Phật Tử Bị Giới Giải Trí Bắt Cóc

Chương 33: Thống Nhất




Sau khi về đến chương trình 《 Sở trường trò hay 》 đám thí sinh bắt đầu bước vào buổi diễn tập sôi động. Lục Thiếu Đào còn tưởng cuối cùng anh cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, kết quả không ngờ cấp dưới đột nhiên đế báo cáo: "Trợ lý Lục anh xem, những người này có phải có chút vấn đề không? "

Lục Thiếu Đào nhận lấy báo cáo trong tay cấp dưới, vừa nhìn, phát hiện phía trên đăng ký mấy tài khoản Weibo. Thế mà bọn họ đều tự xưng mình là đồng hương của Tu Tâm, hơn nữa còn tiết lộ một ít chuyện cũ của cậu.

Bọn họ ngược lại không nói Tu Tâm có vết đen gì, Lục Thiếu Đào nhìn từ trên xuống dưới lại không nhìn ra Tu Tâm có quan hệ gì với người họ nói.

@Trứng một đô la: Tên Sở Thần này là người trong thôn chúng tôi vừa đi ra ngoài, kết quả không nghĩ đến cậu ta lại biến thành đại minh tinh. Trước kia chúng tôi đều gọi cậu ta là Cẩu Đản, sau khi thành đại minh tinh, cậu ta lại đặt tên cho mình là Sở Thần, còn rất dễ nghe.

@Bầu trời màu xanh: Tôi là người nhìn Cẩu Đản lớn lên, khi còn bé cậu ta rất tối tăm, cả ngày giữ lại nước mũi ở trong thôn trộm gà, trộm vịt, không ngờ bây giờ lại đẹp trai như vậy.

@242935r895: Cẩu Đản, thật có tiền đồ. Chưa từng đọc qua cuốn sách nào, thế mà vẫn trở thành đại minh tinh được? Nhưng mà tại sao cậu ta lại không trở lại thôn lần nào?

Sắc mặt Lục Thiếu Đào dần trở nên khó coi, anh nhìn ra trong từng câu chữ của mấy người này là đang muốn hủy hoại hình tượng Tu Tâm. Trong mắt của fans, minh tinh tồn tại là để thỏa mãn ảo tưởng của bọn họ, nên được coi là phong quang tễ nguyệt. (trời quang trăng sáng; tấm lòng rộng mở)

Mặc dù trong giới cũng có nhiều người xuất thân từ gia đình nghèo khó, nhưng hai người với một người lại rất khác biệt, một người là thiết lập phú nhị đại, một người là thiết lập đám dân quê, mặc dù cuộc sống của người sau càng thêm có động lực, nhưng khán giả vẫn bị người trước dễ dàng hấp dẫn, ngược lại người sau bởi vì thân thế mà bị một số anti-fan trào phúng.

Quả nhiên sau khi những weibo này được đăng tải, bình luận bên dưới cũng không quá tốt đẹp.

【Cười chếŧ, mỗi ngày đều thấy fan thổi phồng, tôi còn tưởng rằng Sở Thần này có bao nhiêu năng lực, kết quả không nghĩ tới lại là một con cá lọt lưới giáo dục bắt buộc chín năm.】

【Nhìn bộ dáng đoan trang của cậu ta, tôi còn tưởng cậu ta là quý công tử gì, kết quả không nghĩ tới lại là một tên lưu manh chưa từng đọc qua sách.】

Nhưng, cũng có fans phản bác ở phía dưới.

【Anh nói anh với Sở Thần có quen biết, anh có chứng cứ không! Anh có biết tung tin đồn nhảm sẽ phải trả một cái giá đắt không? Không thấy những người tung tin đồn nhảm về Sở Thần trước đó đều bị cáo sao?】

【Cậu đặt... Bỏ đồ đao xuống, lập địa thành Phật! Cậu đang nói cái gì vậy? Cậu nói Sở Thần lớn lên trong thôn các cậu, vậy tôi hỏi võ nghệ trên người cậu ấy học được từ đâu?】

Fans phản bác đều rất có cường độ và đạo lý, nhưng không thể chịu được một số người mở to mắt nói dối, muốn nhìn trò cười của Tu Tâm. Do đoàn đội của Lục Thiếu Đào không thấy ngay sự khác thường của weibo này, nên có rất nhiều cư dân mạng ăn dưa và anti-fan chạy đến.

