Phi Kiếm Vấn Đạo

Quyển 2 - Chương 5: Không Thể Đắc Tội




Nếu là những pháp bảo cửu phẩm khác Tần Vân cũng sẽ nhất định không đổi.

Nhưng pháp bảo phi kiếm đối với hắn mà nói lại càng nhiều càng tốt, khi đang chiến đấu với địch, bản mệnh phi kiếm có thể giết địch từ xa! Nhưng địch nhân cũng sẽ thi triển các loại thủ đoạn như đạo pháp để đối phó hắn, lúc này cần phải có một thanh pháp bảo phi kiếm có thể hộ thân bất cứ lúc nào. Hơn nữa còn có một số pháp thuật phi kiếm có thể thi triển bằng nhiều thanh phi kiếm, với bản mệnh phi kiếm làm chủ, những phi kiếm khác làm phụ, tạo thành kiếm trận!

Giống như là đang bị một bầy Kiếm tiên đánh hội đồng vậy, hiệu quả cũng là vô cùng tốt.

Tần Vân cười nói:

- Pháp bảo phi kiếm à? Hồng Cửu huynh đệ, có thể cho ta xem thanh pháp bảo phi kiếm này chứ?

- Đương nhiên là được.

Hồng lão cửu trong lòng khẽ động.

- Vù...

Một thanh bảo kiếm cắm trong vỏ giắt bên hông hắn từ từ bay ra rồi bay đến bên cạnh Tần Vân.

Tần Vân sau khi cầm lấy, một tia chân nguyên của Tần Vân cẩn thận từng li từng tí thẩm thấu vào thanh phi kiếm này, toàn thân phi kiếm màu đen, trông khá bình thường, nhưng lại cảm giác được một sự lạnh lẽo từ thanh phi kiếm truyền ra.

Tần Vân khẽ gật đầu, nói:

- Lấy Hắc Vân Hàn Thiết làm vật liệu chủ chốt để luyện chế pháp bảo phi kiếm? Thủ đoạn luyện chế tương đối bình thường, cũng không có gì đặc thù, thế nhưng cũng phù hợp tiêu chuẩn.

- Nếu là pháp bảo phi kiếm lợi hại cũng không phải cửu phẩm rồi.

Hồng lão cửu mỉm cười nói.

Tần Vân gật đầu.

Phi kiếm phân làm hai loại.

Loại thứ nhất là luyện chế pháp bảo phi kiếm giống như luyện chế những pháp bảo khác! Bình thường cần tài liệu cực kỳ trân quý, tay nghề luyện khí cực cao mới có thể luyện thành. Pháp bảo phi kiếm như vậy thật ra khá giống với pháp bảo bình thường, ví dụ như trong lúc luyện chế sử dụng thủ đoạn như huyễn thuật, như vậy lúc thi triển phi kiếm sẽ mang theo huyễn thuật. Hay sử dụng thủ đoạn ẩn chứa một chút sấm sét để luyện chế pháp bảo phi kiếm, một khi thi triển sẽ xuất hiện sấm sét, uy thế khủng bố.

Loại pháp bảo phi kiếm này, thiên kì bách quái! Luyện chế thành ra hình dạng gì hoàn toàn là do những cao thủ luyện khí quyết định.

Loại thứ hai chính là bản mệnh phi kiếm.

Bản mệnh phi kiếm là nuôi dưỡng trong đan điền, dùng chân nguyên và hồn phách nuôi dưỡng, dần dần hấp thu đủ loại tinh hoa của những vật trân quý mà lớn lên, trông giống như một gốc cây chậm rãi phát triển! Chỗ thần kỳ của bản mệnh phi kiếm bình thường được quyết định bởi Kiếm ý. Kiếm ý, chính là hàm ý Thiên Đạo. Trong thời gian lấy kiếm ý nuôi dưỡng bản mệnh phi kiếm là lúc mà thuận theo tự nhiên mà khiến cho bản mệnh phi kiếm phát triển, lúc đó sẽ càng thêm phù hợp với kiếm ý của bản thân. Ví dụ như Tần Vân lấy Yên Vũ kiếm ý nuôi dưỡng bản mệnh phi kiếm, qua thời gian lâu dài, bản mệnh phi kiếm cũng có thể gọi Yên Vũ phi kiếm.

Bởi vì là dùng hồn phách, kiếm ý để nuôi dưỡng nên khi điều khiển uy lực trực tiếp đạt tới cực hạn của sự hoàn mỹ.

Tuy rằng không có sự đa dạng về hình dáng của loại pháp bảo phi kiếm thứ nhất, nhưng uy lực lại cao hơn hẳn hai cấp! Đủ để cho những người tu hành khác đều hâm mộ vô cùng, dù sao tuyệt đại đa số người tu hành vốn cũng không có pháp môn tu luyện bản mệnh Pháp bảo.

Tần Vân gật đầu:

- Tốt lắm, sợi Tác Vân Liên này thuộc về Hồng Cửu huynh đệ rồi.

Nói xong bèn vung tay lên, dây xích quấn quanh cổ tay liền bay về phía Hồng Cửu.

