Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 173: Diệp Thiên Hành ra tay




Khục khục ~~~~!!

Vô số đất đá cát bụi từ trong miệng của Dương Kiệt phun bắn ra, lúc này bộ dạng trông thê thảm vô cùng, tựa như vừa mới từ dưới bùn đất bước ra vậy.

Mẹ kiếp ~~! Chỉ vì chút sơ suất mà suýt chút nữa thì dính chiêu của ba tên chân tông sư cấp thấp rồi, nếu như không có Càn Khôn Tháp giúp chống đỡ, e rằng không chết cũng bị trọng thương cho mà xem.

Hít sâu một hơi vào người, Dương Kiệt tạo ra tư thế chuẩn bị biến hình.

Mặc dù không muốn dựa dẫm quá nhiều vào đai lưng biến hình, nhưng tình thế hiện giờ không cho phép anh ta sỉ diện. Chỉ mới ba tên tông sư cấp thấp đã khiến mình như thế, huống chi còn một tên Tống Thiên Hành có thực lực mạnh nhất còn đang đứng sang một bên quan chiến nữa chứ.

“ Biến hình ~~~~!!” “ Fruit Bashet ~~~~~~~~~~~~~~!!”

“ Tấn công, tấn công hắn ngay tức khắc ~~~~~!!!” Mặc dù không biết hành động của Dương Kiệt đại biểu cho thứ gì, nhưng linh tính mách bảo cho Tư Mã Phong Vân biết rằng tuyệt đối không được để anh ta hoàn thành động tác đó, nếu không thì sẽ là một đại họa cho cả nhóm. Nên vô cùng quả quyết vừa ra lệnh vừa ra tay tung đấm tấn công thẳng về phía đối phương.

“ Thiên Kiếm Thập Tam Thức, Trảm Phong Quyết ~~~~~~~~!!!” “ Mai Hoa Lạc Nguyệt Chưởng, chết này ~~~~~~~~~!!!” Đường Tứ và Lâm Nhi không dám do dự, theo chân Tư Mã Phong Vân tung đòn tấn công về phía Dương Kiệt, hòng ngăn cản hành động của anh ta như Tư Mã Phong Vân đã nói.

Roẹt ~~~~~~!!

Đối diện ba đòn tấn công hừng hực khí thế lao tới, Dương Kiệt chỉ tỏ ra thảnh nhiên vô cùng, trên môi không tự chủ lộ ra nụ cười chế giêu.

Chỉ thấp vô số bộ giáp có hình hài trái cây từ phía sau lỗ hổng dây kéo bay xuống, không bay quanh Dương Kiệt mà lao thẳng về phía trước va chạm thẳng vào ba đòn tấn công đầy uy lực của ba kẻ chân tông sư đáng sợ.

Uỳnh ~~~~ uỳnh ~~~~ uỳnh ~~~~~…….!!

Dưới ánh mắt ngơ ngác khó tin của nhóm người Huyết Ma Đạo, những đòn tấn công đầy uy lực đó chỉ chạm nhẹ vào những bộ giáp có hình thù “ kỳ lạ” kia lập tức bị đánh tan trong không khí. Không những không có tác dụng, ngược lại những bộ giáp kia tiếp tục lao tới đâm thẳng về phía bộ ba vừa mới tấn công xong.

“ Biến ~~~~!!” “ giúp ta phá, phá, phá ~~~~~!!!”

Cả ba nhanh chóng bừng tỉnh hoàn hồn, tung đòn đánh thẳng vào những bộ giáp như những viên đạn khổng lồ đang bắn tới với tốc độ nhanh như điện xoẹt.

Booong ~~~~!! Boong ~~~~~!! …..

Chân tông sư vẫn là chân tông sư, không phải muốn làm gì họ thì làm cả, những bộ giáp nhanh chóng bị cả ba đánh bật trở ra, hoàn toàn không làm gì được chúng cả.

Roẹt ~~~ roẹt ~~~~ roẹt ~~~~~!!!

Những bộ giáp bị đánh bật trở về bay vòng vòng xung quanh Dương Kiệt. Chỉ thấy Dương Kiệt đưa tay xoay nút công tắc một cái, những bộ giáp đang bay xung quanh lập tức tụ tập lại nhập thẳng vào cơ thể của anh ta.

“ Kiwami arms ~~~~!!! Dai dai dai dai dai dai shogun ~~~~~~~!!!”

Dưới ánh mắt kinh ngạc khó tin và quai hàm gần như rớt thẳng xuống đất của nhóm người Huyết Ma Đạo, Phì Lũ Shogun đại nhân xuất hiện ~~~~~~~~~~~~~!!

Chùy trái xoài xuất hiện trong tay, Dương Kiệt chĩa thẳng về phía nhóm người Huyết Ma Đạo, cười lạnh nói: “ Lũ bánh bèo vô dụng kia, nhào vô kiếm ăn nào!!! Để xem bố mày không đánh các ngươi phọt cứt thì không phải là Dương Kiệt nữa, hahaha ~~~~!!”

“ Cái gì ~~~!! Đồ khốn ~~~~!!!” “ Giết hắn, không thể tha thứ, tuyệt đối không thể tha thứ ~~~~~!!!”

