CHƯƠNG 240: VẠCH TRẦN, CHÂN TƯỚNG RÕ RÀNG
Editor: Luna Huang
Trong trấn yêu tháp có lẽ là giam giữ không ít ma vật, quanh năm âm khí um tùm, cho dù ở trong trạch tử, Cố Khuynh Thành như trước cảm thấy một trận lãnh ý thực cốt.
Mộ Quân Tà đứng ở bên người nàng, thúc thủ mà đứng, ánh mắt từ Tử Vong quyền trượng chuyển qua Cố Khuynh Thành trên mặt hơi lộ ra tái nhợt, bỗng nhiên căng thẳng trong lòng, đem nàng ôm vào lòng, giọng nói bình ổn đến cực điểm, không có một tia dị dạng: “Thương ở đâu?”
“Không có việc gì.” Cố Khuynh Thành hít sâu một hơi, đẩy Mộ Quân Tà ra, sắc mặt lãnh: “Vấn đề của ta, ngươi vẫn chưa trả lời.”
Mộ Quân Tà biết, nàng là chuyện của Tử Vong quyền trượng, trầm mặc chốc lát nói: “Ta quả thực biết.”
“Vậy Ma thần thượng cổ Phượng U, ngươi có quen biết không?” Cố Khuynh Thành gằn từng chữ, sau khi nói xong, ngay cả chính nàng cũng không khỏi cười khổ một tiếng, Ma thần thượng cổ Phượng U, đã là nhân vật mấy vạn năm trước, nếu là Mộ Quân Tà nói quen, nàng nên nói cái gì, nên đối mặt thế nào?
Thế nhưng, dù cho nàng không nguyện vẫn là nghe Mộ Quân Tà thanh lãnh mở miệng: “Bổn tôn quả thực qune biết U nhi.”
Bổn tôn? U nhi?
A, đây là dự định nói thật sao?
Cố Khuynh Thành lảo đảo lui về phía sau hai bước, cúi thấp đầu nơi khóe miệng lan tràn một tia máu, lại bị nàng lần thứ hai nuốt xuống, “Kỳ thực, ta sớm nên nghĩ tới. Mộ Quân Tà, ngươi biết không? Khế ước với Tử Vong quyền trượng xong sẽ thu được kỹ năng tuyệt mật hạng nhất, đó chính là trong thời gian chỉ định, xuyên qua thời không sinh tử.”
Nói đến đây, Cố Khuynh Thành ngẩng đầu lên thấy rõ ràng đáy mắt của Mộ Quân Tà có ngạc nhiên trong nháy mắt.
Cố Khuynh Thành cười khổ một tiếng, Mộ Quân Tà a Mộ Quân Tà, ngươi giấu diếm ta lâu như vậy rốt cục vẫn phải không dối gạt được sao?
“Ngươi, biết từ lúc nào?” Mộ Quân Tà vươn tay, muốn ôm Cố Khuynh Thành, thế nhưng bàn tay dừng lại ở giữa không trung, vô pháp đi tới một tấc.
“Từ vừa mới bắt đầu, ta chưa có hoàn toàn tín nhiệm ngươi.” Thật đáng buồn, chính như Dạ Thương Lan nói, nàng vẫn là người đáng thương nhất, tất cả mọi người cười nàng một lòng nhào vào trên người Mộ Quân Tà, lại chưa từng có người thấy rõ ràng tất cả chân tướng.
Cố Khuynh Thành tựa ở trên vách tường, nhắm mắt, thanh âm xuất kỳ mờ mịt: “Mấy ngày nay, ta đều ngut, ngươi cũng từng hoài nghi tới cũng từng phái người len lén điều tra không phải sao? Nhưng, năng lực là Tử Vong quyền trượng đặc biệt giao cho chủ khế ước, cho dù ngươi hoài nghi, vẫn là không có bất kỳ chứng cớ nào.”
