TTTCTCTĐ - Chương 59
(dreamhouse2255)
Chương 59:
Du Việt cho rằng nếu chính mình đã hẹn hò với Vạn Dương Trạch vậy liền không thể luôn muốn cùng đối phương so kè cao thấp như trước đây.
Nhưng y vẫn là Du Việt, hiện tại không thể so ai lợi hại hơn ai, y chỉ muốn so ai bảo vệ được ai.
Xét đến cùng vẫn là muốn thắng người ta.
Du Liên ý chỉ nói, "Lần này thay đối quy tắc phân chia ký túc xá, chú không có biện pháp giúp hai đứa thao tác ngầm, Du Việt, chú biết cháu mạnh, nhưng đứa nhỏ cháu quá tự phụ, thô tâm đại ý, lời Vạn Dương Trạch nói, có đôi khi cháu nên nghe thì vẫn phải nghe."
Du Liên nghĩ, nếu y đoán không sai, Vạn Dương Trạch chỉ sợ đã biết Du Việt là Omega từ rất lâu.
Nhưng Vạn Dương Trạch không ngăn cản Du Việt nhập học, không tố giác tư cách tiến vào đội đặc huấn của Du Việt, thậm chí cùng Du Việt đánh mất xếp hạng quân huấn, rất có khả năng là bởi vì trợ giúp Du Việt...... vượt qua động dục kỳ.
Mà trên người Du Việt có đôi khi sẽ lộ ra mùi mê điệt hương khiến người khác chán ghét, rất có khả năng là vì bị Vạn Dương Trạch đánh dấu.
Phermone của Vạn Dương Trạch không có hương vị, nhưng sau khi dây dưa với Du Việt lại cũng có mùi mê điệt hương.
Chẳng qua là sẽ làm người khác cảm thấy áp bách mà thôi.
(dreamhouse2255)
Đủ loại dấu hiệu cho thấy, Vạn gia thật sự là nhan khống, đã hoàn toàn thần phục dưới bề ngoài của con ngựa hoang Du Việt này, Du Việt muốn làm cái gì, Vạn Dương Trạch đều sẽ cùng y điên.
Chính Du Việt tự mình tiếp thu Vạn Dương Trạch, Du Liên tự nhiên không có tư cách đi phản đối, có thể tìm ra được một người chăm sóc cho Du Việt, một nửa người cha như y coi như có chút yên tâm.
Vạn Dương Trạch: "Tôi biết rồi, tôi sẽ."
Alpha phân hoá suất càng cao, khả năng kháng độc tính pheromone của Du Việt cũng càng lớn.
Vạn Dương Trạch vẫn luôn không thể xác định thái độ của Du Liên, nhưng hôm nay cuối cùng cũng ăn được một viên thuốc an thần.
Đế Đằng bên kia sợ Alpha phân hóa suất cao không thể ở cùng nhau quá lâu, dù sao đội đặc huấn trước đây luôn bởi vì quan hệ nội bộ bất hòa mà dẫn tới không thể nhất trí đối ngoại.
Cảm giác vinh dự chung kém, ai cũng không phục ai, ai ở với ai lâu rồi đều sẽ sinh ra mâu thuẫn, thẳng cho đến cuối cùng khi hợp tác thi đấu lại hành động theo cảm tình riêng.
(dreamhouse2255)
Đương nhiên, một phần nguyên nhân cũng là bởi vì trình độ không bằng những đội ngũ khác.
Lần này ký túc xá phân phối kiểu thay phiên ở chung, để mỗi người có thể bồi dưỡng ra tình cảm với người khác lại không đến nông nỗi quá phận, xem ra lần này Đế Đằng quyết tâm muốn tranh ra một cái thành tích tốt.
Trở về ký túc xá, Du Việt bực bội nhíu mày lại, "Đầu tôi hơi váng, có thuốc không, tôi có thể sẽ phát sốt."
Vạn Dương Trạch sờ sờ trán của y, "Không phải phát sốt, cậu có thể xin nghỉ không? Gần đây cậu quá mệt mỏi rồi."
