Phi Kiếm Vấn Đạo

Quyển 3 - Chương 27: Cầu Cứu Cũng Vô Dụng




Tần Vân và Y Tiêu ngự kiếm phi hành, xẹt qua bầu trời thành một vệt sáng, tốc độ cực nhanh.

- Sao?

Tần Vân nhìn ngọn núi cao phía xa xa rồi nói:

- Hơn một ngàn khí tức sinh mệnh đang hội tụ sâu trong ngọn núi kia. Thôn trang bình thường sao lại giấu trong núi sâu như thế? Có thể đó chính là sào huyệt yêu quái chúng ta muốn tìm.

- Nhiều yêu quái tụ tập như vậy, e là trong bọn chúng có một đại yêu thống lĩnh.

Y Tiêu nói.

- Đại yêu dám phách lối như vậy ở Quảng Lăng. Tần Vân, chàng phải cẩn thận.

- Yên tâm.

Tần Vân cũng là kẻ tài cao gan lớn, rất tự tin.

Vù.

Phi hành một mạch, hai người nhanh chóng bay vào trong ngọn núi kia. Quan sát qua thì đã thấy trong cốc có bầy yêu tụ tập. Hơn nữa Tần Vân hiện nay mượn nhờ bản mệnh Phi kiếm là có thể cảm ứng trong phạm vi ba trăm trượng. Hắn ngay lập tức cảm ứng được dưới cốc lớn này có bố trí trận pháp, vài chỗ còn ngăn cách cảm ứng của mình. Tần Vân cũng không quan tâm, dù sao cũng là chỗ một đại yêu chiếm cứ, không có trận pháp mới là chuyện lạ.

- Thế nào?

Y Tiêu hỏi,

- Còn có người sống không?

- Còn hơn hai trăm người còn sống.

Giọng nói Tần Vân lạnh lẽo.

- Bọn chúng bắt đi hơn ngàn người, e rằng những người khác đều đã chết cả rồi, gần đó có một hố lớn, bên trong đều là xương trắng.

Y Tiêu cũng biến sắc.

- Đi, đáp xuống.

Tần Vân mang theo Y Tiêu, trực tiếp bay xuống.

- Có người tu hành đến!

- Là người tu hành! Nhanh bẩm báo cho đại vương!

Xung quanh khe núi cũng có yêu quái canh phòng. Nhìn thấy một nam một nữ đạp phi kiếm cấp tốc hạ xuống từ trên bầu trời, đám yêu quái này cũng hơi kinh hoảng. Dù sao người không phải chim, phàm là người tu hành có thể bay thì đều bước vào cấp độ Tiên Thiên, tuyệt đối không phải tiểu yêu bình thường có thể địch nổi.

Vù.

Tần Vân và Y Tiêu đáp xuống một bãi đá trong khe núi. Bọn họ nhìn xung quanh một chút thì đã thấy trong nhà lao gỗ nơi xa đang giam giữ rất nhiều người, cũng nhìn thấy đám người bị treo lên, còn có cả yêu quái đang mài dao chuẩn bị làm thịt.

Những người này đã tuyệt vọng từ lâu, nhưng khi nhìn thấy một nam một nữ giáng xuống từ trên trời, cả đám đều kích động hét lên:

- Tiên nhân cứu mạng!

- Tiên nhân cứu mạng!

Mỗi người đều ra sức hô hào, vài người khản cả giọng.

Vụt.

Tần Vân trong mắt lạnh lẽo, hắn vung tay, kiếm quang lóe lên.

Phi kiếm giống như một con cá linh động, nháy mắt bơi một vòng lớn, xuyên thấu qua thân thể hơn hai trăm con yêu quái, sau đó lại về bên cạnh Tần Vân.

Đám yêu quái bắt giam nhân tộc và chuẩn bị làm thịt kia vạn phần hoảng sợ, từng con một lần lượt ngã xuống, tất cả hiện ra nguyên hình. Mà đám người bị treo lên thì dây thừng đứt đi, ngã nhào xuống đất. Bọn họ vội vàng giãy khỏi dây thừng, cuống quít chạy đến nhà giam gỗ, khóa nhà giam cũng đã gãy lìa.

Mà những yêu quái khác trong khe núi thấy thế thì đã chạy trốn ra xa. Thật đáng sợ, chớp mắt, gần hai trăm yêu quái đã chết sạch!

- Đại vương, đại vương, người tu hành này quá lợi hai.

- Hẳn là kiếm tiên Tần Vân.

Đám yêu quái bản địa Quảng Lăng kêu lên.

Vù.

Phi kiếm quay trở về tay áo Tần Vân.

Nét mặt Tần Vân hơi đổi.

