Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1595: Long tộc (mười lăm)




Edit: kaylee

Long tộc.

Bên trong tộc đường, không khí nghiêm cẩn, mọi người ngồi vây quanh ở cùng nhau, ai cũng không mở miệng nói chuyện.

Ở dưới tức giận ác liệt như thế, Long Linh Nhi có chút không yên bất an, vẫn còn muốn làm biện giải cuối cùng.

"Gia gia, các vị trưởng lão, Lam Ca bọn họ là không có khả năng hại tộc trưởng, trong đó khẳng định có hiểu lầm gì."

"Linh Nhi, ta sớm nói qua, ngươi không nghe lời ta sẽ hối hận!" Long Nham tức giận đứng lên, rít gào nói: "Nhưng ngươi thì sao, đến bây giờ vẫn còn bảo toàn những người đó! Nhân loại vĩnh viễn không phải là người tốt, Lam Ca có được huyết mạch nhân loại, cũng không phải thứ gì tốt! Bọn họ hại tộc trưởng, chứng cớ vô cùng xác thực, ngươi còn muốn giúp bọn họ, đến cùng Lam Ca kia hạ mê hồn dược gì cho ngươi?"

Đối mặt với chúng trưởng lão, Long Linh Nhi không dám nói lời nào, nhưng ở trước mặt Long Nham, nàng nâng cằm lên, có chút tức giận nói: "Long Nham, ngươi nói chứng cứ vô cùng xác thực là có ý tứ gì? Chỉ bởi vì Giải Độc thảo đã từng qua tay Cố cô nương, ngươi đã kết luận là nàng đánh tráo dược liệu? Ngươi tận mắt thấy sao? Nếu ngươi không tận mắt thấy, dựa vào cái gì vu hãm người?"

"Linh Nhi, trừ bỏ nàng đánh tráo Giải Độc thảo, còn có ai sẽ làm ra loại chuyện này?" Long Nham có chút thất vọng nhìn Long Linh Nhi, hình như thế nào cũng không nghĩ tới đến lúc này, nàng còn thiên vị những người đó.

Đây là nữ nhân mình ái mộ nhiều năm như vậy sao?

Vì những người này, không để ý tới Long tộc!

"Đủ!"

Mắt thấy hai người này tranh cãi không nghỉ, trong tộc đường, một lão giả vỗ bàn đứng lên, lạnh mặt, nói: "Hai người các ngươi đều bớt tranh cãi, tất cả đều đợi những người này đến đây rồi mới làm kết luận! Linh Nhi, lúc này đây, là con quá sơ sót, nhân loại âm hiểm giả dối không phải là con có thể hiểu biết."

"Gia gia..."

Long Linh Nhi rất là ủy khuất, nước mắt ở đảo quanh trong hốc mắt.

Người khác không tin lời nàng nói còn chưa tính, vì sao ngay cả gia gia của mình cũng không tin?

Lam Ca là người tốt, nên bằng hữu của hắn không thể là người xấu!

Mà nàng, vĩnh viễn tin tưởng vững chắc điểm này!

"Trưởng lão."

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng hộ vệ thông báo: "Mấy nhân loại kia đã đến."

"Cho bọn họ đi vào!"

Gia gia của Long Linh Nhi, cũng chính là Long Nguyên trưởng lão nhàn nhạt mở miệng nói.

Vừa dứt lời, ngoài cửa tộc đường, Cố Nhược Vân và Thiên Bắc Dạ sóng vai mà đi, trên mặt hai người bọn họ cũng không có khẩn trương và lo lắng, ngược lại vô cùng bình tĩnh, thật giống như chỉ là tới nơi này uống trà nói chuyện phiếm.

Ở phía sau hai người, Lam Ca cũng theo đến, hắn liếc mắt một cái lập tức thấy mấy trưởng lão ngồi ở trong tộc đường, không tự chủ được nghĩ đến nhục nhã đã từng phải chịu, ánh mắt ảm đạm một chút.

Nhưng mà, rất nhanh hắn đã khôi phục lại.

Hắn đáp ứng Cố Nhược Vân, không để cho bất luận kẻ nào ảnh hưởng đến nỗi lòng của hắn, bởi vậy, hắn sẽ không bao giờ vì Long tộc mà ảm đạm thần thương nữa.

"Chính là các ngươi đánh tráo Giải Độc thảo ám hại tộc trưởng?"

Long Nguyên nhàn nhạt nhìn đi ba người vào tộc đường, chậm rãi hỏi.

"Không phải."

Cố Nhược Vân trả lời kiên định mà quyết đoán, dứt khoát kiên quyết phủ định câu hỏi của Long Nguyên trưởng lão.

"Ta nghe Long Nham nói, Giải Độc thảo này đã từng qua tay ngươi, kết quả, dược liệu ban đầu có thể giải độc cho tộc trưởng lại biến thành độc dược trí mạng," Long Nguyên cười lạnh một tiếng, nhìn Cố Nhược Vân, chậm rãi nói: "Nếu ngươi nói không phải là ngươi làm, vậy ngươi có thể cho ta một đáp án, đến cùng là ai muốn hại tộc trưởng hay không?"

Nghe được lời Long Nguyên nói, vẻ mặt Long Linh Nhi sốt ruột, nhưng loại thời điểm này, nàng không cách nào trợ giúp gì cho Cố Nhược Vân.