Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 410: "át chủ bài" của Xích Hạo Tín




quy hàng thần phục???!!!

Thẩm Đại Dũng tựa như vừa nghe thấy một chuyện hài kinh dị khó tin nhất trên đời vậy.

Nãy giờ trong đầu còn đang không ngừng suy nghĩ ấp ủ âm mưu kế hoạch làm sao để giải quyết nhà họ Xích ở trước, nhưng dường như tất cả đều có thể trở thành vô nghĩa khi đối phương đột nhiên xuống nước tuyên bố quy hàng thần phục một cách dễ dàng như thế kia.

Bản thân thậm chí không tốn một mũi tên, một mạng người, chỉ mới lộ lộ mặt, thậm chí chưa kịp buông lời đe dọa áp bức, đối phương đã chủ động lên tiếng đầu hàng. Rốt cuộc tên trời đánh nào dám nói rằng xử lý giải quyết một gia tộc là chuyện cực kỳ khó khăn thậm chí để có thể hoàn thành nhiệm vụ, mình phải trả giá bằng máu chảy thành sông, người ta chết bản thân cũng phải trầy trụa tàn tật đâu??? Bước ra để xem Dũng gia ta đây có đánh chết ngươi tại chỗ không???

“ Ông nói là, ông sẽ, sẽ dẫn cả nhà họ Xích, quy, quy hàng thần, thần phục Thẩm gia của ta???”

Thẩm Đại Dũng vẫn có chút không tin vào những gì mình vừa nghe thấy được, mang theo vẻ mặt ngơ ngác không khẳng định hỏi xác định.

“ Ồ không, hình như Dũng gia có chút hiểu lầm lời nói của tại hạ, ý của tại hạ là ….” Xích Hạo Tín đột nhiên lộ ra nụ cười khinh thường chế giễu nói: “ Cùng là một trong tam đại gia tộc trong Sơn Hải thành, Thẩm gia làm gì đủ tư cách khiến Xích gia phải cúi đầu quy hàng chứ??” “ Chẳng phải ông vừa …..” “ ý của tại hạ chính xác chính là,Xích gia quy hàng mỗi mình Dũng gia mà thôi.”

Nghe xong lời nói của Xích Hạo Tín, Thẩm Đại Dũng không những không vui mừng, ngược lại còn tỏ ra phẫn nộ vô cùng.

Mẹ kiếp, ngay cả một gia tộc hùng mạnh như Thẩm gia ngươi còn tỏ vẻ khinh thường nói rằng không đủ tư cách khiến ngươi quy hàng, thế mà giờ nay lại quay sang nói là sẽ quy hàng thần phục bố mày, chẳng khác nào ngươi đang muốn nói đểu, mang bố mày ra làm trò đùa sao???

Thẩm Đại Dũng tuy tứ chi phát triễn đầu óc đơn giản, nhưng không phải thằng khờ thằng ngu, những suy tư bình thường không thể nào làm khó được lão, nên mới tỏ ra phẫn nộ như lúc này.

“ nói một cách chính xác nhất, mục tiêu mà nhà họ Xích sẵn sàng chấp nhận quy hàng thần phục dưới vị thiên kim của Dũng gia.”

Trước khi Thẩm Đại Dũng bùng nổ nổi điên lên định xông vào ăn thua đủ với Xích Hạo Tín, Xích Hạo Tín lần nữa lên tiếng với vẻ đầy “ bất cam và tuyệt vọng”.

Thì ra là thế ~~~~!!!

Nghe xong câu “ giải đáp” của Xích Hạo Tín, mọi phẫn nộ bực bội trong lòng Thẩm Đại Dũng lập tức tan biến ngay tức khắc, thay vào đó là vẻ mặt “ thì ra là thế” và đầy vẻ khinh thường chế giễu.

Thế là rõ cả rồi. Quả thật, với địa vị và thế lực của con gái cưng của mình thời điểm này, đó là chưa nói tới tương lai sáng lạng của nó. Đừng nói một gia tộc tầm trung trong ngôi thành tầm trung, ngay cả những gia tộc siêu cường cũng muốn tranh giành bể đầu cũng chỉ mong muốn có được chút quan hệ với con gái mình nữa là.

Chỉ là, ngươi muốn quy hàng, chắc gì bố mày, à không, con gái cưng của bố mày thèm đếm xỉa tới ngươi chứ???