Nhìn đến đây, Lục Thiếu Đào có chút bất đắc dĩ. Tuy nói Tu Tâm có không ít quan hệ với Kinh Huy, nhưng những phương tiện truyền thông trên mạng, công ty thủy quân lại luôn cảm thấy đắc tội Tu Tâm cũng không đồng nghĩa với việc đắc tội Kinh Huy, mới dẫn đến việc anh luôn phải tăng ca.

Trên thực tế làm một trợ lý ưu tú, Lục Thiếu Đào mơ hồ có cảm giác Tu Tâm mới là điểm mấu chốt của Kinh Huy, đắc tội Kinh Huy có thể không sao, nhưng nếu có người tạo thành thương tổn cho Tu Tâm, như vậy người này nhất định xong rồi.

Cũng chính vì vậy, Lục Thiếu Đào mới hết sức để bụng chuyện của Tu Tâm.

Sau khi sửa sang lại chuyện lần này, Lục Thiếu Đào muốn cùng đội ngũ pr nhanh chóng xây dựng một phương án vãn hồi hình tượng Tu Tâm, chỉ là phương án này cần phải sắp xếp cho tình huống thực tế của Tu Tâm, bằng không có thể biến khéo thành vụng.

Lục Thiếu Đào cuối cùng vẫn gọi điện thoại cho Kinh Huy.

Lúc Kinh Huy nhận được điện thoại, hắn đang ở trong tổ chương trình《 Sở trường trò hay 》giúp bọn Tu Tâm diễn tập.

Sau khi hắn nghe được chuyện này lập tức đè xuống sự tức giận mà nghĩ thầm, xem ra lần trước báo cáo những chủ blog tung tin đồn nhảm kia hai lần còn chưa đủ. Kinh Huy cân nhắc đã đến lúc xuống tay với công ty thủy quân giết gà dọa khỉ. Chỉ cần sau này không có công ty tiếp thị nào dám tiếp nhận danh sách Tu Tâm, cũng không sợ có người lại nổi lên ý đồ xấu.

Nhưng mà, trước đó cần phải giải quyết chuyện trước mắt đã, Kinh Huy suy nghĩ hồi lâu, bảo Lục Thiếu Đào đem chuyện lần này nói cho Sở Hồng biết.

"Sở tổng?" Lục Thiếu Đào không hiểu tại sao phải đem chuyện này nói cho Sở Hồng.

Sau khi quen biết Tu Tâm, Kinh Huy chưa từng phái người điều tra cậu, cho nên hắn chỉ biết Tu Tâm là con ruột của Sở gia bị ôm nhầm. Nhưng biết điểm này là đủ, giống như scandal vậy, nếu như tập đoàn Kinh thị ra mặt thay Tu Tâm, mặc dù bọn họ có thể đưa ra nhiều chứng cứ vì Tu Tâm, nhưng những người khác cũng sẽ cảm thấy bọn họ bịa đặt thân phận giả, cũng có phần lớn người sẽ chọn tin tưởng những weibo bịa đặt tin đồn nhìn qua rất mộc mạc kia.

Nhưng Sở gia ra mặt thì khác, không có hào môn nào sẽ nhận con khắp nơi. Chỉ cần Sở gia chứng minh Tu Tâm là thiếu gia nhà bọn họ, những lời đồn này sẽ không công tự phá.

"Cậu đi làm là được." Kinh Huy lạnh lùng nói: "Sở Hồng sau khi biết chuyện này sẽ biết nên làm thế nào. "

Đương nhiên, nếu Sở gia không muốn ra mặt thay Tu Tâm, vậy đến lúc đó Kinh thị tất nhiên sẽ đứng ra vì cậu.

*

"Tổng giám đốc, Kinh thị gửi một phần tư liệu đến. "

Nghe được lời trợ lý nói, Sở Hồng ngẩng đầu lên có chút khó hiểu, Sở gia với Kinh thị có qua với nhau rất ít, làm sao Kinh thị có thể gửi tư liệu cho anh ta?

