Edit:Linhlady
Trong vũ trụ rộng lớn, mỗi ngày đều sẽ xảy ra vô số chuyện.
Mà có một số việc, nhất định sẽ ảnh hưởng toàn bộ thế giới, thậm chí toàn bộ vũ trụ......
Vẫn là ở trong căn phòng họp kia, lúc này Ngân Nguyệt nhìn Lục Huy đã sớm bị hắn ta đáng hôn mê, trên mặt nở một nụ cười tàn nhẫn.
Khi Mạc Vân Quả đóng cửa phòng phát sóng trực tiếp, hắn ta đã không thể thăm dò tồn tại của Mạc Vân Quả.
Ngân Nguyệt biết, Mạc Vân Quả cùng Hiên Viên Tu chung quy sẽ có một ngày sẽ tìm đến hắn ta gây phiền toái.
Nhưng hiện tại hắn ta cũng không sợ bọn họ, hiện tại hắn ta, vô địch vũ trụ!
Ngân Nguyệt trong mắt xẹt qua một tia âm ngoan, nếu như hai người kia không biết tự lượng sức mình?
A...... 20 năm trước bại dưới tay hắn ta, hiện giờ, bọn họ chỉ sợ lại lần nữa nếm thử cái loại tư vị này.
Mà lúc này đây, hắn ta nhất định sẽ làm bọn họ vĩnh viễn biến mất ở bên trong vũ trụ này, không bao giờ có thể xuất hiện!
Ngân Nguyệt dẫm lên ngực Lục Huy, loại cảm giác cao cao tại thượng khiến hắn ta thỏa mãn.
Trên mặt Ngân Nguyệt xẹt qua một tia cười châm chọc, tên Lục Huy này cũng là một kẻ ngu xuẩn.
Thật sự cho rằng mình coi trọng hắn? A...... Nếu không phải lúc trước chỉ dựa vào một mình hắn ta không thể giải quyết Hiên Viên Tu mà nói, hắn ta làm sao có thể cần tên ngu xuẩn này?
Chân Ngân Nguyệt dẫm lên Lục Huy lại dùng sức một ít, cứ việc hiện tại Lục Huy hôn mê cũng không thể cảm giác được đau đớn, nhưng Ngân Nguyệt vẫn cảm thấy thật sảng khoái.
Ngân Nguyệt vươn tay, trực tiếp rút ra lực lượng của Lục Huy.
Ước chừng mười phút sau, lực lượng của Lục Huy toàn bộ bị Ngân Nguyệt cấp rút ra.
Lúc này Lục Huy sớm đã không có dáng vẻ thần khí như lúc trước, mái tóc xanh của y cũng ảm đạm không ánh sáng.
Ngân Nguyệt nhẹ nhàng cười, thấp giọng nói: "Cũng không nên nói tao đối xửa không tốt với mày, tao đem mày cho người sủng ái miêu tộc nha~"
Ngân Nguyệt nhẹ nhàng vung tay lên, thân thể Lục Huy đã biến mất không thấy.
Hắn nhìn phòng họp trống vắng, trên mặt xẹt qua một tia cười điên cuồng.
Rất nhanh, rất nhanh, toàn bộ vũ trụ sẽ thuộc về hắn ta.
Mà hắn ta, sắp một lần nữa điên đảo toàn bộ vũ trụ!
Bên kia, lúc này Mạc Vân Quả cùng Hiên Viên Tu để tiểu Q ở lại tinh cầu hoang sắc, chờ bọn họ trở về.
Tiểu Q cũng không biết có phải hay không đã nhận ra cái gì, vẫn luôn muốn đi theo Hiên Viên Tu rời đi.
Nhưng sau đó, Hiên Viên Tu hạ một mệnh lệnh cưỡng chế, tiểu Q lúc này mới không thể không lưu tại tinh cầu hoang sắc.
Theo sau, Mạc Vân Quả cùng Hiên Viên Tu liền rời khỏi tinh cầu.
Trong vũ trụ mênh mang, chỉ thấy một đạo bạch quang cùng hồng quang hiện lên.
Không có người chú ý tới ánh sáng đó, mỗi một thế giới đều dựa theo phương thức vận hành của riêng mình.
Vị trí của Ngân Nguyệt cũng dễ tìm, Ngân Nguyệt người này bảo thủ lại nhát như chuột, tất nhiên sẽ chờ mọi người ở trong phòng hội nghị.
Nói đến phòng họp kia, vẫn là nơi lúc trước mười chấp pháp giả bọ họ thương lượng chế định quy tắc vũ trụ.
Lúc ấy bọn họ, tuy rằng không giao lưu nhiều với nhau, nhưng đều có trách nhiệm mãnh liệt với toàn bộ vũ trụ.
Bọn họ ra đời mục đích chính là vì bảo hộ vũ trụ, đã từng bọn họ vẫn luôn đều vì thế nỗ lực.
Mà hiện giờ, thương hải tang điền, cảnh còn người mất.
Lúc trước mười chấp pháp giả, hiện giờ chỉ còn lại có ba người bọn họ, vũ trụ mênh mang này, rốt cuộc lại nên do ai tới bảo hộ?
Hiện giờ bọn họ, sắp bắt đầu quyết chiến sinh tử, vũ trụ nhiều sinh vật như vậy ai sẽ bảo hộ, rốt cuộc nên do ai tới bảo hộ?
Mạc Vân Quả cùng Hiên Viên Tu trong lòng đều rõ ràng, trận chiến này, không phải Ngân Nguyệt chết, chính là bọn họ chết.
Mà bọn họ, đều không muốn chết......