Không chỉ Thẩm Đại Dũng, ngay cả Trần tiên sinh và Lý Nhị Cẩu cũng lộ ra nụ cười chê cười chế giễu rằng nhà họ Xích đang định thấy sang bắt quàng làm họ, đúng là không biết mình đang đứng ở vị trí nào mà.

“ tại hạ biết rằng với tiềm lực và vị thế của Xích gia lúc này, muốn nhận được sự chấp thận quy hàng của Thẩm tiểu thư quả thật là còn khó hơn lấy ánh trăng trên trời cao xuống, nếu như không muốn nói là hoàn toàn không thể …”

Xích Hạo Tín khẽ lắc đầu thở dài bất lực nói, đáp lại ông ta chính là vẻ mặt “ xem ra ngươi cũng biết mình biết ta” của ba người đối diện. Thẩm Đại Dũng còn chưa kịp lên tiếng trêu chọc chế giễu, Xích Hạo Tín đột nhiên thay đổi bằng vẻ đầy tự tin, nghiêm giọng nói: “ Nhưng Xích mẫu tự tin với lá át chủ bài đang nắm trong tay, có thể khiến Thẩm tiểu thư phải suy nghĩ lại và chấp nhận sự quy hàng của Xích gia.”

Cả ba lập tức lộ ra vẻ mặt đầy nghi ngờ nhưng không thiếu sự tò mò, muốn biết xem đối phương lấy đâu ra tự tin mà dám hùng hổ tuyên bố như vậy. Mặc dù trong lòng cả ba không cho rằng với địa vị và tầm nhìn của Thẩm Thùy Vân lúc này, một gia tộc tầm trung có thể lấy ra một thứ có thể khiến cô ta cảm thấy hứng thú.

“ Tiên sinh, những gì Xích mẫu sắp nói tiếp theo, vô cùng quan trọng đối với “ chúng ta”, hy vọng ngài có thể sử dụng chân nguyên của mình để tạo một không gian riêng tư để chúng ta trong lúc trò chuyện không để bất kỳ thông tin lọt ra bên ngoài.”

Xích Hạo Tín khẽ chắp tay thi lễ với Trần tiên sinh, tỏ ra vô cùng nghiêm túc lên tiếng nhờ vả.

Trần tiên sinh khẽ díu mày do dự, nhưng cũng nhanh chóng vẫy tay một cái, chân nguyên từ trong cơ thể phóng thích ra hình thành một chiếc chảo vô hình từ trên không trung chụp thẳng xuống vị trí cả nhóm đang đứng, trực tiếp phong tỏa cách biệt với không gian bên ngoài, chỉ cần người ngoài không có thực lực lớn mạnh hơn người thi triễn, thần thức sẽ tuyệt đối không thể xuyên thủng vào bên trong để nghe lén âm thanh bên trong chiếc chảo vô hình này.

Phương pháp phong tỏa không gian đơn giản này tiêu hao khá nhiều chân nguyên của người thi triễn, nếu như chưa đạt tới cảnh giới nguyên thần, tuyệt đối không thể nào thi triễn được chiêu thức này.

Và cho dù là cảnh giới nguyên thần đi nữa, cũng không thể duy trì trạng thái này quá lâu. Nên sau khi tạo không gian riêng xong, Trần tiên sinh đã lên tiếng yêu cầu Xích Hạo Tín phải tranh thủ thời gian, nhanh chóng đi thẳng vào vấn đề đừng lãng phí thời gian và chân nguyên của lão ta.

“ Mời Dũng gia và tiên sinh xem qua thứ này, đó chính là lá át chủ bài mà Xích mẫu dự định dùng làm quà ra mắt với Thẩm tiểu thư khi người quay về Sơn Hải thành ạ.”

Xích Hạo Tín lại rút ra thêm 1 chiếc nhẫn Càn Khôn khác giao thẳng tới trước mặt Thẩm Đại Dũng và Trần tiên sinh với dáng vẻ đầy tự tin.

“ Cái, cái gì??? Có, có thật là ông định, định dùng món này để, để …..” Thẩm Đại Dũng và Trần tiên sinh sau khi dùng thần thức kiểm tra thứ nằm trong nhẫn Càn Khôn, cả hai đều không kìm được lộ ra vẻ mắt đầy kinh ngạc, như vừa nhìn thấy thứ khó tin nhất trên đời này vậy.

