Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 557: Bán đấu giá giá trên trời (một)




Edit: kaylee

"Tốt lắm, hội đấu giá có thể bắt đầu."

Người bán đấu giá cười tràn đầy tự tin, sang sảng nói.

"Bán đấu giá lần này không có giá khởi điểm, mọi người có thể tự do bán đấu giá, cũng không có hạn chế gì!"

Xôn xao!

Sau khi người bán đấu giá nói xong, đám người chợt náo động lên, ngay sau đó, một tiếng nói kích động bỗng nhiên truyền ra từ trong ghế lô.

"Ta ra một triệu Kim tệ!"

Một triệu Kim tệ, đối với một thế lực cỡ trung mà nói, cũng là một bút tài phú thật lớn!

Nhưng hôm nay, mới bắt đầu bán đấu giá cái thanh Linh Khí này đã đạt tới giá này.

Phải biết rằng, so sánh với Linh Khí, đan dược cũng trân quý như vậy, nhưng mà, vấn đề là, lleqquyđon cho dù có được tấm đan phương kia, cũng không nhất định có thể luyện chế ra đan dược. Linh Khí thì không khác, nếu có thể giành thanh Linh Khí này, thực lực tăng lên cũng không phải là một điểm nửa điểm.

"Một triệu Kim tệ? Chậc chậc, ngươi dùng một triệu Kim tệ đã muốn có được thanh Linh Khí này? Nằm mơ đi thôi, Linh Khí là thuộc loại vật báu vô giá, cho dù có giá cũng là không thể đo đếm! Ta ra hai triệu Kim tệ!"

"Đợi chút, có thể cho ta một chút thời gian hay không, ta muốn đi biến bán (bán của cải lấy tiền mặt) gia sản."

Người báo giá đầu tiên cắn chặt răng nanh một cái, hung hăng quyết tâm nói.

Hiển nhiên, người bán đấu giá đã sớm biết sẽ có loại tình trạng này, hắn chỉ là mỉm cười: "Trước đó chúng ta đã thương lượng qua với vị thần bí kia, nếu trong khoảng thời gian ngắn không cách nào gom góp tài chính mà nói, có thể dùng sản nghiệp nhà mình để tiến hành đấu giá, chúng ta đây có Định Giá Sư (người giám định, định giá) chuyên môn, sẽ tiến hành định giá cho sản nghiệp trên danh nghĩa các ngươi."

Nói tới đây, người bán đấu giá lập tức không ngừng khâm phục vị nữ tử thần bí kia.

Ngày hôm qua lúc nàng mang Linh Khí đến, đã dặn mình không thể tuyên dương việc này ra ngoài, Llqđ không cho những thế lực kia cơ hội chuẩn bị tiền bạc, như thế, có thể có được sản nghiệp của thế lực kia.

Mà cho dù nàng không làm như vậy, vì giành được Linh Khí, cũng có rất nhiều thế lực sẽ quy sản nghiệp ra tiền bán đi, tiện lợi cho người khác, còn không bằng tiện lợi cho nàng.

"Năm triệu Kim tệ."

Dạ Lan đã đi ra từ trong kích động, sắc mặt của ông đã khôi phục bình tĩnh, nhàn nhạt báo ra giá.

Ầm!

Đám người lại sinh ra một hồi chấn động.

Hội đấu giá có giá năm triệu, là từ trước đến nay bọn hắn đều không có trải qua qua.

Nhưng mà, hội đấu giá này còn không có kết thúc, rất nhiều thế lực vẫn đang phấn đấu giành thanh Linh Khí này như cũ.

"Ngươi lập tức truyền tin trở về, hỏi cha ta có bao nhiêu sản nghiệp có thể bán lỗ, ta phải có được thanh Linh Khí này."

Trong con ngươi của Bạch Tử hiện lên ánh sáng kích động, hắn hít vào một hơi thật sâu, sắc mặt ngưng trọng nói.

Một thanh Linh Khí, là đủ làm cho rất nhiều người điên cuồng.

"Vâng, thiếu gia."

Người phía sau cung kính củng củng nắm tay, sau đó biến mất ở trong ghế lô.

Rất nhanh, hắn đã quay lại, nhỏ giọng nói mấy câu bên tai Bạch Tử, sau khi nghe được lời nói kia, lqd hai mắt Bạch Tử lập tức sáng ngời, tự tin tràn đầy hô lên một cái giá: "Tám triệu Kim tệ!"

Ầm!

Lại là một đạo sét đánh ngang tai, đánh tất cả mọi người kinh hồn táng đảm.

Tám triệu Kim tệ! Trời ạ, giá cả cỡ này bọn họ chính là cả đời không ăn không uống cũng không cách nào có được.

Phủ thành chủ Bạch Diệu thành, thật đúng là tiền tài khổng lồ.

"Mười triệu Kim tệ!"

Dạ Lan rõ ràng có chút bất mãn, lạnh lùng nhìn chỗ ghế lô của Bạch Tử: "Công tử Bạch Diệu thành thật đúng là có tiền."

Phanh!

Giống như một chậu nước lạnh, dội ở trên người Bạch Tử, sắc mặt của y bỗng chốc trở nên trắng bệch, ánh mắt do dự không thôi.

Nếu gia chủ Dạ gia đã coi trọng thanh Linh Khí này, vậy mình có cần chắp tay nhường hay không? Nhưng mà nói thật, đến hội đấu giá này mà một chút lợi ích đều không chiếm được thì y thật sự không cam lòng.