Phi Kiếm Vấn Đạo

Quyển 6 - Chương 27: Trương Tổ Sư Và Bình Ngọc




Tần Vân vốn hóa thành hồng quang trực tiếp bay về hướng Thần Tiêu môn.

Bỗng nhiên một dòng lực lượng chậm rãi bao phủ khu vực chung quanh, Tần Vân cảm giác giống như rơi vào lòng mẹ, cả người kìm lòng không được dừng lại. Mặc dù dừng lại một cách đột ngột, nhưng hắn không cảm thấy có chút khó chịu gì.

“Đây là?” 

Tần Vân nhìn về phía trước, có Tử Sắc Lôi đình ngưng tụ thành thân ảnh, cuối cùng trở thành ảnh thực, đó là một đạo nhân trung niên mặc pháp bào, đầu đội cao quan. Khuôn mặt của đạo nhân trung niên này trông rất bình thường, nhưng lại có chút cao quý, giống như nắm giữ quyền hành thiên đạo nào đó. Khí tức của y ôn hòa, không có cảm giác áp lực, nhưng Tần Vân cảm thấy được vị tồn tại trước mắt này tuyệt đối là con người tài ba nhất mà bản thân mình từng gặp qua. Ngay cả Vực Ngoại Ma Thần đáng sợ đã chết trong Thiên Long cung thời thượng cổ kia cũng yếu hơn một bậc.

“Lôi đình này!”

Tần Vân thường xuyên nhìn thấy hiền thê của mình tu luyện Thần Tiêu Lôi pháp, tự nhiên nhận ra đây là Thần Tiêu Lôi đình, chỉ là không biết cao minh hơn bao nhiêu lần so với hiền thể của mình tu luyện. Nhưng lôi đình bá đạo trứ danh này hiện giờ lại ôn hòa không chứa chút sát ý nào. 

Tần Vân mở miệng hỏi:

- Có phải là Trương tổ sư?

Đạo nhân trung niên đầu đội cao quan cười gật đầu: 

- Là ta, theo lời ngươi nói lúc trước, vậy lai lịch của Ma Thần kia tuyệt không tầm thường. Ngươi có thể trấn áp, thật sự rất hiếm thấy. Đi thôi, trước tiên theo ta trở về Thần Tiêu môn.

- Vâng!

Tần Vân cung kính làm lễ nói. 

Đạo pháp tự nghĩ ra và hoàn thiện có thể trở thành Đạo pháp hàng đầu được thiên hạ công nhận! Trương tổ sư, chính là người đứng đầu Đạo gia trong mắt người tu hành khắp thiên hạ. Đạo gia hiện giờ cũng có không ít Tiên Nhân, giống như lão tổ Bạch gia tọa trấn ở Linh Bảo sơn, khi Đạo tổ truyền đạo ở Linh Bảo sơn, lão tổ Bạch gia cũng có mặt. Từ thượng cổ đến nay, lão tổ Bạch gia trấn thủ Linh Bảo sơn, Linh Bảo sơn vẫn luôn hưng thịnh. Bạch gia lại chính là gia tộc cổ xưa nhất. Nhưng trong mắt một vài người tu hành như Tần Vân, Trương tổ sư lại càng lợi hại hơn.

Nếu nói, tự thân tu hành chính là Đạo pháp đệ nhất trong thiên hạ, đạt tới cảnh giới cao nhất. Vậy nên, việc Trương tổ sư tự nghĩ ra Đạo pháp đệ nhất của thiên hạ có ý nghĩa thế nào cũng không thể diễn tả thành lời được.

Tồn tại như Trương tổ sư, giống như một phương thiên địa, là Định Hải Thần châm của Nhân tộc. 

“Vù!”

Đạo nhân trung niên đầu đội cao quan mang theo Tần Vân, hóa thành Tử Sắc Lôi đình bay thẳng đến Thần Tiêu môn.