"Gửi cho tôi xem một chút." Sở Hồng nói.

Sau đó Sở Hồng phát hiện đây đúng là tư liệu bịa đặt về Tu Tâm.

Trợ lý có chút thấp thỏm nhìn Sở Hồng, thật ra cậu ta đã xem qua phần tài liệu này, theo lý mà nói loại " đồ vật loạn thất bát tao" này không nên để Sở Hồng nhìn thấy, nhưng bởi vì những tư liệu này là do Kinh thị gửi tới, cậu ta mới kiên trì đem nó giao cho Sở Hồng.

Cũng may Sở Hồng cũng không trách cứ cậu ta, chỉ là sau khi nhìn thấy phần tư liệu này lông mày anh ta đè nén một tia tức giận sắp lộ ra.

Trợ lý nhìn thần sắc Sở Hồng, lại nhìn Tu Tâm trong tư liệu, trong lòng bắt đầu điên cuồng suy đoán, Sở Hồng và Tu Tâm với Kinh thị có quan hệ gì.

Đợi đến khi Sở Hồng xem xong tư liệu, trong cậu ta đã đầu bắt bổ não về quan hệ ngược luyến của ba người Sở Hồng, Tu Tâm, Kinh Huy.

Kết quả cậu ta lại nghe Sở Hồng nói: "Lập tức kêu người viết một phần văn bản thích hợp, tuyên bố thân phận Sở Thần. "

"A?" Trợ lý trợ lý trợn tròn mắt: "Tổng giám đốc, Sở Thần này là. Có thân phận gì? "

Sở Hồng nhìn cậu ta một cái: "Nó là em trai ruột của tôi, cậu không biết sao? "

"Không, không biết... " Trợ lý trợn tròn mắt há hốc mồm.

Chuyện con trai Sở gia bị ôm sai, thật ra trong công ty cũng có lưu truyền ra một ít tin tức, nhưng làm trợ lý của Sở Hồng cậu ta tuyệt đối không ngờ cậu chủ nhỏ thật sự của Sở gia lại là Sở Thần?!

Hơn nữa xem ra, Sở Hồng đối với vị em trai này cũng có chút coi trọng.

Trợ lý như du hồn rời khỏi phòng làm việc của Sở Hồng, kết quả cậu ta vừa ra cửa đã thấy Sở Ý và Mã Bội Vân đỏ hốc mắt, xem ra hai người đứng ngoài văn phòng đã lâu.

Trợ lý vội vàng hướng họ chào hỏi: "Chào ngài, chủ tịch phu nhân. "

"Ừm." Mã Bội Vân lên tiếng, mang theo Sở Ý tiến vào văn phòng Sở Hồng.

Bà nhìn Sở Hồng hỏi: "Con muốn công bố thân phận Sở Thần ra bên ngoài? "

Sở Hồng không ngờ hôm nay Mã Bội Vân và Sở Ý sẽ tới, nghe được câu hỏi này, anh ta nói như điều đương nhiên: "Đúng, làm sao vậy? Sở Thần được nhận về lâu như vậy, cũng đã đến lúc công bố thân phận của nó với bên ngoài. "

Nói thì nói như thế. Mã Bội Vân nhìn thoáng qua Sở Ý bên cạnh: "Nhưng nếu con làm vậy, Sở Ý phải làm sao bây giờ? Nếu công bố thân phận của Sở Thần, người ta nhất định sẽ nghị luận về em trai con. "

"Em trai con? " Sở Hồng cảm thấy trong lời nói của Mã Bội Vân có vấn đề: "Sở Ý là em trai con, Sở Thần cũng là em trai con, hơn nữa bây giờ thân phận Sở Thần đã khiến người ta nghị luận. "

Nói xong Sở Hồng đem sổ ghi chép trên bàn xoay qua, cho Mã Bội Vân xem tư liệu Kinh thị gửi cho anh ta. Mã Bội Vân vừa nhìn liền thấy có người mắng Sở Thần là "cô nhi".

Sắc mặt Mã Bội Vân trở nên khó coi, đây không phải đang nói bà đã chết sao?

