Phế Sài Truy Mỹ Ký

Chương 31




    Chương 31

Bên này Lê Mộc cùng Cao Tiểu Triều thí điên thí điên lái xe tới khách sạn Huy Hoàng, hai người kề vai sát cánh tiến vào đại sảnh khách sạn, cứ như sợ người khác không nghĩ hai người họ là gay.

Đi đến bàn tiếp đón, Cao Tiểu Triều thập phần chảnh chọe đem tấm card màu đen quăng lên bàn, nhìn tiểu thư đón tiếp xinh đẹp, cực kỳ rêu rao nói: "Vị mỹ nữ kia, phiền toái cho chúng ta an bài cái phòng."

Tiểu thư tiếp đón vốn đang không quá để ý, nhưng vừa nhìn thấy tấm thẻ màu đen, lập tức liền ngây ngẩn cả người, thẳng đến khi người phục vụ bên cạnh đẩy nàng một chút nàng mới kịp phản ứng, ý thức được vừa rồi chính mình thất thố, thái độ lập tức trở nên cung kính lên, nói: "Xin chào quý khách hàng tôn kính, bởi vì ngài là người sử dụng hắc kim, chúng tôi sẽ vì ngài đặc biệt chuẩn bị phòng VIP, ngài dùng tấm thẻ này hết thảy tiêu phí trong đây đều là miễn phí, ngài chờ một chút."

Tiểu thư tiếp đón nhanh chóng cầm lấy điện thoại gọi cho quản lý, thuyết minh tình huống nơi này.

Nên biết tấm thẻ màu đen này phải là khách nhân tôn quý nhất của khách sạn Huy Hoàng mới có thể có được, mấy khách nhân này không ai không có bối cảnh thâm hậu, phần lớn là do lão bản tự mình phát, đôi khi ngươi chỉ có tiền cũng cầm không đến thứ đồ cấp bậc này.

Không quá hai phút quản lý đã tới rồi, xác nhận độ chân thực của tấm thẻ một chút, sau đó lập tức cung kính nói với Cao Tiểu Triều cùng Lê Mộc: "Hai vị tiên sinh, mời, khách sạn chúng tôi đã chuẩn bị phòng cao cấp nhất cho hai vị, bên trong công năng đầy đủ hết, cơm rượu cung cấp vô hạn lượng, hơn nữa nếu hai vị dùng cơm hoàn tất chúng tôi cũng có thể cung cấp phòng tổng thống cho hai vị dùng để nghỉ ngơi..."

Cao Tiểu Triều theo bản năng lắc lắc thẻ trong tay, nghĩ thầm card này hóa ra lợi hại như vậy, về sau tiền cơm có mối rồi.

Lê Mộc nghe quản lý nói trên cơ bản là tiến lỗ tai trái ra lỗ tai phải, hắn lần này chủ yếu vì ăn ngon mà tới, còn lại hắn hết thảy đều không cần quản, nghĩ đến các loại sơn trân hải vị sắp đến miệng Lê Mộc lập tức không tiền đồ, nước miếng đều muốn chảy ra, khẩn cấp lôi kéo Cao Tiểu Triều đi theo quản lý khách sạn tiến vào thang máy.

Lãnh Huyên đi theo phụ thân đến điểm hẹn, bước vào đại sảnh khách sạn, bởi vì đúng thời gian ăn cơm, cho nên đại sảnh khách sạn tương đối nhiều người, Lãnh Huyên lúc này cũng nhàm chán hướng xung quanh nhìn ngắm.

Hm? Đó là...

Lãnh Huyên hướng bốn phía nhìn, hai mắt liền nhìn đến một bóng dáng ở cửa thang máy, có một loại cảm giác quen thuộc, đến khi muốn đi xác nhận, Lại chẳng ngờ cửa thang máy đã đóng lại, người cũng không thấy nữa.

Lãnh phụ thấy con gái lúc này không biết vì sao ngẩn người, còn tưởng rằng nàng lại đang kéo dài thời gian, liền lớn tiếng nói: "Huyên Huyên, đi mau đừng nhìn, chúng ta nhanh lên lầu, nếu không Nhâm bá bá cùng Nhâm Kiện chờ sốt ruột."

