Đối với việc độ nổi tiếng của Nghiêm Hạo Thần tăng mạnh, Thần Tinh áp dụng thái độ mặc kệ. Dù sao Kelvin đang trong giai đoạn bắt đầu cần chút tiếng tăm, được chú ý còn hơn không. Huống chi đối phương chỉ là một ca sĩ ngầm chưa debut, dù có hot thế nào, cũng không thể tạo thành uy hiếp.
Người thiếu kiên nhẫn trước chính là Kelvin. Khi tham gia phỏng vấn đài truyền hình nào đó bị hỏi “Nghiêm Hạo Thần công bố không xem cậu là đối thủ, cậu thấy thế nào?”, quán quân mới của lôi đài có độ khoan dung nhỏ y như đôi mắt rốt cục thịnh nộ, hung tợn mắng vào màn ảnh:
“Nó là cái thá gì? Chẳng qua là bình hoa di động thôi! Tôi thắng được là do tài năng thật sự!”
Ngày hôm sau đoạn clip Kelvin khuôn mặt vặn vẹo tức giận mắng Nghiêm Hạo Thần liền truyền khắp internet, trên mạng nhanh chóng phân thành hai phái ủng hộ Kelvin là “fans K” cùng “Thần mê” ủng hộ Nghiêm Hạo Thần, dùng võ mồm mà đấu đá vô cùng kinh khủng.
Nghiêm Hạo Thần vô cùng phiền. Cậu mười hai vạn phần không muốn bị nhắc tới chung với loại sinh vật cấp thấp cực phẩm này, hơn nữa hiện tại dưới sân khấu có rất nhiều phóng viên tạp chí nhỏ cùng “Thần mê” ầm ĩ, hoàn cảnh hỏng bét đến cực điểm, căn bản không có khả năng chuyên tâm biểu diễn. Sau buổi biểu diễn hộn loạn như cái chợ nhỏ, cậu không thể nhịn được nữa, dứt khoát bế quan, mấy tháng sau cũng không nhận bất kì một buổi diễn nào ở sân khấu ngầm nữa, tập trung làm chút chuyện của mình. Bị bao dưỡng chính là tốt chỗ đó, không cần vì sinh kế bắt buộc mình làm chuyện không thích.
Bất kể bên ngoài đồn đãi nói đây là âm mưu gì, trận phong ba chẳng hiểu sao lại tới này với Nghiêm Hạo Thần hay Kelvin cũng không kém một cơn ác mộng, người duy nhất được lợi rõ ràng là Hoắc Kiếm.
Bớt biểu diễn, thời gian tự do của Nghiêm Hạo Thần tương đối nhiều. Tần suất gặp mặt của hai người cũng thẳng tắp bay lên, thường xuyên nhận được điện thoại của anh, mở đầu luôn không thay đổi:
“Có tiện cùng ăn cơm với anh không?”
Thỉnh thoảng lật lật vài tờ tạp chí kinh tế tài chính ở sạp báo đầu đường, đều có thể nhìn thấy những tin tức liên quan tới việc mở rộng sắp tới của tập đoàn Hằng Viễn, Hoắc Kiếm cũng rõ ràng bận hơn lúc trước, dưới con mắt đều có thể nhìn thấy màu đen nhè nhẹ. Nhưng thời gian ăn cơm vẫn như bình thường không nói, anh vẫn có thể dành ra mấy tiếng nhàn rỗi sau khi ăn xong, đầy hưng trí lôi kéo Nghiêm Hạo Thần đi lang thanh xung quanh. Nghiêm Hạo Thần cũng hoài nghi anh đang tiêu cực trốn việc:
“Hoắc đại tổng tài, khi công nhân đều đang tăng ca chạy đi chơi cũng không tốt lắm đâu?”
Anh tây trang giày da ngồi trên ghế thấp xếp ở ven đường, bộ dáng vén tay áo lên dùng cây tăm nghiêm túc móc thịt ốc len giống hệt nam diễn viên chính của《 Ngày nghỉ ở La Mã》
“Khoảng thời gian này là anh bảo thư kí xếp ra, sau mười giờ anh sẽ tiếp tục xử lí chuyện chưa xong, sẽ không chậm trễ công việc.”
Nghiêm Hạo Thần lười biếng nhướng mày:
“Lợi dụng khoảng thời gian này làm việc cho xong không phải tốt hơn sao? Còn cố ý chạy đến, lại trở về thức đêm tăng ca?”
Thật sự là người kỳ quái.
Anh ngẩng đầu cười ôn hoà với cậu, không trả lời. Sau đó đưa một chén ốc nhỏ đã bỏ vỏ đến trước mặt Nghiêm Hạo Thần. Dùng cây tăm ghim lên một miếng thịt ốc không mùi không vị bỏ vào miệng, Nghiêm Hạo Thần bỗng nhiên không muốn nói cho anh biết, thực ra trực tiếp cho vào miệng mút ra, mới là cách ăn ốc len chính xác nhất.
Thấm thoắt đã biết Hoắc Kiếm hơn nửa năm, hai người đi cùng nhau cũng càng ngày càng nhiều, ban đầu chỉ là nghe cậu biểu diễn, đến cùng nhau ăn cơm, đến hôn môi, đến làm tình, đến giống hiện tại làm một chút tiết mục nho nhỏ như hẹn hò này sau khi ăn xong.
Anh sau khi cùng cơm luôn quy củ hỏi:
“Tiếp theo đi đâu?”
Sau đó hai người liền cùng nhau đến ngoại ô nhìn biển, hoặc là đi lòng vòng đầu đường cuối ngõ, thỉnh thoảng Nghiêm Hạo Thần có hứng cũng sẽ đi phòng nhạc, Hoắc Kiếm là khán giả duy nhất trong thời kì bế quan của cậu có thể xem được biểu biểu diễn riêng của Nghiêm Hạo Thần. Ánh mắt chăm chú của anh luôn khiến cậu phát huy tới tận cùng hưng phấn. Có một giây ngắn ngủi, Nghiêm Hạo Thần đã có suy nghĩ cứ tiếp tục như vậy cũng không tệ, nhưng sau đó sẽ bật cười. Cậu chọn bị người ta bao dưỡng, cũng không phải bởi vì ham cuộc sống an nhàn, chỉ là vì tích luỹ vốn để có thể bay lên trời cao. Nghiêm Hạo Thần cậu cũng không phải chim hoàng yến lòng không mang chí lớn.
Huống chi anh cũng sẽ không bao dưỡng cậu cả đời.
Trong căn phòng thương vụ xa hoa kia, sau khi tứ chi giao quấn vô cùng thân mật, Nghiêm Hạo Thần luôn vô cùng thanh tỉnh ý thức được, cậu bất quá là loại tình nhân hèn hạ vừa dùng thân thể đổi lấy tiền tài mà thôi, ở ngoài thoạt nhìn lãng mạn tốt đẹp như vậy, mối quan hệ này nhiều nhất cũng chỉ là một đoạn nhân duyên ngắn ngủi theo như nhu cầu.