Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 614: Hắc Nham thành chấn động (hai)




Edit: kaylee

Ầm!

Mãnh liệt đánh sâu vào đánh vào trên người Cố Nhược Vân, nhưng mà, nàng lại không có di động một bước, bóng dáng màu xanh như tùng trúc vững vàng đứng trên mặt đất, lqd ánh sáng nhàn nhạt chiếu nghiêng xuống, dừng ở phía trên khuôn mặt thanh lệ xuất trần kia, một khắc kia, sắc mặt của mọi người ở đây đều có biến hóa vi diệu.

Phó đoàn trưởng thân là Võ Tôn sơ cấp, vậy mà một chiêu không thể giết chết nữ tử này!

Hơn thế, bước chân của nàng lại là ngay cả động cũng không có động một chút!

Thật giống như bị ghim trên mặt đất, không cách nào di động một tấc!

"Võ Tôn sơ cấp?" Cố Nhược Vân nhàn nhạt nở nụ cười, ngóng nhìn sắc mặt cực kỳ khó coi kia của râu quai nón, giọng nói thản nhiên vang lên: "Thật có lỗi, ta cảm thấy thực lực của ngươi quá thấp, nếu không mọi người các ngươi cùng lên đi, đối phó ngươi, ta thật sự không dậy nổi cái chút hứng thú nào."

Ầm!

Trong chớp mắt, khí thế trên người Cố Nhược Vân bắt đầu khởi động, làm cho cả bầu trời đều bắt đầu gió nổi mây phun.

"Võ Tôn!!!"

Khuôn mặt vốn tràn đầy khinh thường của râu quai nón ở trong phút chốc cảm nhận được lực lượng của nữ tử, llêqquýđônn xuất hiện khiếp sợ thật sâu, hai mắt trừng lớn kia giống như là nhìn thấy thứ gì bất khả tư nghị (không thể tưởng được) nào đó, gắt gao nhìn chằm chằm bóng dáng màu xanh kia.

"Không có khả năng! Làm sao ngươi có thể đột phá đến Võ Tôn sơ cấp nhanh như vậy? Tuyệt đối không có khả năng!"

Phải biết rằng, một năm trước, cảm giác râu quai nón đối với nàng, vẫn chỉ là Võ Hoàng mà thôi.

Thời gian một năm, nàng thật là đột phá tới Võ Tôn?

Trong một năm này, rốt cuộc nàng làm cái gì ở trong lăng mộ? Vì sao thực lực sẽ tăng lên nhanh như vậy?

Nghĩ vậy, trong mắt râu quai nón hiện lên vẻ tham lam, trong mắt của hắn, tất nhiên là Cố Nhược Vân đạt được bảo bối gì đó từ trong lăng mộ, lqd mới có thể làm cho thực lực của nàng đột nhiên tăng mạnh, nếu hắn có thể đoạt được bảo vật kia, tốc độ đột phá tuyệt sẽ không chậm hơn Cố Nhược Vân!

"Người đâu, bao vây nữ tử này lại cho ta!"

Theo một tiếng hét lớn này, tất cả mọi người đột nhiên phục hồi tinh thần lại, bao vây Cố Nhược Vân ở bên trong, rút ra vũ khí chỉ về phía nàng.

Vẻ mặt của Cố Nhược Vân vẫn luôn không thay đổi, khuôn mặt bình tĩnh giống như hồ nước.

Râu quai nón thật không rõ, cho dù nữ nhân này đột phá đến Võ Tôn, cũng tuyệt đối sẽ không phải là đối thủ của Lang Nha đạo tặc đoàn, vì sao nàng còn có thể trấn định tự nhiên như thế, càng là tự đưa lên cửa tìm đường chết?

"Cố Nhược Vân, ta biết ngươi khẳng định đã chiếm được bảo vật gì đó ở trong lăng mộ Đế Vương, hiện tại giao bảo vật kia ra đây, nói không chừng bổn đại gia có thể mở lòng từ bi lưu ngươi một cái tánh mạng." Râu quai nón cười lạnh nhìn Cố Nhược Vân đứng ở bên trong vòng vây của mọi người, dùng giọng điệu mệnh lệnh nói.

Cố Nhược Vân không nói gì, tầm mắt của nàng xuyên thấu qua mọi người, ngóng nhìn nam tử cả người mang khí chất thư sinh kia.

"Ta có thể cho các ngươi một cái lựa chọn, thần phục ta, hoặc là…….. Chết?"

Thấy đối phương không có để ý đến mình, râu quai nón tức quá mức, hung hăng trừng mắt nhìn Cố Nhược Vân, l~qđ lạnh giọng nói: "Chỉ bằng ngươi, cũng muốn làm Lang Nha đạo tặc đoàn chúng ta thần phục? Đội trưởng, hiện tại lập tức để cho ta tới giết nữ tử này."

Vừa rồi, hắn chỉ dùng chưa tới một nửa lực lượng, cho nên mới không thể giết nàng.

Cho dù nữ nhân này đột phá tới Võ Tôn ở trong lăng mộ, cũng chỉ là chuyện trong một năm này, bản thân tới cảnh giới này đã mấy năm, ở trên điểm này, sẽ không phải một người vừa đột phá như Cố Nhược Vân có thể so sánh được.

"Nữ nhân, ngươi có lá gan tới nơi này quấy rối, nhất định phải có giác ngộ tử vong!"

Râu quai nón nâng đại đao lên, thân hình chợt lóe lập tức đến trước mặt Cố Nhược Vân.

Đừng nhìn thân thể hắn cường tráng, tốc độ kia phỏng chừng người gầy yếu hơn hắn cũng không thể so được, nhanh giống như là một cơn gió.

Nhưng mà.........

Cố Nhược Vân nhàn nhạt nhìn hắn một cái, môi mỏng khẽ mở, chậm rãi phun ra một chữ: "Cút!"