"Bây giờ miệng trẻ con sao lại bẩn như vậy?" Mã Bội Vân giận dữ nói.

"Bây giờ mẹ còn kiên trì không cho con công bố thân phận Sở Thần sao?" Sở Hồng hỏi: "Mẹ, mẹ lo lắng Sở Ý con cảm thấy rất bình thường, nhưng trong khoảng thời gian này không phải mẹ đã mang theo Sở Ý đi khắp nơi tỏ thái độ sao? Còn ai dám bởi vì thân phận Sở Ý khi dễ em ấy chứ? Ngược lại là Sở Thần, mẹ muốn cả đời cũng không công khai thân phận của nó đúng không? "

Sở Hồng có chút bất mãn nói: "Sở dĩ lúc trước Sở Thần bỏ nhà đi, có thể là do chúng ta rõ ràng nhận nó trở về, nhưng lại không muốn công bố thân phận của nó ra bên ngoài. "

Mã Bội Vân nghe nói như vậy, trong lòng khẽ động.

Mã Bội Vân là một người mẹ, không quan tâm về chuyện Tu Tâm bỏ nhà đi là giả. Ngược lại, khi Mã Bội Vân biết Sở Ý không phải con ruột của bà mà Tu Tâm mới đúng, bà thật sự không có cảm giác gì, dù sao Sở Ý bên cạnh bà, người trước mặt, mới là đứa nhỏ bà nuôi lớn.

Bà còn nhớ, rõ ràng bà có thể để giúp việc thay tã mà bà lại cố chấp muốn tự mình thay tã cho Sở Ý, cuối cùng lại luống cuống tay chân, bà cũng nhớ rõ lúc bà đưa Sở Ý đi nhà trẻ, bộ dáng Sở Ý nhỏ nhắn đáng thương muốn khóc. Mà Tu Tâm trong ký ức bà, chỉ là 10 tháng chờ mong cùng thống khổ chờ Tu Tâm được sinh ra, những ký ức này đều bị bà đặt lên người Sở Ý.

Mãi cho đến ngày sinh nhật Sở Ý, bà mới nhận ra đứa nhỏ lúc trước mà bà chờ mong sinh ra là Tu Tâm, mà không phải Sở Ý.

Nguyên bản Tu Tâm đối với Mã Bội Vân mà nói chính là một ảo ảnh hư vô mờ ảo, bà biết sau khi ôm nhầm đứa nhỏ căn bản không cảm giác mất đi mà tìm lại được. Thẳng đến khi Tu Tâm trở lại Sở gia lại bỏ nhà đi, Mã Bội Vân mới ý thức được mình mất đi một đứa con ruột.

Mặc dù hiện tại bà vẫn nuông chiều Sở Ý như cũ, nhưng bà cũng hiểu ra Tu Tâm mới là con ruột của bà.

Sở Hồng thấy Mã Bội Vân buông lỏng, thừa dịp rèn sắt khi còn nóng nói: "Hơn nữa mẹ suy nghĩ cho Sở Ý như vậy, mẹ đã hỏi qua ý kiến của Sở Ý chưa? Lúc trước mẹ còn rối rắm có nên đón Sở Thần trở về không, vẫn là em ấy khuyên mẹ đón Sở Thần trở về, mẹ cảm thấy Sở Ý sẽ vui vẻ khi mẹ đối với Sở Thần như vậy sao? "

Nói xong Sở Hồng liền đem tầm mắt nhìn về phía em trai Sở Ý thiện lương nhu nhược trong lòng anh ta.

Sở Ý nghe lời này trong lòng suy sụp, cậu ta đương nhiên vui vẻ khi Mã Bội Vân làm vậy, thậm chí cậu ta còn ước gì Mã Bội Vân trực tiếp đuổi Tu Tâm ra khỏi Sở gia! Trước khi Sở gia phát hiện cậu ta không phải con ruột Sở gia, hơn nữa đã tìm được tung tích của Tu Tâm, cậu ta hận không thể khiến cho Tu Tâm chếŧ ở bên ngoài không thể trở về.

