TTTCTCĐ - Chương 76 (1)
(dreamhouse2255)
Chương 76 (1):
Đúng là rất thảm.
【 Trước không nói mấy người phân hóa suất thấp đã rất thảm, nhìn danh sách thí sinh lần này đi, Du Việt thật sự xong đời rồi, hơn nữa, nghe nói hạng mục thi đấu cuối rất biếи ŧɦái. 】
【 Đương nhiên, nói chung so với mấy ngày trước đó mà nói, rất biếи ŧɦái. 】
【 Đ**...... Sợ hãi, sợ Du Việt mất mặt. 】
【 Đúng vậy, đổi thành người khác tui cũng không có khẩn trương thế này. 】
Ở trong mắt mọi người, điều làm cho Du Việt thảm nhất chính là phân hóa suất của tất cả mọi người đều cao hơn y, càng đừng nói người ra trận của Kim Bôi là Alpha phân hóa suất cao nhất mà quốc gia bọn họ bồi dưỡng.
Địch Hàn của Lao Nhanh người ta thảm thì thảm, bản thân vẫn có phân hóa suất 89%.
Đại khái thành tích của Du Việt sẽ kéo thấp toàn bộ xếp hạng của Hành Trình.
【 Aiz, tui không muốn xem Du Việt thi đấu, thật sự không muốn tự mình nghiệm chứng bản chất nháy mắt biến thành bình hoa của cậu ấy. 】
(dreamhouse2255)
【 Đúng vậy, tui cũng không muốn xem, không muốn nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của cậu ấy ở trên sân thi đấu lấy thành tích thứ nhất đếm ngược, tui sợ tui sẽ xấu hổ đến biến thành anti. 】
【 Tôi thì không muốn nhìn thấy mọi người mắng cậu ấy không nên gia nhập Hành Trình, nói thành tích của cậu ấy không hợp đàn, nói cậu ấy không xứng, bôi nhọ quan hệ thuần khiết của cậu ấy với đồng đội. 】
Du Việt cảm thấy mọi người cứ theo lẽ thường thi đấu, thời gian cùng lắm là chiếm dụng một buổi sáng.
Một lượng lớn thời gian còn là ngồi xem Bugassan bày trò diễn xiếc mở màn, thời gian thi đấu chân chính rất ngắn, buổi chiều nên làm cái gì thì làm cái đó, có biếи ŧɦái đi nữa thì có thể biếи ŧɦái tới đâu được?
Cùng lắm là mệt một chút, nghĩ đến đây, Du Việt cảm thấy không có gì đáng lo, hoàn toàn không để bụng một chút nào.
Ngược lại là ngày mai Du Liên với Ô Phi Trần sẽ đến, như vậy không phải bọn họ sẽ tận mắt chứng kiến y xấu mặt trước mọi người hay sao?
Du Liên khẳng định sẽ không cố kỵ thân phận làm thầy kẻ khác ở trên khán đài khen ngược y, nghĩ đến cảnh tượng chính mình sẽ không nhẫn nhịn được dựng lên ngón giữa với thầy của mình, biến thành Cư Tân thứ hai......
(dreamhouse2255)
Trong ba ngày ấy đối với phần lớn mọi người là ngày nghỉ, từ khi đi lên con đường vào trong đội đặc huấn, vất vả là điều miễn bàn, có thể tranh thủ nghỉ ngơi vui chơi được lúc nào hay lúc ấy, đặc biệt nơi này còn là nước ngoài, cho dù có thật sự huấn luyện, cường độ cũng không bằng trong nước, mắt thấy ngày này cuối cùng cũng đến, mọi người đều lơi lỏng.
Hành Trình là đội ngũ thả lỏng nhất, bọn họ ra ngoài uống rượu.
Bởi vì trước khi ăn cơm chiều Du Việt nói, "Nói cho mọi người một tin tức."
Bốn người khác đều nhìn y, Du Việt ho khan một tiếng, "Cũng không có chuyện gì lớn."