Sau khi Hồng Cửu nhận lấy liền mừng rỡ trong lòng, hắn lại không thể thi triển ngự kiếm thuật, chỉ với một thanh pháp bảo phi kiếm trong tay hắn sử dụng cũng không có bao nhiêu uy lực. Mà Tác Vân Liên này khi biến lớn có thể tới vài chục trượng, khi biến nhỏ có thể như dây xích quấn quanh trên ngón tay. Phối hợp với tạo nghệ trận pháp của hắn có thể phát huy ra uy lực to lớn của Tác Vân Liên. Về phần dùng dây xích để trói và quất kẻ địch giống như Thủy Thần đại yêu? Hồng Cửu chỉ cảm thấy thật là quá ngu đi.

- Thanh pháp bảo phi kiếm và 50 vạn ngân phiếu này cũng thuộc về Tần huynh.

Hồng Cửu cũng nhận lấy một cái túi vải từ trong tay Hồng đại thiếu, mở túi ra, bên trong xuất hiện từng tờ ngân phiếu xếp chồng lên nhau.

Hồng đại thiếu ở một bên nhìn mà đau lòng.

Lần này...

Hồng gia hầu như đã dốc hết tiền của, tuy nói Hồng gia với tư cách là đệ nhất gia tộc của Quảng Lăng quận, của cải cũng hơn trăm vạn lượng, nhưng phần lớn đều là đất đai, cửa hàng vân vân, số tiền mặt bây giờ có thể lấy ra nhiều như vậy là đã dốc hết sức rồi. Cũng là do những thủ đoạn mà Hồng Cửu bày ra mấy năm nay khiến cho Hồng gia vô cùng tin phục nên lần này gia tộc mới chịu xuất huyết nhiều như vậy.

- Ta có việc muốn làm phiền Hồng đại thiếu.

Tần Vân nhận lấy túi vải, quét một mắt về xấp ngân phiếu đó rồi thôi.

Hồng đại thiếu sững sờ, lập tức liền nói:

- Làm phiền ta? Xin Tần huynh cứ việc nói!

Tần Vân từ trong bao vải lấy ra hơn phân nửa phân phiếu, tổng cộng là ba mươi vạn lượng ngân phiếu, nói:

- Ta cần hai trăm cân Tam Thải Ngân, mười cân Tử Kim Sa, không biết ba mươi vạn lượng bạc đã đủ chưa?

Hồng đại thiếu nghe xong, lập tức nói:

- Đủ rồi đủ rồi.

Tần Vân cũng không có chiếm tiện nghi gì, giá tiền này còn là rất dễ dàng mua được, về phần Tần Vân muốn số lượng lớn, Tam Thải Ngân thật ra chính là từ bạc bình thường trong tinh luyện ra đấy, Tử Kim Sa cũng là từ hoàng kim tinh luyện ra. Cũng chỉ có Hồng gia này với nhân mạch cực lớn, thu thập nhiều Tam Thải Ngân cùng Tử Kim Sa mới có thể nhanh như vậy.

- Như vậy được rồi, tiền mặt thoáng cái trở về ba mươi vạn lượng. Về phần Tam Thải Ngân và Tử Kim Sa, ngược lại ta có thể dùng một số biện pháp.

Hồng đại thiếu tính toán, hắn với tư cách là con trai trưởng, trong gia tộc được công nhận là tương lai sẽ chưởng quản gia tộc. Đương nhiên Hồng Cửu chính là căn cơ của gia tộc.

- Còn nữa, hai vị cô nương kia ngươi mang về đi.

Tần Vân nhắc nhở nói.

Hồng đại thiếu nghe xong, liền nói:

- Tần Vân huynh, lưu lại để bưng trà rót nước cho ngươi cũng tốt mà.

- Mang về!

Tần Vân nói thêm lần nữa.

Một bên Hồng Cửu cười nói:

- Đại ca à, mang về đi.

Hồng đại thiếu nói thầm:

- Được rồi, người đẹp đưa tới cửa cũng không cần, Tần huynh à, cho dù là Tu Tiên giả cũng không thể không cần nữ nhân đâu đấy.

Tần Vân nghe xong, cũng không biết nên nói cái gì cho phải.

Hai nha hoàn với dung mạo xinh đẹp đứng ở một bên ngắm nhìn Tần Vân, dù sao giao dịch giữa đôi bên cũng là mấy chục vạn lượng bạc cùng với pháp bảo Tiên gia trong truyền thuyết! Hai người bọn họ trong Hồng phủ cũng là vẻ đẹp bậc nhất, bình thường đều là được nuôi cho thật tốt, hôm nay chỉ được xen là món quà mang tới đây, đã vậy còn bị cự tuyệt sao?

Người Hồng gia rời khỏi.

Tần Vân thu hồi những món còn dư, đồng thời hô:

- A Quý, A Phúc.

- Đến đây!

Ngoài viện có hai người hầu chạy vào.

- Đưa hai hộp quà này đến chỗ mẹ ta đi.

Tần Vân dặn dò một câu.