- مم

Tình cảnh xung quanh chợt thay đổi, một lớp sức mạnh hắc ám bao phủ toàn bộ khe núi, ngăn cách trong ngoài.

Ngay lập tức, cho dù cảm ứng lực lượng thiên địa hay là cảm ứng tinh thần ngoại phóng của Tần Vân thì cũng không thể xuyên qua ngăn cách của sức mạnh hắc ám này.

- Thật là một trận pháp lợi hại.

Tần Vân thầm nghĩ.

- Ha ha…

Theo tiếng cười đắc ý, ba dáng hình xuất hiện trong cốc. Miêu yêu Vương áp bào tím, Báo Yêu Vương, Giao Long Vương áo bào màu đen tuyền. Giờ phút này bọn chúng đều hiện ra dáng vẻ đặc thù của yêu quái.

Miêu yêu Vương mọc ra tai mèo, trên mặt cũng có lông tơ, hai con ngươi biến thành màu xanh.

Báo Yêu Vương, Giao Long Vương cũng hóa ra dáng vẻ đặc thù của mình, hình dạng thuộc về kiểu nửa người hóa thú, có thể phát huy ra thực lực yêu quái, lại có thể phát uy ra rất nhiều ưu thế của ‘nhân thân’.

Nói về chiến đấu, bản thể của tuyệt đại đa số yêu quái không bằng hóa hình nửa người, cũng chỉ có một ít chủng tộc như long tộc mới có bản thể phát huy ưu thế lớn hơn.

- Ba người các ngươi?

Tần Vân liếc nhìn qua.

- Ba yêu vương Ác Long Sơn?

- Tần Vân.

Y Tiêu bên cạnh giật mình, lập tức truyền âm.

- Ba yêu vương Ác Long Sơn, hai tên thì gần bằng Thanh Lệnh Tuần Thiên sứ, mà thực lực của Giao Long Vương là sánh bằng Tiên Thiên Kim Đan Cảnh. Ba tên liên thủ cực kỳ đáng sợ. Hơn nữa trong một một năm nay, bọn chúng thường xuyên tàn sát thôn xóm các châu trong thiên hạ, thủ đoạn hung tàn, triều đình cũng đang truy nã chúng. Tuần Thiên minh hẳn là cũng đang đuổi bắt bọn chúng, chúng ta có nên thông báo cho Tuần Thiên minh hay không?

- Ha ha… Tần Vân, địa ngục không cửa người xông đến. Ngươi chết trong tay chúng ta thì cũng không trách được chúng ta.

Báo Yêu Vương tay cầm cây trường thương màu đen, cười to.

Miêu yêu Vương đùa bỡn ngón tay của mình, cười khẽ:

- Trận pháp ngăn cách trong ngoài, ngay cả Tuần Thiên giám cũng không cảm ứng được mảy may dao động nào từ nơi này! Thậm chí cả bảo vật truyền tin cũng bị ngăn cách, ai cũng không cứu được các ngươi.

Giao Long Vương giọng nói hùng hồn, cười ha ha nói:

- Cho nên, tiểu tử Tần Vân, ngươi cũng đừng phí sức, cầu cứu cũng vô dụng.

- Uổng phí sức lực? Cầu cứu?

Tần Vân nhìn ba tên yêu vương tràn đầy tự tin trước mặt. Tại sao phải cầu cứu? Chỉ bằng ba tên này?

- Ba yêu vương các ngươi trước kia diệt xong một thôn trang sẽ lập tức trốn chạy, rất thận trọng, Tuần Thiên minh mãi không bắt được các ngươi. Nhưng lần này các ngươi lại đi đến Quảng Lăng quận của ta, cố ý cướp giật, bắt một số nhân tộc, thậm chí còn cố ý triệu tập yêu quái tụ tập ở đây. Không chút nào giống phong cách của các ngươi.

Tần Vân mở miệng nói.

- Còn bố trí đại trận lợi hại như thế, ngăn cách cả bảo vật truyền tin, Tuần Thiên giám cũng không cảm ứng được dao động nơi này. Xem ra là chuyên môn để mai phục đối phó ta.

Trận pháp có thể ngăn cách Tuần Thiên giám rất khó có được.

Nhưng mà đại yêu ma Tiên Thiên Kim Đan Cảnh đều có, đặc biệt là hang ổ của bọn chúng đều là trường kỳ dùng trận pháp ngăn cách, Tuần Thiên giám cũng khó có thể rình mò tình hình nội bộ trong hang ổ của những đại yêu ma này.

Ba yêu vương Ác Long Sơn này có thực lực bất phàm, cũng có được trận pháp này và bố trí xuống.

- Xem ra ngươi cũng không ngốc.

Báo Yêu Vương cười nhạo.