Mặc dù không biết bánh bèo là thứ gì, nhưng từ vô dụng và đánh cho phọt cứt tuyệt đối là một câu sỉ nhục không thể tha thứ được. Cả nhóm căm phẫn hừng hực khí thế lao tới xé xác tên khốn miệng ngậm đầy phân đó ra, hoàn toàn phất lờ khí thế của một chân tông sư tầng thứ 9 đáng sợ từ trên người đối phương phát tán ra, ngay cả Tư Mã Phong Vân muốn lên tiếng ngăn cản cũng không kịp nữa rồi.

“ Hừ, trò trẻ con ~~~~!!” Nhìn thấy nhóm người Huyết Ma Đạo cùng lao tới định hội đồng mình, chiêu khích tướng của mình đã thành công mỹ mãn, Dương Kiệt chỉ cười lạnh, tay nắm chặt cán kiếm ở đai lưng chẻ mạnh ba nhát, hai chân nhún mạnh xuống đất tung người nhào lộn lên không trung, chân phải giơ thẳng ra, toàn thân tựa như được bao bộc bởi luồng tia sét đáng sợ, tựa như mũi tên từ trên không bắn thẳng về phía đám đông.

“ Phì Lũ Lôi Đình Phi Cước ~~~~~~~!!!”

Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Không ~~~~~~~~~~~~~!!! AAAAAAAAAAA ~~~~~!! Á Á Á Á Á Á Á Á ~~~~~!!

Ngay vị trí trung tâm cả nhóm đang lao tới xuất hiện một cái hố sâu khổng lồ có hình dáng giống hệt như một bàn chân, miệng hố xuất hiện vô số tia điện xoẹt xoẹt có hình thù như một cái chảo úp thẳng xuống. Nhóm người Huyết Ma Đạo toàn thân cháy đen, tóc tai dựng ngược nằm la liệt khắp nơi, miệng không ngừng phát ra những tiếng gào thét và rên rỉ đầy đau khổ.

Một chiêu ~~~!! Chỉ một chiêu của Dương Kiệt đã phế sạch gần như toàn bộ sức chiến đấu của Huyết Ma Đạo, tuy không lấy mạng chúng, nhưng ai nấy đều bị trọng thương nằm vật vã trên mặt đất, chỉ còn mỗi Diệp Thiên Hành đang đứng sang một bên quan chiến và Tư Mã Phong Vân vẫn giữ cái đầu lạnh không lao tới tấn công còn nguyên vẹn lành lặn mà thôi.

“ Lũ phế vật đã giải quyết xong, giờ tới lượt ngươi đây.” Dương Kiệt từ dưới hố bước ra, hai tay vỗ vỗ vào nhau như đang phủi bụi, mang theo giọng điệu chế giễu nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Hành nói.

Còn Tư Mã Phong Vân đã hoàn toàn bị anh ta phất lờ, hắn không đủ tư cách để khiến Dương Kiệt phải bận tâm.

Diệp Thiên Hành từ trong trạng thái bất ngờ hoàn hồn trở lại, trên môi lộ ra nụ cười đầy tự tin và chế giễu, nói: “ Ngươi tưởng ngươi thắng chắc rồi sao?”

“ Ta biết, ngươi không chỉ có thực lực của một chân tông sư tầng thứ 6, ngoài ra còn sở hữu võ hồn cấp 6, nếu như kích hoạt lên, sẽ có thực lực của một ngụy nguyên thần tầng thứ 2, nhưng như thế thì đã sao nào??”

Đúng thế! Thì đã sao nào?? Tuy Diệp Thiên Hành khi bộc phát hết toàn bộ thực lực, sẽ có thực lực của một ngụy nguyên thần tầng thứ 2, nghe thì có vẻ đáng sợ thật đấy, nhưng nên nhớ rằng Dương Kiệt hiện giờ cũng đang là chân tông sư tầng thứ 9 sau khi biến hình, nếu như kích hoạt bí pháp Giới Vương Quyền X5, ngay lập tức sẽ có thực lực của một ngụy nguyên thần tầng thứ 4, lớn mạnh đối phương 2 cấp, đánh hắn chỉ như đang đánh một con cún con mà thôi.

“ Ta biết ngươi có thứ bí pháp đáng sợ có thể gia tăng thực lực lên gấp nhiều lần. Nhưng ….” Nghe xong lời nói có gai của Dương Kiệt, Diệp Thiên Hành không những không lo sợ, ngược lại còn cười lạnh chế giễu nói: “ Ngươi nghĩ chỉ mỗi mình ngươi có bí pháp thôi sao?? Bí pháp, bổn thiếu gia ta đây cũng có, thậm chí còn đáng sợ hơn bí pháp của ngươi nữa là.”

Nghe xong lời nói của Diệp Thiên Hành, Dương Kiệt khẽ díu mày.

Quả thật, bí pháp gia tăng thực lực, không phải là sản phẩm độc quyền của mình. Ở đại lục Huyền Thiên này, không ít người sở hữu bí pháp đáng sợ, chỉ là không ngờ tên Tống Thiên Hành lại có mà thôi.