Ngay sau khi nhận được cú ngật đầu đầy khẳng định của Xích Hạo Tín, cả Thẩm Đại Dũng và Trần tiên sinh đều bộc lộ sự phẫn nộ và phản cảm tột cùng, cho rằng đối phương đang chơi xỏ và lãng phí thời gian của mình.

Mẹ kiếp, tưởng thứ gì quý hiếm cao sang kinh thiên động địa, nhưng rốt cuộc trong chiếc nhẫn cũng chỉ có vài ba viên đan dược đạt phẩm chất cao cấp, quan trọng nhất là, những viên đan dược này đều chỉ là những viên đan dược phổ thông cấp 1, cấp 2 mới đáng chết chứ.

Thà trong đó là những viên đan dược cấp 6, cấp 7 cao cấp thì không nói, còn đằng này ……. Rõ ràng là đối phương muốn chơi xỏ mình đây mà.

Trần tiên sinh đã chuẩn bị vung tay lên vỗ chết tên khốn dám giỡn mặt với mình ở trước mặt. Cho dù đối phương có một người khiến mình có chút nghi kỵ chống lưng đi nữa.

Trần tiên sinh chỉ nghi kỵ Lý Nguyên Bá chứ không phải sợ đối phương, đừng tưởng có thể ỷ y vào có người chống lưng rồi muốn làm gì thì làm, dám đùa giỡn với kẻ mạnh nguyên thần như mình, tuyệt đối không thể tha thứ được.

Mà cho dù mình có vỗ chết tên gia chủ của nhà họ Xích đi nữa, chắc gì tên kia sẽ liều mạng với mình để trả thù cho đối phương chứ???

“ hai vị xin hãy nghe Xích mẫu giải thích trước đã.”

Trong lúc Trần tiên sinh chuẩn bị ra tay tên khốn lãng phí thời gian và chân nguyên của mình ở trước mặt, Xích Hạo Tín vẫn với vẻ mặt đầy tự tin lên tiếng.

“ nếu ngươi không cho lão phu một lời giải thích thích đáng, cho dù phía sau ngươi có kẻ chống lưng, lão phu cũng sẽ một chưởng đánh chết ngươi tại chỗ, vô cùng tàn nhẫn, thật đấy, lão phu thề đấy ~~~!!!”

Trần tiên sinh với đôi mắt như muốn giết người nhìn chằm chằm vào Xích Hạo Tín, nghiến răng nghiến lợi nói.

Trần tiên sinh cũng đã nói thế, cho dù Thẩm Đại Dũng có phẫn nộ, có sốt sáng muốn nện Xích Hạo Tín cỡ nào, cũng phải kìm nén lại chờ đợi, nhưng động tác nắn khớp tay của lão lúc này chứng tỏ lão đã sẵn sàng lao vào “ xé xác” đối phương bất kỳ lúc nào.

“ ý của Xích mẫu chính là, trong thời gian gần nay, Xích gia vô cùng may mắn vừa chiêu mộ được một vị luyện đan sư thiên tài, người này thiên tài tới nỗi đã nghiêm cứu ra được phương pháp tẩy luyện đan dược thành phẩm chất cao cấp với thời gian rút ngắn xuống còn hơn gấp đôi so với việc luyện chế đan dược cấp thấp thông thường. Tuy hiện giờ chỉ hiệu quả với các loại đan dược cấp 1, cấp 2, nhưng Các vị thử nghĩ xem, tuy thời gian luyện chế tiêu tốn hơn gấp đôi bình thường, và chỉ là đan dược cấp thấp, nhưng tất cả đều là những loại đan dược phổ biến nhất bán trên thị trường, và tất cả đan dược sau khi hoàn thành đều đạt tới phẩm chất cao cấp, nếu như ném tất cả vào thị trường kinh doanh, doanh thu thu lại được từ nguồn đan dược này, sẽ đáng sợ như thế nào nhỉ???”

Xích Hạo Tín cố gắng tái diễn lại phong thái và giọng văn của Dương Kiệt lúc “ dụ dỗ thuyết phục” mình trước kia, mang theo giọng điệu đầy mê hoặc và kỳ vọng thuyết phục Trần tiên sinh và Thẩm Đại Dũng ở trước mặt.