"Du Liên sẽ gϊếŧ tôi, biết chúng ta sắp đi tổng bộ, chú ấy hận không thể ba ngày kế tiếp không cho tôi ngủ." Du Việt ngã xuống giường, "Tôi làm sao có thể xin nghỉ được."
Vạn Dương Trạch rất tự nhiên khom lưng cởi giày cho y, sau đó lại đi giặt tất.
Du Việt đột nhiên phản ứng lại Vạn Dương Trạch đang làm cái gì, phát hiện ra loại trạng thái này thế nhưng đã liên tục kéo một đoạn thời gian rất dài.
Du Việt vội vàng đạp chân trần xuống đất cướp tất lại, "Ây, để tôi làm đi, sao cậu có thể giặt tất cho tôi chứ......"
Vạn Dương Trạch không cho là đúng dùng một tay đẩy Du Việt về giường, "Trên đất lạnh."
Cầm tất, Vạn Dương Trạch đi thẳng đến phòng vệ sinh, "Cậu nghỉ ngơi đi, tất của cậu có ngày nào mà tôi không giặt đâu."
(dreamhouse2255)
"Không phải có máy giặt sao, cái nhỏ ấy, giặt tất được." Du Việt nhỏ giọng nói.
Thanh âm của Vạn Dương Trạch truyền đến từ phòng vệ sinh rất nhẹ, "Tôi muốn giặt cho cậu sạch sẽ một chút."
Du Việt giặt quần áo chính là tùy tiện ném vào trong máy giặt, không phân biệt màu sắc, không phân biệt loại vải, nước giặt quần áo cũng không cho vào.
Ở nhà được chăm sóc quen rồi, luôn cảm thấy quần áo chỉ cần ném vào trong máy giặt là nó có thể tự động phân loại tự động quay tròn.
Vốn dĩ y có cơ hội học, nhưng lần nào cũng là Vạn Dương Trạch gúp y từ chuyện nhỏ tới lớn.
Du Việt cẩn thận hồi tưởng, phát hiện ra âm mưu của Vạn Dương Trạch.
Ra ngoài ở nửa năm, y thế nhưng không học được kỹ năng sinh hoạt độc lập nào, tuy rằng khi sinh tồn dã ngoại y rất ngoan cường, nhưng sinh hoạt bình thường......
Vạn Dương Trạch chiếu cố cho y quá chu đáo rồi.
Vạn Dương Trạch giặt tất xong trở về bưng nước rửa chân tới cho Du Việt, "Ngâm chân trước đi, đừng nói không ngâm dù sao lát nữa cũng phải tắm rửa, ngâm chân tốt cho sức khỏe, nghe lời."
Du Việt hơi không kiên nhẫn duỗi chân ra, "Hơi nóng...... Lúc này, chính là lúc này, Vạn Dương Trạch cậu sắp nuôi tôi thành một phế nhân."
(dreamhouse2255)
Vạn Dương Trạch cười, "Tôi sẽ luôn ở bên cạnh cậu, cậu cứ làm việc mà cậu muốn làm."
"Đây có phải là âm mưu của cậu không? Âm mưu buộc lại tôi cả đời, tôi đã sắp hai mươi tuổi rồi vẫn còn không chăm sóc được chính mình, sau này liền không thể rời khỏi cậu." Du Việt lười biếng nằm lên giường, chân đặt trong chậu, cực kỳ thích ý.
Vạn Dương Trạch cong khóe miệng, "Không rời khỏi tôi càng tốt."
"Xì."
Rửa chân xong Du Việt cảm thấy thân thể của mình càng ngày càng nóng, bắt đầu trở nên mệt mỏi, tinh thần không tập trung, ánh mắt không tự chủ được dõi theo Vạn Dương Trạch.
Nhìn chân của hắn, nhìn vòng eo hữu lực của hắn, nhìn hầu kết của hắn, nhìn hắn......