“ Tất nhiên, tác dụng phụ khi thi triễn bí pháp quả thật đáng sợ, nếu như có thể, bổn thiếu gia tuyệt đối không bao giờ sử dụng tới. Vả lại, ngươi tưởng rằng đối phó với ngươi, bổn thiếu gia cần phải sử dụng tới bí pháp sao??” Diệp Thiên Hành mang theo dáng vẻ “ bố mày thiên hạ vô địch” cười lớn nói: “ Hãy xem đây, võ hồn hiện ~~~~~~~~~~~~~~!!!”

Phực ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Một khí thế áp đảo đáng sợ từ trên võ hồn của Diệp Thiên Hành phát tán ra, khiến Dương Kiệt không kềm được hơi thở trở nên dồn dập gấp rút vì phải hứng chịu thứ áp lực đáng sợ đang không ngừng ập vào người.

Không phải võ hồn cấp 6, mà là võ hồn cấp 8, Cùng Cực Cự Giải Kiếm ~~~~~~~~~~~~!!!

Nhìn rõ thân kiếm khảm đầy hoa văn kỳ lạ không ngừng phát ra những tia sáng chói mắt, Dương Kiệt suýt chút nữa phải đập đầu vào tường vì sự bất ngờ này.

Võ hồn của hắn không phải là võ hồn cấp 6 mà mình từng nhìn thấy, mà là võ hồn cấp 8 đáng sợ, có thể sao??

Tuy không đáng sợ bằng võ hồn cấp 9 của Dương Diễn, nhưng tuyệt đối không thua kiếm là bao. Đặc biệt võ hồn của đối phương là một món binh khí có sức sát thương đáng sợ nữa chứ.

“ Hahahaha, bất ngờ lắm phải không?? Ngươi tưởng rằng võ hồn của bổn thiếu gia chỉ là cấp 6 như lúc kiểm tra sao? Lúc đó bổn thiếu gia đã sử dụng bí thuật để che giấu võ hồn của mình vì không muốn bị chú ý quả nhiều thôi.” Không chỉ Dương Kiệt, ngay cả Tư Mã Phong Vân cũng lộ ra vẻ bất ngờ khi nhìn thấy võ hồn thực thụ của Diệp Thiên Hành, hắn tỏ ra hài lòng với thái độ của cả hai, tỏ ra khoái trí cười nói.

Thì ra là thế! Cũng gần giống như tên Dương Diễn đã từng làm đó thôi mà.

Chỉ là, rắc rối to rồi ~~~!!

Tuy đối phương sở hữu võ hồn cấp 8, gia tăng thực lực lên cùng lắm cũng chỉ là ngụy nguyên thần tầng thứ 4, cũng chỉ ngang bằng với mình mà thôi, cộng thêm sức phòng thủ đáng sợ của mình, hoàn toàn không cần phải quá lo lắng gì cả. Chỉ là, hắn không làm gì được mình, mình cũng chưa chắc làm gì được hắn. Sợ là sợ lỡ hắn mất hết kiên nhẫn, thi triễn luôn cả bí pháp gia tăng thực lực như lời hắn vừa nói, lúc đó mới là rắc rối thực sự đối với mình đấy.

Nhưng hiện giờ không cho phép anh ta suy tính quá nhiều, chùy trái xoài xuất hiện trong tay, chiến thôi ~~~!!

Phải đánh nhanh diệt gọn trước khi đối phương nổi điên kích hoạt luôn cả bí pháp.

“ Thú vị ~~~~!!!” Cùng Cực Cự Giải Kiếm nhập thẳng vào cơ thể của Diệp Thiên Hành, thanh bảo kiếm trong tay lập tức chuyển hóa thành hình dáng của Cùng Cực Cự Giải Kiếm, vẫy múa một vòng ngay trước mặt, đôi mắt tràn đầy chiến ý nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt.

Đã lâu lắm rồi, mới có một người có thể khiến mình bung hết thực lực ra chiến đấu, quả thật là phấn khích quá đi.

“ Giới Vương Quyền X5, Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp, ta bổ bổ bổ ~~~~!!!” Cơ thể tựa như bốc cháy như ngọn đuốc, tung người nhảo lộn lên không trung, chùy vẫy múa trên đỉnh đầu một vòng, trực tiếp bổ ra vô số chùy khí đáng sợ về phía kẻ thù.

“ Khá lắm, nhưng vẫn chưa đủ, giúp ta phá ~~~~~~~~~~~~~~!!!” có chút bất ngờ khi đối phương kích hoạt bí pháp gia tăng thực lực thậm chí không thua kém gì mình lúc này, nhưng điều đó không khiến Diệp Thiên Hành tỏ ra e ngại, ngược lại còn kích thích máu chiến đấu của hắn, Cùng Cực Cự Giải Quyết vẫy múa một vòng, vẽ theo một đường vòng cung bắt mắt quét đường kiếm khí về phía những quả chùy khí chi chít đang nã xuống như mưa trút nước.

Uỳnh ~~~~~~~~~ uỳnh ~~~~~~~~~~~ uỳnh ~~~~~~~~~~~~~~!!