Ngụy Phàm Lĩnh an ủi, "Tôi biết rồi, cậu sợ hãi, Alpha 85% như cậu ở trong đội ngũ chúng ta rất áp lực, cậu sợ thành tích không tốt đúng không? Nhưng mà không sao, có các anh đây kéo cậu mà, cho dù thi không tốt cũng sẽ không có ai trách cậu."
Ốc Cao Niên cũng hơi mất tự nhiên, "Du Việt, cậu đang lo lắng sao? Kỳ thật cậu không cần phải để ý những ngôn luận đó, thành tích của cậu đối với Hành Trình chúng ta mà nói...... Dù sao cũng không có vấn đề gì, cho dù không tốt cũng không sao."
Ưu điểm của Du Việt là tốc độ, nhưng ngày mai thí sinh không phải chỉ cần có mỗi chạy.
Tây Sách không biết an ủi người khác, nhưng hắn không cảm thấy lấy tính tình làm trời làm đất của Du Việt lại biết sợ, "Du Việt, cậu không cần phải sợ, không sao, Ngụy Phàm Lĩnh đứng thứ tư cũng không có ai nói cậu ta."
【 Tui có thể nói Tây Sách là người không biết cách an ủi nhất không? 】
(dreamhouse2255)
【 Ngụy Phàm Lĩnh thứ tư...... m* ** cũng rất trâu bò rồi được không, không thể nghi ngờ Tây Sách đang cướp đi bậc thang xuống đất của Du Việt. 】
【 Sao tui lại cảm thấy muốn cười, ý tứ của bốn vị huynh đệ này không phải như thế đi. 】
【 Như vậy chỉ cần Du Việt không lấy được thứ năm, vậy chính là rác rưởi......】
Tưởng Duệ tâm nói, một tên còn không đáng tin hơn một tên, Vạn Dương Trạch vừa mở miệng chính là "Nếu cậu cảm thấy khẩn trương, vậy bỏ thi đi", tốt nhất là đừng nói gì nữa.
Tưởng Duệ nói: "Không sao, cố gắng hết sức là được."
Du Việt khổ đại cừu thâm, "Không phải, mọi người đều đang nghĩ cái gì đấy, tôi cũng quên mất ngày mai đến lượt tôi thi đấu đây, cái tôi muốn nói chính là, Du Liên cùng Ô Phi Trần sắp tới rồi."
Mọi người đều rất là kinh ngạc, Tưởng Duệ gật đầu, "Phải, tôi đã nhận được thông báo, Đế Đằng cử bọn họ đi làm huấn luyện viên lâm thời cùng phụ đạo viên tâm lý cho chúng ta, dù sao chúng ta cũng là chiến đội có ít người tới nhất, sợ sinh hoạt của chúng ta không có thầy giáo hỗ trợ......"
Lại bị người khác bắt nạt.
Tựa như chuyện của Ngụy Phàm Lĩnh, Bugassan thật sự là trắng trợn bắt nạt Đế Đằng, cho dù có xin lỗi thì cũng phải tìm tầng quản lý của Đế Đằng ứng đối, bằng không chỉ nói xin lỗi với bọn họ là không hề có thành ý, thậm chí cảm thấy chỉ là đang xin lỗi mấy đứa trẻ con mà thôi.
(dreamhouse2255)
Ngụy Phàm Lĩnh rất vui mừng, "Vậy thì tốt, tôi nghe nói Du Liên giáo sư rất tốt!"
Du Việt gục mặt xuống, "Nghe ai nói?"
"Không biết, cảm giác mọi người đều nói như vậy." Ngụy Phàm Lĩnh đáp.
Du Việt: "Vậy cậu rất nhanh sẽ biết ba người thành hổ."
Ốc Cao Niên nhớ tới Ô Phi Trần, "Huấn luyện viên của Đông giáo các cậu hình như là có tiếng tàn nhẫn đúng không......"
Vạn Dương Trạch cũng không nhịn được mà gật đầu.
Cuối cùng mọi người trăm miệng một lời, "Đ**."
