Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1593: Long tộc (mười ba)




Edit: kaylee

Long tộc, ở chỗ sâu bắc hải, nếu không có Long tộc dẫn dắt, nhân loại không cách nào thành công lẻn vào đáy biển.

Chính là sau khi Cố Nhược Vân tiến vào đáy biển, lại phát hiện ở trong bắc hải, vậy mà có một tòa thành trì! Mà trong thành trì kia, chính là nơi ở của Long tộc!

"Chúng ta đến."

Long Linh Nhi ngừng bước chân, quay đầu nhìn về phía người phía sau, cười cười, nói: "Lam Ca, lát sau ngươi và bằng hữu của ngươi chờ ở trong phòng khách, ta và Long Nham đi thông báo một tiếng trước, nếu sau khi tộc trưởng khôi phục bằng lòng gặp ngươi thì ta sẽ tới tìm ngươi."

Lam Ca gật gật đầu, với loại tình huống hiện giờ này, cũng chỉ có thể như thế.

Long Nham vẫn đi theo phía sau mọi người, trầm mặc không nói, nhưng mà ánh mắt kia lại lộ ra vẻ cảnh giác, chỉ sợ đám người Cố Nhược Vân sẽ bất lợi đối với Long tộc.

Sau khi theo mọi người tiến vào Long thành, mấy người Cố Nhược Vân đã bị bọn họ an bày ở trong phòng khách phủ tộc trưởng, ngay sau đó, Long Linh Nhi và Long Nham lập tức vội vội vàng vàng rời đi.

Dù sao sau khi lấy được Giải Độc thảo, việc cấp bách của bọn họ chính là đi cứu tộc trưởng.

Chỉ là, Long Nham vì canh chừng đám người Cố Nhược Vân, nên làm cho mấy tên hộ vệ Long tộc ở ngoài phòng khách xem bọn họ.

Trong phòng.

Đàn hương quanh quẩn.

Cố Nhược Vân ngồi ở trước bàn, rót một ly trà cho mình, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, nói: "Tiểu Dạ, chàng cảm thấy Long tộc này như thế nào? Chúng ta có thể thuận lợi lấy được Long đảm hay không?"

"Nếu bọn hắn không cho, chúng ta sẽ đoạt."

Thiên Bắc Dạ nhíu mày.

Đối với hắn mà nói, này căn bản không tính là chuyện gì.

Nếu Long tộc không cho Long đảm, vậy bọn họ sẽ cường đoạt, bất luận như thế nào, hắn đều sẽ lấy Long đảm đến cho nàng.

"Nếu có thể hòa bình giải quyết thì không còn gì tốt hơn," Cố Nhược Vân khẽ thở dài: "Nếu thật sự không được, ta còn có thể để cho Long Vương xuất hiện, hắn chính là lấy lại thân thể của mình mà thôi, chẳng lẽ Long tộc còn có thể ngăn lại hay sao?"

Bỗng nhiên, Cố Nhược Vân giống như nghĩ tới cái gì, mày nhẹ nhàng nhíu lại.

"Tiểu Dạ, chàng có phát hiện Bá Thiên hổ kia có chút vấn đề hay không?"

Bá Thiên hổ?

Nghe nói như thế, Thiên Bắc Dạ trầm mặc lên.

Thật lâu sau, lại vang lên âm thanh của Cố Nhược Vân: "Thực lực của Bá Thiên hổ kia chẳng phải rất mạnh, chỉ ở Chí Tôn sơ kỳ mà thôi, những người Long tộc đó liên thủ đều có thể đánh bại nó! Linh Thú luôn luôn cảm giác linh mẫn đối với nguy hiểm, vậy vì sao nó lại phải xuất hiện? Hơn nữa còn mang theo Giải Độc thảo xuất hiện? Cái loại cảm giác này, thật giống như nó cố ý đưa Giải Độc thảo đến trước mặt chúng ta."

Loại cảm giác này, không chỉ Long Linh Nhi có, Cố Nhược Vân cũng cảm nhận được, Bá Thiên hổ kia thật giống như cố ý đưa Giải Độc thảo tới cho bọn hắn!

"Vậy Giải Độc thảo có vấn đề hay không?" Thiên Bắc Dạ đi đến phía sau Cố Nhược Vân, cằm nhị để trên bờ vai nàng, hỏi.

Cố Nhược Vân lắc lắc đầu: "Ta tra qua Giải Độc thảo, quả thật là dùng để giải độc vô tình, dược thảo này hẳn là không có vấn đề gì."

Thiên Bắc Dạ trầm ngâm một lúc lâu, hai tay nhẹ nhàng ôm sau lưng Cố Nhược Vân.

"Vân Nhi, không cần biết Bá Thiên hổ kia có mục đích gì, mục tiêu của chúng ta cũng chỉ là Long đảm."

Cố Nhược Vân khẽ cười một tiếng, Thiên Bắc Dạ nói không sai, bất luận Bá Thiên hổ có mục đích gì, mục tiêu của bọn họ cũng chỉ là Long đảm. Nếu nó có mục đích lại có quan hệ gì với bọn họ?

Nghĩ đến đây, trong lòng nàng không khỏi thoải mái một chút, hơi hơi xoay người, nhìn về phía nam tử trước mặt.

"Tiểu Dạ..."

"Xuỵt." Thiên Bắc Dạ đưa ngón tay tới bên môi, làm động tác chớ có lên tiếng, rồi sau đó, hắn cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên môi nữ tử.

Môi nữ tử lộ ra hương thơm, giống như nước suối lành lạnh, làm cho hắn nhấm nháp thế nào cũng không đủ.