Thế nhưng trong lúc vô ý cậu ta nghe được cha Sở, Sở Quốc Hùng cùng Sở Hồng nói chuyện, Sở Quốc Hùng không cho phép con trai ruột thịt của ông lưu lạc ở bên ngoài, quyết tâm muốn đem Tu Tâm đón về.

Cho nên Sở Ý mới chủ động thuyết phục Mã Bội Vân luôn cưng chiều cậu ta đem Tu Tâm đón về, cũng tạo ra một loại ảo giác bởi vì sự lương thiện của cậu ta Sở gia mới tìm Tu Tâm đón về. Do đó làm cho những người khác cảm thấy cậu ta rất tốt bụng rất mềm mại, thậm chí Sở gia còn thương tiếc cậu ta hơn.

Lúc ấy Mã Bội Vân buông lỏng, sau đó trực tiếp nói với Sở Ý: "Yên tâm đi, cục cưng, con mãi mãi là con ruột của mẹ. Coi như anh trai con trở lại, cũng sẽ không ảnh hưởng đến con. "

Sau khi nghe điều này, Sở Ý nói thêm: "Mẹ, con cũng sẽ luôn yêu mẹ. Con không sợ sau khi anh trai trở về, người khác nghĩ con thế nào, có lẽ bọn họ sẽ cảm thấy con là một tên trộm, hoặc cảm thấy con là một hàng giả, chuyện này cũng không sao. Con chỉ sợ sau khi mọi người đón anh trai trở sẽ không cần con nữa. Mẹ, con muốn ở bên mẹ cả đời, chờ sau khi anh trai trở về, mẹ đừng đuổi con đi, được không. "

Mã Bội Vân vốn cưng chiều Sở Ý từ nhỏ, làm sao nghe nổi những lời Sở Ý nói, trong tiềm thức của bà lập tức đem Tu Tâm đặt ở đối diện Sở Ý, cảm thấy sau khi Tu Tâm trở về sẽ thương tổn đến Sở Ý. Bà lập tức quyết định đợi đến khi Tu Tâm trở về nhất định phải bảo vệ tốt Sở Ý.

Cho nên sau khi Tu Tâm trở về, Mã Bội Vân cũng không quan tâm đến con ruột của mình, ngược lại mang theo Sở Ý đi tham gia tiệc tối khắp nơi, biểu hiện ra sự coi trọng.

Sở Ý ngụy trang thiện lương nhu nhược vẫn là vũ khí cường đại nhất, thật không ngờ kết quả ngày hôm nay cậu ta lại bị chính tảng đá mình nhấc lên ném vào chân mình.

Đối mặt với cách nói của Sở Hồng, đương nhiên Sở Ý không dám phản bác, ngược lại cậu ta còn muốn bảo vệ thiết lập của mình, theo Sở Hồng nói: "Đúng vậy, mẹ, anh hai nói rất đúng, chúng ta không thể đối xử với anh Sở Thần như vậy. Mẹ yên tâm, con không sao. "

Thấy vậy, Mã Bội Vân trìu mến vỗ tay Sở Ý, do dự một lúc sau đó không ngăn cản Sở Hồng công bố thân phận Tu Tâm với bên ngoài nữa.

Vì thế nửa giờ sau, weibo chính thức của tập đoàn Sở thị đưa ra một tuyên bố: Chúc mừng nhị thiếu gia Sở Thần trong buổi công diễn lần thứ hai của《 Sở trường trò hay 》đạt được thành tích tốt, vì đánh call cho nhị thiếu gia, chuyển tiếp weibo này, chúng tôi sẽ rút thăm 20 cư dân mạng ký hợp đồng ăn sáng một năm, người trúng thưởng cũng có thể chiết khấu thành 3650 tệ.

Tuy fans của doanh nghiệp bình thường đều ít đến đáng thương, nhưng weibo của tập đoàn Sở thị một khi phát ra, rất nhanh khiến cư dân mạng đang ăn dưa sau khi nghe tin nhanh chóng hành động.