Hai người hầu nhìn qua hỏa san hô và một viên trân châu lớn trong hai hộp quà, ánh mắt không khỏi sáng lên, đây đều là trân bảo hiếm thấy, giá trị tuy rằng cũng chỉ mấy ngàn lượng bạc, nhưng lại rất hiếm thấy khó có được! Hai người hầu lập tức cẩn thận từng li từng tí ôm hộp quà đi ra ngoài mang đến chỗ phu nhân Thường Lan.

Tần Vân suy nghĩ:

"Đã có Như Yên Thủy đổi được từ Nguyên Phù tiền bối, Tam Thải Ngân và Tử Kim Sa chắc hẳn mười ngày nửa tháng là có thể gom đủ, đại phủ của Bạch Hổ Đại yêu còn thừa lại mấy trăm cân có thể luyện hóa. Lại nhờ Ôn Xung giúp ta mua nguyên liệu trân quý giá cỡ hai ba mươi vạn lượng cũng đã đủ rồi, bản mệnh phi kiếm của ta đủ để tu luyện tới thất phẩm!"

Pháp bảo cửu phẩm, bát phẩm, thất phẩm lại tương đối nhiều, nhưng Tần Vân vẫn như trước phải trả một cái giá lớn.

Nếu như muốn đạt đến lục phẩm? Thậm chí là cao hơn? Như vậy cần một cái giá lớn đến khoa trương.

Thủy Thần đại yêu cò kè mặc cả với sư tôn của hắn là Cửu Sơn đảo chủ cũng chỉ lấy được Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa là lục phẩm Pháp bảo! Đây cũng là lý do Y Tiêu cho rằng nàng chiếm được tiện nghi lớn, nên đều nhường hết những chiến lợi phẩm khác cho Tần Vân, một cái cũng không muốn.



Hồng gia.

Hồng lão gia đang ngồi có chút nôn nóng, chợt thấy Hồng Cửu, Hồng đại thiếu tới từ đằng xa.

- Lăng Thông, sao rồi?

Hồng lão gia liền đi qua, hắn biết rõ lần này đứa con thứ chín của mình đi ra ngoài giao dịch nhưng lại dùng hết lượng tiền mặt của Hồng gia.

Hồng Cửu mỉm cười nói:

- Thành công rồi! Tác Vân Liên đã tới tay, cho dù là Phương đại thống lĩnh, Mai Hà đại sư hoặc là tên Bạch Hổ Đại yêu kia, con cũng có thể đấu một trận.

Ánh mắt Hồng lão gia lập tức sáng lên, sắc mặt vui sướng.

Thực lực của chính gia tộc mình mới là thật sự đáng tin!

- Chờ khi Cửu đệ ngươi bước vào Tiên Thiên, không phải càng ghê gớm hơn sao?

Hồng đại thiếu ngay lập tức hỏi.

Hồng Cửu nhắc nhở nói:

- Phụ thân, đại ca, trong Quảng Lăng quận những người khác thôi đi, nhưng mà tên Tần Vân kia... chớ đắc tội!

Hồng lão gia, Hồng đại thiếu đều hơi sững sờ.

Hồng đại thiếu nhịn không được nói:

- Tên Tần Vân này cũng chỉ tương đương với Bạch Hổ Đại yêu thôi mà?

Hồng Cửu quay đầu rời đi:

- Đắc tội không nổi, đắc tội không nổi! Phụ thân và đại ca chỉ cần nhớ kỹ là được.

Dựa theo cảm ứng của hắn, cho dù là đạt được Tác Vân Liên, nếu như Tần Vân muốn giết hắn, hắn trốn cũng trốn không thoát! Thế nhưng nếu dò xét điểm này sẽ liên lụy đến truyền thừa Tiên gia mà Hồng Cửu hắn che giấu, đương nhiên sẽ không nói quá kỹ càng.

Hồng lão gia, Hồng đại thiếu đều sững sờ.

Đắc tội không nổi?

- Làm sao lại đắc tội không nổi chứ?

Hồng đại thiếu nghi hoặc.

Hồng lão gia tức giận nói:

- Hẳn là sư tôn sau lưng của hắn hoặc là tông phái sau lưng đi. Tóm lại là cứ nghe Cửu đệ của ngươi đi, tuyệt đối không sai đâu.

Những chuyện vài năm gần đây đã chứng minh một điều rằng, nghe lời Hồng Cửu là sẽ không sai!

Lúc xế chiều, ngày mùa hè nóng bỏng, trên mặt nước của Tiểu Kính Hồ chỉ có lẻ tẻ vài ba con thuyền, trong một chiếc du thuyền nào đó trên mặt hồ.

Trên du thuyền có hai nam một nữ, chậm rãi chèo thuyền, ánh mắt hướng về một phía của Tiểu Kính Hồ, ở đó có một tòa phủ đệ xa xỉ và hào hoa, một vài phần của Tiểu Kính Hồ đều nằm trong phủ đệ.

- Đó chính là Tần phủ.

- Đi giết tên Tần Vân kia để lấy máu trong tim của đồng nam đồng nữ cho chủ nhân.