”
Xích Hạo Tín “rùn mình chảy đầy mồ hôi lạnh trên trán”, thấp thỏm không yên nói.
Quả đúng như Bàng tiên sinh đã dự đoán, đối phương định tung đòn dằn mặt với mình đây mà.
“ không hiểu??? Có thật là không hiểu hay cố tình không hiểu?? quan hệ giữa Thẩm gia và Xích gia như thế nào, chắc không cần bổn tiểu thư phải nhấn mạnh lại với ông chứ nhỉ?? Chấp nhận quy hàng dưới kẻ thù không đội trời chung của gia tộc mình một cách vô điều kiện, thậm chí hằng năm còn cống nạp một số tiền khổng lồ. Khí phách quá nhỉ Xích gia chủ, rốt cuộc mục đích chính của ông là gì??? Vì sinh tồn??? Vì muốn mượn danh nghĩa của bổn tiểu thư??? Hay thậm chí là hạ mình nén nhịn để âm thầm phát triễn, sau khi đủ lớn mạnh sẽ vùng lên hủy diệt lật đổ cả Thẩm gia và cả bổn tiểu thư???”
Mỗi câu nói của Thẩm Thùy Vân như mỗi nhát dao sắc lạnh chí mạng nhắm thẳng vào Xích Hạo Tín, vừa nói vừa nhìn chằm chằm thẳng vào đối phương, như vẻ muốn từ trên sắc mặt của đối phương nhìn ra sự bất thường.
Hàng Bá Thiên nãy giờ im lặng ngồi ở bên cạnh lập tức phối hợp bằng cách phóng thích khí thế đáng sợ của một kẻ mạnh Xuất Khiếu lên thẳng người Xích Hạo Tín để gây áp lực.
Định song kiếm hợp kích để chơi ta à?? Cũng may là Bàng tiên sinh đã dự đoán trước ý đồ của các ngươi, nếu không thì hậu quả khôn lường rồi đấy.
Nếu như không phải biết trước chuyện gì sẽ xảy ra, bất chợt bị khí thế áp đảo đáng sợ như thế này đè thẳng vào người, kẻ có suy nghĩ không hay không chừng sẽ lộ tẩy ngay tức khắc.
“ Xích, Xích gia, chỉ muốn, muốn có con đường sống, sống thôi ạ ~~~!!”
Xích Hạo Tín cắn chặt răng tỏ vẻ cực kỳ khó chịu trước áp lực đáng sợ do Hàng Bá Thiên phát tán ra, không chút do dự suy nghĩ, trả lời ngay tức khắc.
Một câu trả lời nằm ngoài dự kiến nhưng không quá bất ngờ đối với Thẩm Thùy Vân và Hàng Bá Thiên. Thứ mà cả hai muốn biết, chính là suy nghĩ chân thực của Xích Hạo Tín mà thôi.
Và câu trả lời ngay tức khắc không qua suy nghĩ, tạm thời khiến cả hai cảm thấy hài lòng.
“ Chỉ đơn giản thế thôi sao??” “ Đúng, đúng thế, chỉ đơn giản thế thôi ạ.”
“ chỉ vì một điều kiện đơn giản mà Xích gia phải bỏ ra một cái giá lớn như thế này, ông không cảm thấy hoang đường sao??”
“ đối với nhiều người có thể hoang đường, nhưng đối với một Xích gia đã một chân giẫm lên cánh cửa địa ngục, đó chỉ là hành động cần thiết, vì nếu như người không còn nữa, có sở hữu tài sản khổng lồ tới cỡ nào đi nữa, rồi cũng chỉ trở thành tài sản của người ta mà thôi.”
“ Ông tưởng rằng bổn tiểu thư sẽ tin vào một lời nói vô thưởng phạt của ông sao??”
Thẩm Thùy Vân vẫn không chịu buông tha, tiếp tục gây khó dễ cho Xích Hạo Tín.
Ngay sau câu nói nghi ngờ của Thẩm Thùy Vân kết thúc, Xích Hạo Tín lập tức lộ ra vẻ mặt đầy nghiêm túc, đưa ngón tay lên miệng cắn mạnh chảy cả máu, vẽ một dấu ấn kích hoạt huyết thệ ngay trước mặt cả hai, nghiêm giọng nói: “ Thiên Đạo chứng giám, Xích gia một lòng thành tâm quy hàng Thẩm Thùy Vân tiểu thư, không dám có ý đồ mờ ám, cho dù sau này Xích gia có phát triễn như thế nào, cũng không dám làm trái lời tuyên thệ ngày hôm nay, trừ khi Thẩm Thùy Vân tiểu thư chủ động chấm dứt mối quan hệ này, Xích gia hứa sẽ mãi mãi thần phục cống nạp đầy đủ cho Thẩm Thùy Vân tiểu thư, nếu có làm trái lời hứa, thiên lôi giáng đầu, toàn thể Xích gia chết không toàn thây, linh hồn mãi mãi không được siêu thoát.”
Đùng đoàn, đùng đoàng, đùng đoàng ~~~~~~~!!!
Thiên lôi xuất hiện ngay trên đỉnh bầu trời của Thẩm gia, minh chứng cho việc đã chấp nhận lời huyết thệ của Xích Hạo Tín.