Lãnh Huyên tăng tốc hai bước đuổi kịp Lãnh phụ, trong lòng nghĩ có lẽ mình nhìn lầm rồi, nghĩ nghĩ đã phát hiện đi đến một gian phòng VIP, theo Lãnh phụ đi vào.

"Ai zô, Lãnh tổng đến đây, mau tới ngồi đi, mau ngồi." Từ phòng ra nghênh đón chính là Chính Dương tập đoàn Nhâm đổng, lôi kéo Lãnh Phong ngồi vào bên cạnh mình, lúc này thấy được Lãnh Huyên đi theo sau Lãnh phụ lập tức kinh hỉ lên, "Nếu ta không nhìn lầm, đây là... Tiểu Huyên đi, không ngờ đã trổ mã xinh đẹp như vậy, Lãnh tổng a, nhớ ngày xưa trước khi Tiểu Huyên đi Mỹ quốc còn là một tiểu cô nương bảy tám tuổi đâu, thật sự là nữ đại mười tám biến a, Tiểu Huyên mau cùng nhau ngồi xuống đi."

"Ai nha, đâu có, Nhâm Kiện không phải cũng là nhất biểu nhân tài sao, nói vậy cũng có không ít cô gái thích đi, ha ha, Huyên Huyên con cứ ngồi đến bên cạnh Nhâm Kiện đi thôi, vừa lúc hai đứa tuổi xấp xỉ, đều là người trẻ tuổi về sau có thể cùng một chỗ chơi đùa mà." Lãnh phụ cũng cười ha ha nói.

Nói tới chỗ này Lãnh Huyên mới phát hiện bên trong phòng này hóa ra còn có một người khác, một thân quần áo hàng hiệu, diện mạo rất suất khí, một thân hoàn khố, xứng với thân phận hắn, chính là cái loại cao phú suất điển hình, nhưng vô luận thế nào Lãnh Huyên chính là đối hắn không một chút hảo cảm, nếu để nàng lựa chọn nàng tình nguyện lựa chọn nhìn Lê Mộc cũng sẽ không phải người này. Nhưng nàng biết lúc này ở bên ngoài phải cho phụ thân mình lưu một ít mặt mũi, nghe theo lời nói của phụ thân, không tình nguyện ngồi xuống bên cạnh Nhâm Kiện, nhưng vẫn tự giác đem cái ghế mình dịch xa bên kia.

Nhâm Kiện nhìn thấy Lãnh Huyên trong nháy mắt đã bị Lãnh Huyên mỹ mạo cấp kinh sợ, tuy rằng hắn trước đây giao qua rất nhiều bạn gái, hơn nữa mỗi một cái đều là nữ nhân xinh đẹp, nhưng chưa bao giờ có ai giống Lãnh Huyên đẹp như vậy, trước không nói dung mạo Lãnh Huyên không người địch nổi, chỉ bằng khí chất tao nhã trên người đã đem những nữ nhân phía trước ăn nằm với hắn quăng xa không chỉ một cái phố.

Nhâm Kiện lập tức nhìn đến ngây người, có thể nói ở trước mặt Lãnh Huyên, Nhâm Kiện cảm thấy những cô gái hắn nhận thức trước đó vô luận xinh đẹp bao nhiêu đều là dong chi tục phấn.

Lãnh Huyên nhìn đến ánh mắt không thèm che giấu kia của Nhâm Kiện, trong lòng lạnh lùng hừ một cái, quả nhiên cùng những thứ nam nhân nàng nhận thức trước đó giống nhau, làm người ta buồn nôn, trong lòng đối Nhâm Kiện chán ghét lại gia tăng không ít.

Một lát sau, đồ ăn lục tục được bưng lên, hai vị lão tổng trò chuyện với nhau thật vui, Lãnh phụ bảo đến nói chuyện làm ăn, kết quả hai lão tổng một câu sinh ý cũng không nói, ngược lại luôn luôn tán nhảm về vấn đề cảm tình của hai người con. Dù sao mặc kệ hai người phụ huynh ý tưởng như thế nào, Nhâm Kiện cũng quyết định nhất định phải được đến Lãnh Huyên.

Rầu rĩ không vui Lãnh Huyên một câu cũng không nói, cho dù Nhâm Kiện đến gần nhiều lần đều không để ý đến, Nhâm Kiện cũng liền ngượng ngùng tự mình ăn cơm mình.

