Phế Vật Triệu Hồi Sư

Chương 69: 69: Thú Bay





“Vũ Phong, sao thế.

” Mạnh Kỳ bước vào cổng thành thì phát hiện Trần Vũ Phong không đi theo liền xoay đầu nhìn, khi thấy cậu đang ngồi xổm xuống ôm đầu Đại Bạch liền hỏi.

Trần Vũ Phong đứng dậy lắc đầu “Không sao, chỉ là Đại Bạch đói bụng nên không chịu đi nữa thôi.


“Đại Bạch ăn vạ à, hiếm thấy nha.

” Như Yến hài hước nói.

“Đi nào, vào thành tao sẽ mua gì đó cho mày ăn.

” Trần Vũ Phong mặc dù nói vậy nhưng tay không ngừng sờ nhẹ đầu Đại Bạch để trấn an.

“Meo.

” Đại Bạch đáp lại một tiếng rồi đi theo.

Trần Vũ Phong dẫn theo nó vào cổng, sau đó đuổi theo những người phía trước, mục tiêu của bọn họ là hiệp hội nên cũng không cần ghé qua những nơi khác.

Cả đoạn đường không quá nhiều người, dường như những người có sức mạnh đều đã đi làm nhiệm vụ, hiện tại trong nội thành chỉ còn người bình thường cùng lác đác những người có sức mạnh yếu ớt.

Đi vào trong hiệp hội, Mạnh Kỳ đưa đứa bé sang cho Trần Vũ Phong ôm, còn mình thì đi lên tầng lấy giấy nhiệm vụ.

"Đến bàn đăng ký đi.

" Trần Vũ Phong ôm đứa bé đi đến bàn trả nhiệm vụ.

Những người khác đi sang bàn đăng ký rồi đứng chờ.

"Cho tôi trả nhiệm vụ.

" Trần Vũ Phong đưa hai tờ giấy nhiệm vụ lên bàn.


Nhân viên trong góc khuất đưa tay nhận lấy rồi kéo vào xem, sau khi xác nhận nhiệm vụ có đánh dấu liền chấp nhận rồi bấm vào một nút xanh trên bàn.

Sau khi nút xanh tắt đèn, một cô gái từ trên tầng đi xuống, cô gái lạnh nhạt đến gần Trần Vũ Phong sau khi xác nhận đứa bé trong lòng cậu giống với nhiệm vụ liền ôm lấy, không nói tiếng nào mà xoay người, ôm đứa bé lên tầng.

"Nhiệm vụ đã được xác nhận, của cậu đây.

" Nhân viên đẩy ra ngoài một bọc tiền, Trần Vũ Phong nhận lấy rồi đi đến bàn đăng ký.

"Xin chào, nhóm chúng tôi muốn thêm thành viên.

" Đưa huy hiệu nhóm cho nhân viên, Trần Vũ Phong chỉ những người đứng xung quanh.

"Xin hãy điền thông tin vào đây.

" Nhân viên đưa ra mười tờ giấy, cậu cầm ra rồi đưa cho Xa để anh ta phát cho mọi người.

Mười thú nhân điền rất nhanh rồi thu lại đưa cho cậu, cậu liền để lên bàn.

Nhân viên sau khi xác nhận sự hợp lệ của thông tin liền đưa những tờ giấy bỏ vào huy hiệu hiệp hội của cậu rồi bỏ mười huy hiệu mới cùng huy hiệu của cậu vào khay đẩy ra.

Trần Vũ Phong lấy từng cái huy hiệu rồi phát cho bọn họ vừa nói "Nhóm chúng ta tên Sky, nhớ lấy đừng nói sai.

"
"Chúng tôi biết phải làm thế nào, đừng lo lắng.

" Xa bỏ huy hiệu vào túi không gian rồi vỗ vai cậu.

"Ừ, mọi người chú ý một chút là được.

"
Sau khi lấy huy hiệu hiệp hội xong, Trần Vũ Phong đem theo nhóm người đứng sang một bên.

Mạnh Kỳ lúc này cũng từ trên tầng đi xuống, cậu ta muốn đi đến đưa giấy nhiệm vụ cho Trần Vũ Phong nhưng thấy cậu lắc đầu chỉ tay đến bàn nhận nhiệm vụ liền thôi.

Từ trên tầng đi xuống liền đi đến bàn nhận nhiệm vụ, sau khi nhân viên xác nhận nhiệm vụ Mạnh Kỳ mới đi lại hội họp cùng nhóm Trần Vũ Phong.

"Nhiệm vụ trên tầng có gì mới không.

" Như Yến thử hỏi.

Mạnh Kỳ gật đầu "Rất nhiều nhiệm vụ từ khắp nơi.

"
"Ví như những quốc gia khác.

" Trần Vũ Phong khẽ hỏi sau đó nhận được cái gật đầu của Mạnh Kỳ.

"Sao thế anh.