Vọng Thư Uyển
“Tỷ thí luyện dược với Dương Nguy ta từng mê man mười ngày, trong vòng mười ngày này, Minh Trường Phong đã từng liên tục ở ngoài cửa phòng, tìm ta vài ngày, nghe được ta đều ở trong phòng mới yên tâm rời đi. Kỳ thực, hắn không phải là lo lắng an toàn của ta, mà là lo lắng ta phá hủy kế hoạch của ngươi, có đúng hay không?”
Trong mười ngày đó, chỉ có ba ngày trước nàng ở trong phòng, bởi vì phải triệt để thực nghiệm phương pháp khống chế xuyên thời không cho nên nàng lão lão thật thật ngây ngô ở trong phòngm thế nhưng vài ngày về sau đều là Tử Đồng cầm lưu âm thạch ở trong phòng ứng phó Minh Trường Phong.
Thực sự cho rằng nàng là heo sao? Cư nhiên ngủ mười ngày. . .
“Mộ Quân Tà, ta từ vừa mới bắt đầu sẽ không có hoàn toàn tin tưởng ngươi. Sự xuất hiện của ngươi, từ vừa mới bắt đầu đột ngột như vậy, còn có Đế Thương Minh. Hai người các ngươi xuất hiện toàn bộ đều là an bài tốt có đúng hay không?”
“Đế Thương Minh mà ta biết kia, chính là ngươi, có đúng hay không?”
(Luna: Đọc đến đây mới thấy thở phào nhẹ nhõm, nữ chủ vẫn không có bị nam 8 hôn)
Liên tiếp hỏi ra 3 câu yes no, thế nhưng Mộ Quân Tà cũng không vấn đề, chỉ là nhìn Cố Khuynh Thành thần sắc không hiểu.
“Ngay từ đầu ta cũng từng hoài nghi tới, có phải chỗ đó có vấn đề hay không, dù sao ngươi và Đế Thương Minh đã từng xuất hiện qua. Thế nhưng sau lại, ta chiếm được Thần Nông đỉnh âm đỉnh, ta liền biết, sự tình cũng không đơn giản như vậy. Phải biết rằng, âm đỉnh phụ trách luyện đan, dương đỉnh có thể luyện ra ảo giác, vài lần ngươi cùng Đế Thương Minh giằng co chính là dùng dương đỉnh, luyện chế ra ảo giác, chỉ vì lừa bịp một mình ta! Hơn nữa, nếu như ta đoán không sai, dương đỉnh bây giờ đang ở trong tay của Tu La Tà đế đúng hay không?”
Bắt đầu của tất cả mọi người, gặp nhau, trên thực tế đều cũng có người bày sẵn, như Minh Trường Phong, Ngọc Vô Thương, Dạ Thương Lan, mà những thứ này đều là nhằm vào nàng mà đến. Không, chuẩn xác mà nói, nhằm vào Ma thần Phượng U mà đến.
“Năm năm trước, Đế Thương Minh cùng Ngọc Vô Thương cùng nhau tao ngộ kiếp nạn, thế nhưng chỉ có Đế Thương Minh thất tung, vừa mất chính là hai năm. Trong hai năm này hắn đang làm gì? Là sống hay chết?” Cố Khuynh Thành híp hai mắt, nhìn chằm chằm Mộ Quân Tà, mỗi chữ mỗi câu mà hỏi thăm.
Có lẽ là bị giọng nói lạnh như băng của Cố Khuynh Thành kích thích, Mộ Quân Tà rốt cục mở miệng: “Hắn, còn sống rất tốt.”
“Vậy là tốt rồi.” Tóm lại không phải là vì nàng mà chết.
“Mộ Quân Tà. . . Không, ta phải gọi ngươi Ma tôn đại nhân mới đúng. Đã từng, ta nghe được Cung Khanh Nguyệt gọi ngươi như vậy, ta cho rằng, nàng là căn cứ vào thân phận Ma tôn Ám Dạ thần điện của ngươi, càng về sau ta mới biết được, nguyên lai ngươi chính là Ma tôn u minh bị phong ấn vạn năm trước.”