Du Việt, "Điều tôi muốn nói nhất chính là, bọn họ mang theo đồng phục mới làm đến đấy...... Sau đó, cả hai người bọn họ tương đối keo kiệt, sinh hoạt phô trương lãng phí của chúng ta rất có khả năng bắt đầu từ ngày mai sẽ phải kết thúc, muốn mở cửa sau là không có khả năng."
Du Việt cảm thấy lòng đau như cắt, y không nên gọi Du Liên tới.
Miệng của các thành viên trong Hành Trình rất kén chọn, nghe nói sau này không có cơ hội nửa đêm gọi taxi ra ngoài chơi đùa, tất cả đều muốn ăn bữa tối cuối cùng thoải mái nhất.
(dreamhouse2255)
Tưởng Duệ suy tư nửa ngày nói, "Không được, ngày mai là bọn họ tới rồi, khẳng định sẽ......"
Ngụy Phàm Lĩnh: "Tưởng Duệ anh dong dong dài dài như vậy có phải nam nhân không, anh chính là sinh viên năm hai, bọn họ là thầy giáo, chính là kẻ thù của anh, sao anh có thể......"
Tưởng Duệ: "Thu hồi ngôn luận thiểu năng trí tuệ của cậu lại."
Ngụy Phàm Lĩnh hít sâu, thấp giọng nói, "Tưởng đội à, đi đi, nhiều người vui hơn, bọn em cần anh......"
【 Ngụy Phàm Lĩnh đúng là Alpha không biết xấu hổ nhất mà tui biết, cậu ta thế nhưng lại đi làm nũng phóng điện với Tưởng Duệ. 】
【 Người này có thể làm đại sự, huấn luyện viên cùng giáo sư sắp tới, muốn mở cửa sau lại sợ bị phạt, bán đứng nhân cách cũng phải kéo Tưởng Duệ làm đệm lưng. 】
【 Tưởng Duệ...... thật sự đúng là thẳng nam nha, ngay cả Ngụy Phàm Lĩnh làm nũng cũng không kháng được, còn đỏ mặt đồng ý? 】
【 Ha ha ha ha sao tui lại cảm thấy Tưởng Duệ chỉ hận Ngụy Phàm Lĩnh không cầu ổng thêm mấy câu nữa? 】
【 Hành Trình thật trâu bò, tuy rằng là thi đấu hữu nghị, nhưng những đội ngũ khác đều đang kiêng rượu, hình như bọn họ đã uống mấy lần rồi đúng không? 】
【 Trâu bò...... Bọn họ chỉ sợ sau này không thể uống được nữa, đêm nay đã uống quá nhiều rồi. 】
(dreamhouse2255)
【 Ngày mai Du Việt phải thi đấu đấy, sao cậu ta cũng uống? 】
Tưởng Duệ khuyên Du Việt uống ít chút, Du Việt nói không sao, sau đó cơm no rượu say ra khỏi nhà hàng, trên đường đi không vững, ngã trật chân, đau đến tức khắc tỉnh rượu.
Chỗ mắt cá chân sưng đặc biệt to.
【 Thật tốt. 】
【 Lần này là thật sư không cần đi thi đấu luôn rồi. 】
【 Cảm giác đây là kết quả mà Du Việt muốn. 】
Vạn Dương Trạch đỡ eo Du Việt đưa y lên xe, dọc theo đường đi liên tục xoa ấn mắt cá chân cho Du Việt.
Du Việt bĩu môi vẻ mặt không vui.
【 Thương gân động cốt một trăm ngày, ngày mai khẳng định không thể thi đấu. 】
【 Có thể Du Việt đang cười trong lòng đi. 】
Trong tất cả mọi người Du Việt uống say nhất, nhưng hiện tại chịu đau, Du Việt lập tức liền thanh tỉnh.
Đắp băng nửa ngày, dán thuốc dán, Du Việt lại học y, biết chính mình cần tĩnh dưỡng, nhưng y cũng biết trình độ của chính mình, cường độ cuộc thi này rất thấp, sẽ không ảnh hưởng đến quá trình khôi phục của y.
(dreamhouse2255)