Tần Vân quan sát Trương tổ sư, thấy ông ta “Dung mạo tầm thường nhưng khí tức còn bá đạo cường thế hơn Vực Ngoại Ma Thần, cộng thêm một chút siêu nhiên nữa.” Mặc dù tiếp xúc gần, Tần Vân có thể nhận thấy được Trương tổ sư nếu muốn thì chỉ cần một ngón tay là có thể nghiền chết mình. 

...

Ở trên Vấn Trà sơn, Dương Lai quận, Lỗ châu, nơi Tần Vân từng giao thủ cùng Ma Thần.

“Vù!” 

Giữa mây mù mơ hồ xuất hiện thân ảnh của một thanh niên mặc áo tím.

Thanh niên áo tím quan sát Vấn Trà sơn bên dưới, mặc dù cách thật xa, ánh mắt lại dễ dàng tra xét mấy trăm dặm chung quanh.

Thanh niên áo tím hạ giọng lẩm bẩm: 

- Hả, nhanh như vậy đã không thấy rồi? Đã đào tẩu rồi hay là bị Nhân tộc trấn áp?

Thanh niên áo tím suy đoán nói:

- Hắn hiện giờ vừa mới thoát ly giam cầm, thực lực suy yếu, chỉ có thể trốn đi tìm kiếm một nơi lặng lẽ khôi phục lại thực lực. Về phần trấn áp, khí tức lưu lại nơi này cũng không phải khí tức của Tiên Nhân, hẳn là chưa bị trấn áp. Hắn ắt sẽ không bị một người tu hành phàm tục trấn áp đâu. 

- Đi thôi đi thôi, vẫn là phải lo việc đại sự của ta trước. Nếu có thể chiếm được một phương thiên địa này mới là lập được công lớn.

Thanh niên áo tím vung tay áo lên, biến mất một cách lặng yên không một tiếng động.

...

Thần Tiêu môn. Trong một nơi u tĩnh, trên một lầu các xung quanh có phong cảnh xinh đẹp. Ở nơi này không có một người hầu nào.

Đạo nhân trung niên đầu đội cao quan ngồi xuống, cười nói:

- Ngồi đi. 

- Vãn bối xin có lễ!

Tần Vân đá xong mới ngồi xuống.

Đạo nhân trung niên đầu đội cao quan cười nhìn Tần Vân: 

- Thiên hạ đều nói ngươi là Kiếm Tiên nhập vào Đạo, ta hôm nay mới tận mắt nhìn thấy, mới biết được ngươi chính là Cực cảnh, lại còn tu luyện ra Tử Kim Kim đan.

Trong lòng Tần Vân hơi kinh hãi, lập tức nói:

- Không thể gạt được Trương tiền bối. 

Đạo nhân trung niên đầu đội cao quan nói:

- Yên tâm ta cũng không có xem xét cơ thể ngươi. Chỉ là thân thể ngươi tự nhiên tản ra một tia pháp lực, tuy rằng rất mỏng manh nhưng ta có thể khẳng định đó là pháp lực của Tử Kim Kim đan. Hơn nữa năm đó ta cũng tu luyện thành Tử Kim Kim đan như vậy. Thoáng một cái đã hơn hai ngàn năm. Thời gian quả thật trôi qua quá mau. Ta còn nhớ rõ bản thân lúc tạo thành Tử Kim Kim đan, cũng trở nên hung hãn, trảm yêu trừ ma khắp nơi.

Tần Vân lắng nghe chăm chú. 

Trương tổ sư nếu nói bản thân có thiên tư đệ nhất từ xưa đến nay trong Đạo gia, phỏng chừng cũng không có bao nhiêu người sẽ phản bác.