“Ngươi mỗi lần lấy ảo phương thức lấy ảo, cùng Đế Thương Minh đồng thời xuất hiện ở trước mặt ta, chính là để ta sẽ không hoài nghi hai người các ngươi. Thế nhưng, ngươi không biết, dù cho mắt biết gạt người, cảm giác đối với một người tuyệt đối sẽ không gạt người.”
Từ lúc Mộ Quân Tà bỗng nhiên một thân thương xuất hiện ở trước mặt nàng, nàng hoài nghi hơn nữa về sau ở chung, nàng càng giả ngủ ngon thử cảm giác của Mộ Quân Tà, chỉ bất quá Mộ Quân Tà không biết, cái gọi là ngủ ngon kia chỉ là thứ đi?
(Luna: Haizzz việc gì phải khổ như vậy, đến người bên gối cũng phải đề phòng)
“Ngươi có phải còn tưởng rằng ta thực sự tiến vào bên trong nhu tình của ngươi, vô pháp tự kềm chế mặc cho ngươi muốn lấy muốn cầu hay không?”
Cố Khuynh Thành thoáng khổ sở cười: “Mộ Quân Tà, ngươi có thể đem ta từ thế kỷ hai mươi mốt đến nơi đây, lại đã quên đời trước ta làm cái gì sao?” Đường đường gia chủ gia tộc lánh đời, từ nhỏ trải qua, tiếp xúc qua, cũng để nàng luyện ra một trái tim cường đại, thật đơn giản yêu một người, không hỏi tiền căn hậu quả, không hỏi thật hay giả, nàng làm không được.
“Kiếp trước người bí ẩn đánh lén ta là ngươi đúng không?” Nếu như không phải là khế ước xong với Tử Vong quyền trượng, nếu như không phải là nàng xuyên thời không, thấy được rất nhiều chuyện không muốn người biết, nàng sẽ không tin tưởng, cường đại như Mộ Quân Tà lại có năng lực xoay thời không.
Thế nhưng trên đời nàym đến xuyên qua thời không đều có, xoay thời không lại có khả năng gì mà không có?
“Sau đó, ta xuyên không đến, các ngươi bắt đầu bày cuộc từng bước, cái hộp trong bảo khố của Lâu Thiều Hàn, bên trong có tụ linh châu, cất giữ hồn phách của Tu lão, những thứ này đều là ngươi làm đúng không? Nương danh nghĩa của Tu lão, nói ra tồn tại trong cơ thể ta có phong ấn, dẫn đạo ta đến Vãng Sinh Sơn Mạch, tìm kiếm dược liệu có thể dùng, cuối cùng thẳng đến để gặp phải Đế Thương Minh, trở lại Thanh Long quốc, ngươi cũng theo đuôi mà đến, để từng bước hãm vào nhu tình của ngươi, những thứ này đều là các ngươi bày đúng hay không?”
Thanh âm của Cố Khuynh Thành rất nhẹ rất nhạt, phảng phất mây khói cũng không bắt được, nhưng nàng như vậy càng kinh người: “Tu La Tà đế xuất hiện, nguyên ý bắt đầu đúng là muốn giết ta, nhưng hắn không nghĩ tới ngươi mang Thương Long lệnh cho ta, mà Thương Long lệnh kia chẳng khác nào mạng của ngươi ở trong tay ta, vì bảo trụ ngươi, hắn phải hạ ước định cái gì hiệp nghị ba năm với ta. Còn có, cung điện trong tử vong chi vực kia, cùng với trấn hồn huyết thạch trấn yêu tháp xuất hiện một lượt, cũng là an bài tốt, đúng không?”
“Không, sai. Đó tuyết đối là an bài tốt, nhưng không phải là ngươi an bài.” Cố Khuynh Thành đi bước một tới gần Mộ Quân Tà, tay mềm mại không có xương nhẹ nhàng ma sát mặt của Mộ Quân Tà, khóe miệng cười, thật giống như tự giễu chính nàng một dạng: “Trước khi Phượng U chết phong ấn ngươi, chỉ sợ ngươi bây giờ vẫn còn trong phong ấn, cho dù linh hồn thoát khỏi phong ấn, thế nhưng thân thể vẫn ở chỗ cũ trong hàn đàm vạn năm của Hắc Ám Chi Sâm đi?”