Du Việt nuốt một ngụm nước miếng, ngây ngốc nhìn Vạn Dương Trạch chốc chốc đổi một thùng nước khoáng, chốc chốc cầm về một đống dịch dinh dưỡng, còn đặt một cái khăn lông khô trên sô pha.
Vạn Dương Trạch thu thập xong đi tới mép giường ngồi xuống, "Gọi điện thoại cho Du Liên xin nghỉ ba ngày."
"Ha? Ba ngày? Chú ấy sẽ lột da tôi!" Du Việt không dám.
(dreamhouse2255)
Vạn Dương Trạch trực tiếp lấy di động của Du Việt qua.
Du Liên sau khi nhận điện thoại nhìn Ô Phi Trần đột nhiên xâm nhập vào văn phòng của y một cái, "Làm sao vậy Du Việt?"
"Giáo sư Du, chào thầy, tôi là Vạn Dương Trạch, muốn xin cho Tiểu Việt nghỉ ba ngày."
Du Liên theo bản năng muốn nói không thể, nhưng ngay sau đó suy nghĩ lại cẩn thận, ba ngày......
Thời gian đủ lâu, kỳ động dục của Omega đỉnh cấp bình thường cũng kéo dài như vậy sao?
Còn là Vạn Dương Trạch gọi điện xin nghỉ thay, chính Du Việt lại ngượng ngùng mở miệng, vậy nhất định là có quan hệ với kỳ động dục.
Du Liên: "Được." Từ đây y chính là giáo sư Du bao che cho học sinh yêu đương, cùng Vạn Dương Trạch làm châu chấu trên một sợi dây thừng.
Ô Phi Trần tò mò hỏi, "Du Việt tìm cậu làm cái gì?"
Du Liên: "Xin nghỉ ba ngày."
Ô Phi Trần khó có thể tin, "Tôi nói cậu dạy dỗ học sinh kiểu gì đấy? Sắp phải đi tổng bộ huấn luyện rồi, thời gian học tập vốn dĩ đã ít, giờ còn xin nghỉ ba ngày? Cậu không hỏi là chuyện gì liền cho nghỉ, cũng khó trách nhiều năm như vậy không dạy ra được học sinh tiêu biểu gì, tác phong lười nhác!"
(dreamhouse2255)
Ô Phi Trần mới vừa nói xong, Vạn Dương Trạch liền gọi điện thoại tới cho hắn nói muốn xin nghỉ ba ngày.
Vạn Dương Trạch nói sau kỳ nghỉ hắn sẽ trực tiếp đến tổng bộ, trong thời gian này hắn sẽ không bỏ bê huấn luyện, bài tập nên hoàn thành sẽ hoàn thành đầy đủ.
Ô Phi Trần bị Du Liên dùng biểu tình xem kịch vui nhìn chằm chằm rất không được tự nhiên, căng da đầu hỏi, "Xin nghỉ lâu như vậy, đi đâu?"
Vạn Dương Trạch: "Về nhà, kỳ mẫn cảm tương đối nghiêm trọng."
Alpha trong kỳ mẫn cảm nghiêm trọng cho dù có thuốc ức chế cũng không khá hơn bao nhiêu, nhất là Alpha có phân hóa suất cao, càng dễ ảnh hưởng tới những người xung quanh, trường hợp như vậy trường học tương đối cổ vũ Alpha về nhà, tận lực tránh xa nguy hiểm.
Dùng pheromone đánh nhau rất nguy hiểm, nhất là Alpha đang trong kỳ mẫn cảm sẽ càng dễ lục đục với nhau.
Alpha đương nhiên có thể xin nghỉ kỳ nghỉ này, nhưng sẽ bị trừ điểm rèn luyện.
Cúp điện thoại, Du Liên banh miệng, nhịn 30 giây mở miệng cười to, "Cậu đừng có đồng ý, học sinh ngoan của cậu yêu học tập như vậy xin nghỉ lâu thế làm gì?"