“ Thùy Vân có thể đảm bảo một cạnh tranh công bằng cho cả Thẩm gia và Xích gia, Thẩm gia sẽ không thể sử dụng danh nghĩa của Thùy Vân để đàn áp Xích gia của ông, đó là tất cả những gì chúng tôi có thể hứa với ông, còn việc quy hàng trở thành thế lực dưới trướng của Thùy Vân, xin lỗi, Xích gia còn chưa đủ tư cách để đạt được điều đó.”
Xích Hạo Tín đã làm tới nước này, không ai có thể tiếp tục làm khó làm dễ hay nghi ngờ gì về lòng quyết tâm của đối phương, Hàng Bá Thiên thu lại khí thế của mình, mang theo giọng điệu cao cao tại thượng lên tiếng nói.
Hàng Bá Thiên đã không nói quá trong vấn đề này. Ngoại trừ có thể mang lại cho Thẩm Thùy Vân một số tiền không nhỏ, thực tế thì Xích gia chẳng mang lại thêm chút ích lợi gì cho cô ta cả.
Nếu như Xích gia là một thế lực siêu cường có thực lực lớn mạnh, lỡ như Thẩm Thùy Vân xảy ra chuyện gì, còn có thể nhờ vả trông cậy Xích gia ra tay giúp đỡ.
Một thế lực tầm trung, cho dù kiếm tiền giỏi tới đâu, cũng chỉ là một thế lực tầm trung, trong một thời gian dài cũng đừng mong có thể nâng tầm lên ngang hàng với các thế lực siêu cường lâu đời trên đại lục Huyền Thiên.
Nói thẳng ra Xích gia chỉ là một tên trọc phú không hơn không kém mà thôi. Mà trọc phú thì cho dù giàu cỡ nào đi nữa, cũng làm gì có tư cách đứng ngang hàng với đám quý tộc lâu đời chứ??
Ba tỷ linh thạch một năm. Nói nhiều không nhiều, nói ít không ít. Thực tế thì nếu như Hàng Bá Thiên và Thẩm Thùy Vân muốn, chịu khó phát triễn các thế lực phía dưới, đừng nói là ba tỷ, ba chục tỷ cũng không thành vấn đề. Chẳng qua là họ không muốn và không đủ thời gian tâm trí để phát triễn mà thôi.
Nếu như dựa vào bấy nhiêu đó mà đã hoang tưởng rằng đủ tư cách thần phục dưới trước của một tông chủ và một luyện đan tông sư tương lai?? Nực cười ~~~!!
Câu nói phủ phàng của Hàng Bá Thiên tuy thực tế, nhưng không có nghĩa là Xích Hạo Tín dễ dàng chấp nhận nuốt trôi.
Bất cam, phẫn nộ, nhục nhã, đó là điều không thể tránh khỏi.
Xích Hạo Tín cố gắng kìm nén nhịn cơn căm phẫn trong lòng, vẫn giữ lấy thái độ điềm tĩnh tôn kính vốn có khi đối diện với hai “ đại thần” ở trước mặt, tỏ vẻ những gì đối phương vừa nói là điều hiển nhiên.
Hôm nay các ngươi không thèm đếm xỉa tới ta, rồi chắc chắn sẽ có một ngày nào đó, các ngươi phải hạ mình ngẩng đầu ngước nhìn khi đối diện ta.
Thực tế thì Hàng Bá Thiên và Thẩm Thùy Vân cho rằng mình đang nắm thế chủ động và chiến thắng trong tay, nhưng đã rơi vào cái bẫy đầy tinh vi của Xích Hạo Tín mà không hay.
Nếu chú ý kỹ câu huyết thệ của Xích Hạo Tín. Ông ta nói rằng chỉ cần Thẩm Thùy Vân không chủ động vứt bỏ mối quan hệ với Xích gia, Xích gia sẽ mãi mãi cống nạp đầy đủ. Thoại đầu nghe sơ qua không thấy có vấn đề gì cả, nhưng khi khoét sâu vào câu nói, có thể nhận ra rằng thực tế Xích Hạo Tín đang chơi chữ với Thẩm Thùy Vân.
Xích Hạo Tín nói sẽ mãi mãi cống nạp, nhưng không nói rõ là sẽ cống nạp bao nhiêu, sẽ mãi mãi giữ quy định đúng 50% tổng doanh thu của mình.
Xích gia hoàn toàn có thể hạ thấp mức tiêu chuẩn xuống còn 40 %, 30 %, 20 % hay thậm chí là 1 hay 0.01 %, nếu như Xích gia đã phát triễn tới mức không cần phải coi sắc mặt của Thẩm Thùy Vân làm người nữa.
Rõ ràng bố mày không làm trái lời hứa, cho dù số tiền cống nạp chỉ còn 0.01 %, nhưng vẫn là có cống nạp một cách đàng hoàng, không phải sao??? Về việc này thậm chí ngay cả Thiên Đạo cũng không thể bắt bẻ được Xích gia nếu họ dám làm thế.
Tất cả những tình huống đang diễn ra đều nằm trong sự suy đoán của Bàng Thống, và chính hắn đã chỉ dạy Xích Hạo Tín cách chơi chữ một cách tinh vi như thế này.
Không ngờ lại hiệu quả vô cùng, cả Hàng Bá Thiên và Thẩm Thùy Vân bị rơi vào cái bẫy do Xích Hạo Tín giăng ra mà không hề hay biết, vẫn tỏ ra vui vẻ hài lòng với lời huyết thệ của đối phương.