【Cái gì? Đang nói cái gì vậy? Thiếu gia gì? Sở Thần cái gì? Là tôi đang mơ sao, hay tôi bị ảo giác?】

【Ông trời của tôi ơi! Thế mà Sở Thần lại là nhị thiếu gia của Sở thị?】

【Tôi nhớ Sở Ý là tiểu thiếu gia Sở gia đúng không? Vậy hai người họ là anh em sao?】

【Tôi đã nói làm sao Sở Thần có quan hệ tốt với Kinh Huy như vậy, chẳng lẽ hai người bọn họ là thanh mai trúc mã sao?】

Gần như đều không cần Sở gia hay Kinh Huy mua thủy quân, không quá mấy phút # Sở Thần _ Thiếu gia # đã trực tiếp lên hot search, cư dân mạng ăn dưa đều cảm thấy hứng thú với thể loại hào môn cộng thêm giới giải trí này. Hơn nữa đội ngũ pr của Sở gia cũng tăng lượt rút thăm trúng thưởng, ngay cả những người không hề hứng thú với tin tức giải trí cũng ăn ý ăn dưa.

Lúc trước, khi Tu Tâm vừa mới trở lại Sở gia, Mã Bội Vân sợ sau khi công bố sự tồn tại của Tu Tâm sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với Sở Ý, kết quả hiện tại hot search này trực tiếp lên top 1 weibo, hiện tại gần như tất cả mọi người đều đã biết thân phận Tu Tâm, cũng biết quan hệ giữa cậu và Sở Ý.

Đoàn làm phim《Thương Lan》cũng chú ý tới hot search này, đạo diễn vỗ tay cảm thán độ hot lớn như vậy ngu sao mà không cọ, thế là trực tiếp tuyên bố nhân vật của Tu Tâm.

@Thương Lan phim truyền hình Quan Vi: Diễn vai Trữ Tinh: Sở Thần

Trữ Tinh chính là nam chính của tiểu thuyết 《 Thương Lan 》 một câu nói đơn giản của Quan Vi lại lập tức khiến cư dân mạng xôn xao.

【Cái gì? Tinh Tinh nhà tôi là Sở Thần đóng? Không phải có tin tức ngầm nói là Thịnh Phi sao?】

【Giỏi lắm, thử vai cho thí sinh trong 《 Sở trường trò hay 》 không phải chỉ thử nhân vật nam số 3 và nữ số 3 sao? Sao Sở Thần có thể thử vai nam chính.】

【Tôi thấy Sở Thần rất thích hợp a, xứng đáng với danh hiệu đệ nhất mỹ nam đại lục Thương Lan. Tôi đã xem một số buổi công diễn của cậu ấy trong chương trình, diễn xuất tốt, mà lại trên người cậu ấy cũng có một cỗ quý khí. Sự lựa chọn này chỉ đại diện cho suy nghĩ trong lòng tôi, đối với cá nhân tôi mà nói, tôi cảm thấy rất hài lòng.】

【Sở Thần là thiếu gia hào môn thật sự có thể không quý khí sao?】

【Cả nội bộ e rằng không ai thích hợp với vai Trữ Tinh hơn Sở Thần, hơn nữa trên thực tế trước khi Sở Thần được nhận về Sở gia vẫn luôn lưu lạc bên ngoài, là đoạn thời gian trước mới được nhận về Sở gia. Có thân thế tương tự giống Trữ Tinh như vậy, toàn bộ nội bộ chắc chắn không tìm được nam diễn viên thứ hai. 】

【Tôi đệt, lầu trên nói là thật hay giả? Thật ra lúc trước tôi có nghe người ta nói, Sở Thần đi ra từ khe núi nào đó...】

【Cho dù lúc trước Sở Thần có lưu lạc bên ngoài hay không, nhưng chắc chắn không có khả năng cậu ấy lớn lên trong thôn nhỏ lạc hậu, nhìn lời nói cử chỉ của cậu ấy nhất định là được giáo dục rất tốt, hơn nữa võ thuật cậu ấy cũng rất chính thống, chắc chắn là luyện Đồng Tử Công từ nhỏ, sợ là lúc trước cậu ấy không phải lưu lạc bên ngoài mà được một cao nhân ẩn thế nào đó thu nhận.】

Một tiểu hòa thượng vừa vặn lướt weibo này, y lắc đầu nói: "Ẩn sĩ cao nhân gì? Lớn mật đoán nữa đi! Tu Tâm sư huynh trời sinh đã làm phật tử, toàn bộ đại sư phật môn đều xếp hàng để truyền công giảng dạy cho Tu Tâm sư huynh. Lần này cư dân mạng không được, cục diện quá nhỏ.