Ô Phi Trần thở phì phì, "Du Việt cũng tới kỳ mẫn cảm?"
(dreamhouse2255)
"Ừm...... Có thể là vì chung một ký túc xá, cả hai đều tới kỳ mẫn cảm, ở chung không thoải mái, cho nên đều xin nghỉ."
Ô Phi Trần: "Đám Alpha này thật là...... Nhà bọn họ không phải vẫn luôn có Omega tới cửa cầu hôn sao, hình như chất lượng đều không tệ, tôi thấy trường học có không ít học sinh đã đính hôn, sao bọn họ không suy xét một chút?"
Alpha hiện tại đã đính hôn điều kiện trên các phương diện đều không được tốt lắm, sợ sau khi tốt nghiệp không gặp được Omega tốt.
Nhưng Vạn Dương Trạch cùng Du Việt có thể chọn, điều kiện của bọn họ đều cực kỳ tốt.
Du Liên cảm thấy Ô Phi Trần xen vào việc của người khác, "Bọn nó còn nhỏ, Alpha giống như cậu con trai cũng đến tuổi vào tiểu học rồi, sao không thấy cậu có đối tượng gì."
Ô Phi Trần tâm nói, lại tới nữa, lại là công kích thân thể, "Hai chúng ta cùng tuổi, đều như nhau mà thôi."
Du Liên không để bụng: "Tôi không có dự định tìm bạn lữ, người trong lòng tịch mịch mới có loại suy nghĩ ấy."
Ô Phi Trần: "Tôi không có tịch mịch, ngược lại là cậu, Alpha phân hóa suất 3%, chỉ sợ cho dù có muốn tìm cũng khó."
Du Liên đứng lên, "Ô Phi Trần hôm nay cậu nhất định muốn cãi nhau với tôi đúng không?"
(dreamhouse2255)
"......" Ô Phi Trần giờ mới nhớ đến suy nghĩ ban đầu hắn tìm tới nơi này, "Không phải, tôi có việc...... Năm nay hủy bỏ đội ngũ thay thế bổ sung, đổi thành đội thi đấu chính thức số hai, gia nhập hành động cứu viện quốc tế chân chính, học sinh lập quân công sẽ được trao tặng huân chương, tốt nghiệp xong sẽ ưu tiên thăng chức, nhưng bởi vậy tỉ lệ thương tật cũng sẽ lớn hơn trước."
Du Liên: "Cho nên...... khả năng gặp phải nguy hiểm của đội một sẽ lớn hơn? Nếu có vấn đề gì sẽ không có đội thế thân thi đấu? Như vậy quá nguy hiểm, đó căn bản không phải là thi đấu."
Ô Phi Trần: "Đặc huấn vốn dĩ đã không phải vì thi đấu mà thi đấu, có thể tiến vào đội đặc huấn đều là kẻ mạnh, là người mà quốc gia cần, chỉ khi bọn họ thật sự tham gia vào chiến đấu ác liệt chân chính, khi tốt nghiệp mới có đủ tư cách trở thành một quân nhân."
Du Liên hoàn toàn không tán đồng, "Du Việt nhà tôi học y, sau khi tốt nghiệp sẽ đi làm thầy giáo, không có chí hướng rộng như thế."
Trước giờ không có tiền lệ Omega trực tiếp đi tòng quân, Du Liên biết Du Việt có cái dã tâm ấy, nhưng vẫn quá nguy hiểm.
Không thể dưới tình huống không có chuẩn bị gì tự tiện quy hoạch tương lai cho y, Du Liên thậm chí không biết Du Việt ở trong đội ngũ rốt cuộc có thể dùng thân phận quân y giúp đồng đội đoạt được quán quân hay không.
Nếu không thể, vậy chỉ cần Đế Đằng thành tích kém một chút, tội danh sẽ bị đổ hết lên trên đầu Du Việt.
Ô Phi Trần: "Cậu chính là vì bao che cho con mà sốt ruột, Du Việt muốn học y cũng không phải vì trở thành bác sĩ gia đình bình thường, nó có dã tâm lắm, tôi nhìn ra được."
