Edit:Linhlady
Mạc Vân Quả cùng Hiên Viên Tu nhanh chóng rời đi, bọn họ để lại cho thế giới này không ít đồ bao gồm các loại bùa chú, đan phương, trận pháp, còn có các loại phương pháp tu luyện.
Mấy thứ này nhanh chóng bị mọi người phát hiện, lại khiến khiến toàn thế giới oanh động, đương nhiên mọi chuyện này đều là việc của thế giới đó.
Bên kia, Mạc Vân Quả cùng Hiên Viên Tu sau khi rời khỏi thế giới này, ngay sau đó đi tới một vị diện cao đẳng khác.
Bởi vì không biết Ngân Nguyệt rốt cuộc đã làm tới nông nỗi nào, cho nên Mạc Vân Quả cùng Hiên Viên Tu thương lượng một chút, quyết định tách ra hành động.
Hiên Viên Tu tuy rằng không muốn, những vẫn cùng Mạc Vân Quả tách ra.
Hắn nghĩ, chỉ cần chịu đựng một thời gian, về sau, vĩnh vĩnh viễn viễn, hai người sẽ ở bên nhau.
Hiên Viên Tu một mình đi tới thế giới khác, Mạc Vân Quả đi vào một thế giới bị yêu ma quỷ quái hoành hành.
Đối với Mạc Vân Quả hiện tại, đám yêu ma quỷ quái đều không tính là cái gì.
Cô không cần làm gì nhiều, bay thẳng tới mục tiêu của mình.
Khi Mạc Vân Quả tới một tòa tiểu thành xa xôi, ẩn vào trong một cái viện.
Sân nhìn qua cực kỳ tiêu điều, nơi nơi đều là lá rụng, ở trong nhà hè lại có chút kỳ quái.
Mạc Vân Quả vừa đi tới trong sân, liền nghe được bên trong truyền ra một giọng nam non nớt.
"Cô đã đến rồi."
Mạc Vân Quả nhìn về phía bên trong cánh cửa, gió thổi qua sợi tóc cô, phiêu nhiên tự do.Cửa lập tức mở ra, truyền theo giọng bói tùy ý.
"Vào đi."
Mạc Vân Quả nhấc chân đi vào, cô có thể cảm giác được, thiếu niên bên trong, chính là Thiên Đạo cô muốn tìm.
Trong phòng một mảnh hắc ám, không khí nặng nề còn kèm theo hương vị hủ bại.
Mạc Vân Quả tùy tay lấy ra một viên dạ minh châu, ánh sáng sáng ngời chiếu rọi căn phòng.
Trong phòng gần như không có cái gì, chỉ có một cái bàn, một cái ghế dựa đối diện cửa.
Ở ghế trên, một thiếu niên ngồi đang cúi đầu.
"Tôi tới."
Mạc Vân Quả nói như vậy.
"Tôi biết cô trở về." Thiếu niên tựa như cười một chút, lại giống như cái gì đều không có làm, "Cuối cùng tôi cũng chờ được."
"Thế giới này nhìn qua không tồi." Mạc Vân Quả nói, tuy rằng cô không thấy thế nào, nhưng cô vẫn thể cảm giác được, sinh cơ của thế giới này chưa tận.
"Ừm, đây tâm huyết của tôi." Thiếu niên nói như vậy.
Mạc Vân Quả gật gật đầu, khi đang nâng lên đang muốn cởi bỏ giam cầm của thiếu niên, lại bị hắn ngăn lại.
"Chờ một chút." Hoảng Nhiễm nói.
Mạc Vân Quả hơi ngừng lại, buông tay xuống nói: "Làm sao vậy?"
"Cô biết Ngân Nguyệt mấy năm nay làm cái gì sao?" Hoảng Nhiễm hỏi.
"Đại khái biết một ít." Mạc Vân Quả gật gật đầu, "Hắn rút ra toàn bộ lực lượng căn nguyên thế giới của đại bộ phận vũ trụ."
"Không, không chỉ từng đó." Hoảng Nhiễm ho nhẹ một chút, trong phòng lại bị gợi lên một tầng tro bụi.
Mạc Vân Quả nhìn về phía Hoảng Nhiễm, chờ hắn tiếp tục nói tiếp.
"Hắn còn rút đi linh lực của chấp pháp giả khác, ngoại trừ Tần Du cùng Lục Huy." Hoảng Nhiễm lại tiếp tục ho khan.
Mạc Vân Quả cả kinh, cô lại không biết chuyện này.
"Tần Du đem lực lượng của chính mình phong ấn, cô ấy cam nguyện vì một người đàn ông trở thành nhân loại, trốn vào tiểu thế giới, Ngân Nguyệt thấy không có cách bào lấy từ cô ấy nên từ bỏ. Còn Lục Huy, thật ra bị lôi ra làm cu li." Hoảng Nhiễm ho khan càng thêm lợi hại, chủ nói một ít như vậy, lại giống như lấy đi toàn bộ sức lực của hắn.