Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 140: Cố Nhược Vân âm hiểm (bốn)




Edit: kaylee

Nghĩ đến đây Vệ Y Y chính là lửa giần đầy mình, hận không thể chém mất đao ở trong ngực của tiểu tử thối kia.

Lúc này, bên trong khách điếm, Cố lão gia tử sợ hãi rụt rè nhìn nữ tử sắc mặt cực kỳ khó coi trước mặt, có chút sợ hãi nói: "Trưởng lão, chuyện này….. Chuyện này không liên quan đến ta, đều là nha đầu thối Cố Nhược Vân kia, đều là sai lầm của nàng, là nàng lừa gạt ta!"

Mai trưởng lão sắc mặt lạnh như băng, trên người tản mát ra vô tận hàn sương, tay của nàng nặng nề dừng ở phía trên cái bàn, ‘đùng’ một tiếng, cái bàn bị nàng chụp thành hai đoạn, cũng sợ tới mức Cố lão gia tử run rẩy vài cái.

Giờ khắc này, Cố lão gia tử trong lòng mắng Cố nhị gia cho gần chết, đều là tai họa tiểu tử đáng chết kia gây ra, nếu không làm sao bản thân có thể sẽ khúm núm với một nữ nhân?

"Cố Tướng Quân, lúc trước nhi tử của ngươi đáp ứng qua ta, chỉ cần các ngươi tìm về thi cốt của phu thê Cố Thiên, có thể được đến một viên Mỹ Dung Hoán Phu đan, đan dược này là Môn chủ nhà chúng ta cần, kết quả các ngươi là hao tâm tổn trí làm việc vì Mai Phái chúng ta như thế này? Ngay cả hai bộ thi cốt đều tìm không thấy?"

Cố lão gia tử quả nhiên là có nỗi khổ mà không nói được, lúc trước bọn họ không có tìm được thi cốt của phu thê Cố Thiên, hiện tại đã qua hơn mười năm, muốn làm cho bọn họ đi chỗ nào tìm?

"Mai trưởng lão, ngài nghe ta giải thích, ngay từ đầu, Cố Nhược Vân không có ý định cho ta đan dược, nàng làm như vậy là cố ý lừa gạt ta! Lúc trước chúng ta bởi vì một chuyện náo động đến không thoải mái, cho nên, nàng cố ý làm như vậy để cho Mai Phái các người sinh ra hiểu lầm với Cố gia, cho tới bây giờ Cố gia chúng ta luôn là toàn tâm toàn ý đối với Mai Phái, tuyệt đối không có xảy ra chuyện không cố hết sức lực làm việc!"

Hiện tại loại thời khắc này, lão gia tử chỉ có thể đẩy toàn bộ trách nhiệm lên người Cố Nhược Vân, thậm chí có thể mượn dùng tay của Mai Phái trợ giúp lão xử lí nha đầu kia.

Lại ngay lúc này, một nữ tử Mai Phái từ ngoài cửa đi đến, khom người nói: "Trưởng lão, Triệu chưởng quỹ Bách Thảo Đường cầu kiến."

"Cho hắn đi vào." Mai trưởng lão nhíu mày nói.

Người Bách Thảo Đường?

Lão gia tử ngẩn người, còn chưa có phản ứng lại, Triệu chưởng quỹ một thân áo tang từ ngoài phòng đi đến.

"Mai trưởng lão, lần này ta tới nơi này, là thay thế Nhược Vân cô nương đưa đồ vật cho trưởng lão." Triệu trưởng lão không có chần chờ, nói thẳng vào vấn đề: "Tuy rằng Cố gia lão nhân cố ý dùng hai cổ thi thể giả mạo phu thê Cố Thiên, nhưng mà, trước hội đấu giá Nhược Vân cô nương vẫn là hỏi Dư lão muốn một viên Mỹ Dung Hoán Phu đan tính toán dùng để đổi thi cốt của phu thê Cố Thiên, không nghĩ tới, ai……..."

Vừa nghe Mỹ Dung Hoán Phu đan còn có một viên, ánh mắt của Mai trưởng lão lập tức sáng ngời, hô hấp đều dồn dập lên.

Triệu chưởng quỹ lại thở dài một tiếng: "Ban đầu là vì Nhược Vân cô nương tưởng nhớ tình cảm phụ mẫu, mới dùng đan dược làm điều kiện, hiện tại Cố gia lại làm ra loại chuyện này, vốn đan dược này không nên lấy ra."

Nói tới đây, Triệu chưởng quỹ rõ ràng nhìn thấy Mai trưởng lão vẻ mặt khẩn trương đứng lên, hắn cười ở trong lòng, tiếp tục nói: "Nhưng Cố gia phạm sai lầm, không nên để Mai Phái gánh vác, cho nên, Nhược Vân cô nương tính toán dùng giá thành giao lần thứ hai của hội đấu giá trận thứ lần này để Mai Phái mua đan dược này." 

Kỳ thực, Cố Nhược Vân làm như vậy cũng là có nguyên nhân.

Với nàng mà nói, một viên Mỹ Dung Hoán Phu đan, tùy tay là có thể luyện chế một lò, mà dùng một viên đan dược vô dụng đổi đến hai ngàn vạn kim tệ và tính kế Cố gia, đáng giá!

"Ngươi nói là thật sự?" Mai trưởng lão trên mặt mang theo vui sướng.

Đối với Mai Phái mà nói, hai ngàn vạn kim tệ không tính là cái gì, nhưng nếu như đến phòng đấu giá, cho dù có hai ngàn vạn kim tệ, cũng không nhất định có thể mua được Mỹ Dung Hoán Phu đan.