"Cậu đang lẩm bẩm gì? Còn không đem lá rụng quét sạch sẽ?" Một tiểu hòa thượng khác thấy y đang cầm điện thoại không biết đang làm gì, có chút buồn bực nói.

Tiểu hòa thượng kia nghe xong liền lập tức lắc đầu, cũng đem điện thoại cất đi: "Không, không có gì, tôi lập tức quét sạch sẽ. "

Chuyện Tu Tâm tiến vào giới giải trí mặc dù đã lan truyền trong phật môn, nhưng phạm vi lan truyền cũng không rộng. Mặc dù bây giờ Tu Tâm thường xuất hiện trên bảng hot search, hot đến mức có thể xưng một câu "đỉnh lưu", nhưng mà vẫn như cũ có rất nhiều người trong phật môn không biết điều này.

Mà người biết cũng không có ý định đem chuyện này truyền rộng hơn, bọn họ quyết tâm muốn vụng trộm tiếp ứng Tu Tâm, kinh diễm toàn bộ phật môn!

Tiểu hòa thượng một bên quét rác vừa đảo mắt, trong lòng cân nhắc phải xin nghỉ thế nào để xem buổi công diễn thứ ba của Tu Tâm.

Vừa nghĩ đến có thể nhìn thấy Tu Tâm, cả người tiểu hòa thượng đều sáng lên, thậm chí còn ngâm nga bài hát. Nhưng một số người không có tâm trạng tốt như vậy.

Cùng lúc đó, Thịnh Phi và Sở Ý cùng nhau xốc bàn lên.

Thịnh Phi trăm triệu lần không ngờ Tu Tâm lại là thiếu gia Sở gia, anh ta cũng nhìn ra, vì anh ta muốn hủy hoại hình tượng Tu Tâm, mới kí.ch thích Sở gia công bố thân phận Tu Tâm, ngược lại còn thúc đẩy đoàn làm phim《Thương Lan》nhanh như vậy đã tuyên bố diễn viên được chọn. Lần này anh ta đã triệt để diễn giải cái gì gọi là "trộm gà không thành còn mất nắm gạo".

Không đúng, anh ta không chỉ là "mất nắm gạo", trong khi anh ta tức giận, người quản lý của anh ta đột nhiên xông vào phòng: "Chuyện lớn không tốt rồi, tài nguyên cậu của đã mất hết! "

Thịnh Phi nghe xong ngẩng đầu lên hỏi: "Tài nguyên gì? "

"Tất cả!" Người quản lý run rẩy báo cáo với Thịnh Phi,: "Cho dù là tạp kỹ, phim truyền hình hay phát ngôn, cậu xem một chút, đều nói muốn hủy hợp đồng với cậu! "

"Tại sao có thể như vậy? Gần đây tôi có đắc tội với ai đâu!" Thịnh Phi kích động đứng lên, nhưng anh ta vừa nói xong liền ý thức được: "Là Sở Thần! Xong rồi... Tôi xong rồi..."

Thịnh Phi và người quản lý của anh ta mặt như tro tàn, bọn họ ý thức được, Thịnh Phi bị người sau lưng Sở Thần phong sát.

Cùng lúc đó, một đội marketing nổi tiếng trong giới đột nhiên tuyên bố giải thể.

Trong một thời gian ngắn, giới giải trí chấn động.

Ngay cả nhân viên trong tổ chương trình 《 Sở trường trò hay 》 cũng không khỏi nuốt nước miếng căng thẳng nhìn Tu Tâm trước ống kính, hơn nữa nhịn không được tự hỏi mình có từng đắc tội với cậu không.

Tuy rằng Tu Tâm thật sự rất tốt rất dịu dàng, nhưng phía sau cậu lại cất giấu sài lang hổ báo!

Lúc này Tu Tâm khiến cả netizen chấn động còn đang tĩnh lặng cùng các thí sinh khác luyện tập để biểu diễn công 3, thời gian chuẩn bị ba tuần nói ra rất nhiều, nhưng đối với những thí sinh mà nói, vẫn có chút ngắn.