Thời điểm bữa ăn cũng sắp chấm dứt, hai phụ huynh còn đang bàn rất vui vẻ, tựa hồ vẫn không có ý dừng lại. Lãnh Huyên nhìn đồng hồ tay một chút sau, đứng lên đối phụ thân mình nói: "Ba, thời gian không còn sớm, con vừa mới nhớ tới có phần văn kiện hình như để ở công ty, con hiện tại đi lấy một chút, đến lúc đó ngài về nhà trước đi thôi, con lấy văn kiện xong sẽ trở về..."

Lãnh phụ thoáng cái bị ngắt lời, cũng không tiện nói cái gì, liền dặn dò Lãnh Huyên phải chú ý an toàn, sớm một chút về nhà.

Bên này Nhâm đổng trải qua cuộc trò chuyện vừa rồi cùng Lãnh phụ, song phương ý tứ đều thực minh xác, hiện tại Nhâm đổng trong lòng đã đem Lãnh Huyên trở thành con dâu tương lai của mình mà đối đãi. Lúc này nhìn đến Lãnh Huyên muốn đi cũng không nói gì, quay đầu đối con mình nói: "Nhâm Kiện a, Tiểu Huyên là nữ hài tử, con nhanh đi tiễn người ta."

Nhâm Kiện nghe phụ thân mình nói như vậy cũng hiểu được đây là phụ thân giúp hắn sáng tạo cơ hội, nhanh chóng nịnh nọt nói với Lãnh Huyên: "Đúng vậy Tiểu Huyên, tôi đưa cô đi đi."

Lãnh Huyên hướng về phía Nhâm đổng nói: "Nhâm bá bá, không cần, con tự đi là được."

Không nghĩ tới Nhâm gia phụ tử thật sự quá nhiệt tình, Lãnh Huyên thấy mình trong một chốc tranh luận không được, cũng sẽ không tái chấp nhất vấn đề này, tự mình bước nhanh đi ra, đồng thời không nhìn Nhâm Kiện phía sau cùng ra theo.

Lê Mộc lúc này đã cùng Cao Tiểu Triều ăn uống no đủ, căn cứ nguyên tắc không tiêu tiền mình, hai người gọi một bàn lớn đầy thức ăn, hơn nữa lấy tốc độ thường nhân không theo kịp giải quyết một bàn tràn ngập đồ ăn, không để ý người khác mà ăn, trực tiếp đem phục vụ sinh chờ phục vụ ở một bên nhìn trợn mắt há hốc mồm.

Về phần tổng thống phòng cái gì đó Lê Mộc hai người đương nhiên không dùng đến, hai người bọn họ chỉ là đi ra ăn đồ ngon, còn cần cái gì nghỉ ngơi a, lại nói hai người họ cùng một chỗ nghỉ ngơi nghe sao mà không được tự nhiên.

Vỗ vỗ cái bụng căng tròn của mình, Lê Mộc lôi kéo Cao Tiểu Triều ra khỏi phòng VIP, bước vào thang máy hướng về hầm đỗ xe.

Đèn ở hầm đỗ xe cũng không mạnh, chỉ là chiếu chập chờn, thời điểm Lê Mộc đến tầng này cũng không phát hiện người nào, mang theo Cao Tiểu Triều đi đến phía trước lập tức phát hiện dị thường.

Đối diện đi tới không phải Lãnh Huyên sao? Từ từ, nam nhân ở sau lưng nàng là ai?

Lê Mộc một phen kéo qua Cao Tiểu Triều còn không rõ ngọn nguồn, trốn sau mặt một cây cột, từ góc này vừa lúc nhìn tới được Lãnh Huyên, Lãnh Huyên lại nhìn không tới bọn họ, một tay bưng kín cái miệng Cao Tiểu Triều đang muốn nói chuyện, cũng ra hiệu bảo Cao Tiểu Triều đừng phát ra âm thanh, sau đó hai người lén lút ghé vào cây cột nhìn tình huống bên kia của Lãnh Huyên.

Lãnh Huyên đầu tiên là chậm rãi quay mắt đi về phía Lê Mộc, tựa hồ là đang tìm xe mình, không đi hai bước, đã bị nam nhân ở phía sau chụp lấy cánh tay, ngay sau đó Lãnh Huyên phản thân quay mắt về phía nam nhân kia, đẩy tay ra.