“Nga, đúng rồi. Hình như là nói, nếu là ở linh hồn phá xuất phong ấn trong vòng trăm năm, thân thể ngươi không có giải trừ phong ấn, ngươi sẽ chết chứ? Nên, huynh đệ của ngươi Tu La Tà đế, lúc linh hồn của ngươi còn chưa ra khỏi phong ấn, thay ngươi tìm một người có thể giúp ngươi giải trừ phong ấn, mà hắn tìm hồi lâu, người kia, chính là ta. Đáng tiếc, ta người ngoài thời không của là các ngươi, nên không thể làm gì khác hơn là chờ linh hồn của ngươi phá xuất phong ấn đưa ta đến đây.”
Cố Khuynh Thành nắm ở hông của Mộ Quân Tà, đem khuôn mặt nhỏ nhắn dán tại trên lồng ngực của Mộ Quân Tà, nhất phó lưu luyến người yêu, hai tay xuôi ở bên người của Mộ Quân Tà, đáy mắt nghiền nát hoang vắng.
vongthuuyen.com
Năm đó, sau Thần Ma đại chiến, Phượng U hồn phi phách tán, Mộ Quân Tà lấy lực lượng cuối cùng trước phong ấn, bảo vệ một phách trong đó, thế nhưng lại không có năng lực để Phượng U tái sinh, không thể làm gì khác hơn là tùy ý một phách kia bay, từ đó về sau, Tử Vong quyền trượng tiêu thất, hắn cũng bị phong ấn dưới đàm vạn năm.
Tu La tìm rất nhiều biện pháp muốn thay hắn giải trừ phong ấn, thế nhưng Phượng U hạ thủ quá độc ác, cư nhiên lấy máu trong tim phong ấn lại Mộ Quân Tà, muốn cứu Mộ Quân Tà ra phải tìm Phượng U về, vì thế Tu La tìm vạn năm, mới rốt cục xuyên thấu qua khuy thiên kính tìm được Cố Khuynh Thành ở dị thế.
Mà trên người Cố Khuynh Thành có chứa huyết mạch chi lực của Phượng U.
Cố Khuynh Thành cũng từng tinh tế nghĩ tớim vì sao có nhiều lần nàng thiếu chút nữa chếtm nhưng chỉ là bị thương phía sau lưng may mắn còn sống, thẳng đến nàng lấy Tử Vong quyền trượng xuyên đến lúc Thần Ma, mới biết được, nguyên lai trên người nàng có huyết mạch chi lực của Phượng U, cho nên mới bảo mệnh.
“Lấy lực lượng của ta, căn bản không đủ để trợ ngươi đột phá phong ấn của Phượng U, nên các ngươi không ngừng đem bảo vật Phượng U sở dụng toàn bộ đưa ra, không ngoài là muốn để ta phải đến lực lượng Phượng U lưu lại. Thế nhưng, các ngươi không nghĩ tới, ở giữa bảo vật này cư nhiên không có linh hồn Phượng U lưu lại. Bất quá, ta có thể khế ước với bảo vật này, lại cho các ngươi càng thêm tọa thật ta là Phượng U chuyển thế.”
Có lẽ, Mộ Quân Tà đã từng không muốn tiếp tục nữa, lừa Tu La Tà đế, thế nhưng Cố Khuynh Thành vừa cùng Tử Vong quyền trượng trấn yêu tháp khế ước, dù cho Mộ Quân Tà muốn lừa gạt nữa chỉ sợ cũng không gạt được, đơn giản hắn cũng không giấu diếm nữa, tùy tiện nói cho Tu La, thậm chí lấy an nguy của bản thân so sánh.
“Được rồi, cố sự đến nơi đây, cũng nên để một vị đã từng muốn giết ta, lấy máu trong tim ta cứu người về, đi ra được rồi.” Cố Khuynh Thành đẩy Mộ Quân Tà ra, xoa xoa thái dương phát, vung tay lên, Tu La Tà đế nhất thời xuất hiện ở trước mắt hai người.