Tu Tâm nhạy bén cảm nhận được một số nhân viên nhìn qua có chút không thoải mái, cậu tốt bụng đi tới an ủi bọn họ: "Các anh bị sao vậy? Có phải bị say nắng không? Các anh có muốn nghỉ ngơi một lúc không? "

Làm chương trình livestream mệt mỏi nhất không phải người trước ống kính, mà là người bên ngoài ống kính, chỉ cần người trước ống kính không dừng lại, nhân viên bên ngoài ống kính phải tiếp tục làm việc.

Đối mặt với sự quan tâm của Tu Tâm, các nhân viên đều rất cảm động, nhưng vẫn kiên định lắc đầu. Bọn họ không chỉ không thể nghỉ ngơi, mà kế tiếp còn phải chỉnh máy quay.

Mỗi lần diễn tập cho buổi công diễn, để không làm cho màn livestream quá nhàm chán, tổ chương trình cũng làm thêm một số hoạt động hoặc trò chơi.

Thật ra hôm nay tổ chương trình cũng chuẩn bị một số trò chơi nhỏ.

Chỉ thấy tổ chương trình tập hợp các thí sinh lại với nhau, lấy ra mấy tấm quyển trục: "Hôm nay muốn cùng mọi người chơi một trò khiếm thị vẽ nguệch ngoạc. Hai thí sinh cùng một nhóm, một người phải bịt mắt cầm cọ vẽ, dưới sự chỉ huy của đối tác tiến hành vẽ tranh trên cuộn giấy. Nhóm người chiến thắng cuối cùng có thể yêu cầu tổ chương trình chuẩn bị một đạo cụ cho bạn. "

Nói xong, những nhân viên chương trình kia đã đem mấy bộ quyển trục trong tay treo trên tường, sau đó mọi người tập trung nhìn, phát hiện mấy bức này không phải trống rỗng, mà là vẽ tranh sơn thủy, giống như là tranh trang trí gì đó được tìm ra trong chợ đồ cổ đã qua sử dụng.

Có khán giả đoán ra dụng tâm hiểm ác của tổ chương trình.

【Cười chết tôi rồi, thành phẩm mà trò chơi này vẽ ra sẽ rất buồn cười. Tổ chương trình còn cố ý chọn quyển trục như vậy làm mẫu cơ bản, đến lúc đó so sánh không cần quá thảm thiết. 】

【Cẩu hơn đoàn phim, không hổ là các người. 】

Đối với thú vui của tổ chương trình, các thí sinh đã sớm có kinh nghiệm, bọn họ phân tổ theo chỉ thị của tổ chương trình, trò chơi nhỏ sắp bắt đầu, khán giả cũng đã chuẩn bị sẵn sàng "Ha ha ha".

Thế nhưng lại có một người vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, chỉ quan sát mấy bộ quyển trục kia, người nọ là Tu Tâm.

Cậu nhìn một bộ quyển trục trong đó, luôn cảm thấy phong cách này giống như đã từng quen biết, giống như một danh gia thủ bút của vương triều Đại Diệp.

Khi nhóm đầu tiên, cầm bút sắp bắt đầu trò chơi, Tu Tâm vội vàng hô lên: "Chờ đã! "

__________________

Editor: Định đăng hôm qua, mà điên thoại sập nguồn sạc không lên. Ngồi tìm sạc khác, mãi mới tìm được sạc lên pin, nếu kịp thì hôm nay tui sẽ đăng chương tiếp.

- Đừng ai hỏi tui tại sao không gõ bằng máy tính, máy tính nhà tui bị hỏng rồi bật không lên. Khóc một dòng sông!

Chú thích:

- Sài lang hổ báo: Hán ngữ thành ngữ, ghép vần là chái láng hǔ bào, có nghĩa là một loại mãnh thú gây hại cho người và động vật. Cũng ẩn dụ cho sự hung tàn của ác nhân. Xuất phát từ chương thứ 8 trong《 Lão tàn du ký 》· Lưu Ngạc của triều đại nhà Thanh.

- 3650 tệ = 12.251.299,30 Đồng.