Nam nhân kia hình như nói gì đó, nhưng khoảng cách Lê Mộc hai người vẫn có chút xa, không thể nghe được thanh âm gì, nhưng từ động tác môi của hắn, Lê Mộc đại khái hiểu được hình như nam nhân kia nói muốn đưa Lãnh Huyên đi, nhưng lúc này Lãnh Huyên vẫn đang là mặt vạn năm băng sơn, cự tuyệt nam nhân thỉnh cầu, cũng lui ra phía sau giữ một khoảng cách với hắn.

Ngay khi nam nhân kia còn muốn nói cái gì đó, Lãnh Huyên tựa hồ đã tìm được xe của mình, mở cửa xe ngồi xuống, cố ý cái gì cũng không nói trực tiếp mở máy, ngay tại trước mặt nam nhân kia lái xe đi rồi, thời điểm xe đi ngang qua còn kéo theo một trận gió.

Nam nhân kia vẻ mặt kinh ngạc, tức giận giậm chân một cái, sau đó hai bước ba bước đi ra. Lúc rời đi lướt qua cây cột mà Lê Mộc cùng Cao Tiểu Triều trốn, Lê Mộc lúc này mới nghe rõ lời nói trong miệng nam nhân.

Chỉ nghe nam nhân kia giọng nói mang theo khó chịu, ngạo mạn nói: "Hừ, Lãnh Huyên đúng không, cùng ta giả bộ thanh cao, bất quá con đàn bà này cũng thật tươi ngon mọng nước, dáng người thực con mẹ nó hảo, bất quá không bao lâu sau lão tử có thể thượng ngươi rồi, đến lúc đó cho ngươi còn giả bộ thanh cao, lão tử tìm một đám bạn hữu luân ngươi..." Bên dưới tỉnh lược rất nhiều lời nói đối Lãnh Huyên mang tính vũ nhục, thỉnh các vị tự giác ảo tưởng muốn bao nhiêu ác liệt có bấy nhiêu ác liệt.

Lời của nam nhân kia làm Lê Mộc nghe đến gân xanh đều bạo đi lên, sao mấy tên nam nhân này đều ghê tởm như vậy.

Cao Tiểu Triều nhìn đến phản ứng của Lê Mộc, lơ đễnh nói: "Nhâm gia trưởng tử, không học vấn không nghề nghiệp, lịch sử phong lưu một đống lớn, không ít nữ nhân từng bị hắn hãm hại, bất quá đại đa số đều là tự nguyện. Nhâm gia cũng chẳng qua là một gia tộc nhị lưu, nếu không phải Lãnh gia nguyên khí đại thương cũng không đến mức dựa vào Nhâm gia, dựa vào tư bản của đầu gỗ cậu, đoạt trở về Lãnh Huyên thỏa thỏa đủ, không cần lo lắng."

Lê Mộc ở một bên vẫn không thể bình phục lại tâm tình của mình, nào có đạo lý hắn nhìn Lãnh Huyên bị ức hiếp như vậy mà mặc kệ. Làm một người tâm lý nữ mà nói, hắn không thể dễ dàng tha thứ một kẻ cặn bã như thế một lần nữa đi lừa nữ nhân khác, nhất là Lãnh Huyên, điều này làm hắn cảm giác thực bực bội.

"Tiểu Triều, ta muốn đánh người! Có thể chứ!"

Cao Tiểu Triều vẻ mặt kỳ dị nhìn Lê Mộc, rất nhanh kịp phản ứng lớn tiếng nói: "Đầu gỗ, cậu rốt cục thông suốt. Không phải là đánh người sao, tôi giúp cậu, còn không có ai có thể khi dễ đến người trong đại viện, dám tranh nữ nhân với huynh đệ ta, ta xem hắn là chán sống!"

Lê Mộc nhìn Cao Tiểu Triều trước mắt, mới phát giác Cao Tiểu Triều tựa hồ cũng không phải người bình thường, có lẽ chỉ là ẩn tàng tài năng của mình thôi.

Nhìn Nhâm Kiện sắp đi xa, Lê Mộc hai người theo đuôi đi theo.

Ngay kế đó, chỉ chốc lát sau liền truyền tới một tiếng hét thảm, sau đó một tiếng tiếp một tiếng.