- Ai sai các ngươi đến?

Tần Vân hỏi.

- Nhị đệ, tam muội, đừng nhiều lời với bọn chúng, cùng liên thủ giết hắn.

Giao Long Vương lại không kiên nhẫn được nữa. Hắn làm gì mà để vào mắt một Thanh Lệnh Tuần Thiên sứ mới nhậm chức.

Hắn trực tiếp vung tay lên, một cái đại ấn màu xanh bay ra, cấp tốc biến lớn thành như một ngọn núi nhỏ!

Miêu yêu Vương thì nháy mắt thân ảnh như quỷ mị, lao thẳng đến Tần Vân.

Báo Yêu Vương cũng là cầm cây trường thương dũng mạnh xông đến.

Tuyệt đại đa số các yêu ma đều có nhục thân cực mạnh, thiện về cận chiến.

Nhân tộc thì đại đa số không sở trường về cận chiến!

- Ta còn muốn hỏi kẻ sai sử phía sau là ai, vậy mà lại tìm chết nhanh như vậy, như các ngươi mong muốn.

Tần Vân vung tay lên.

Vụt!

Bản mệnh Phi kiếm lần nữa bay ra.

Lần này Bản mệnh Phi kiếm hung mãnh vô cùng, mang theo lôi âm cuồn cuộn, kiếm quang cũng có uy thế mãnh liệt dữ tợn như Quảng Lăng Triều! Vừa bộc phát là như long trời lở đất!

- Cái gì?

Miêu yêu Vương chỉ cảm thấy kiếm quang kia vô cùng kinh khủng, nháy mắt đã đến trước mặt. Uy thế như trời sập kia làm ả có cảm giác như không thể cản nổi. Quanh thân ả ta có một sợi thừng vờn quanh bảo vệ nhục thân, trong tay cầm một thanh loan đao huyết sắc cật lực ngăn cản.

Ầm!!!!

Kiếm quang hung mãnh cùng cực mà nhanh đến cực hạn. Thanh loan đao của ả ta vậy mà cả hụt, ả ta chẳng qua là ngăn cản một ‘huyễn ảnh’. Còn dây thừng bên ngoài, tuy là cản trúng thanh phi kiếm kia, nhưng uy thế phi kiếm vẫn là quá mạnh, nghiền nát dây thừng, xuyên thẳng qua nhục thân của ả ta.

Xoẹt!

Nhục thân của Miêu yêu Vương vỡ vụn, phi kiếm bay một vòng cung, uy thế lại lần nữa khôi phục đỉnh phong, nhắm thẳng vào Báo Yêu Vương.

Xoạt! Thân thể Miêu yêu Vương vỡ vụn, sau đó hoàn toàn hóa thành tán nát, hòa thành một vài sợi lông bay đi.

Ngoài mấy trăm trượng là biên giới trận pháp ngăn cách trong ngoài.

Một bóng người bỗng xuất hiện từ hư không. Chính là Miêu yêu Vương, mà ở phía sau mông ả ta, hai cái đuôi đang bay múa.

- Ta, ta bị giết? Một mạng đã bị chém chết?

Miêu yêu Vương nhìn vào cái đuôi của mình.

- Ba trăm năm khổ công cứ như vậy mà mất đi?

Ả ta tu hành đã lâu, lúc vừa thành Tiên Thiên đã có thêm một cái đuôi, đại đến cảnh giới Lưỡng Vĩ (hai đuôi). Sau khi đạt đến Tiên Thiên Thực Đan Cảnh mới có cái đuôi thứ ba. Muốn gia tăng thêm một cái đuôi rất khó khăn, vì nó đại biểu cho tính mạng. Đây cũng chính là thiên phú đặc thù của Miêu yêu.

Ngay thời khắc Miêu yêu Vương bị chém chết một mạng, Báo Yêu Vương vốn đang xông lên phía trước thì nhìn thấy cảnh này, sắc mặt đại biến, đột nhiên lui lại.

- Tam muội vừa đối mặt là bị giết ngay lập tức? Tam muội có ba mạng, nhưng ta chỉ có một.

Báo Yêu Vương nhìn thấy thanh phi kiếm kinh khủng như bôn lôi đánh đến, không khỏi lo lắng kinh hoảng.

- Nhị đệ, ta đến cứu ngươi.

Giao Long Vương lập tức thao túng đại ấn như ngọn núi nhỏ kia, muốn bảo vệ Báo Yêu Vương.

Nhưng phi kiếm của Tần Vân tốc độ quá nhanh!

Như bôn lôi, như trời long đất lở!

Đại ấn kia còn đang toàn lực bay đến thì phi kiếm đã ở trước mặt Báo Yêu Vương!