" Yuta nhìn vẻ mặt trầm trọng của hai người liền khó hiểu.

"Sau này mọi chuyện cẩn thận một chút, thế giới bắt đầu loạn rồi.

" Trần Vũ Phong xoa nhẹ đầu cậu nhóc.

Những người khác nghe cậu nói thì khó hiểu nhưng chẳng ai lên tiếng hỏi.

"Đi thôi, chúng ta lên đường đến thành Riudum luôn.

" Trần Vũ Phong quyết định sau đó dẫn đầu rời đi hiệp hội.


Muốn đến được lãnh địa Riudum bọn họ phải đi ngang qua chính thành của lãnh địa Marata này, sau đó đi vào con đường thông đến lãnh địa khác, cả quá trình phải mất hơn nửa tháng đi đường.

"Chúng ta phải mua thú bay đi, thú cưỡi đi khá chậm.

" Roma đề nghị, đoạn đường khá xa, thời gian đối với bọn họ khá gấp rút, không thể chậm trễ.

"Mọi người đi thú bay, tôi cưỡi Đại Bạch, nó không thể lên cùng tôi mà tôi cũng không thể bỏ nó một mình.

"Trần Vũ Phong gật đầu với đề nghị của Roma, nhưng cậu cũng nói ra vấn đề của mình.

"Cậu.

" Roma nghe cậu nói vậy liền khó hiểu nhưng không để cậu ta lên tiếng nói thì Xa đã bịt miệng lại không để cậu ta tiếp tục.

"Được, chúng tôi đi mua thú bay.

" Xa nói xong liền kéo Roma đi.

"Chúng tôi theo cậu.

" Như Yến lắc đầu không đồng ý với quyết định của cậu.

"Không được.

" Trần Vũ Phong lắc đầu không nhân nhượng.

"Vậy một mình tôi theo cậu, chúng tôi không an tâm để cậu đi một mình.

" Mạnh Kỳ kiên quyết nói.

Yuta cùng Anna cũng gật đầu đồng ý với Mạnh Kỳ.

Trần Vũ Phong thở dài nhìn bọn họ rồi nói "Yuta mở lá chắn cách âm bao xung quanh chúng ta.

"
Yuta tuy khó hiểu nhưng vẫn làm theo.

Lá chắn cách âm được bật lên, một lớp vỏ bọc lấy năm người bọn họ, người ngoài nhìn vào không thấy được sự khác thường của họ mà họ vẫn có thể quan sát cùng nghe thấy âm thanh bên ngoài.

"Các cậu hãy nghe theo tôi, Mạnh Kỳ cậu là người hiểu rõ nhất tôi không hề yếu ớt, Đại Bạch cùng Tiểu Pi cũng chẳng phải ăn cỏ.

" Trần Vũ Phong nói, tuy sự quan tâm của bọn họ làm cho cậu cảm thấy rất ấm áp nhưng cậu có tính toán riêng của mình.

"Nhưng tôi vẫn lo lắng.


" Mạnh Kỳ ngập ngừng.

Trần Vũ Phong sờ đầu Đại Bạch mỉm cười "Không có bất kỳ con thú nào có thể đuổi kịp Đại Bạch.

"
"Tôi! " Mạnh Kỳ định tiếp tục thuyết phục nhưng Trần Vũ Phong cắt ngang.

"Chúng ta đang bị sát thủ dòm ngó, tôi đã cảm nhận được bốn người, không biết trên đường có bị mai phục hay không, để đảm bảo sự an toàn các cậu hãy nghe tôi.

"
Mạnh Kỳ há miệng rồi ngậm miệng cuối cùng chỉ có thể gật đầu đáp ứng "Tôi nghe cậu, phải chú ý an toàn.

"
"Các cậu cũng vậy, không được hành động một mình khi nghỉ ngơi, hiểu chứ.

"
"Chúng tôi biết rồi.

" Bốn người nghe cậu nói liền gật đầu đáp ứng, bọn họ cùng biết việc này nghiêm trọng như thế nào.

"Được rồi, Yuta thu đi.

" Trần Vũ Phong gật đầu sau đó gọi cậu nhóc thu lại lá chắn.

Năm người đuổi theo sau nhóm thú nhân đến chỗ mua thú, khi bọ họ chạy đến thì việc mua bán đã xong xuôi.

Một con thú bay có đầu giống chuột nhưng thân lại là chim, khá to tròn, người bán nói một con có thể chở được năm người, ngoại trừ Trần Vũ Phong thì còn lại mười bốn người nên Xa liền lấy ba con.

Trên đường đi bọn họ cũng không đủ thời gian để nấu nướng nên Trần Vũ Phong đề nghị mua thức ăn ở cửa tiệm rồi bỏ vào túi không gian.

Những người khác đồng ý, sau đó cử ra năm người trở vào bên trong mua đồ, số còn lại đi đến cổng thành, con đường đi đến chính thành.