Giống với một vài nhân vật được xưng là đứng đầu Đạo gia như Cảnh Dương Tiên Nhân, số lượng có thể đếm trên đầu ngón tay. Giống với lão tổ Y thị, lão tổ Chung Ly thị, lão tổ Chu gia được triều đình chủ động phong vương kia đều là những lão tổ của đại gia tộc ngàn năm, thậm chí đều có ảnh hưởng rất lớn trong một phương thánh địa, triều đình đều phải trấn an bọn họ. Giống như Chu gia, có ảnh hưởng cực lớn ở Hỗn Nguyên tông.

Những nhân vật này đều là đứng đầu của Đạo gia. 

Nhưng mà Trương tổ sư, lão tổ Bạch gia lại có địa vị càng cao hơn. Triều đình nếu phong vương thì giống như làm nhục bọn họ.

Đạo nhân trung niên đầu đội cao quan cười nói:

- Có thể tạo thành Tử Kim Kim đan, có nghĩa là căn cơ ngươi đã vững chắc, thiên tư cực cao. Hơn nữa, ngươi tạo ra Tử Kim Kim đan còn sớm hơn ta. 

Tần Vân đáp:

- Đường tu hành còn dài, so với tiền bối, vãn bối cũng chỉ là mới bắt đầu mà thôi.

Đạo nhân trung niên đầu đội cao quan nhìn nhìn Tần Vân, cũng gật đầu than thở: 

- Các ngươi vẫn chưa từng tạo ra được nguyên thần. Có thể nói là chúng ta cũng thiếu nợ huyết mạch Kiếm Tiên rất nhiều! Linh Bảo sơn truyền huyết mạch Kiếm Tiên vào thế gian, cũng bởi vì huyết mạch Kiếm Tiên sát phạt đứng hàng đệ nhất, giỏi về chém yêu trừ ma, có thể gia tăng số mệnh cho Nhân tộc chúng ta. Như vậy cũng khiến cho không ít tài năng của Nhân tộc chúng ta trở thành Kiếm Tiên. Trong lịch sử, Kiếm Tiên nhập Đạo cũng không ít, thậm chí có vài người nắm Đạo rất vững. Theo lý thuyết, những người như vậy tu thành Tiên rất dễ dàng. Đáng tiếc, huyết mạch Kiếm Tiên lại không có pháp môn tạo ra nguyên thần.

Đạo nhân trung niên đầu đội cao quan than thở:

- Ta cùng lão Bạch cũng đã tận lực nghĩ biện pháp. Nếu có thể có được pháp môn tạo ra nguyên thần cho huyết mạch Kiếm Tiên, cho dù mất đi Linh Bảo sơn của Thần Tiêu môn cũng đáng. Đáng tiếc chính là không có. 

Tần Vân nghe xong, trong lòng cũng chấn động lên.

Lão Bạch chính là lão tổ Bạch gia của Linh Bảo sơn. Trương tổ sư cùng lão tổ Bạch gia đều không có biện pháp sao? Tần Vân lập tức hỏi:

- Đều nói Vạn Vật điện không gì không làm được, bọn họ cũng không có biện pháp? Vực Ngoại Ma Thần dụ dỗ người tu hành của chúng ta, nói đều có thể thỏa mãn tâm nguyện của chúng ta, đều là cố ý lừa gạt? 

- Vạn Vật điện?

Đạo nhân trung niên đầu đội cao quan lắc đầu:

- Không nên quá xem trọng Vạn Vật điện. Bọn họ chỉ là cường giả có nhận thức một chút mà thôi. Ta cùng lão Bạch không có được, Vạn Vạt Điện lại càng không có khả năng. 

Tần Vân khẽ gật đầu.

Đạo nhân trung niên đầu đội cao quan cười nhạo nói:

- Về phần Vực Ngoại Ma Thần? Lời nói dụ dỗ của Vực Ngoại Ma Thần há có thể tin tưởng sao? Huyết mạch Kiếm Tiên dù gì cũng là huyết mạch của Đạo gia, chúng ta đều không có pháp môn tạo ra nguyên thần cho huyết mạch Kiếm Tiên, Vực Ngoại Ma Thần làm thế nào lại có được? Bọn chúng nếu có thể có pháp môn tạo nguyên thần cho huyết mạch Kiếm Tiên, chúng ta sớm đã có trong tay. Ta có thể khẳng định với ngươi, pháp môn nguyên thần của huyết mạch Kiếm Tiên chỉ có hai loại phương pháp để đạt được. 