Lúc ban đầu ba người lắng nghe còn tỏ vẻ dửng dưng nhưng nhanh chóng díu chặt đôi lông mày lại, đợi tới khi lời kể của Xích Hạo Tín kết thúc, cả ba đã rơi vào trạng thái kinh ngạc bất ngờ tới tột cùng, ai nấy đều lộ ra vẻ mặt như nhìn thấy ma giữa ban ngày khó tin nhìn chằm chằm vào Xích Hạo Tín, hy vọng có thể từ trên khuôn mặt của đối phương tìm ra sơ hở rằng đối phương chỉ là đang ba hoa khoác lác.

Chỉ là, cho dù ánh mắt soi xét của cả ba đáng sợ tới cỡ nào, đối phương vẫn giữ vẻ thản nhiên bình thản đầy tự tin, điều đó chứng tỏ rằng, người ta không hề nói dối.

Vậy có nghĩa là, tất cả những gì đối phương vừa thốt ra, đều là sự thật sao??? Chỉ là, có thể sao???

Từ cổ chí kim, không phải chưa từng có ai nghiêm cứu cách rút ngắn thời gian tẩy luyện đan dược sau khi đan thành. Chỉ là cho dù cố gắng tới cỡ nào, các vị đại năng có vắt hết toàn bộ chất xám trong đầu ra để suy nghĩ, cũng không tài nào tìm ra được phương pháp hữu hiệu nhất để rút ngắn được thời gian tẩy luyện xuống mức có thể chấp nhận được.

Cùng lắm tổng số thời gian tẩy luyện lên cao cấp dài hơn không tẩy luyện gấp 10 lần, chỉ có thể thu rút thời gian tiêu tốn được khoảng 8, 9 lần là khá lắm rồi.

Nghĩa là cho dù vẫn có vô số phương pháp rút ngắn thời gian tẩy luyện, nhưng tổng số thời gian dùng để tẩy luyện đan dược theo những phương pháp đó, cũng chẳng bổ bằng việc trực tiếp luyện chế đan dược cấp thấp mang đi bán thẳng cho rồi.

Đỡ tốn công tốn sức phí thời gian mà thu lại chả được bao nhiêu.

Cho nên khi nghe thấy Xích Hạo Tín mạnh miệng tuyên bố rằng một thiên tài luyện đan sư đã nghiêm cứu ra phương pháp rút ngắn thời gian luyện đan chỉ tốn khoảng thời gian gấp đôi so với bình thường, và chỉ hiệu quả với đan dược phổ thông bình thường, nhưng cũng đủ để cả ba cảm thấy đó là một chuyện kinh thiên động địa rồi.

Chẳng lẽ vị luyện đan sư thiên tài này sở hữu võ hồn luyện đan đặc biệt như trường hợp của Thẩm Thùy Vân??

Chỉ là, nếu như đối phương thiên tài như vậy, sao có thể nhận lời mời của một gia tộc tầm trung như Xích gia chứ??? Đi thẳng tới các thế lực siêu cường hay thậm chí ngũ đại tông môn hưởng thụ địa vị cao cao tại thượng như Thẩm Thùy Vân đang hưởng không phải tốt hơn sao??? Hay là vì một nguyên nhân nào đó khiến vị luyện đan sư này không dám lộ mặt lộ danh tánh nên tại thời ẩn núp ở nơi xa xôi hẻo lánh, và nhà họ Xích may mắn nên đã bắt gặp được và chiêu mộ vị luyện đan sư này về với mình???

Trong đầu cả ba không ngừng suy diễn ra vô số lý do trường hợp để “ hợp thức hóa” sự hiện diện của vị luyện đan sư thiên tài trong miệng của Xích Hạo Tín vì sao xuất hiện tại Sơn Hải thành và trong Xích gia.

Nếu như để thông tin có một vị luyện đan sư thiên tài như thế này lan truyền ra bên ngoài, đặc biệt là tới tai của các gia tộc thế lực chuyên kinh doanh đan dược phổ thông, tuyệt đối có thể khiến tất cả biến thành những con cá mập ngửi thấy mùi máu tanh, bơi hết về Sơn Hải thành san bằng Xích gia để bắt trói tên luyện đan sư thiên tài đó về nhà mình cung phụng như một vị tổ tông cho mà xem.