(dreamhouse2255)
"......"
Ô Phi Trần giờ mới nói ra mục đích hắn đến đây, "Không phải mỗi tuần Du Việt sẽ trở về ba ngày sao? Cậu đưa một ngày của nó cho tôi, tôi sẽ huấn luyện thêm cho thằng bé."
Du Liên không làm, "Tôi đã giúp nó huấn luyện rồi, hơn nữa thằng bé tới tổng bộ đặc huấn cũng không phải để chơi."
Ô Phi Trần: "Vậy cùng nhau huấn luyện, tốc độ cùng độ nhạy của thằng bé tốt hơn những Alpha khác nhiều, trình độ y sư của cậu không đủ để giúp nó phát huy ra được trạng thái tốt nhất."
"Chỉ có cậu là lợi hại!"
Tạm thời đạt thành giải hòa.
Mà hai mầm cây tốt trong cảm nhận của các thầy giáo giờ phút này đang ở trong ký túc xá ôm nhau pha trộn.
Đồng phục của Vạn Dương Trạch bị Du Việt kéo hỏng rồi.
Lại phải khâu lại, gia phong giản dị của Đông giáo cộng thêm một điểm.
Ngọn lửa trong người của Du Việt nháy mắt bị bật lên, rõ ràng chính y học nghiên cứu pheromone, nhưng mỗi lần chuyện phát sinh trên người mình y đều quên hết tất cả.
Vạn Dương Trạch đè nặng trên người y nói, "Bởi vì cậu không cho rằng mình là một Omega, nhưng ở trong lòng tôi, cậu luôn là người lợi hại nhất."
(dreamhouse2255)
Du Việt thích nghe những lời này, càng thêm chủ động.
Hai người đều vui sướng.
Ba ngày hai đêm.
Du Việt rốt cuộc biết nước khoáng, dịch dinh dưỡng, khăn bông khô là để làm cái gì.
Y giống như bị Vạn Dương Trạch đập ra thành từng mảnh, trong hoảng hốt, y nghĩ, may là tường ở ký túc xá cách âm rất tốt.
Khắp phòng ở tràn ngập mùi mê điệt hương khiến người ta say mê.
Ngày thứ ba, Du Việt đòi hỏi lợi hại nhất, không ngờ rằng ở thời khắc mấu chốt Vạn Dương Trạch nhận được tin nhắn nhắc nhở của Du Liên.
【 Du Liên: Chú ý đừng làm ba ba, còn chưa tới lúc, y thanh tỉnh liền trở mặt không nhận người. 】
Quả nhiên, Du Việt thần chí không rõ hỏi Vạn Dương Trạch có muốn thử vào khoang sinh sản hay không.
Vạn Dương Trạch kiên định lắc đầu, nhẫn nhịn vất vả bao nhiêu chỉ có chính hắn biết.
Du Việt khóc chít chít hỏi, "Có phải cậu không thích tôi, không muốn phụ trách với tôi đúng không?"
Omega ở thời gian đặc thù vốn dĩ mẫn cảm suy nghĩ nhiều, Vạn Dương Trạch biết y lần nào cũng thích hỏi như vậy, nhưng nếu thật sự nghe lời y, thật sự vào, vậy sau chuyến này y nhất định có thể cào xuống một tầng da của hắn.
Vạn Dương Trạch chỉ có thể an ủi nói, "Ngoan, lần sau sẽ cho cậu."
"Lần sau, lần sau là khi nào? Lần nào cậu cũng nói như vậy." Giọng nói của Du Việt còn mang theo tiếng khóc nức nở.
Vạn Dương Trạch dùng ngón trỏ ấn lên môi y, "Bảo bối không muốn tham gia đặc huấn sao? Tiến vào khoang sinh sản sẽ có khả năng mang thai, nếu như hoài, vậy liền không thể làm chuyện mà cậu muốn làm."
(dreamhouse2255)