- A?

Hai mắt Tần Vân sáng lên.

Đạo nhân trung niên đầu đội cao quan nói: 

- Một là Đạo tổ lần nữa truyền đạo. Hai chính là tự nghĩ ra. Trừ hai điều này ra, không còn phương pháp nào khác.

Trong lòng Tần Vân chợt lạnh.

Đạo tổ truyền đạo? 

Về thân phận của Đạo tổ, phương thế giới này lúc trước vẫn còn là u mê, Đạo tổ mới hàng lâm truyền đạo. Từ thượng cổ đến nay, Nhân tộc cùng yêu ma đấu với nhau lâu như vậy, không ít trận long trời lở đất, không ít tông phái bị diệt, không ít yêu ma chết trận, Đạo tổ cũng không hàng lâm xuống lần nào nữa.

"Xem ra chỉ có thể tự nghĩ ra."

Tần Vân lắc đầu nói: 

- Trong lịch sử, huyết mạch Kiếm Tiên chúng ta có bao nhiên nhân kiệt, nhập đạo cũng không ít, tất cả cuối cùng đều trở về với cát bụi. Đạo tổ cũng chưa từng hàng lâm. Tần Vân tôi tự nhiên không dám hy vọng xa vời là Đạo tổ sẽ lại xuống đây truyền đạo nữa.

Đạo nhân trung niên đầu đội cao quan cười nói:

- Phép tu hành đều là do người ta tạo ra. Tần Vân, ta rất xem trọng ngươi. 

Tần Vân mỉm cười gật đầu:

- Năm trăm nữa, tự nhiên sẽ dốc toàn lực.

- Có tâm là tốt rồi. 

Đạo nhân trung niên đầu đội cao quan khen ngợi. Bỗng nhiên ông ta quay đầu nhìn lại, lão tổ Y thị đáp mây xuống từ xa xa.

- Sư tôn!

Lão tổ Y thị mặc quần áo đơn giản, có chút cung kính. 

- Y Ngôn, đến đây ngồi xuống!

Đạo nhân trung niên đầu đội cao quan cười bảo.

Lão tổ Y thị ngồi xuống, nhìn Tần Vân tán thưởng nói: 

- Tần tiểu hữu, ngươi thật đúng là khó lường, trấn áp được một Ma Thần. Có thể để ta nhìn thử Ma Thần ra sao hay không?

Tần Vân cũng không phải là Tiên Nhân lại có thể trấn áp thành công khiến lão tổ Y thị tò mò là Ma Thần thế nào.

- Đương nhiên có thể, trên thực tế, vãn bối mang theo Ma Thần này, còn lo sợ không biết lúc nào Ma Thần này lại đi ra. 

Tần Vân lấy ra bình ngọc kia từ trong lòng, đặt lên bàn đá. Lần này vì trấn áp Ma Thần, hắn thật sự đã liều mạng, uống liền hai viên Cửu Chuyển Linh đan.

- Hửm?

Đạo nhân trung niên đầu đội cao quan vừa nhìn thấy, sắc mặt khẽ biến, trực tiếp cầm lấy bình ngọc. Lúc vừa mở ra nắp bình, một luồng uy thế khủng bố phát ra trên người đạo nhân trung niên đầu đội cao quan. Đạo nhân trung niên đầu đội cao quan nhìn chằm chằm vào bình ngọc, ánh mắt cũng tỏa sáng, tay cũng hơi run, thì thầm nói nhỏ: 

- Đúng là hắn, không nghĩ tới, thật không nghĩ tới...