Phế Tích

Chương 12




Dù thế nào, thất bại thảm hại của Kim Qua và vụ việc Chung Cấp bị đạo ID cũng đã qua, nếu muốn nói để lại ảnh hưởng gì thì chính là khiến cho những tâm hồn nhỏ bé non nớt của Kim Qua bị tổn thương nghiêm trọng, hiểu rõ hiểm ác của xã hội…

Có điều bày ngay trước mắt là vấn đề túi tiền sạch như mới giặt xong của Hội. Kim Qua vốn lúc nào cũng trong tình trạng tài chính không ổn định, bây giờ thì chính là hiện tượng cổ phiếu giảm mạnh, toàn bộ một màu đỏ rực rỡ*, hát vang bài ca hoa tại sao lại đỏ như vậy, đỏ như vậy, đỏ như vậy,….

“Lão đại, có việc làm, Vinh Diệu Môn thông báo hôm nay tìm người giúp họ giữ thành trong GVG.”

Giang Hải nhớ tới mình vì câu “danh ngôn” “GVG chỉ có bọn vô văn hóa mới làm” mà bị đánh hội đồng không biết bao nhiêu lần, vô cùng tiêu sái trả lời: “Ta là một nam nhân có quy tắc…”

“Lão đại, bọn hắn trả 20E đấy!”

“…Chim chết vì ăn, người chết vì tiền, vụ này có thể nhận, vụ này có thể nhận.”

“Lão đại, công thành là Kì Lân Các.”

“Nhận! Nhất định phải nhận, giữa đường gặp chuyện bất bình phải rút đao tương trợ, hành hiệp trượng nghĩa, thiên hạ đại đồng**…”

“Lão đại, Tiếu Tiếu đã bàn xong với đối phương rồi, cũng an bài xong người rồi, ta chỉ đến thông báo cho ngươi lát nữa đến thủ thành thôi, tọa độ 345-32.”

“… – -|||”

Thời gian Phế Tích: bây giờ là 20h, công thành bắt đầu.

Kì Lân Các vừa tiếp cận Thành chính của Vinh Diệu – Thánh Điệp Qua, liền cảm nhận được không khí khủng bố kì dị.

Vinh Diệu vốn cũng là một trong các bang hội lớn nhất trong Phế Tích, theo lý mà nói Kì Lân Các muốn công thành Vinh Diệu là chuyện vô cùng khó khăn. Nhưng gần đây trong Vinh Diệu truyền ra tin tức Hội trưởng và Hội phó không biết vì lý do gì mà mỗi người mỗi ngả, Hội phó đem một số người tách ra lập một Hội mới. Vì vậy Kì Lân Các lần này mới dám tổ chức công thành rầm rộ như thế.

Kì Lân Các lần công thành này đặc biệt hung hăng càn quấy, ngay lúc đầu đã tuyên bố sẽ chiếm được Thành chính của Vinh Diệu. Hội trường Vinh Diệu bị bức không còn cách nào khác đành đăng thông báo tìm người giúp sức. Nhưng những bang hội nhỏ thì không có sức đe dọa với Kì Lân Các, mà các bang hội có thực lực trong lúc GVG thì phải bảo vệ Thành của mình trước.

Bởi vậy, Kim Qua Thiết Mã là lựa chọn của Vinh Diệu đã không còn lựa chọn nào khác, trong lòng cũng không hi vọng gì nhiều. Có điều bọn Kim Qua hiển nhiên sát khí bừng bừng, khiến Hội trưởng Vinh Diệu rất nghi ngờ, bản thân có phải đã dẫn sói vào nhà không…

Cừu nhân gặp nhau đều đặc biệt tức giận. Bọn Kim Qua vừa nhìn thấy ba chữ Kì Lân Các lập tức huy động Ma Đồ Đao sáng lấp lánh. Kì Lân Các lúc đầu nhìn thấy Kim Qua đều tỏ ra khinh thị trêu chọc: “Đây không phải là bại tướng dưới tay chúng ta sao?”

“Thế nào, tìm được chỗ dựa vững chắc liền ríu rít tới báo thù?”

“Có điều mắt mũi chả tốt lắm, tìm được chỗ dựa bỏ đi.”

“Ha ha ha…”

Kim Qua trả lời rất nhanh, rất sảng khoái, rất hiệu quả. Giang Hải Lão đại đạp lên đám thi thể, đem tên Kì Lân Các đen đủi thứ 4 ném ra ngoài cổng thành. Đường Tiếu vui vẻ khiến người khác chết dưới tay Mục sư – nhân vật có khả năng công kích thấp nhất Phế Tích. Dưới váy Ý Tiêm Tiêm, Phong lưu quỷ vô số; Tiểu Ngả mặt dày không thèm dùng Ẩn Thân đi ám sát, quang minh chính đại đem chủy thủy đâm người ta…

Khoái cảm được báo thù huyết hận khiến đám trư Kim Qua phát huy những khả năng khác thường, ai ai cũng thao tác linh hoạt ngang ngửa Đường Tiếu, nhân phẩm bạo phát.

Hỏa Hải, Băng Đao, Lôi Bộc, Thổ Đột, các pháp thuật mạnh nhất của Pháp sư khiến cho cổng thành Thánh Điệp Qua cát bụi mù trời, muôn màu rực rỡ. Những người quan sát trận đấu từ xa cảm thán – Thánh Điệp Qua lần này pháo hoa đặc biệt lộng lẫy nha!

Liệt Diệm Kì Lân nhận được thông báo công thành thất bại, tức hộc máu.

Vì lần công thành do tình thế ép buộc này, hắn chỉ cho vài thành viên cấp thấp đánh nghi binh ở các toàn thành nhỏ, để dành Thành chính chỉ còn lại mình, một Pháp sư, một Công Cung thủ, một Mục sư bảo hộ.

Nghe nói thất bại là do bọn Kim Qua nhúng tay vào, lại càng tức đến sùi bọt mép.

“Kim Qua Thiết Mã, thù này ta quyết không bỏ qua.”

Thời gian Phế Tích : 22h. Công thành kết thúc.

Thành chính của Vinh Diệu – Thánh Điệp Qua bình yên vô sự. Kì Lân Các thậm chí đến cổng thành cũng không vượt qua được.

Giang Hải nhận giao dịch 20E từ Hội trưởng Vinh Diệu Hội trưởng: “Vô cùng cảm ơn sự giúp đỡ của các ngươi.”

“Đừng khách sáo, đừng khách sáo, nhận tiền của người ta thì phải giúp người vượt qua khó khăn thôi.” Thuận tiện còn có thể báo thù huyết hận, Giang Hải cười mãn nguyện như chó săn ăn vụng gà, đổ hết tội danh lên đầu hồ ly, lại còn được nhận thưởng một cục xương hạng nhất nữa.

“Không biết các ngươi có muốn gia nhập Vinh Diệu?”

“Bọn ta là người văn minh yêu tự do và hòa bình, GVG chỉ có bọn vô văn hóa mới làm.”

“- -|||”

Giang Hải trên đầu nhận ngay Tâm Hồn Bạo Phát của Đường Tiếu, lại bị đám Kim Qua kéo xuống bịt miệng đánh hội đồng.

Đường Tiếu tiến lên trước: “Hợp tác vui vẻ, hi vọng lần sau lại có cơ hội hợp tác.”

“Ta là nam nhân có nguyên tắc…” Hội trưởng Vinh Diệu không nói được gì nhìn tuyên ngôn của người nào đó đang hấp hối giãy dụa bay qua trên kênh Công đạo.